Nam Thiếp

chương 33

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG

” Trữ… Trữ đại ca… ngươi không sao chứ?” Mạc Ngôn vốn ở đình tiền đọc sách và ghi nhớ gia huấn, nhìn thấy thảm trạng của Trữ Ngự Diệp mà không khỏi kinh hô.

Câu hỏi này làm đương sự có chút xấu hổ.

“Ác… hoàn hảo, không có sự gì.” Trữ Ngự Diệp cười khổ, lại tác động đến thương thế trên mặt hắn, từng trận đau đớn truyền đến.” Đau…”

Đoàn Thăng xuống tay thật không phải “độc ác” bình thường, chiêu chiêu đều đánh vào chỗ thấy được, vẫn là đặc biệt đau, không dễ dàng lành lặn… Trên mặt Trữ Ngự Diệp hiện tại đều xanh một khối, tím một khối, vừa mới bị Đoàn Thần Phi cười nhạo qua, hiện tại lại gặp được Mạc Ngôn, nam tính tự tôn của hắn lại chịu đả kích lớn.

Mạc Ngôn nhẹ nhàng tác động khoé miệng.” Đã thượng dược chưa?” Không nghĩ cũng biết là do ai đã hạ thủ!

Mặt sau Yến Hinh cơ hồ há hốc mồm, thật không nghĩ tới cao thủ thứ nhất bên trong phủ, cư nhiên lại bị người khác đánh thành như vậy… Bất quá nàng chỉ là một hạ nhân, tự nhiên cũng sẽ không đi qua hỏi.

” Ta sẽ đi đắp dược.” Trữ Ngự Diệp gật gật đầu, còn đang lo lắng có nên lấy cái mặt nạ mang theo hay không. Nhìn như vậy thật là rất doạ người !

” Đoàn tổng quản xuống tay cũng hơi nặng… còn rất đau đúng không? Hay là ta giúp ngươi thượng dược…” Mạc Ngôn vẫn đang nhịn cười.

” Đau quá ác…” Trữ Ngự Diệp đáng thương hề hề nói.

” Hừ! Đau chết ngươi cũng đáng! Thật không tiền đồ.” Phía sau đại thụ chuyển ra hai người, trong đó một người là Đoàn Thăng. Hắn thoạt nhìn vẫn là thần tình không vui.” Thiếu gia, ngài nói với hắn đi.” Hắn đối với Đoàn Thần Phi phía sau nói.

Vừa thấy Đoàn Thần Phi, Mạc Ngôn theo bản năng che khuất cánh tay đầy dấu vết.

Động tác rất nhẹ, nhưng Đoàn Thần Phi vẫn chú ý tới.” Không có việc gì?” Này vừa chuyển đầu, y cư nhiên đang hỏi thăm thương thế Trữ Ngự Diệp.

Thiên hạ hồng vũ!

” Không có việc gì…” Dưới loại tình huống này, hắn còn có thể nói cái gì đây?

Trộm nhìn Đoàn Thăng, dường như vẫn là bộ dáng thật tức giận ……

” Đoàn Thăng… quá mức.” Đoàn Thần Phi xoa xoa mặt Trữ Ngự Diệp, đau đến nổi hắn bật kêu đau.” Ân… là có điểm nghiêm trọng.”

Phải xác định, cũng không nên dùng loại phương pháp này a!

” Dẫn hắn đi thượng dược.” Đây là mệnh lệnh, Đoàn Thần Phi quay về phía Đoàn Thăng hạ lệnh.

Muốn ta dẫn hắn đi thượng dược…? Thật là, trời không có mắt…

” Thiếu gia, không sao đâu a.” Phát hiện sắc mặt Đoàn Thăng càng ngày càng âm trầm, Trữ Ngự Diệp vội vàng pha trò.

Tuy rằng nói, hắn giúp ta thượng dược là không tồi… nhưng điều kiện tiên quyết là, người kia phải sát dược gì đó mới được…

Đoàn Thăng khinh liếc Mạc Ngôn một cái, đột nhiên lôi kéo Trữ Ngự Diệp đi rồi.

Vừa rồi… Đoàn tổng quản hắn… là phát hiện cái gì sao…?

Đột nhiên cảm thấy toàn gia bọn họ, mọi người ai cũng đáng sợ, Mạc Ngôn trong lòng nghĩ thầm.

” Theo giúp ta một chút?” Đoàn Thần Phi bày ra ôn nhu chưa từng có.” Không cần theo.” Y đối với Yến Hinh nói.

” Vâng.”

Mạc Ngôn đem sách giao cho Yến Hinh, đi theo sau Đoàn Thần Phi.

” Đây là cái gì?” Đi được một khoảng, sau khi Đoàn Thần Phi xác định không còn ai, đột nhiên dừng lại, kéo cổ tay áo Mạc Ngôn lên.

Rất nhiều vết bầm xanh che kín cánh tay.

Đột ngột như thế, Mạc Ngôn không kịp phản ứng, lập tức đứng ngây ngốc một lúc.

” A… Đó là…” Mạc Ngôn không muốn làm cho Đoàn Thần Phi lo lắng, y căn bản không biết hôm nay Lý tẩu bắt đầu đến dạy hắn chuyện quy củ Đoàn gia. Mạc Ngôn cũng không muốn nói đó là do bị Lý tẩu nhéo.

