“Ai!” Ông chủ Vũ vui rạo rực cúp điện thoại, sau một trận chiến tắm rửa, bỏ ra không tới năm phút đồng hồ, có thể thấy được tốc độ của ông chủ Vũ, dọn dẹp chính mình xong, liền thu thập một phen, sau đó soi soi gương, để cho mình thoạt nhìn có thể sạch sẽ chút, thay đổi một thân trang phục lao động màu xanh quân đội bằng vải bạt, thông khí chống gió còn chịu được cọ xát.
Lúc này mới ra cửa, đến đối diện bắt đầu gõ cửa.
“Kỹ thuật viên Hứa?” Bởi vì ông chủ Vũ đã xem qua lý lịch của Hứa Tư Văn, vừa đại học vừa du học, các loại học vấn cao cấp khiến ông chủ Vũ tự mình xấu hổ, vì vậy lúc đối diện kỹ thuật viên Hứa, ông chủ Vũ đều rất chú ý, ít nhất rất chú ý lễ phép, sợ mình hạ giá.
Cũng chính lúc này, ông chủ Vũ biết được trước tiên phải văn minh lễ phép gõ cửa, ở quê nhà ai gõ cửa đâu? Mở cửa trực tiếp đi vào là được.
Ông chủ Vũ lễ phép, gõ cửa, kết quả nửa ngày trong phòng không có động tĩnh.
“Hứa Tư Văn? Kỹ thuật viên Hứa?” Âm thanh của ông chủ Vũ lớn hơn rất nhiều, lần này gõ cửa không dùng tay, hắn sợ âm thanh quá nhỏ người trong phòng không nghe được, dứt khoát lấy chân đạp mấy lần, âm thanh lớn cứ như muốn phá luôn cái cửa, may là tiểu khu này là nơi thường trú của công nhân Đông Bắc Hổ, cửa đều là dùng loại chất lượng cực kỳ tốt, không thì bằng cường độ mấy cái đá kia của ông chủ Vũ, cái cửa này không phải bị đá ra lỗ thì cũng phải bị đạp đến biến dạng đi.
Đợi gần mười phút, trong phòng vẫn không có động tĩnh, ông chủ Vũ lấy điện thoại di động ra gọi, kết quả không có ai tiếp.
Trong lòng ông chủ Vũ cảm thấy không quá ổn, lập tức thay đổi một dãy số: “Ông Tỏa sao? Là tui, ông cầm chìa khóa đến đây một chuyến.”
Quan Tỏa là bạn năm đó theo Vũ Khánh Cương ra ngoài làm công, năm đó một nhóm người kia có thể nói là anh em sống chết với ông chủ Vũ, cùng làm công cùng đòi tiền công, cùng khiêng bao lớn cùng chịu khổ cực, bây giờ tất cả mọi người biết thằng ba Vũ phát đạt, nhưng bọn họ cũng tự mình biết mình, dưới tay ông chủ Vũ làm một vài công việc không cần kỹ thuật cùng học lực, ông chủ Vũ là một người đặc biệt nhớ tình cũ, đối với mấy anh em ngày xưa cũng tốt, như là Quan Tỏa, không có văn hóa gì, mặt chữ cũng không nhận thức được mấy, liền dứt khoát phân cho công việc người giữ kho cho đội cảnh sát của tiểu khu, đội trưởng cùng bảo an đều là cao thủ xuất ngũ từ trong quân, thừa sức trông coi một cái tiểu khu, ngược lại là người giữ kho, chỉ để ý một ít tạp vật cùng chìa khóa, việc thoải mái lương lại cao, ông chủ Vũ an bài cho nhóm anh em cũ của mình trên căn bản đều là công việc như vậy.
Quan Tỏa tới rất nhanh, thuận tiện còn mang đến một chuỗi chìa khóa lớn, là hết thảy chìa khóa cửa dự bị của khu lầu này.
“Sao thế?” Quan Tỏa sốt ruột nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy sắc mặt thằng ba Vũ phải gọi là kém, cho là xảy ra chuyện lớn gì, tim cũng theo đó treo lên.
“Mở cửa!” Ông chủ Vũ chỉ tay vào cánh cửa chống trộm bị hắn đạp vài cước: “Kỹ thuật viên Hứa bên trong, không biết sao, gọi cậu ấy đều không lên tiếng.”
Lúc Quan Tỏa tới cũng đã tìm ra chìa khóa cửa phòng của ông chủ Vũ, hai căn hộ là đối diện, chìa khóa cũng sát bên, ngay lập tức liền tìm được mở cửa, ông chủ Vũ liền vọt vào, còn không quên hô với Quan Tỏa một tiếng: “Ông trước hết đừng vào!”
Kỳ thực Quan Tỏa cũng không muốn vào, hắn ở cửa không ngửi thấy mùi khí gas, yên tâm không ít, có điều ngửi được mùi thuốc sát trùng, lại nhìn bộ dạng sạch sẽ trong phòng người ta, trong lòng còn thật tò mò, người này cần bao nhiêu sạch sẽ, mới có thể đi tiêu độc nơi mình ở chứ?
Hết chương Nguồn: