Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

chương 151: 151. dùng tiền đập cho mi phá sản

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhà dột còn gặp mưa, chính là nói Triệu gia bây giờ.

Triệu Khải Đức nóng lòng cầu thành, ai tới ký kết hợp tác với hắn, hắn đều không ngừng gật đầu đáp ứng, ký tên ký đặc biệt sảng khoái!

Hắn căn bản không nghĩ tới, nếu có một ngày, nhà cung ứng không cung cấp vật liệu, xí nghiệp Triệu thị phải làm thế nào khắc phục hậu quả.

Người nhà họ Triệu cầu ông lạy bà đi khắp nơi tìm quan hệ kéo nhân tình, còn chưa đợi giải quyết chuyện phòng tội phạm thương mại và nhà cung ứng, lại có người tìm tới cửa, thảm thực vật xanh hóa mà bọn họ phụ trách, thế mà lại khô vàng rồi!

Nguyên nhân là thảm thực vật không đủ tiêu chuẩn, dưới tình huống hai ngày không tưới nước, trực tiếp hạn chết rồi!

Lại có người ở ngân hàng cho mượn tiền đến thúc giục, bởi vì xí nghiệp Triệu thị vay nợ không ít, ngân hàng cũng sợ bọn họ xù!

Phòng tội phạm thương mại, nhà cung ứng, ngân hàng giục nợ, khách hàng…

Mỗi ngày vây quanh xí nghiệp Triệu thị giống như đèn kéo quân.

Nhà cung ứng thanh toán phí bồi thường vi phạm hợp đồng, lấy được kết khoản, trực tiếp cắt đứt với xí nghiệp Triệu thị, đối với hành vi không có kết quả tốt của bọn họ Triệu Khải Đức vạn phần không hiểu nổi, nhưng đồng thời bởi vì đối phương bồi thường gấp ba lần phí vi phạm hợp đồng, khiến xí nghiệp Triệu thị không công chiếm được một số tiền lớn!

Nhưng mà chờ họ cầm khoản tiền này đi mua vật liệu bọn họ cần, lại phát hiện không, ai, bán!

“Loại hàng này, hai ngày trước đã hết sạch tồn kho…”

“Thật không tiện, đã không còn hàng tồn kho…”

“Không có hàng!”

Triệu Thục Đình cũng biết nguy cơ của xí nghiệp Triệu thị, đặc biệt xuất hiện trong công ty nhà mình, khó được không nói móc trào phúng, mà là bình tâm tĩnh khí đồng sức đồng lòng.

“Bản địa không có hàng, vậy thì đi nơi khác!” Triệu Thục Đình không hổ là nhân tài tinh anh: “Quá lắm thì dùng nhiều lộ phí chút, cũng không thể khiến công trình cứ như vậy mà dừng.”

“Vậy phải tốn không ít tiền!” Triệu Khải Đức thật vất vả tạo ra một cục diện tốt như thế, dù thế nào cũng không muốn bồi thêm tiền vào: “Nguồn cung cấp nơi khác chính là giá cả gấp năm lần đó! Hơn nữa còn cần phí vận chuyển, lại không thể bảo đảm cung cấp toàn bộ!”

Kỳ thực không phải là bản địa không có nguồn cung cấp, nhưng mà nguồn cung cấp bản địa lại muốn giá cả gấp tám lần, sao Triệu Khải Đức có thể mua vật liệu có giá gấp tám lần, để làm cuộc buôn bán chỉ có lợi nhuận gấp đôi chứ? Đây không phải là bù tiền sao gào thét-ing?

Không chỉ Triệu Khải Đức không vui, mà đám người Triệu Phúc cũng không đồng ý, bọn họ là muốn kiếm tiền, không phải là muốn bù tiền để chơi đùa.

“Trước tiên không nói bên phía phòng tài vụ, chỉ mấy cái hạng mục hợp tác cậu tiếp nhận thôi, nếu như không thể đúng hạn hoàn công, cậu muốn để Triệu thị bồi thường khách hàng gấp mười lần tổn thất sao?” Triệu Thục Đình nhìn Triệu Khải Đức, ý tứ trong mắt thực sự là chỉ tiếc rèn sắt không thành thiết: “Sao cậu lại không biết nặng nhẹ như thế? Không cần nhiều, chỉ cần một công trình trong đó không cách nào giao đúng thời hạn, hoãn lại một ngày liền phải bồi thường đối phương bao nhiêu? Nếu như cuối cùng vi phạm hợp đồng, toàn bộ Triệu thị cũng bồi thường không đủ!”

“Tại sao lại như vậy?” Triệu Khải Đức trợn tròn mắt.

“Này, này, vậy phải làm sao bây giờ hả?” Đám người Triệu Phúc cũng xoay vòng vòng.

Triệu gia bọn họ căn cơ không sâu, cái có chính là tiền, nhưng cũng chỉ là suy nghĩ của chính bọn họ mà thôi, người khác cũng sẽ không bán cho Triệu gia bọn họ bao nhiêu mặt mũi, Triệu Tĩnh rất giúp đỡ nhà cũ, nhưng một mình Triệu Tĩnh làm thư ký riêng, cũng không thể lấy ra bao nhiêu tiền để bổ sung vào Triệu thị đi? Nhà mẹ đẻ là Triệu thị bổ sung cho bà ta thì còn tạm được.

“Lần này tại sao lại đột nhiên đứt đoạn mất nguồn cung cấp vậy?” Hai ngày này Triệu Thục Đình không ở công ty, cũng không biết công ty rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chuyện phòng tội phạm thương mại không tính, nhưng ngay cả nhà cung ứng cũng tập thể cắt đứt nguồn cung cấp của Triệu thị, đây không phải là thật khó có thể tin sao?

“Nói là có người muốn xây một công trình lớn, tất cả vật liệu tồn kho đều bị đối phương mua sạch, ngay cả đơn đặt hàng trong nhà xưởng cũng phải xếp đến nửa năm sau, ngược lại ở chỗ khác thì có, nhưng bởi vì thị trường bên này đột nhiên sạch trơn, bên kia yêu cầu giá cả tăng gấp bội…” Triệu Khải Đức càng ngày càng cảm thấy mình quá xui xẻo, cục diện thật vất vả có khởi sắc, đột nhiên lại xảy ra chuyện như thế, thật là không thể khiến người ta uể oải hơn nữa.

“Hiện giờ cũng không biết thị trường làm sao nữa, một chút cũng không theo quy củ…”

Trên mặt Triệu Thục Đình lại là một mảnh trắng bệch, trong đầu đã sớm dời sông lấp biển.

Lúc mới nói không chú ý, thế nhưng hiện tại phản ứng kịp, trả đũa rõ ràng như vậy, lối làm việc thổ hào như vậy…

Lại nghĩ tới việc phòng tài vụ của công ty nhà mình bị phòng tội phạm thương mại trực tiếp niêm phong…

Triệu Thục Đình biết…

“Như vậy đi, tôi mang theo tiền, tự mình đến nơi khác mua đồ, ít nhiều có thể nói hạ chút giá tiền, ba đi gọi điện thoại cho cô đi, bảo cô hỗ trợ hỏi một chút xem là chuyện gì xảy ra? Ở trên có người cố ý nhằm vào nhà chúng ta hay không…” Triệu Thục Đình cố nén run rẩy, bày ra bộ dạng chủ trì đại cục…

Người nhà họ Triệu ứng phó ra sao, Hứa Tư Văn không để ý tới, hiện tại y đang an vị trước mặt Vũ Khánh Cương, nghiêm túc nhìn Vũ Khánh Cương không nói lời nào.

Vũ Khánh Cương vốn đang đắc ý dào dạt, kết quả vợ vừa bày ra bộ dạng nghiêm túc, hắn liền lập tức đàng hoàng.

“Nói đi, ông chủ Vũ, lúc này bỏ ra bao nhiêu tiền, mới tiết chế được một mảnh thị trường cung cấp lớn như vậy?” Hứa Tư Văn gõ gõ bàn, Vũ Khánh Cương đứng ở đối diện lập tức phản xạ có điều kiện đứng thẳng eo lưng.

“Cái đó, tuy rằng mới đầu bỏ vô không ít tiền, nhưng bây giờ đã bắt đầu kiếm lời lại rồi, còn là kiếm gấp mấy lần…”

Hóa ra, Vũ Khánh Cương trực tiếp ra chủ ý xấu cho đám người Ngụy Diên, trước tiên tìm người quen có mở công ty, ký hợp đồng với Triệu thị, sau đó ngay lúc công trình sắp đến phần kết thì trực tiếp cắt đứt nguồn cung cấp!

Hắn không phải mới bắt tay chuẩn bị vào mấy ngày trước, mà là sau khi biết Triệu Thục Đình gửi tin nhắn cho Hứa Tư Văn, hắn cũng đã bắt đầu bố cục.

Chỉ có điều lòng dạ bọn Ngụy Diên còn lớn hơn ông chủ là Vũ Khánh Cương, đồng thời với việc thả dây dài câu cá lớn, cũng hung hăng tính toán các thương gia đối nghịch với Đông Bắc Hổ mấy ngày qua.

Lũng đoạn nguồn cung cấp không phải là việc nhỏ có thể dùng một động tác là xong, không có dân bản địa hỗ trợ, là không thể hoàn thành, thời gian bố cục hơi dài, vốn dĩ Vũ Khánh Cương không có ý định kết thúc màn diễn này ác như vậy, nhưng mà hành động của Triệu Thục Đình triệt để phá nát chút thiện ý đáng thương của Vũ Khánh Cương, vốn không muốn kịch liệt đến thế, nhưng bất đắc dĩ có người tìm đường chết, hắn còn khách khí cái gì?

Ký kết phí bồi thường vi phạm hợp đồng với Triệu thị là gấp ba, nhưng mà phí bồi thường hợp đồng do Triệu thị ký thì lại là gấp tám lần!

Nguyên nhân rất đơn giản, Triệu thị mua vật liệu, coi như giữa đường Triệu thị đổi ý, thì người bán vẫn còn có thể bán cho những người khác, cho nên phí bồi thường vi phạm hợp đồng là gấp ba; thế nhưng công trình mà Triệu thị tiếp nhận, thì phải hoàn công mới được đưa vào sử dụng, là cố định không có cách nào sửa đổi, cho nên phí bồi thường vi phạm hợp đồng cao tới tám lần, không phải vì bao nhiêu tiền, mà là để giám sát đối phương hoàn công đúng thời hạn.

Nhưng bây giờ loại quy củ ngầm thừa nhận này lại thành bùa đòi mạng của Triệu thị, không thể hoàn công đúng thời hạn thì nhiều nhất là giao nộp một ít tiền phạt kéo dài thời hạn, nhưng nếu không có cách nào bàn giao công trình, vậy cái giá tám lần đủ cho Triệu gia phá sản.

Kế hoạch mặc dù tốt, nhưng điều kiện tiên quyết là trước tiên phải tập trung vào một lượng lớn tài chính, Vũ Khánh Cương có tiền, mục đích của hắn rất rõ ràng, chính là muốn dùng tiền, đập cho Triệu thị phá sản!

Vợ cũng đã nói không thể có khuyết điểm để bị người ta bắt bí, cho nên Vũ Khánh Cương dùng thủ đoạn quang minh chính đại, tui không phạm pháp thế nhưng vẫn có thể khiến người mà tui khó chịu phải xong đời!

Hết cách rồi, có tiền, chính là tùy hứng như thế đó!

Mà theo xí nghiệp Triệu thị phá sản, còn có một đống thương gia cũng bị xét xử, lật đổ một nhóm, lôi kéo một nhóm, trong số mấy nhà dẫn đầu kiếm hầu bao tràn đầy, ăn đến miệng đầy nước mỡ, Đông Bắc Hổ liền chiếm một vị trí.

Từ đây cũng làm cho mãnh hổ Đông Bắc đến từ bên ngoài này, hòa vào giới thương mại Lan châu, không hòa cũng không được, thương gia Lan châu coi như đều chân chính nhận thấy được gốc gác hùng hậu của Đông Bắc Hổ, người ta vứt tiền xoạt xoạt xoạt giống như vứt giấy trắng vậy đó!

“Có thể liên lụy đến người bình thường hay không? Những công nhân kia và vân vân?” Hứa Tư Văn suy nghĩ một chút, liền có chút bất an, Triệu thị như thế nào y không quản, điểm mấu chốt là không thể tai vạ tới cá trong chậu, đầu tiên, Đông Bắc Hổ của Vũ Khánh Cương còn muốn đặt chân ở Lan châu; thứ hai, nếu như khiến cho lượng lớn nhân viên thất nghiệp, sợ là người ở phía trên không muốn quản cũng phải quản.