” Ân?” Đoàn Thần Phi liếc mắt, nheo lại con ngươi, hiển nhiên bộ dáng ấp úng của Mạc Ngôn làm cho y rất không vừa lòng.

Mạc Ngôn quay đầu tránh ánh mắt dò xét kia, hắn căn bản nghĩ không ra lý do nào hợp lý để giải thích cho việc bị thương này. Nếu tùy tiện nói… Đoàn Thần Phi căn bản sẽ không tin.

Kỳ thật cho dù không nói, Đoàn Thần Phi đại khái có thể đoán được.

Y gắt gao đem Mạc Ngôn ôm vào trong ngực. Mạc Ngôn không nghĩ tới y sẽ làm như vậy, mặt lập tức đỏ bừng.

Đoàn Thần Phi mặt nhăn mày nhíu, Lý tẩu kia thật đáng chết! Đều do mình bận quá.

Hôm nay Đoàn Thần Phi ôn nhu một cách khác thường.

” Ta ngày mai phải đi… đi Giang Nam.”

Đoàn Thăng đến Dược Nhĩ Cư, may mắn hắn cũng lược thông y dược, còn biết thuốc trị thương đặt ở nơi nào.

” Đừng nhúc nhích.” Dường như thật sự hơi nghiêm trọng…

Trữ Ngự Diệp theo dõi hắn đem dược cẩn thận đắp ở trên mặt mình, động tác mềm nhẹ căn bản không giống Đoàn tổng quản bình thường.

Làm cho y đột nhiên một trận cảm động.

Đoàn Thăng dùng nước nhẹ nhàng xoa xoa nơi da không bị thương của y, y đột nhiên bắt lấy tay hắn.

” Cám ơn…” Khoảng cách giữa hai người không đến một tấc.

” Quên đi, ta cũng có sai.” Rất nhỏ nhẹ, Đoàn Thăng như là thở dài một hơi.

” Ngươi… ngươi đối ta thật tốt… Ta vừa rồi còn có lòng nghi ngờ ngươi sẽ lấy thạch tín sát dược cho ta…” Khi dược lần thứ hai nhẹ nhàng được đắp trên mặt y, Trữ Ngự Diệp cảm động nói.

“……” Cái gì? Thạch tín…

” Thích thạch tín như vậy, vậy đi ăn đi!”

” Không cần a…” Trữ Ngự Diệp thấy Đoàn Thăng như muốn đứng lên, liền ôm ngang thắt lưng hắn, Đoàn Thăng đột nhiên mất trọng tâm, té vào trong lòng y.

Hảo nóng… nơi thắt lưng của hắn hảo nóng!

Đoàn Thăng thân thể cứng đờ, nhưng không giãy khai ôm ấp của y, hai người cứ như vậy một trước một sau ngồi ở trên sàn nhà.

” Ngươi ngày mai phải cùng thiếu gia đi Giang Nam, ngươi có biết không?” Đoàn Thăng tựa đầu vào trước ngực Trữ Ngự Diệp, thừa cơ nghỉ ngơi một chút.

Trữ Ngự Diệp nghe tim đập như trống hội. Này…Biểu hiện như thế này là có ý gì…? Hắn thản nhiên để cho ta ôm…” Ác… Ác?” Ngốc lăng đã lâu, mới nghe ra ý của Đoàn Thăng hỏi.

Là muốn nói thiếu gia vừa mới ở cùng Mạc Ngôn, chưa gì đã làm cho họ nói lời từ biệt? Hay là muốn nói cố ý đem chúng ta ly khai, rốt cuộc có phải ý này không?

Đoàn Thần Phi âm mưu đều làm cho Đoàn Thăng phát hiện! Chính là còn có một người không phát hiện.

” Kia… cái…” Y cái dạng này hảo đáng yêu…

” Cái gì?” Trữ Ngự Diệp nói chuyện có bao giờ lắp ba lắp bắp đâu… Đoàn Thăng ngẩng đầu lên, nghĩ muốn cẩn thận nghe y nói cái gì.

” Ngươi trên người thơm quá…” Cúi đầu, cho dù một lần cũng tốt, y muốn hôn hắn!

Mặt Đoàn Thăng càng ngày càng gần, ngay tại thời điểm không khí đặc biệt lãng mạn thì ──

” Ha hả a… Ta đã về rồi ~” Là Quý thần y……Thanh âm ở cửa xuất hiện. Hắn trên lưng đeo gùi trúc cũng xuất hiện.

” Ai nha… Là Đoàn tổng quản a… Ta hái được rất nhiều hảo dược liệu a.”

“Ác? Thật ư…” Đoàn Thăng lập tức thoát ly Trữ Ngự Diệp ôm ấp, ngàn năm mới đợi được một lần cơ hội, Trữ Ngự Diệp thật sâu thở dài.

Mặc kệ có chuyện tốt gì chắc chắn sẽ bị phá đám, Trữ Ngự Diệp quyết định lúc xuống hạ lưu Trường Giang sẽ tìm mấy gian miếu cúi chào……

Truyện Chữ Hay