Công việc gần đây của Phong Nhã Vân rất đơn giản. Chín giờ sáng có mặt ở nhà Vương Tử Thao, theo Tống Thành chăm sóc người bệnh đến bốn giờ chiều liền trở về. Sáu giờ tối dùng cơm cùng gia đình, sau đó ra ngoài hẹn hò với Albaric.
Phong Nhã Vân thực ra rất hài lòng với thời khoá biểu như thế này, sau này nếu tách ra khỏi Vương Tử Thao, thời gian buổi sáng cô dùng để tiếp quản sự nghiệp, buổi tối tự do hoạt động xây đắp bờ đê tình yêu cùng bạn trai, không có gì không thoải mái.
Nhưng mà trước tiên, cô phải chuyên tâm đem bệnh tình tên này đẩy đi đã.
Phong Nhã Vân tay cầm bát cháo nóng hổi, ra sức lấy lòng Vương Tử Thao. Hắn vừa rồi lại dở chứng, đem hất đổ nồi cháo Hắc Dạ vất vả chuẩn bị, cũng không chịu uống thuốc, một mực ra lệnh bảo muốn cô tự tay nấu cháo cho hắn.
Công việc chăm sóc người khác khi ở kiếp trước cô đều rất xuất sắc hoàn thành, nhưng từ khi đến thế giới này liền bị các loại hành động nuông chiều của lão phụ thân cùng Al làm cho trở nên ỷ lại. Bát cháo nấu vẫn chưa được nhuyễn, toả hơi khói nghi ngút, Phong Nhã Vân sợ rằng người bệnh như hắn dùng muối sẽ không tốt, bèn kiên quyết không cho vào.
"Nhạt quá!" Hắn toan đẩy chén cháo trắng cô cầm, nhưng lại do dự hạ tay xuống. "Cho anh thêm một chút muối đi. Thực sự quá nhạt."
Cô lắc đầu: "Không được. Chỉ còn một ít thôi. Anh mau cố gắng thêm chút nữa!"
Giọng hắn vốn dĩ đã rất trầm, nay khí sắc so với mọi khi kém hơn ba phần, thanh quản bị hạ xuống thấp hơn, hơi thở từ dây thanh truyền ra bên ngoài, vừa khàn khàn tựa như ủy khuất, vừa ma mị quyến rũ.
Thính giác Phong Nhã Vân so với kiếp trước có suy giảm một chút, nhưng chung quy vẫn nhạy bén hơn nhiều so với người bình thường. Cô không phải kiểu người thanh khống, nhưng quả thật giọng hắn lọt vào tai quá mức dễ nghe, khiến lòng cô như được gãi ngứa, thái độ nhanh chóng trở nên mềm mỏng hơn bảy phần.
Vương Tử Thao thường ngày rất kén ăn, khi sinh bệnh tình trạng này còn trầm trọng hơn, nhưng nếu là đồ cô tự tay vào bếp, hắn vẫn sẽ miễn cưỡng ăn một ít, dù rằng không thực sự ngon như hắn tưởng.
"Chỉ còn khoảng năm thìa. Ngày hôm qua anh đã ăn không đủ lượng thức ăn cần thiết rồi, hôm nay mau bổ sung cho đầy đủ." Phong Nhã Vân liên tục càu nhàu, cuối cùng dứt khoát đem miệng hắn mở rộng, trút hết vào.
Cũng may lưỡi hắn đủ dày, không bị bỏng chết.
"Mau uống chút nước rồi nghỉ ngơi đi!"
Không gian quay trở về vẻ yên tĩnh vốn có. Cô đợi một lúc không thấy hắn có gì muốn nói, bèn thu dọn sạch sẽ rồi đứng dậy.
"Có phải nếu như anh khỏi bệnh, em sẽ lại đi mất, đúng chứ?"
Phong Nhã Vân giật mình: "Sao anh lại nghĩ vậy?"
Hắn không trả lời, tay kéo chăn đắp trùm lên đầu, đưa lưng về phía cô.
Phong Nhã Vân nhìn hắn một lúc, cuối cùng trước khi đóng cửa, nặng nề buông một câu: "Yên tâm. Em sẽ không đi ra khỏi tầm mắt của anh."
