[Naruto – Đồng nhân] Quang Ám Điên Đảo

chương 37

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rinne Sharingan

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Senju Tobirama nhìn bộ dạng thê thảm của Obito, mặt tiếc hận: “Giờ đã qua bao năm rồi, sao cậu còn ngu như vậy.”

Obito mới khôi phục lại liền suýt bị Senju Tobirama tức chết. “Lão già, ông nói ai ngu?!”

“Tộc Uchiha khó khăn lắm mới có mấy đứa ngu, cậu là Uchiha ngu nhất tôi từng gặp.” Senju Tobirama bình luận không hề khách khí. “Tôi rõ ràng đã nói, sẽ không bắt cậu làm chuyện quá khổ sở, sao cậu lại không nhớ đây.”

Ông đánh Đại chiến đánh thành như vậy, từ đầu đến cuối đều như một tên phản diện, vậy mà còn trông mong tôi nhớ câu nói không biết là thật hay giả này của ông sao?! Obito chỉ muốn túm lấy cổ áo đối phương thảo luận xem đây rốt cuộc là lỗi của ai?!

Senju Tobirama nhìn Obito và Kakashi: “Tôi đã nói rồi, chỉ cần cậu giúp tôi làm một việc.”

Kakashi ngăn lại Obito chỉ muốn đánh Senju Tobirama một trận rồi nói gì nói sau, anh tỉnh táo hỏi: “Ông rốt cuộc muốn làm gì?”

Senju Tobirama chợt túm lấy Obito, dùng Phi Lôi Thần dịch chuyển đến đỉnh đầu Thập vĩ, một tay nhét một con mắt vào hốc mắt trái trống rỗng của Obito. Lúc này thì cho dù có nhẫn thuật chữa bệnh thì Obito cũng đau đến không nhẹ, nói gì đến chuyện nhẫn thuật chữa bệnh của Senju Tobirama là kém cỏi nhất trong tộc Senju. “Lão già, coi như tôi là tộc Uchiha thì cũng đừng có ghép mắt tuỳ tiện cho tôi thế chứ!”

“Khống chế Thập vĩ lại.” Senju Tobirama giải trừ thuật dùng để hạn chế chakra của Obito và Kakashi, thuận miệng phân phó, sau đó liền bước về phía Uchiha Shin. “Tôi còn cần giải quyết một chút phiền toái.”

Obito mặt ngơ ngác nhìn Senju Tobirama cùng Uchiha Shin đánh nhau.

Đây rốt cuộc là đang làm cái gì?!

“Obito! Mau để Thập vĩ dừng lại đừng tấn công nữa!” Kakashi dùng Kamui đến bên cạnh Obito, vội vàng vỗ tỉnh cậu. “Nhanh lên chút!”

Obito đáng thương tự nhiên bị nhét một con Rinnegan liền phải khiêu chiến cửa ải khó khăn là khống chế Thập vĩ.

Bên kia Uchiha Shin vừa giao chiến với Senju Tobirama vừa tức giận hỏi: “Senju Tobirama, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”

“Ta đã nói qua chưa nhỉ, thật ra thì ta vẫn rất muốn giết ngươi.” Ánh mắt của Senju Tobirama rất lạnh lùng. “Ta nhịn lâu như vậy, đến giờ mới ra tay, là đã để ngươi sống quá lâu rồi.”

Thể thuật của Senju Tobirama cũng rất tốt, trường đao trong tay hắn ép Uchiha Shin dần dần lui lại. Khuôn mặt vẫn không có biểu lộ gì giờ tràn đầy sự căm ghét cùng ác ý. “Ngươi nói đi, ngươi dung hợp tế bào của ai không tốt đâu, tại sao hết lần này lần khác lại muốn chọn của Izuna? Trong phòng thí nghiệm của ta nhiều thành phẩm như vậy, tại sao các ngươi lại chọn đúng của Izuna mà lấy đây?”

Uchiha Shin mặt kinh ngạc, y cũng không biết tế bào Uchiha dung hợp trên người mình là của ai.

Zetsu đen đang trốn cách đó không xa cũng ngơ, nó chỉ cầm thành phẩm vật chất di truyền được bảo vệ nghiêm mật nhất thôi, còn tưởng là của Uchiha Madara cơ, ai ngờ lại là của Uchiha Izuna?! Đã nói tại sao Uchiha Shin dung hợp xong lại chỉ có trình độ thế này, sớm biết như vậy thì năm đó thừa dịp hạ táng Uchiha Madara, nó cũng không nên chỉ lấy Rinnegan.

“Cái gì?! Trên người tên kia dung hợp tế bào của Izuna?!” Nghe được lời Senju Tobirama, Uchiha Madara tức sắp nổ phổi. “Hashirama cậu cút ngay cho tôi! Tôi muốn làm thịt tên kia!”

Senju Hashirama vội vàng níu Uchiha Madara không thèm đánh nhau chỉ muốn đi làm thịt Uchiha Shin lại. “Madara, cậu chờ một chút trước đã.”

Uchiha Madara không nhịn được hất tay Senju Hashirama, quay đầu lại lườm hắn: “Hashirama cậu buông ra cho tôi… Hashirama?”

Đôi mắt vốn đen nhánh như mực của Senju Hashirama trở nên đỏ tươi như máu, trên từng vòng hoa văn đều có dấu phẩy. Hắn mỉm cười, nói với Uchiha Madara: “Chỉ còn một chút thôi, Madara.”

