Nam Phụ Làm Ấm Giường Cho Em

chương 96

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nơi Vạn Hoa điện thường thường là điện thơ mộng nhất chốn tiên cung nay lại trở thành nơi kinh hoàng nhất.

Bách Ngôn tiên tử dưới con mắt của tất cả chúng tiên trực tiếp bị rút hết gân cốt, đá xuống nhân gian trở thành người thường. Đây là điều luật khắc nghiệt và đáng sợ nhất ở thiên giới.

Mà Tuệ Hoa thượng tiên nổi tiếng ôn nhu, hiểu lễ lại là người đầu tiên thi hành luật khắc nghiệt này.

- "Tuệ Hoa thượng tiên, ngài cũng không nên tàn nhẫn như vậy... Sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngài "- Thiên hậu ngồi giữa tọa đạm mà nhíu mày nhắc nhở.

Tiêu Lạc không như các vị tiên khác, nàng cười cười trực tiếp nói -"Không có kẻ làm gương thì sẽ có bao nhiêu Bách Ngôn tiên tử nữa"-

- "Tuệ Hoa thượng tiên, ngươi đang thất lễ với thiên hậu đấy"- Có vị thượng tiên nào đấy không đồng ý lên tiếng.

Tiêu Lạc thầm chán nản với mấy cái lễ nghi rườm rà, đáp một lời cho có -"Tuệ Hoa cảm thấy không khỏe, xin được cáo lui trước"- Nàng đứng lên rời khỏi buổi tọa đàm.

Thiên hậu cố gắng lắm mới khiến cho khuôn mặt mình không khó coi. Khó khăn lắm mới nặn ra một nụ cười -"Tuệ Hoa nếu ngươi mệt thì cứ nghỉ ngơi. À ba ngày nữa là tiệc mừng tam giới, ngươi nhớ đến"-

Tiêu Lạc gật đầu một cái rồi rời đi.

- "Hừ, Tuệ Hoa thượng tiên quả thật..."- Vị thượng tiên chưa nói hết câu đã bị thiên hậu chặn lại.

- "Nàng ấy có lẽ mệt mỏi, chúng ta đi ngắm hoa thôi"-

Tiêu Lạc trở về Vạn Hoa điện, tiếp tục công cuộc tìm kiếm người yêu. Nàng đã đến đây bao ngày rồi mà lại không cảm nhận được liên kết với người yêu. Thật là đáng chết!

[Chủ nhân... ngài có nghĩ rằng y không đủ năng lượng để đến đây không?] - đăm chiêu suy nghĩ.

Tiêu Lạc nhíu mày, lòng bỗng chốc lo lắng, không ngoài khả năng đó đâu.

Tiêu Lạc không biết đây là lần thứ bao nhiêu nàng phiền não rồi.

thấy chủ nhân rối bời, cũng không biết làm gì, chỉ có thể tập trung xâm nhập vào hệ thống của thế giới để nhanh chóng lấy lại những thông tin khác.

Một người một mèo cứ thế thẩn thơ ở Vạn Hoa điện khiến các tiểu tiên đều khó hiểu nhìn nhau. Chủ tiên của bọn họ sao thế kia?

- "Tuệ Hoa thượng tiên, thiên đế cho truyền người đến thiên điện"- Tiểu tiên quỳ trước Tiêu Lạc, còn có chút dư âm sợ hãi từ việc hôm trước.

- "Ân"- Tiêu Lạc cũng nhàm chán, đến thử xem có việc gì vui không.

Thiên điện nguy nga, Tiêu Lạc chầm chậm tiến vào. Dõi theo từng bước chân của nàng chính là những thượng tiên khác cùng người đứng đầu yêu tộc và ma tộc.

Nàng theo chỉ dẫn ngồi vào nơi đã định sẵn.

- "Tuệ Hoa thượng tiên đã đến, tọa đàm cũng nên bắt đầu"- Thiên đế híp mắt, nâng chum rượu lên, tự mình kính một chén.

Những người quyền cao chức trọng ở đây đều thuận thế làm theo, chỉ duy nhất của hai vị dường như không nể mặt vẫn ngồi bình thản, tay không động dù chỉ một chút.

- "Tuệ Hoa thượng tiên cùng Đoạt Mệnh ma tôn, hai vị cảm thấy rượu của bổn thiên giới không hợp vị sao?"- Người vừa lên tiếng là vị chưng cất rượu của thiên giới - Tinh Thông lão quân.

Người được xưng Đoạt Mệnh ma tôn chỉ cười nhạt, nhìn sang Tiêu Lạc, hớp một ngụm -"Không, rượu ngon, chỉ là..."- Y đảo mắt một vòng rồi nở nụ cười gợi đòn hơn -"Tuệ Hoa thượng tiên khiến ta say hơn cả rượu"-

- "Đoạt Mệnh ma tôn..."- Thiên đế nhíu mày, hắng giọng.

Tiêu Lạc nhếch mép, nâng chum rượu hướng về phía Đoạt Mệnh -"Đa tạ ma tôn quá khen"-

Ai biết được đang rầu muốn chết thì người yêu lại xuất hiện chứ. Có lẽ vận may của Tiêu Lạc đã được tăng lên rồi.

Thiên đế chứng kiến một màn này, trong lòng nổi lên ngờ vực.

Tọa đạm diễn ra rất thuận lợi, nếu như vị ma tôn nào đó cả buổi không lộ liễu nhìn thượng tiên của thiên giới.

Thiên đế vừa tuyên bố tọa đàm kết thúc, tiệc sẽ diễn vào ba ngày tới thì Tiêu Lạc đã rời đi. Nàng không muốn phải nghe những lời không thật của thiên đế đâu. Như người vận động bầu cử hứa suông ấy. Mệt.

- "Tuệ Hoa"- Trên đường trở về điện của mình, vị tiên chưng cất rượu lúc nãy gọi nàng trở lại.

- "Tinh Thông lão quân, có việc gì sao?"- Nàng nhíu mày hỏi, hy vọng không nhận được tin buổi tọa đàm nào nữa nha.

- "Cách xa Đoạt Mệnh ma tôn ra, hắn đã đánh chủ ý lên nàng rồi đấy"- Tinh Thông cảnh báo.

Tiêu Lạc nhướn mày, nói nàng tránh xa người yêu sao?

- "Tại sao phải cách xa bản tôn?"- Thân ảnh nhanh nhẹn từ trên cây đáp xuống mặt đất.

Nụ cười vẫn in trên khóe môi, dường như càng đứng gần Tiêu Lạc hơn, giọng nói lộ rõ vẻ trêu ngươi -"Tinh Thông lão quân, nói vậy là có ý gì?"-

Hiện tại, Đoạt Mệnh đã đứng rất gần Tiêu Lạc, thiếu điều vòng tay ôm lấy nàng nữa thôi.

Tinh Thông lão quân không thể nói gì hơn, ngay lúc đang bối rối. Đoạt Mệnh lại dùng sức mạnh của mình dịch chuyển Tinh Thông sang một không gian khác.

- "Ồn ào"- Y nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng.

- "Không biết ma tôn tìm Tuệ Hoa có việc gì?"- Tiêu Lạc ngẩng đầu đối mặt với y hỏi.

- "Bản tôn muốn xem thử, vị thượng tiên nào dám mặc kệ thanh danh sử dụng điều luật khiến cho thiên giới chấn động"- Y liếm môi.

Tàn nhẫn như vậy rất hợp làm ma hậu của bản tôn.

Truyện Chữ Hay