- Sa...Sasuke?!!
Như nhận ra cái gì, Naruto cúi xuống rồi vội ngẩng đầu lên, hai mắt xanh lam trợn tròn tràn đầy sự khó tin.
- Cậu.... Cậu....Sao... Sao thế này?!!
Thậm chí còn lưỡi còn không phát âm được lưu loát, nói lắp bắp.
Sasuke hững hờ nhìn thoáng qua bộ phận nào đó đang giương cờ khởi nghĩa của mình, bình tĩnh nói:
- Kệ nó, ban nãy đánh nhau hăng quá, nên có chút hưng phấn.
Có chút?!!
Có chút mà thế này sao?!
Naruto luống cuống tay chân, hiển nhiên cậu chưa từng gặp trường hợp nào như thế này bao giờ, và cũng không biết cách xử lý ra sao.
Nhưng ngay lập tức, Naruto đặt một tay lên cánh tay Sasuke, thấy nhiệt độ không bình thường ấy giật mình đến mức rụt tay lại, ngay sau đó lại lo lắng dán lên, cậu có chút không xác định nói:
- Có.... Có cần giúp không?
Cái này... Cái này chỉ cần phát tiết ra là được đúng không?
Naruto kỳ thực cũng không phải không biết gì, dù sao thầy cậu cũng là Jiraiya, được cậu gọi là Tiên Nhân Háo Sắc. Trong quá trình lăn lộn tu luyện với lão háo sắc kia, Naruto cũng không ít lần đi vào chốn phong hoa tuyết nguyệt với Jiraiya để lấy tài liệu viết tiểu thuyết cho ổng.
Thậm chí ngay cả phòng nghỉ của Geisha cậu cũng được vào thăm không ít lần. Ngay cả tình sự cậu cũng chứng kiến không ít, bảo là lý thuyết đầy mình cũng không sai tẹo nào.
Nhưng tất nhiên là lý thuyết đầy mình kinh nghiệm bằng không.
Jiraiya cho dù ăn thêm mười lá gan nữa cũng không dám cho Naruto ở tuổi - đi hành sự, trời biết khi ổng xuống hoàng tuyền có bị vợ chồng nhà Namikaze hỗn hợp đánh kép đến chết thêm lần nữa không.
Nói tóm lại, hiện tại Naruto chỉ biết là Sasuke phải phát tiết ra! Thậm chí cậu cũng biết làm thế nào để phát tiết ra (nhưng chưa được thực hành bao giờ), cho nên mới ngỏ ý hỏi Sasuke có cần giúp đỡ không.
Mặc dù cảm thấy rất xấu hổ... dù sao chuyện này.... Cũng quá riêng tư. Ít nhất hiện tại mặt Naruto đang chín đỏ lử lên.
Sasuke nghe thấy thế mắt không khỏi sáng lên, rất muốn gật đầu ngay nhưng lại cảm thấy thế có chút... vội vàng quá, giống như mỡ dâng tận miệng nên vội cắn lấy, nên hắn đành phải cố làm ra vẻ suy xét, sau khi ngắm đủ khuôn mặt xấu hổ đến mức sắp bốc khói của tên nào đó mới chậm rì rì mở miệng:
- Được rồi.... Đã giúp thì phải giúp đến nơi đến chốn đấy. Không được bỏ giữa chừng đâu.
..................
- Tay mất tri giác rồi dattebayo.....
Naruto suy sụp ngồi trên giường, một đầu tóc vàng cũng ỉu xuống, thể hiện tâm trạng không mấy tốt đẹp của chủ nhân.
Sao tên Sasuke kia lại có thể kiên trì dài như thế?!! Rõ ràng là xử nam chỉ có giây! Thế quái nào?!
Aaaaa tay của cậu...
Naruto mặt như đưa đám dùng tay trái xoa bóp tay phải của mình, cố gắng làm cho cơ bắp phần cánh tay thư giãn, thậm chí đến bây giờ cơ bắp của cậu vẫn còn run nhè nhẹ, thể hiện ban nãy nó đã hoạt động hết công suất như nào.
Thế mà cậu còn định nhân việc "xử nam giây" mà cười nhạo tên kia vài ngày, thật là!
Sasuke vừa bước ra khỏi phòng tắm liền thấy Naruto ngồi đấy, oán khí toả ra xung quanh sắp làm u ám cả một góc phòng, cho dù dùng đầu ngón chân hắn cũng biết tên ngu ngốc kia đang nghĩ cái gì.
Muốn cười hắn, hừ, không có cửa đâu~.
Sasuke hiện tại tâm trạng đang vô cùng vui sướng, mọi buồn bực uất ức đều tan hết (Naruto: ha hả). Bước chân hắn nhẹ nhàng đến cạnh giường, ngồi xuống, tay vô cùng tự nhiên kéo Naruto lại gần mình rồi lấy ra một cái khăn lau, chậm rãi chà lau đầu tóc vàng ướt nhẹp kia.
Naruto đã quá quen với hành động này mỗi tối, cậu thậm chí còn chủ động dán sát lại gần hơi cúi đầu xuống để Sasuke lau dễ hơn, thậm chí theo động tác của hắn phát ra vài âm mũi mềm như bông.
