Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

chương 122: 122. cuộc sống

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vũ Khánh Cương bị cái nắng cực nóng phía nam phơi đến ủ rũ, Hứa Tư Văn dùng tốc độ nhanh nhất mang theo Vũ đại lão hổ về tới cái hang hổ của bọn họ.

Trong phòng đã sớm mở máy điều hòa, nhiệt độ vốn là hai mươi bốn độ, có điều Hứa Tư Văn nhớ lúc này Đông Bắc vẫn chưa tới hai mươi độ, lại chỉnh chỉnh xuống, trực tiếp chỉnh đến hai mươi độ.

Vũ Khánh Cương không phải là chưa từng trải qua cuộc sống cực khổ, phơi nắng cũng không phải chưa từng phơi nắng qua, nhưng mà loại nhiệt độ này ở phía nam bất thình lình làm cho hắn không tiếp thụ được, một con hổ Đông Bắc đang uy phong lẫm lẫm, lại biến thành một con mèo bệnh.

Vừa về tới biệt thự, hắn liền trốn ở trong phòng máy điều hòa không ra khỏi ổ, nhất định phải mặt trời ngã về tây hắn mới ra cửa, Hứa Tư Văn nhìn mà đau lòng muốn hỏng, sau khi đưa hắn về nhà, dàn xếp xong xuôi, Hứa Tư Văn lập tức lái xe ra ngoài.

Y không nghĩ tới Vũ Khánh Cương lại không chịu được nóng như thế, quần áo chuẩn bị cho hắn vẫn là dựa theo khí hậu bên Đông Bắc, hiện giờ mặc ở bên đây, kỳ thực cũng được, nhưng ai bảo dương khí trong cơ thể Vũ đại lão hổ quá mạnh, Hứa Tư Văn mặc áo sơ mi là vừa vặn, hắn thì lại nóng đến mức mồ hôi ướt cả lưng áo.

Đến trung tâm thương mại, Hứa Tư Văn đi thẳng đến nơi chuyên bán vải lanh….

Chọn hai cái áo ngắn tay và bốn cái quần cho Vũ Khánh Cương xong, Hứa Tư Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy lấy cái tính tình của Vũ Khánh Cương, chỉ sợ hắn càng thích mặc…

“Xin hỏi, nơi này còn có nam trang vải lanh kiểu khác không?” Lúc Hứa Tư Văn tính tiền, hỏi cô bán hàng một tiếng.

“Tiên sinh, mấy bộ ngài cầm trong tay đã là mới nhất, bên kia còn có nam trang thương vụ, là vải bông, có điều mùa hè vẫn là mặc vải lanh càng thoáng hơn chút.” Cô bán hàng nhìn thương phẩm Hứa Tư Văn cầm, đều là nam trang mới nhất vừa lên kệ, vừa mới thay đổi.

“Cảm ơn.” Hứa Tư Văn nói cám ơn, cầm đồ tìm thẻ ngân hàng trả tiền, liền xách đồ ra khỏi cửa hàng….

Đang đi, đột nhiên mãnh liệt quay đầu lại!

Hai nam nhân cũng đang xách túi mua sắm ở phía sau sợ hết hồn!

“Đúng rồi, vừa rồi cậu nói…” Tuy rằng vẻ mặt hai người khôi phục rất nhanh, sau đó lại làm bộ tán gẫu đi qua Hứa Tư Văn, nhưng mà Hứa Tư Văn vẫn nổi lên lòng nghi ngờ.

Vừa nãy y cảm giác được có người theo mình, hơn nữa còn là đi sát đằng sau, cho nên mới bất thình lình đột nhiên tập kích, không nghĩ tới thật sự là có người lạy ông tôi ở bụi này!

Hai nam nhân đến mua nam trang!

Hứa Tư Văn là đồng tính lại kết hôn với Vũ Khánh Cương, còn có thể nói là y mua cho Vũ Khánh Cương, hoặc là Vũ Khánh Cương mua cho y, được rồi, nói Vũ Khánh Cương mua có chút ảo, mấu chốt là, Hứa Tư Văn nhìn ra được hai người kia không phải đồng loại!

Không phải đồng loại lại làm bộ thân mật, đi theo phía sau y, muốn làm gì?

Mang theo nghi vấn, Hứa Tư Văn lên xe, bởi vì phát giác có người theo mình, Hứa Tư Văn lái xe chạy một vòng lớn, cuối cùng mới trở về biệt thự.

Chờ về tới biệt thự y mới phản ứng được, y vòng cái gì mà vòng chứ? Chỗ biệt thự này có bảo vệ mà!

Hứa Tư Văn gõ gõ đầu mình: “Mày thực sự là trở nên ngu ngốc rồi!”

Dừng xe trong ga ra xong, xách theo đồ vật vào phòng, vừa vào liền thấy Vũ Khánh Cương ở cửa giống như một con chó lớn mà chờ y.

Ông chủ Vũ thân trên để trần phía dưới mặc một cái quần đi biển, dưới chân đạp đôi dép lào, ngồi chồm hỗm trên mặt đất đào nửa quả dưa hấu lớn ăn, tranh thủ đổ vào miệng còn oán giận với Hứa Tư Văn: “Bầu không khí máy điều hòa rất âm u!”

“Máy điều hòa chính là như vậy, hết cách rồi, anh đừng luôn ở trong phòng, đi ra ngoài hóng mát một chút đi?” Hứa Tư Văn một bên an ủi hắn, một bên tắt máy điều hòa, mở cửa sổ lưu thông không khí.

Máy điều hòa có tốt nữa, cũng không tốt bằng không khí tự nhiên.

“Không thích đi ra ngoài, vừa ra liền một thân mồ hôi, còn không cho để trần cánh tay!”

Lan châu là đô thị lớn, rất chú trọng diện mạo cư dân, nếu muốn ra ngoài, không nói người người đều phải âu phục giày da, nhưng không thể mặc quần cộc dép lào, để trần cánh tay lắc lư ở trên đường, bộ dạng này của Vũ đại lão hổ, không thích hợp!

Hứa Tư Văn vừa thấy dáng vẻ của Vũ Khánh Cương cũng đau lòng, đem đồ vừa nãy mình ra ngoài mua móc ra đưa cho Vũ Khánh Cương: “Thử một chút, đây là vải lanh, thoáng khí tốt, còn hút mồ hôi.”

“Vợ à!” Mặt hổ của Vũ Khánh Cương nhăn lại: “Sao em lại bảo anh mặc khăn lau?”

Hứa Tư Văn hắc tuyến không thôi: “Đây là vải lanh, là một loại vải bố, thông khí tốt, cũng hút mồ hôi, anh sủa cái gì?”

“Ồ!” Vũ Khánh Cương cầm quần áo, ở trước mặt vợ mặc vào: “Thật vừa người, không cảm thấy mát mẻ thế nào.”

Hứa Tư Văn mặc kệ hắn, quần áo mua về đều thử một lần: “Rất tốt, cởi ra đi, em đi giặt, ngày mai mặc trước, qua mấy ngày lại đi mua hai bộ, hiện tại chính là lúc trang phục hè lên kệ, tìm mấy kiểu dáng mới cho anh.”

Lúc này mặt trời đã sắp xuống núi, nhiệt độ trong không khí cũng giảm một chút, hơn nữa Vũ Khánh Cương mới vừa ăn nửa quả dưa hấu vào bụng, nhiệt độ thân thể cũng giảm bớt, bản thân hắn trải qua một buổi chiều, cũng thích ứng chút, cũng không phải đổ mồ hôi như mưa như vậy nữa.

“Vẫn là vợ tốt với anh!” Hiện tại Vũ Khánh Cương thoải mái hơn chút, vợ lại mua quần áo mới, tâm tình vừa tốt lên liền vui vẻ đi loanh quanh theo sau Hứa Tư Văn.

