Kết cục ông chủ Vũ không giữ mồm giữ miệng, chính là bị hai ông cụ mỗi người đổ một chai bia, hắn cũng tự phạt một chai bồi tội.
Có điều tất cả mọi người đều ăn no rồi thì lại là sự thật, bao gồm cả Hứa Tư Văn, có lẽ bởi vì nhiều người nên ăn ngon? Có lẽ thật sự là tay nghề của ông chủ Vũ siêu quần, dù sao thì Hứa Tư Văn ăn hơn nửa cái bánh nướng bột ngô, cùng với một bát lớn đồ ăn, lần đầu tiên trực tiếp lấy đũa mò đồ ăn trong nồi ăn, Hứa Tư Văn cảm thấy đặc biệt sung sướng!
Một đám lớn người tản bộ tiêu cơm, Hứa Tư Văn nghe thấy rất nhiều chuyện bên lề về Đông Bắc, rất mới mẻ cũng rất thú vị.
Buổi tối ngủ cũng rất say.
Chỉ là khổ ông chủ Vũ, mỗi ngày giả bộ ngủ, chờ Hứa Tư Văn ngủ say rồi, hắn lại hiếm lạ ngồi dậy đến nhìn người ta, hiếm lạ hiếm lạ, phải chạy đến phòng vệ sinh một chuyến, còn không thể ở trong phòng, đến phòng khác, sợ đánh thức người ta bị nghe thấy gì đó.
Ông chủ Vũ cảm thấy những ngày tháng này là không có cách nào qua.
Không khỏi bắt đầu tính kế…
Tập tục ăn tết ở Đông Bắc bên này khác với phía nam, phía nam ăn bánh trôi còn phương bắc lại là ăn sủi cảo, hơn nữa món ăn cũng vô cùng có trình tự.
Hứa Tư Văn nhìn hiếu kỳ không thôi, lần đầu tiên y ở bên ngoài qua năm náo nhiệt như thế, lúc trước mặc dù là xuất ngoại, lúc năm mới, cũng chỉ là tùy tiện đối phó cho qua, rất ít khi ăn tết đường hoàng ra dáng như thế.
Đồ đạc của Vũ gia rất nhiều, thế nhưng có một ít, tất cả mọi thứ, đều là người nhà họ Vũ tự tay chuẩn bị, gà vịt ngỗng heo dê bò và vân vân, tất cả đều là gia cầm gia súc chính mình nuôi, thậm chí khoai tây khô cà khô nấm khô gì gì đó, cũng là chị dâu Thúy Hoa tự mình làm, tuyệt đối không giống với mua được bên ngoài.
Thật nhiều người cùng bận việc, Hứa Tư Văn cũng tham dự trong đó, chỉ có điều y là theo phía sau ông chủ Vũ, do ông chủ Vũ tự mình sai sử.
“Đến, ngâm nấm khô.”
“Còn có khoai tây khô cũng ngâm.”
“Chọn hai khối đậu hũ đến!”
Vũ Khánh Cương tận lực để Hứa Tư Văn làm một ít việc nhẹ mà không có mùi gì quá lớn, đừng tưởng rằng hắn không phát hiện, người có ăn học rất xoi mói đó, bằng không cơm giết heo làm sao lại không có loại đồ ăn như nội tạng chứ?
Gan xào nấm mèo ruột già xào tiêu dạ dày xào vân vân, đã bị Vũ Khánh Cương lén lút ép xuống, chết sống không cho lên bàn.
Ngoài miệng không nói, cũng không có nghĩa là trong lòng hắn không rõ ràng, nếu thực sự lên bàn, người có ăn học còn không biết phải trả lời thế nào đâu.
Hứa Tư Văn không biết an bài âm thầm của ông chủ Vũ, y chỉ là vội vàng, cũng vui vẻ vô cùng, cảm thấy chút ý vị của năm nay cũng dày đặc hơn rất nhiều.
Vũ gia làm một bàn lớn món ăn, lúc Vũ Khánh Cương cùng Hứa Tư Văn cùng bận rộn, tranh thủ len lén nói cho Hứa Tư Văn: “Ông hai và ông ba là người già mẹ goá con côi, không có đời sau, trước kia sống trên Dã Lĩnh, sau đó Dã Lĩnh bị Vũ gia mua lại, hai ông không có chỗ đi, nhà bọn tui liền nhận hai ông tới nhà, cũng không để cho bọn họ ăn uống chùa, liền cho ở trong nhà nhìn ngọn núi phía sau, ở đó có một cái biệt thự loại nhỏ rất được, cũng không biết ông hai và ông ba là ai, nói chung từ khi nhận hai ông tới nhà, cũng không ai nói với bọn họ về chuyện cá bạc trong cái hồ của Vũ gia phía trước.”
“Ba người Đại Lực bọn họ đều là cô nhi, trong nhà cũng không có ai, không đành lòng ở bên ngoài ăn tết, đơn giản đều tới nhà, cũng đều là cùng mặc tã lớn lên, lại nói cũng không phải người ngoài, cho nên bọn họ coi nơi này là nhà, bọn tui cũng coi họ là chỗ anh em ruột.”
Vũ Khánh Cương nói với Hứa Tư Văn mấy cái này, là muốn Hứa Tư Văn không cần câu nệ, chỉ là điều Hứa Tư Văn nghĩ tới còn nhiều hơn một chút so với ông chủ Vũ.
Có điều Hứa Tư Văn tự nhận y là một người ngoài, cũng chính là thân phận là bạn hợp tác, cho nên chỉ cười gật đầu, cũng không có nói gì khác, Vũ gia nhân hậu mà thiện lương, Hứa Tư Văn cũng tôn trọng bọn họ, đương nhiên sẽ không xù gai đầy người.
Hết chương