Sasuke: Ngoan thật.
Naruto bỗng nhiên chọc vào bụng Sasuke một cái, sau khi rước lấy ánh mắt nghi hoặc của tên kia, cậu bỗng lộ ra một biểu tình tiện hề hề, gian trá vô cùng:
- Sasuke.... Cậu không còn là xử nam nữa hả dattebayo?
"Phanh!"
Sasuke nghe thế, mặt mày tối sầm lại, không chút khách khí vung nắm tay giáng thẳng một cú đấm xuống đầu tên ngu ngốc kia!
Rốt cuộc là trong cái đầu chứa đầy Ramen với nước dùng này đang nghĩ cái gì aaaaaaa?!!!
Cái tên Đội sổ này từ đâu suy luận ra hắn không phải là xử nam hả?!! Rõ ràng thân mình hắn còn trong sạch như thế này!!!
Như chưa hả giận, Sasuke hai tay túm lấy hai bên má của Naruto kéo mạnh ra hai bên, khuôn mặt hắn tức giận đến vặn vẹo, trong miệng âm trầm gầm lên:
- Cậu có biết mình đang nói cái gì không hả?!! Tên đần kia!!!
- Au!!! Au!!! Thả a hả ra!!!! (Đau!!! Đau!!! Thả ra thả ra!!)
Naruto giãy dụa cố gắng bẻ hai tay Sasuke ra để cứu vớt cho cái má đáng thương của mình, nhưng không quá thành công, mãi đến khi Sasuke hơi chút nguôi giận thả lỏng tay mới vội vàng chạy thoát, cả người lùi một mạch về đầu giường, lưng dán lấy thành giường cả người cuộn tròn lại, cả khuôn mặt che kín sợ hãi, hai tay bưng lấy hai má sưng đỏ, mắt trợn tròn lên đầy chỉ trích:
- Cậu làm cái gì vậy hả?!! Đau lắm đấy biết không?!!!
- Ai bắt cậu phát biểu linh tinh!
- Tớ không có phát biểu linh tinh dattebayo!! Mọi lời nói đều có căn cứ hết đấy!!bg-ssp-{height:px}
- Thế cậu nói xem căn cứ ở đâu nào?
Sasuke cười lạnh ngồi trên giường khoanh tay trước ngực, cằm hơi hất lên nhìn chằm chằm Naruto, giống như chỉ cần cậu không nói ra được căn cứ nào xác đáng là hắn sẽ nhào vào làm chết cậu! (Khụ khụ bình tĩnh anh ơi!!)
Naruto nhìn Sasuke như thế có chút nhát gan rụt cổ lại, rồi ngay sau đó nghĩ đến suy đoán của mình chắc chắn là chính xác, tên Sasuke này chỉ đang chột dạ thôi! Ngay lập tức, sự tự tin của Naruto như được sạc đầy, cậu ngẩng cổ lên đầy hùng hồn phát biểu:
- Tại vì không có xử nam nào kiên trì dài đến hơn nửa tiếng được!! Chắc chắn cậu không phải xử nam dattebayo!!!
Nói rồi, như càng thêm chắc chắn với suy luận của mình, Naruto ngẩng cao đầu, cả mặt tràn đầy sự kiêu ngạo, thậm chí còn "hừ!" một tiếng.
Nào biết cái dạng này trong mắt Sasuke lại càng hút tình. Khuôn mặt kiêu ngạo bừng bừng phấn chấn, mái tóc vàng loé loé dưới ánh đèn điện, mắt xanh lóng lánh tự tin, chỉ có điều hai bên má sưng đỏ bừng, thậm chí ở chỗ bớt chòm râu còn in lại dấu tay nhàn nhạt, rất giống một con cáo nhỏ.
Con cáo nhỏ của một mình hắn.
Sasuke cảm thấy miệng có chút đắng, hắn hơi hưng phấn liếm liếm môi, ý muốn chiếm hữu trong lòng cứ ùng ục trào ra, ngay cả răng nanh cũng hơi ngứa, rất muốn cắn cái gì đó để đánh dấu chủ quyền.
Uchiha là tộc nghĩ là làm, vô cùng quyết đoán, thân là một tộc nhan Uchiha, Sasuke cũng không ngoại lệ. Hắn nhào lên, mặc kệ tiếng hét kinh ngạc của Naruto, vạch ra cổ áo to rộng của cậu, nhắm ngay phần hõm vai yếu ớt nhất không chút do dự hạ miệng!
- Đau đau!!! Sasuke cậu là Nhẫn Khuyển sao?!!! Nhả ra nhanh lên!!!
Naruto bị cắn giật nảy người, đau đến nước mắt sắp chảy ra đến nơi, tay vội chống lấy vai tên Sasuke tự dưng nổi điên kia muốn đem người đẩy ra.
