Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

chương 129: 129. nhà có con gái nhỏ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nếu nói, trước khi bọn họ kết hôn, đứa nhỏ đã đưa đến danh nghĩa bọn họ làm con nuôi, hoặc là nói, là làm con nuôi dưới danh nghĩa Hứa Tư Văn.

Nhưng mà mãi cho tới bây giờ, hai người bọn họ còn chưa từng tiếp xúc thế nào với đứa nhỏ, nhiều nhất chỉ là lúc về Hứa gia tập, chơi đùa với cô nhóc một trận thôi.

Hứa Tư Văn người cũng như tên, hào hoa phong nhã, không khác biệt lắm với ba Hứa và anh trai Hứa, cô nhóc không xa lạ gì với y; nhưng mà Vũ Khánh Cương thì khác, nhà Vũ Khánh Cương có ba đứa con trai, từ nhỏ đánh tới lớn, thi rớt, đánh! Ở bên ngoài gây chuyện, đánh! Không nghe lời, càng phải đánh!

Tóm lại một câu: roi vọt sinh ra hiếu tử.

Cũng bởi vì Vũ gia có ba đứa con trai, từ nhỏ đã nhảy nhót tưng bừng, đều đánh đến chắc nịch, cũng đã quen rồi.

Nhưng tiểu Nữu Nữu không giống vậy, cô nhóc đặc biệt thông minh, lại nghe lời, bề ngoài đáng yêu, cãi lại ngọt, nhí nha nhí nhảnh đặc biệt biết bán manh, bắt đầu từ lần đầu tiên Vũ Khánh Cương ôm cô nhóc, liền không buông được đứa con gái này!

Theo đó, anh hai Vũ gia và chị dâu Thúy Hoa cũng đặc biệt nhớ cô bé, cứ cách một khoảng thời gian liền làm một đống thứ bảo Vũ Khánh Cương gửi qua.

Trải qua nỗ lực không ngừng, bây giờ, lúc tiểu Nữu Nữu nhìn thấy ba hai là Vũ Khánh Cương, còn thân thiết hơn so với ba nhỏ là Hứa Tư Văn nhiều.

“Ba hai!” Cô nhóc giống như gió thổi quét tới, trực tiếp nhào vào lòng Vũ Khánh Cương, ôm cổ Vũ Khánh Cương không buông tay.

“Ngoan quá!” Vũ Khánh Cương thỏa mãn!

Đóa hoa nhỏ thảo nguyên của cả hai nhà, Vũ gia và Hứa gia, lại thân cận với hắn như vậy, hắn có thể không vừa lòng sao.

“Ba nhỏ!” Cho dù thích nhất là ba hai, cơ mà cũng phải chào hỏi ba nhỏ.

“Ừm, ba mẹ đâu?” Hứa Tư Văn trở về cầm theo bao lớn bao nhỏ đi vào nhà, không thấy ba Hứa mẹ Hứa, cũng không thấy anh hai chị hai, sao lại chỉ có một mình đứa nhỏ?

“Ở bên trong làm đồ ăn!” Nhóc con biết hôm nay ba hai với ba nhỏ quay về, cho nên thật sớm liền tự mình canh giữ ở cửa.

“Phải không?” Hứa Tư Văn như một làn khói chạy vào nhà bếp, Vũ Khánh Cương một tay ôm con gái, đồng ngôn đồng ngữ với cô bé, một tay mở cốp xe sau ra, ôm một cái rương hành lý lớn xuống, mang đứa nhỏ mang valy đi vào trong phòng Hứa Tư Văn.

Thật sự quen cửa quen nẻo.

“Con gái à, qua bên kia ở hai ngày với ba hai và ba nhỏ được không?” Vũ Khánh Cương bắt đầu dụ dỗ cô nhóc.

“Chỗ đó của hai người thú vị không?” Cô nhóc lớn như vậy, nơi xa nhất từng đi, chính là nhà ngọai tổ.

Cảm thấy chỗ chơi vui nhất, chính là công viên giải trí vườn trẻ.