Công việc chăm sóc người bệnh cơ bản không có gì đáng lo ngại, Phong Nhã Vân thực chất cũng rất rảnh rỗi, cô dành thời gian nghiên cứu cách để gây ấn tượng với lão tổ sư. Bất ngờ thay, câu chuyện một lần nữa lại diễn ra quá mức thuận lợi.
"Cưng vẫn lợi hại như trước nhỉ?" Phó Khải đưa cho cô một ly nước lọc, trông thấy cô dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình, bèn bật cười. "Là thuốc bổ, tôi không có nhã hứng đầu độc cưng. Nếu cưng có mệnh hệ gì, e là tôi chết chắc."
Phong Nhã Vân nghe hắn nói liền lập tức nhíu mày: "Còn cảm thấy có gì đó kỳ quái. Hóa ra là do tôi có đùi để ôm à? Là vị đại gia nào vậy?"
Phó Khải một lần nữa cười lớn hơn: "Cưng nghĩ có người bao nuôi cưng thật sao? Nếu có thì tôi cũng không cho phép điều đó xảy ra đâu. Tốt nhất cưng nên an phận một chút cho tôi." Hắn nói xong liền nháy mắt, nhưng trong mắt lạnh lẽo.
Cô bĩu môi, cũng không thực sự để tâm đến lời hắn nói.
"Người kia là lão tổ sư?" Phong Nhã Vân đưa tay hướng về một người có dáng vẻ cao lớn ngồi trong góc, đeo mặt nạ màu trắng che kín mặt.
"Tinh mắt!" Phó Khải vỗ tay hai cái, "Làm sao cưng nhận ra? Ngài ấy cũng không tham gia trong hội đồng chấm thi. Rõ ràng là một bộ dạng bình thường, à không, cũng có chút phong cách, nhưng nói chung không dễ để bị chú ý."
Phong Nhã Vân nhìn người kia một chút, luôn cảm giác người này rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nghĩ ra là ai.
Đây có lẽ là kim chủ ba ba che chở cho cô rồi!
"Phó Khải, đôi lúc tôi hoài nghi anh, rốt cuộc thân phận của anh ở trong tổ chức là gì? Có thể dễ dàng thâu tóm mọi thứ, hơn nữa cách nói chuyện cũng không quá cung kính với lão tổ sư, người được tôn vinh như một sự hiện diện tiêu biểu của Thần."
"Anh đã từng là đệ tử của tổ chức, nhưng hiện giờ đã có thể gọi anh là nguyên lão rồi nhỉ? Vậy tại sao anh lại ở đây, chọn dẫn dắt tôi?" Cô nhướn mày, chờ đợi một câu trả lời.
"Đúng là không qua mắt được cưng." Hắn chắp tay sau lưng, "Cứ ở đây thêm một thời gian, tự khắc cưng sẽ tìm ra câu trả lời thôi. Với năng lực của cưng, chắc sẽ không quá một năm đâu."
Cô gật đầu. Tên này tuy nhiều chuyện, nhưng nếu không phải chuyện hắn muốn nói, cuối cùng vẫn không thể cạy miệng hắn ra nổi.
Trên sàn đấu các thí sinh vẫn luôn bận rộn điều chế các thang thuốc của mình. Phong Nhã Vân chăm chú nhìn vào thao tác các thí sinh, hơi hơi nheo mắt.
"Tay nghề rất tốt!" Giám khảo ngoài cùng cầm trên tay viên thuốc trắng được vo bằng thủ công, đặt dưới ánh sáng xem xét kỹ lưỡng. "Thanh Long đúng chứ? Phương thuốc của cậu vẫn rất hiệu quả, nhưng có một điểm yếu. Ngày trước tôi cũng đã mắc lỗi tương tự, rất may mắn đã được người mang mặt nạ trắng kia chỉ bảo, nên đã học hỏi được nhiều thứ. Nếu cậu có thể tự mình chỉ ra được khuyết điểm trong phương thuốc của mình, tôi sẽ chấm cậu tròn điểm."
Ba vị giám khảo vô cùng mong chờ câu trả lời, nhưng hắn chỉ cúi mặt.
Rốt cuộc là có điểm yếu gì chứ?