“Điều này cũng tại em, quên mất lúc này nhiệt độ bên đây cao hơn phía bắc rất nhiều, lúc mùa đông là anh mua quần áo chống lạnh cho em, bây giờ cũng đến phiên em mua quần áo mát mẻ cho anh.” Hứa Tư Văn vừa nghĩ tới tình huống hai người gặp gỡ lần đầu tiên hồi năm ngoái, lập tức nhịn không được nở nụ cười: “Em cũng có thể mua cho anh cái áo sơmi màu đỏ thẫm.”

“Vậy rốt tốt!” Vũ Khánh Cương cũng nghĩ đến tình huống bọn họ gặp nhau lần đầu, miệng rộng nhe ra: “Lúc đó suy nghĩ đầu tiên khi anh thấy em, là xem cái thân thể mỏng manh nhỏ nhắn này, người mỏng manh ăn mặc cũng mát mẻ, đây là mùa thu hay là mùa đông vậy? Đến thành phố Đông Bắc để bị cóng chết hả?”

“Lúc ấy thực sự là em không biết thành phố Đông Bắc lại lạnh như vậy mà!” Hứa Tư Văn cầm quần áo cắt hết nhãn mác sau đó ném vào trong máy giặt quần áo, bỏ chút nước giặt quần áo có hiệu quả tiêu độc sát trùng, sau đó ấn nút đặt thời gian.

“Em không biết à! Nghe nói năm ngoái là mùa đông có nhiệt độ thấp nhất trong vòng năm mươi năm đó.” Vũ Khánh Cương đi theo sau Hứa Tư Văn giả làm cái đuôi to.

“Sao lại không nói sớm? Em phải đi mua vé xổ số, rất có thể trúng số độc đắc đó chứ!” Hứa Tư Văn cầm rương hành lý đi lên lầu.

“Không phải em trúng rồi sao?” Sau đó Vũ Khánh Cương mang theo rương lớn rương nhỏ cùng chuyển vào phòng ngủ.

“Chuyện lúc nào? Người trúng thưởng là em sao lại không biết?” Hứa Tư Văn mở tủ bỏ đồ vào bên trong.

“Không phải em trúng giải thưởng lớn là anh sao?” Nói xong giống như đánh lén mà nhanh chóng đưa cái đầu to qua hôn “bẹp” Hứa Tư Văn một cái.

“Phi! Da mặt thật dày!” Hứa Tư Văn khẽ gắt một chút, mặt người này càng ngày càng dày không đứng đắn.

Vũ Khánh Cương tay tiện từ ồn ồn ào ào với vợ phát triển thành sờ sờ soạng soạng, đột nhiên kinh ngạc nhảy lên: “Vợ!”

“Làm gì? Tự dưng lồng lên hù dọa ai đó?” Hứa Tư Văn đóng cửa tủ quần áo lại, đem rương hành lý ném cho Vũ Khánh Cương: “Bỏ vào trong phòng chứa đồ.”

“Được!” Vũ Khánh Cương ngoan ngoãn thi hành mệnh lệnh.

Hứa Tư Văn nhân cơ hội đến nhà bếp nhanh tay nhanh chân làm cải xanh xào, thịt luộc có sẵn mang về, thêm chút tỏi băm chấm nước tương, thuận tiện hâm nóng sáu cái bánh bao lớn, y ăn một cái là no bụng, Vũ Khánh Cương thì phải bốn năm cái.

Vũ Khánh Cương quay người lại liền phát hiện vợ thế mà đã làm xong cơm!

“Vợ, có thể nhiều thịt một chút hay không? Ít như vậy cũng không đủ nhét kẽ răng!” Vũ Khánh Cương dùng màn thầu kẹp đầy thịt luộc chấm tương tỏi.

“Không thể!” Hứa Tư Văn bắt đầu lên một lớp dưỡng sinh cho Vũ đại lão hổ, sở dĩ y chọn thịt luộc cho Vũ đại lão hổ ăn, cũng bởi vì thịt luộc có thể kháng ung thư, giảm bớt bệnh đường máu.

Vũ Khánh Cương cảm thấy một món thịt luộc chấm tương tỏi bình bình thường thường mà vợ cũng có thể nói ra bông ra hoa, thật không hổ là vợ hắn.