“Thú vị! Rất thú vị!” Vũ Khánh Cương lập tức gật đầu, chơi không vui cũng phải làm cho vui: “Trong nhà của ba hai với ba nhỏ, có cầu trượt, có đu quay, còn có xe hơi nhỏ, loại mà con có thể lái đó, muốn mấy chiếc có mấy chiếc!”

Sau khi nhận con nuôi, Vũ Khánh Cương liền cho người làm sắp xếp một đống thứ dỗ con nít, toàn bộ người của tập đoàn đều biết ông chủ bọn họ nhận một tiểu thiên kim làm con nuôi trên danh nghĩa, ông chủ làm ba hai, còn một ông chủ khác làm ba nhỏ.

Trong đó có một cái, chính là phỏng theo ô tô chân chính, tỉ lệ thu nhỏ, chế thành ô tô con nít, có thể cho đứa nhỏ năm đến mười tuổi lái xe chạy khắp nơi, hơn nữa còn có một cái dụng cụ điều khiển từ xa, ở trong tay gia trưởng, bất luận đứa nhỏ chạy bao xa, hoàn toàn có thể điều khiển xe từ xa trở về.

Vũ Khánh Cương vừa nhìn thấy cái này liền sáng mắt lên, gọi một cuộc điện thoại vượt đại dương, yêu cầu cái chỗ làm Land Rover cho hắn, nhất định phải dựa theo hình thức xe của hắn, toàn bộ làm thành phiên bản mà con nít có thể lái được, còn phải có điều khiển từ xa!

Bên kia chưa từng nhận đơn đặt hàng như vậy, nhưng vị này cũng coi như là một trong những cổ đông, bất đắc dĩ, liền tìm Thân vương điện hạ thỉnh cầu, Thân vương điện hạ cũng không nghĩ tới yêu cầu đầu tiên của Vũ Khánh Cương, lại kỳ quái như thế.

Không thể làm gì khác hơn là bảo người đem hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ này, dù sao lúc đó Vũ Khánh Cương chính là cái gì cũng không làm khó hắn, liền cho bốn con cá ngân còn sống, để cho hắn mang về, cứu người yêu một mạng.

Qua lâu như vậy, tin tức truyền qua bên kia, đồ đã gần như xong rồi, nói chỉ còn lại khoản đo đạc sau cùng, sau đó là có thể đưa cho Vũ Khánh Cương, lúc nhập cảnh, điền vào phiếu đều là đồ dùng đặc thù.

Ai bảo tấm thép cũng dựa theo tiêu chuẩn xe tăng mà làm chứ.

“Xe đẩy ạ?” Tiểu Nữu Nữu không hiểu lắm, bé chỉ từng ngồi xe đẩy nhỏ của con nít thôi, là loại xe đạp của con nít, bánh xe phía sau có hai cái bánh nhỏ phụ trợ.

Vũ Khánh Cương chỉ chỉ cái xe mình lái tới: “Giống như của ba hai, chỉ là nhỏ đi một chút, vừa vặn cho con lái.”

Mắt tiểu Nữu Nữu sáng rực lên!

Cơm nước xong, Hứa Tư Văn liền uyển chuyển biểu thị, muốn đón Nữu Nữu đến Lan châu ở hai ngày, bởi vì quốc tế thiếu nhi sắp đến rồi.

“Hai người thật sự nghĩ kỹ rồi chứ?” Hứa Gia Văn nhìn hai chồng chồng đối diện, có chút không dám tin tưởng.

“Nghĩ kỹ.” Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương quả thực là trăm miệng một lời.

“Được!” Người làm mẹ là Trình Mỹ Lệ lại rất cam lòng: “Vừa vặn mấy ngày này phải bận rộn thu lúa mạch, tuy rằng đều là máy móc làm, nhưng cũng phải có người nhìn mới được, hai đứa chăm nó cũng được, hai ngày nay trước hết chị đóng cửa hàng, bận xong mấy ngày nay rồi lại mở cửa hàng cũng như nhau, đứa nhỏ liền nhờ hai người tụi em vậy!”

Mắt thấy mùa lúa mì vụ đông ở Hứa gia tập sắp sửa thu hoạch, thu xong lúa mì vụ đông lập tức phải dẫn nước vào trồng lúa nước, giành giựt chính là thời gian này.

Mỗi lần nông vụ bận rộn, người một nhà đều bận bịu chân không chạm đất, nhưng trước đây có Nữu Nữu ở đó, chung quy phải phân một người để trông đứa nhỏ, vốn là năm ngày liền có thể làm xong, có cô nhóc, thì phải bảy tám ngày mới có thể làm xong hết.

“Nếu không thì hai người bọn em ở lại hỗ trợ đi?” Vũ Khánh Cương biết được tầm quan trọng của việc thu hoạch hoa màu đã chín, lo lắng người trong nhà không làm kịp.

“Không cần! Đều có máy thu gặt rồi, chỉ là cho người lái xe chạy tới chạy lui, mệt cũng không phải mệt, chính là chiếm nhân thủ, hai đứa chăm Nữu Nữu là được, bọn chị không có thời gian qua quốc tế thiếu nhi với con nhóc, vừa vặn hai đứa có thời gian, dắt đi dắt đi!” Trình Mỹ Lệ ước gì có người hỗ trợ dắt đứa nhỏ, nếu bốn người lớn đều xuống ruộng mà nói, năm ngày bảo đảm có thể hoàn thành.

Lại nói, dù sao cũng đã cho Tư Văn làm con gái nuôi, cũng phải để đứa nhỏ thân cận với y nhiều một chút, tương lai lớn lên mới không xa lạ.

Vũ Khánh Cương không ngờ dễ dàng như vậy liền nhận được quyền tạm thời nuôi nấng con gái nhỏ, Hứa Tư Văn suy nghĩ một chút cũng hiểu, nhân thủ trong nhà vốn đã không nhiều, nếu lại phân ra một người để trông con nít, không phải là không làm kịp sao!

Y cũng muốn giúp một tay, thế nhưng ba Hứa với mẹ Hứa cũng nói không cần y, bảo y với Vũ Khánh Cương chăm tiểu Nữu Nữu qua ngày quốc tế thiếu nhi là được.

“Tiểu Nữu Nữu, con trải qua quốc tế thiếu nhi với ba hai và ba nhỏ có được hay không? Chờ con qua hết lễ, mẹ với ba lại đi đón con về.” Trình Mỹ Lệ thương lượng với cô con gái nhỏ của mình.

“Dạ được!” Tiểu Nữu Nữu không nói hai lời liền đồng ý, đặc biệt thẳng thắn dứt khoát!

Lúc này đến phiên mấy người lớn kinh ngạc, hôm nay lại dễ nói chuyện như vậy à?

“Sao mẹ vừa nói con liền đồng ý rồi?” Trình Mỹ Lệ hiếu kỳ!

“Người lớn mọi người đều rất bận bịu, không ai chơi đùa với Nữu Nữu, Nữu Nữu đành phải tự mình tìm người chơi đùa thôi! Nhà của ba hai với ba nhỏ Nữu Nữu còn chưa từng tới nữa.” Cô nhóc tự có một phen đạo lý giảng giải với mấy người lớn: “Hơn nữa mọi người bận bịu, Nữu Nữu cũng không giúp được, còn cần một người chăm Nữu Nữu, nếu con đến nhà ba hai với ba nhỏ, có thể có người chơi đùa với con, còn có thể qua ngày quốc tế thiếu nhi!” Cô nhóc nhớ tới những lúc bận rộn, vừa thức dậy là mấy người lớn trong nhà đều là dáng vẻ vội vã, bé không hiểu tại sao, nhưng biết không thể quấy rối người lớn làm việc, nhưng mà một mình thì cô nhóc cũng rất cô đơn, ba hai nói chỗ của ba có thật nhiều thứ tốt, đều là cho Nữu Nữu, vậy Nữu Nữu liền ở với ba hai và ba nhỏ hai ngày là được rồi!

Không nghĩ tới cô nhóc lại thông tình đạt lý như vậy, đối với Hứa Tư Văn mà nói, đứa nhỏ biết điều như vậy, y thực sự là đau lòng cho cô nhóc; mà Hứa Gia Văn cùng Trình Mỹ Lệ lại âm thầm buồn bực không thôi, con nhóc này từ lúc nào lại dễ nói chuyện như vậy?