Sasuke không để ý, hắn thậm chí còn dùng hàm răng nghiến nghiến, đảm bảo cho dấu răng đủ sâu, vị rỉ sắt tràn đầy trong miệng mới hơi lưu luyến nhả ra, nhìn dấu răng còn đang không ngừng rỉ máu kia thoả mãn nhấc lên khoé môi, sau rồi lại như đau lòng dò ra đầu lưỡi tỉ mỉ liếm vết cắn.
Naruto sắp bị Sasuke lăn lộn mệt chết rồi, cậu thở dốc nằm ngửa trên giường, mặc kệ Sasuke hết cắn lại liếm, đôi mắt vô thần nhìn lên trần nhà lẩm bẩm:
- A.... Sasuke quả nhiên điên thật rồi.... Người không làm muốn đi làm chó....
"Phanh!"
Không hề ngoại lệ, một cú đấm giáng thẳng vào bụng cậu, bên tai vang lên tiếng nói nghiến răng nghiến lợi của Sasuke:
- Lại nói linh tinh cái gì đấy! Ta đập chết cậu bây giờ!
-Ư.... Đau quá.... Sasuke cậu đánh chết tớ rồi dattebayo...
Naruto ôm bụng cuộn mình lại rên ư ử, mặt tái xanh như sắp lìa hồn khỏi xác.
- Hừ! Đáng đời!
Sasuke tuy miệng nói thế nhưng vẫn tắt đèn nằm xuống, kéo chăn đắp lên người hai người, giơ tay kéo tên ngu ngốc kia lại gần rồi dùng một tay mò xuống bụng cậu chậm rãi xoa xoa.
Thực ra cũng không đau, Sasuke xuống tay có chừng mực, hơn nữa Naruto có Cửu Vĩ trong người, mấy cái này tính là cào ngứa cho cậu cũng không quá, chẳng qua là làm trò cả thôi. Hai người đều biết nhưng ai cũng không nói, lẳng lặng hưởng thụ khoảng thời gian yên lặng này.
Chẳng qua chẳng được bao lâu thì Naruto- miệng tiện lại xuất hiện:
- Này.... Sasuke, cậu thật sự còn là xử nam hả?
- Câm miệng vào! Ngủ đi!
Giọng Sasuke nghiến răng từ sau lưng truyền đến, ngay cả bàn tay xoa ở bụng cậu cũng nắm chặt, hiển nhiên bị tức không nhẹ.
- Nga....
Naruto rụt cổ, rốt cuộc ngoan ngoãn nhắm mắt, hừ, nay không được thì mai cậu lại hỏi! Hỏi cho ra thì thôi!
Mà chính Naruto cũng không nhận ra vì sao mình phải để ý đến vấn đề này như thế, rốt cuộc thì Sasuke có là xử nam hay không cũng đâu ảnh hưởng đến cậu?
Mà Sasuke chỉ loáng thoáng nhận ra cái gì đó, chỉ bất đắc dĩ thở dài, kéo người vào ngực ôm lấy, mặt vùi vào đầu tóc vàng nhắm mắt ngủ.
Tối hôm nay lăn lộn thế là đủ rồi.
....................... Hết chương .............
Vài điều muốn nói:
Quào, chương, ờ mây zing!! Ha ha ha tác giả cũng không nghĩ mình viết được nhiều vậy đâu, tưởng được chương là chán bỏ giữa chừng rồi chứ. Vậy mà kiên trì được đến tận đây, công lao của các bạn lớn lắm đó!!
Mọi tim và cmt đều là nguồn động lực lớn lao dành cho tác giả, nói các bạn là pin để tác giả viết truyện cũng không sai tẹo nào~.
Một chương chuyên đề dành cho cặp đôi của chúng ta, không có đánh đánh giết giết âm mưu gì hết, chỉ có cơm chó thôi ha ha ha. (Ai da cơm chó thơm thật)
Chương sau là Danzo lên thớt (không cùng lắm là sau nữa), tác giả nhìn ổng ngứa mắt lắm rồi!
Sau khi nhẹ nhàng một hai chương thì chúng ta cũng phải quay lại chuyện chính thôi đúng không nào, dù sao truyện của tác giả thì yêu đương gì đó chỉ chiếm -% hoi. Mặc dù cốt truyện cũng khiến tác giả đau đầu dữ lắm, rụng một mớ tóc đây này tuyệt vọng nhìn đống tóc rụng trên tay.
Hiện tại là Sasuke đang đơn phương có ý muốn chiếm hữu với Naruto, còn Naruto vẫn chưa nhận ra đâu! Chung quy muốn thức tỉnh Naruto còn một chặng đường dài phải đi lắm.
Đừng nói Sasuke yêu Naruto, nói Sasuke muốn Naruto sẽ chuẩn hơn đó :>, kiểu như nhu cầu về cả thân thể lẫn tinh thần, sống thiếu Naruto bây giờ là anh nhà sẽ điên mất.
Vậy nha, hãy tim và cmt bên dưới nha mọi người~~ đừng quên đó! Yêu mọi người lắm nà.
Nhân tiện, nếu thấy tác giả mãi không ra chương mới, hãy lưu ý phần cmt trong chương truyện trước nha, có gì biến động tác giả sẽ thông báo ở đó.