“Đây cũng không phải vấn đề!” Vũ Khánh Cương đại khí vung tay lên: “Bọn họ ở Triệu thị làm việc lấy tiền, Triệu thị không còn thì không phải còn có người khác tiếp nhận xử lý sao? Lúc đó chỉ là đổi một người phát tiền khác mà thôi.”

Tân thành Lan châu gần đây, so với bầu trời ngày hè nắng gắt còn muốn nóng hơn ba phần, xí nghiệp Triệu thị bị kiểm tra ra trốn thuế, khoản tiền phi pháp kếch sù, đồng thời người phụ trách và ban giám đốc đều bị mang đi; thứ hai là xí nghiệp Triệu thị vi phạm lượng lớn hợp đồng, bồi thường giá tiền trên trời trực tiếp khiến Triệu thị phá sản; mấy cái công trình của xí nghiệp Triệu thị hóa ra cũng xuất hiện vấn đề, không phải ăn bớt nguyên vật liệu thì chính là không đạt tiêu chuẩn, khách hàng tìm tới cửa một làn sóng tiếp một làn sóng; ngân hàng thì lại trực tiếp ra tay, cướp tiên phong tài sản của Triệu thị, bao gồm cả tài sản cá nhân của tất cả mọi người trong Triệu thị, bắt đầu thanh toán… Đây vẫn chưa phải mấu chốt nhất, mấu chốt nhất là, nguyên tổng giám đốc xí nghiệp Triệu thị, thiên kim Triệu gia, sơn pháo tiểu thư nổi danh, Triệu Thục Đình.

Mang theo một khoản vốn lưu động cuối cùng của Triệu thị, cùng với khoản tiền kếch sù để thế chân, thanh toán tiền lãi vay mượn với ngân hàng, biến, mất, rồi!

Hoặc là nói, mang tiền chạy trốn.

“Này có thật không?” Lúc Hứa Tư Văn nghe được tin tức này, cả người đều bị dọa ngốc!

“Chính xác trăm phần trăm!” Trương Lam Hà tràn đầy phấn khởi nhiều chuyện với Hứa Tư Văn: “Vốn dĩ nói rất tốt, nói đi nơi khác mua vật liệu, Triệu Phúc cùng Triệu Khải Đức thật sự tin, liền đem một khoản tài chính duy nhất có thể lưu động cho Triệu Thục Đình, kết quả Triệu Thục Đình vừa ra khỏi địa giới nội thành liền trực tiếp chuyển khoản gửi tiền đến chỗ khác, sau đó lại gửi tiền ra nước ngoài, điều tra tiếp liền không tra được nữa; mà chính Triệu Thục Đình cũng giống như bốc hơi, sống không thấy người chết không thấy xác!”

“Cô ta sẽ mặc kệ người nhà họ Triệu sao? Ba và em trai cô ta còn ở đây đó!” Hứa Tư Văn không thể nào hiểu được, người thân nhất đều đã vào tù, cô ta sao lại biến mất?

“Thì vẫn còn, còn ngồi xổm ở trong tù kìa.” Trương Lam Hà vừa nghĩ tới kết cục của người nhà họ Triệu, liền cảm thấy đặc biệt hả giận: “Lúc này xem Triệu Tĩnh còn làm sao vênh mặt hất hàm sai khiến!”

Trước đây Trương Lam Hà còn có thể miễn cưỡng tôn kính Triệu Tĩnh một chút, hô một tiếng thím ba, nhưng bây giờ trực tiếp gọi Triệu Tĩnh, ngay cả tôn kính cơ bản đều miễn.

Thật sự là cú điện thoại kia của Triệu Tĩnh, khiến Trương Lam Hà buồn nôn cực kỳ.

“Có phải là Triệu Thục Đình xảy ra chuyện gì bất ngờ không?” Hứa Tư Văn nghĩ đủ loại lý do, sự thật là Hứa Tư Văn điều tra Triệu Thục Đình, cô gái này nhân phẩm không ra sao, thế nhưng chỉ số thông minh vẫn rất cao, du học trở về chính là tốt nghiệp loại giỏi đó.

“Ai biết được!” Trương Lam Hà không phản đối, cũng chỉ có mỗi học đệ còn tin Triệu Thục Đình có một phần lương tri, hắn cũng không tin.

Hết chương

Truyện Chữ Hay