"Được rồi!" Vị giám khảo ban đầu phất tay, "Chúng tôi có thể đợi cậu, nhưng vị khách quý của chúng tôi không chờ nổi. Thế này đi, ai có thể nêu ra được khiếm huyết trong phương thuốc này, vòng thi tiếp theo không cần tham dự."
"Phó Khải! Vòng thi tiếp theo diễn ra khi nào?" Phong Nhã Vân thấp giọng.
"Hai ngày nữa." Hắn nhìn người vẫn luôn không dời mắt khỏi sàn đấu, đột nhiên hạ giọng đề nghị: "Tiểu Bạch, nếu cưng muốn có kim chủ đại gia, có thể cân nhắc tôi không?"
Đáng tiếc, hắn chưa kịp nói xong, cánh tay Phong Nhã Vân đã đưa lên cao.
"Ồ, là Tiểu Bạch sao? Phát hiện ra rồi à?" Vị giám khảo hào hứng.
"Phương thuốc này đồng thời chứa cây bách bệnh, nhân sâm và nhục thung dung. Điều này khiến phương thuốc tuy hiệu quả nhưng tính dương quá mạnh. Nếu nam giới sử dụng với liều lượng cao, e rằng sẽ phải được kê thêm một phương thuốc khác dùng để điều trị thận." Cô chậm rãi nói.
Cây bách bệnh: Cây bách bệnh có tên khoa học là Eurycoma longifolia. Ở Việt Nam nhiều người còn gọi là (cây Bá bệnh, Mật Nhân ..).
Theo y học cổ truyền, cây bách bệnh vị đắng, tính mát, có tác dụng thanh nhiệt, tiêu viêm, lợi thấp, lợi tiểu, thường dùng chữa tiểu tiện ra máu, nhức mỏi, ăn không tiêu, đầy hơi, chướng bụng, đi tiểu ra máu, đau mỏi lưng, Ngoài ra, cây còn có tác dụng tăng cường sinh lý nam giới rất tốt.
Trong cây bách bệnh có thành phần Eurycoma Longifolia được sử dụng điều trị luân phiên cho người có mức Testosterone thấp. Cây có tác dụng giúp kích thích tăng tiết Testosterone, có khả năng làm tăng cường kích thước và khả năng di chuyển của tinh trùng, hỗ trợ điều trị vấn đề xuất tinh sớm và yếu sinh lý nam, giúp nam giới cải thiện được thời gian quan hệ, tăng cường hưng phấn tình dục. Trị chứng thận hư, thận yếu, đau lưng, mỏi gối do thận yếu, hạn chế quá trình mãn dục nam.
Ngoài ra các chất: quassinod, alcaloid carbolin, alkaloid canthin, triterpen,...có tác dụng kích thích sinh dục nam hoạt động mạnh mẽ hơn. Những chất này có lợi ích tăng sự ham muốn quan hệ, khắc phục chất lượng giai đoạn quan hệ, kèm theo rút ngắn thời gian giữa lần giao hợp, rất thích hợp sử dụng cho các người yếu hoặc là đời sống sinh lý của vợ chồng có vấn đề từ bên người chồng.
Chính vì vậy, trong mỗi viên Hemagold có chứa tới mg chắc chắn sẽ giúp cho nam giới có thể lấy lại bản lĩnh mạnh mẽ của mình. Chỉ cần sử dụng thuốc mỗi ngày viên sau ăn trong khoảng từ - tháng sẽ thấy được tình trạng yếu sinh lý, suy giảm ham muốn, rối loạn cương dương được cải thiện rõ rệt. Kết hợp với tập luyện thể dục thể thao, tăng cường sức khỏe, ăn uống hợp lý bệnh sẽ nhanh khỏi.
Do đang đề cập đến vấn đề tính dương quá mạnh nên mình chỉ giải thích liên quan đến chủ đề này, nếu có hứng thú với bách bệnh hãy tìm hiểu thêm nhé ;))
Nhân sâm: còn được gọi tắt đơn giản là sâm (tên khoa học là Panax ginseng) là một loài thực vật có hoa trong Họ Cuồng. Loài này được C.A.Mey. mô tả khoa học đầu tiên vào năm .