Uchiha Madara nhíu chặt mày, mặt y lộ ra vẻ kinh hãi hiếm thấy, lúc này lại không hất tay Senju Hashirama đang kéo y ra.

Thực lực của Senju Tobirama không thể khinh thường, Uchiha Shin lại chiến đấu không ngừng lâu như vậy, căn bản không phải đối thủ của hắn. Ngay cả Mangekyo Sharingan chưa từng thất bại cũng không thể làm gì Senju Tobirama.

Lúc bóp lại cổ Uchiha Shin, Senju Tobirama nói gần như đang giễu cợt: “Dù ta có chút tò mò, ngươi tại sao lại tự phụ đến mức dám tự tiện lấy Uchiha làm họ, nhưng giả vẫn là giả, lấy tế bào của người khác, ghép mắt của người khác để lấy được lực lượng, thật không chịu nổi một kích.”

Uchiha Shin tức giận đến mức trán nổi gân xanh. “Ta mới thực sự là người hoàn thành thiên mệnh của Uchiha! Không giống những kẻ chỉ có huyết thống mà lại quên mất thiên mệnh kia!”

“Ha.” Senju Tobirama đập ngất Uchiha Shin, cười lạnh. “Đã nói ngươi ngu mà ngươi còn không tin.”

Kéo Uchiha Shin dùng Phi Lôi Thần đến chỗ Obito, Senju Tobirama ném y xuống bên chân, ra lệnh: “Nhét Thập vĩ vào đi.”

“Cái gì?!” Obito trợn to mắt. “Nhét vào? Ông muốn biến hắn thành Jinchukiri của Thập vĩ?!”

“Động thủ đi.”

Obito không chút do dự cự tuyệt: “Đừng có đùa! Tôi tuyệt đối sẽ không để cho kẻ như thế trở thành Jinchukiri của Thập vĩ!”

“Để hắn trở thành Jinchukiri của Thập vĩ liền có thể hồi sinh tất cả những người chết trong Đại chiến này, dù như vậy cậu cũng không làm sao?”Senju Tobirama lạnh lùng nói. “Dù cậu cũng có Rinnegan, nhưng kể cả cậu có nguyện ý lấy cái chết của mình làm giá cao để dùng Luân hồi thiên sinh thì cũng không đủ chakra.”

Chỉ một câu nói liền đẩy Obito đến bên vách đá, lâm vào thế khó xử.

“Các người rốt cuộc muốn làm gì?” Kakashi thật sự nhìn không ra hai anh em này, náo loạn một trận lớn như vậy, giết nhiều người như vậy, cuối cùng lại ở chỗ này nói cho họ muốn hồi sinh những người đã chết?

Senju Tobirama nhìn Uchiha Madara cùng Senju Hashirama cách đó không xa, không trả lời.

Sau một hồi lâu chần chờ, Obito kết ấn, một tay đặt trên người Uchiha Shin, một tay chạm vào Thập vĩ dưới chân. “Senju Tobirama, vì chuyện không để Naruto chết mà ông cam kết đã hoàn thành, tôi liền tin ông một lần cuối cùng.”

Naruto nhìn Senju Tobirama, cuối cùng nở nụ cười: “Tớ quả nhiên không cảm giác sai.”

“Naruto?” Sasuke nghi ngờ.

“Lúc còn ở trạng thái Kyubi lúc trước, tớ chưa từng cảm nhận được ác ý hay địch ý gì từ trên người chú Tobirama cả.” Naruto đến giờ mới xác định là mình không có nghĩ nhầm. “Nhất định là có lí do gì thì chú Tobirama mới có thể giúp Akatsuki phát động Đại chiến.”

Sasuke cau mày: “Vậy phải là lí do gì…” Mới có thể khiến Senju Tobirama cùng Senju Hashirama không tiếc phát động Đại chiến ninja lần bốn cũng phải thực hiện?

Dùng lực lượng của Rinnegan, Obito nhét Thập vĩ vào người Uchiha Shin một cách rất thô bạo, cũng lười để ý liệu Uchiha Shin có thể đau chết không, dù sao thì y cũng đã hôn mê. Lực lượng khổng lồ đến mức cực đoan của Thập vĩ bị nhét vào thân thể một người, hơn nữa còn là thân thể ghép tế bào từ người khác, mang tới chắc chắn là sự thống khổ đến mức cực đoan.

“Hắn sẽ không chết như vậy chứ?” Obito nhìn thân thể đã bành trướng đến không còn hình người của Uchiha Shin.

“Lúc tôi giúp hắn ghép Rinnegan từng dùng tế bào của ni-san trên người hắn, làm sao chết dễ vậy.” Senju Tobirama không hề lo lắng.

Obito yên lặng tránh xa kẻ cuồng nghiên cứu một chút.

“Cuối cùng cũng có thể gặp bà.” Senju Hashirama nhảy đến bên cạnh thân thể đã sưng thành hình cầu của Uchiha Shin, cười tủm tỉm đưa tay truyền chakra của mình sang. “Nữ thần Thỏ, Otsutsuki Kaguya.”

Ánh sáng trắng loé lên, thân ảnh của Uchiha Shin biến mất, thay vào đó là thân hình yểu điệu của một cô gái.

Mái tóc dài màu trắng, dung nhan xinh đẹp, vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng, bà ta là thuỷ tổ chakra từng ăn quả của Thần thụ mà đạt được lực lượng khổng lồ, từng được thế nhân tôn xưng là Nữ thần Thỏ, cuối cùng lại rơi xuống thành ác quỷ, Otsutsuki Kaguya.

Truyện Chữ Hay