Cơm nước xong Vũ Khánh Cương đi rửa chén, Hứa Tư Văn thu xếp tốt thổ sản mang về, lại phơi quần áo ở ban công, bận bịu một thân mồ hôi, thu thập xong liền cầm quần áo đi tắm nước nóng, chờ lúc y đi ra, phát hiện Vũ Khánh Cương cũng đã rửa mặt xong ở trong một phòng tắm khác!

“Vợ, mới nãy anh còn có chuyện chưa nói với em xong!” Vũ Khánh Cương vừa thấy vợ đi ra, lắc đầu quẫy đuôi liền dựa tới chỗ Hứa Tư Văn.

“Anh muốn nói với em cái gì?” Hứa Tư Văn cầm cái quạt cói, quạt quạt cho Vũ Khánh Cương, trong phòng không mở máy điều hòa, y sợ Vũ đại lão hổ lại ngại nóng.

“Ha ha ha!” Vũ Khánh Cương hưởng thụ vợ quạt gió mát mẻ, móng vuốt lớn ôm eo vợ, mặt bự dán lên ngực vợ cọ cọ: “Anh phát hiện, trên người em rất mát mẻ!”

Hứa Tư Văn: “… Phải không?!”

“Từ nay về sau, mùa hè anh liền ôm vợ giải nóng!” Vũ Khánh Cương giống như miếng kẹo da trâu dán chặt lấy Hứa Tư Văn, trên người vợ thật lạnh thật sảng khoái, còn mang theo mùi vị riêng của vợ nữa, quả thực không thể nào thoải mái hơn.

Thoải mái lại càng muốn thoải mái hơn, móng vuốt bự không thành thật của Vũ Khánh Cương bắt đầu sờ sờ soạng soạng xoa xoa nắn nắn trên người Hứa Tư Văn…

“Anh đừng… đừng dán gần như vậy… Ngứa… Ha ha… Hô… A!” Vốn đang vô cùng tốt, nhưng Vũ đại lão hổ không thành thật, mới đầu Hứa Tư Văn cảm thấy hắn dán quá gần chính y cũng thấy nóng, sau đó cặp móng vuốt kia qua lại châm ngòi thổi lửa, hô hấp của Hứa Tư Văn không tự chủ liền trầm hơn rất nhiều, quạt cũng không quạt cho hắn nữa…

Cuối cùng Vũ Khánh Cương vẫn là ôm vợ ngủ, chẳng qua là sau khi đã vận động kịch liệt, lại tắm rửa cho vợ một lần xong.

Có điều hắn thật sự không có nói láo, nhiệt độ trên người vợ chính là thấp hơn nhiệt độ cơ thể của mình rất nhiều, ôm đặc biệt thoải mái!

Cho nên Vũ Khánh Cương phát huy tinh thần keo dán, quyết định dán chặt vợ không buông tay!

Sáng sớm gần chín giờ Hứa Tư Văn mới tỉnh, ông chủ Vũ lấy cháo cho y uống, còn có trứng gà luộc cùng với dưa muối.

“Thay mấy bộ quần áo trên ban công đi.” Hứa Tư Văn xoa xoa vòng eo, đứng dậy thu thập một chút, bảo Vũ Khánh Cương đi lấy quần áo.

“Vợ, quần áo này thật sự có thể mát mẻ sao?” Vũ Khánh Cương chưa từng tiếp xúc với mấy thứ đồ này, bán tín bán nghi.

“Mặc vào đi, khẳng định tốt hơn mấy bộ đồ thuần vải bông của anh.” Hứa Tư Văn chọn một bộ áo sơ mi vải lanh cụt tay màu trắng, phối một cái quần dài vải lanh sẫm màu, một đôi xăng đan bện từ cây lanh.

Rất nhàn nhã, bởi vì ông chủ Vũ ghét nhất là ăn mặc trói buộc, Hứa Tư Văn cũng không khác lắm so với hắn, cũng là áo sơ mi vải lanh màu trắng, phối với một cái quần dài vải lanh màu nhũ bạch, thoạt nhìn, giống như trang phục tình nhân vậy.

Hết chương

Truyện Chữ Hay