Theo y học cổ truyền, nhân sâm là vị thuốc bổ quý hiếm, đứng đầu trong vị thuốc thượng hạng: Sâm, Nhung, Quế, Phụ. Người xưa còn ví sâm giống như thứ "vàng mười" đối với sức khỏe của con người. Theo cuốn "Thần Nông bản thảo kinh", sâm có vị ngọt và hơi lạnh. Nó đặc biệt tốt cho các nội tạng quan trọng.
Đặc tính mà sâm có được là nhờ vào môi trường mà nó mọc, vậy nên sâm ở các khu vực khác nhau cũng lại có tác dụng khác nhau. Sâm hoang dã thường mọc ở sườn núi với độ cao từ đến .m tại các quốc gia khác nhau, song nổi tiếng nhất là tại Triều Tiên, Hàn Quốc, Nhật Bản... Vì mang sinh khí của núi trời nên có thể làm cho cơ thể con người kiện tráng như núi cao vững chãi. Trong số các bộ phận nội tạng của chúng ta, lá lách và bụng thuộc về tính Thổ, mà theo Đông y là gốc của năng lượng. Vì thế, phần dương của tính ngọt trong sâm có thể củng cố tính dương của lá lách và bụng, theo đó mang năng lượng đến khắp toàn thân.
Tác dụng nổi bật của nhân sâm đối với nam giới đó là giúp phái mạnh bổ thận tráng dương, khôi phục thể lực, tăng cường , cải thiện rối loạn chức năng tình dục ở nam giới. Theo các nghiên cứu dược lý học, trong nhân sâm có những thành phần không chỉ có hiệu quả cường tinh, tráng dương, mà còn có thể nâng cao khả năng tạo tinh trùng của nam giới cũng như có thể kích hoạt tinh trùng hoạt động mạnh. Đây là kết quả thử nghiệm lâm sàng của bộ môn tiết niệu thuộc khoa dược của Trường đại học Thần Hộ Nhật Bản. Có thể xem đây là tư liệu đáng tin cậy.
Nhục thung dung: Nhục thung dung có tên khoa học là Cistanche deserticola Y.C.Ma thuộc họ Orobranhaceae. Loài thảo dược này còn được biết đến với các tên gọi khác như đại vân, nhục tùng dung, địa tinh, kim duẩn,... Nhục thung dung được phân bố nhiều nhất ở Trung Quốc tại các vùng có khí hậu khá đặc biệt như Thiểm Tây, Cam Túc. Ngoài ra người ta cũng tìm thấy loại thảo dược này tại Mông Cổ, một số vùng tại Nhật Bản, Hàn Quốc...
Trong Nhục thung dung có chứa nhiều thành phần hóa học tạo nên dược tính giúp điều trị bệnh. Cụ thể: Boschnaloside, Oronamin, Epiglottic axit, Betaine, một số loại axit hữu cơ, Axit amin, Alkaloid.
Theo Đông y loại thảo dược này có tính ấm, có vị ngọt có thể bổ thận, ích tinh, lưu thông khí huyết. Được dùng để điều trị các , liệt dương ở nam giới. Ở nữ giới Nhục thung dung được dùng để điều trị các chứng khí hư ra nhiều, băng lậu, huyết khô, lưng gối lạnh đau, tiện bí...Bên cạnh đó sử dụng loại cây này còn có tác dụng làm chậm quá trình lão hóa, kéo dài tuổi thọ, tăng cường thể lực, nâng cao hệ miễn dịch cho cơ thể.Ngoài ra cây này còn có tác dụng ổn định huyết áp, hạ huyết áp xuống mức độ ổn định cho những người bị cao huyết áp.Cải thiện tình trạng suy giảm tuyến thượng thận, kích thích điều tiết hoạt động của tuyến thượng thận và hạn chế được các bệnh liên quan đến tuyến thượng thận.Điều trị tình trạng tiểu buốt, tiểu rắt, khó tiểu. Giúp nhuận tràng, thông tiện, điều trị chứng táo bón.