Mẹ Hứa ôm chầm tiểu Nữu Nữu cười khen: “Vẫn là cháu gái bà hiểu chuyện.” Ba Hứa cũng từ ái nhìn cháu gái nhỏ, đứa bé nhỏ như vậy đã biết điều đến thế, thực sự là hiếm thấy mà!

Chỉ có Vũ Khánh Cương âm thầm nháy mắt lẫn nhau với con nhóc, Vũ Khánh Cương chính là hứa hẹn một chiếc xe hơi nhỏ với nhóc, mới khiến cô nhóc gật đầu trở về với hắn đó.

Tuy rằng cô bé làm người trong cuộc, đã đồng ý, nhưng mẹ ruột Trình Mỹ Lệ cũng không dám tin tưởng tiểu ma nữ nhà cô sẽ thật sự ngoan ngoãn đi cùng với ba hai và ba nhỏ, cho dù đi theo, đến nơi cũng sẽ ầm ĩ lên. “Hai ngày này trước hết hai đứa nhớ kỹ giờ làm việc và nghỉ ngơi của Nữu Nữu, chị sẽ chuẩn bị tốt cho nó, đến lúc đó hai đứa chăm nó.” Trình Mỹ Lệ bắt tay phòng hờ giúp hai chồng chồng: “Nói rõ trước, qua ngày quốc tế thiếu nhi rồi mới trả lại nha!”

“Vâng!” Vũ Khánh Cương ước gì vĩnh viễn không cần trả lại đó chứ. “Dạ được chị hai.” Hứa Tư Văn cũng vui vẻ chăm cô bé.

Vì thế, hai ngày này hai chồng chồng đều là loay hoay xung quanh cô nhóc với Trình Mỹ Lệ, Hứa Tư Văn nhớ rõ thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô bé, Vũ Khánh Cương thì nhớ kỹ các loại yêu cầu ăn uống của cô bé.

Buổi tối Vũ Khánh Cương kề tai nói nhỏ với Hứa Tư Văn: “Ai nha má ơi! Hiện tại nuôi một đứa trẻ sao lại phiền toái như thế? Hồi đó anh đều thả rông giống như chăn dê vậy, một đám trẻ con cả ngày lên núi xuống sông leo cây lấy tổ chim, ăn bánh mì loại lớn kẹp dưa muối, cũng không thấy phát triển lệch mà?” Kỳ thực Hứa gia cũng không nuông chiều tiểu Nữu Nữu bao nhiêu, thế nhưng đối với Vũ Khánh Cương mà nói thì đây đã là rất nuông chiều rồi. “Cơ mà một bé gái, cũng có thể mềm mại mà nuôi.” Không chờ Hứa Tư Văn trò chuyện với hắn, chính hắn đã phản bác mình trước.

Vũ gia ba đời đều không có một đứa con gái, thật vất vả có một đứa như thế Vũ Khánh Cương cảm thấy nuôi thế nào cũng không quá phận. “Em cũng chưa từng nuôi con nít, cũng không biết phải nuôi thế nào mới thích hợp, ngày mai lại chăm cùng với chị hai một ngày, ngày hôm sau chính là hai chúng ta đơn độc chăm nó đó!” Kết thúc một ngày Hứa Tư Văn cũng bị dằn vặt quá chừng, lần đầu tiên ở cùng con nít cả ngày, vấn đề của con nít thật là thiên kỳ bách quái. “Ừm, hai ta nên nuôi con bé thật tốt, trẻ con rất tốt mà.” Vũ Khánh Cương chép chép miệng, Hứa Tư Văn nở nụ cười, người nhà họ Vũ đều đặc biệt thích tiểu Nữu Nữu, thích đến mức Vũ Phẩm Tường cũng nhắn tin oán trách y, nói bây giờ mẹ cậu có thứ tốt chỉ biết cho cháu trai, cháu trai không dùng được liền cho em gái nhỏ, sau đó là chị dâu tương lai, rồi lại nhớ tới Hứa Tư Văn…

Hết chương

Truyện Chữ Hay