Với mỗi bệnh lý khác nhau liều lượng dùng Nhục thung dung cũng khác nhau. Để tránh các tác dụng phụ hoặc ảnh hưởng không tốt bạn cần tham khảo cách sử dụng từ những người có chuyên môn như các thầy thuốc Đông y uy tín.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Hơn nữa nếu cân nhắc về giá thành, phương thuốc này không phù hợp để sản xuất với số lượng lớn, không thể áp dụng trong công nghiệp, chỉ có thể sử dụng như để điều trị trong thời gian ngắn. Tóm lại, phương thuốc này không đáp ứng các chỉ tiêu về kinh tế cũng như y tế, có thể miễn cưỡng xem như hoàn thành đề thi."
"Thực ra tôi cũng không khó tính đến vậy, nhưng suy nghĩ này đúng thực rất vừa ý vị khách của chúng tôi." Giám khảo cười, "Tôi chỉ suy xét đến yếu tố tính dương quá mạnh của phương thuốc, không quá để tâm tới những yếu tố khác. Giờ đây nhờ Tiểu Bạch, tôi cũng đã có thể học hỏi nhiều thêm một chút rồi." Ông khiêm tốn, nhưng vẫn không quên nói tiếp: "Tiểu Bạch, nếu đã phát hiện không đáp ứng nhiều chỉ tiêu như vậy, cô có thể đưa ra một số cây thuốc để thay thế hay không?"
"Đinh lăng cùng mã đề sẽ là hai sự lựa chọn sáng suốt để thay thế, hơn nữa bản thân đinh lăng cũng có vị riêng khá ngọt, sẽ không khiến phương thuốc trở nên quá khó dùng. Có thể dùng kết hợp với bạc hà và cam thảo để nâng tính ứng dụng của phương thuốc. Nếu là trẻ em, có thể cân nhắc để giảm liều lượng lại một chút, gram vẫn là đáng kể so với khả năng chịu đựng của một đứa trẻ tuổi." Phong Nhã Vân luyên thuyên một tràng, dù cảm thấy bản thân không có gì sai, nhưng cớ sao vẫn không có ai phản ứng lại lời cô nói thế này?
Khán trường im phăng phắc.
"Rất tốt." Vị giám khảo cười càng lúc càng to, "Thanh Long, cậu cần chú tâm hơn về kiến thức của mình đấy. Cảm ơn câu trả lời của Tiểu Bạch, hai vòng thi sau cô không cần tham gia nữa, nhưng nếu vẫn muốn thi đấu, tôi cũng không cản đâu."
Thanh Long lườm Phong Nhã Vân một cái, hậm hực nhận kết quả quay đi.
"Này, hình như tôi vừa gây thù chuốc oán với hắn đúng không?" Cô dùng khuỷu tay ra hiệu cho Phó Khải, khó hiểu nhìn người vừa dùng ánh mắt căm giận nhìn mình, ra vẻ không hiểu.
"Nếu cưng không lên tiếng, hắn có thể đã được hưởng gần trọn điểm phần thi này rồi." Hắn cười, "Thao tác người này rất tốt, từ đầu đến cuối hoàn hảo không có điểm thiếu sót, chỉ vì một lời nhận xét của cưng mà khiến hắn phải ngậm ngùi nhận điểm chỉ trên trung bình một chút. Cưng nói người ta không muốn thẻo thịt lột da cưng à?"
"Hơn nữa, hắn vẫn luôn nhất bảng B, giờ thì sau phần thi này đã đủ khiến hắn gần chót bảng. Cục cưng à, cưng ra tay cũng ác quá đó!" Phó Khải ra vẻ dùng mặt cọ vào lòng cô, bị Phong Nhã Vân ghét bỏ túm đầu. "Còn làm gì nữa tôi liền cắt tay anh!", cô đanh giọng.
"Được rồi được rồi. Tôi không làm gì là được." Hắn nhìn đồng hồ trên tay, "Mau gọi bạn trai cưng tới đi, tuy sắp tới không phải thi nhưng vẫn phải có mặt đúng giờ cho tôi."
"Nếu đã không phải thi, vậy việc gì tôi phải tới trụ sở?" Cô khó hiểu nhướn mày.
"Đừng cố cãi lời tôi." Hắn đe dọa, "Người thông minh như cưng, tốt nhất nên biết bản thân mình phải làm gì."
Phong Nhã Vân không hài lòng thái độ của hắn, nhưng cũng không phản ứng gì.
"Được rồi! Mọi chuyện nghe theo anh!" Cô lắc lắc tay ra về.