Trong Lãm Nguyệt Các.
Cố Khinh Hàn nhẹ nhàng đặt Thượng Quan Hạo ở trên giường, cũng ôn nhu đắp chăn lên, Thượng Quan Hạo run lên, thân mình cứng đờ.
Nói với Cổ công công: "Sở đại phu đâu? Tìm Sở đại phu tới, bắt mạch cho Thượng Quan quý quân!"
"Vâng, bệ hạ!" Cổ công công khom người đáp vâng, quay đầu phân phó tiểu thị đi tìm Sở đại phu.
Cố Khinh Hàn thử nhìn các tiểu thị khác trong Lãm Nguyệt Các, mỗi người đều đang cúi đầu đứng thẳng ở một bên, hoặc là vội làm việc trong tay, đôi mắt cũng không dám liếc nhìn vào bên trong một cái.
Thử nhìn tiểu Lâm Tử, trán nhiễm máu, đang che bụng lại đứng ở một bên, trên người còn có không ít dấu chân.
Trong lòng trầm xuống: "Cổ công công, tập hợp mọi người trong Lãm Nguyệt Các lại cho trẫm!" Mấy nô tài giảo hoạt này, đều đã nói bọn họ cẩn thận hầu hạ tốt Thượng Quan quý quân, lúc này thời gian mới chỉ trong chớp mắt, đã coi lời nói của cô như gió thoảng bên tai có phải hay không?
Cổ công công chớp chớp mắt, hiểu ý gật gật đầu, bèn tập hợp những tiểu thị khác lại, đứng ở phòng khách của Lãm Nguyệt Các.
"Thân mình của ngươi không tốt, cẩn thận nghỉ ngơi trước, trẫm đi một lát sẽ trở lại!" Sau khi ném xuống một câu, rời khỏi phòng ngủ chính, đi đến phòng khách.
Thượng Quan Hạo nháy mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi, bệ hạ không hề trút giận lên y, không hề khó xử y, càng không có đem y..
Nghiêng đầu, nhìn ra bên ngoài, con ngươi lóe lóe, lại chuyển hướng về phía tiểu Lâm Tử bị thương, trong mắt hiện lên một mạt đau lòng, trán tiểu Lâm Tử vẫn đang chảy máu đấy.
Tiểu Lâm Tử lắc lắc đầu với Thượng Quan Hạo, ý bảo không sao, mới quay đầu đi ra phòng khách, đứng chung một chỗ với đám tiểu thị.
Trong phòng khách.
Cố Khinh Hàn nhìn tiểu thị trang phục chỉnh tề thống nhất phía dưới, những tiểu thị này đều đã được chọn lựa kỹ càng đến đây hầu hạ Thượng Quan quý quân, không nghĩ tới chủ nhân xảy ra chuyện, những tiểu thị này, một đám đều coi như không có chuyện gì, tiếp tục làm việc trong tay như không có chuyện gì xảy ra.
Những người này, đã không hề nghĩ cách thông báo cho cô tới cứu Thượng Quan quý quân, càng không hề cố gắng chăm sóc tốt cho Thượng Quan quý quân.
Nô tài bất trung bất nghĩa với tử chủ, cần bọn họ làm gì!
Đứng ở bên trên, lạnh lùng nhìn tiểu thị quỳ đầy đất phía dưới.
Nhóm tiểu thị, thân thể mỗi người đều run rẩy, biết bệ hạ đang tìm bọn họ tính sổ, nhưng mà Văn vương, thật sự bọn họ không đắc tội nổi mà, Văn vương giỏi trả thù, toàn bộ người đắc tội nàng ta đều không có kết cục tốt, đương nhiên bọn họ cũng không dám.
Huống chi Thượng Quan quý quân lại không được sủng ái, ai mà không biết bệ hạ một lần nữa sủng ái Thượng Quan quý quân chẳng qua là bởi vì Vân vương đi sứ tại Lưu quốc, sau khi Vân vương đi rồi, cho dù Thượng Quan quý quân ở tại Lãm Nguyệt Các, nó vẫn là tòa lãnh cung, chỉ có điều là một lãnh cung hoa lệ thôi.
So sánh hai điều, đương nhiên bọn họ vẫn chọn Văn vương, làm gì có ai đi giúp đỡ Thượng Quan quý quân đây?
"Còn nhớ rõ những câu ngày hôm qua trẫm nói với các ngươi sao?" Nhẹ nhàng mà tung xuống một câu, không nhìn ra vui buồn mừng giận, nhưng phía dưới, toàn bộ tiểu thị không hiểu ra sao, chính là cảm thấy gió lạnh mãnh liệt, như bị dao cứa vào, trong không khí đều lộ ra một cỗ hơi thở nguy hiểm.
Nhìn nhóm tiểu thị cúi đầu, thân mình run rẩy, Cố Khinh Hàn đứng dậy, đi xung quanh bọn họ một vòng, mỗi khi đến gần một tiểu thị, trong lòng nhóm tiểu thị đều lo sợ bất an, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa phải quỳ xuống.
Uy áp của bệ hạ thật sự quá lợi hại, quá khủng bố, tuy rằng chưa từng phát hỏa, nhưng mưa gió trước bạo nộ này so với phát hỏa càng thêm khiến người ta hít thở không thông!
"Trẫm nhớ rõ, dường như trẫm đã cảnh cáo các ngươi, nếu Thượng Quan quý quân xảy ra chuyện gì, bèn phải lấy mạng nhỏ của các ngươi đi!"
Sắc mặt nhóm tiểu thị đại biến, rốt cuộc không duy trì được hình tượng, hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, cầu xin: "Bệ hạ, cầu xin bệ hạ khai ân, nô tài biết sai rồi!"
"Hừ, hiện tại mới biết sai, các ngươi cảm thấy vẫn còn kịp sao?"
Trong lòng sợ hãi, không ngừng dập đầu với Cố Khinh Hàn: "Bệ hạ khai ân, về sau bọn nô tài nhất định sẽ cẩn thận hầu hạ Thượng Quan quý quân, cầu xin bệ hạ khai ân!"
Tiểu Lâm Tử cũng quỳ xuống theo, tuy rằng không hề khẩn cầu, nhưng cũng có chút không đành lòng, bệ hạ giam Văn vương vào Tông Nhân Phủ, loạn côn đánh chết thị vệ bên cạnh Văn vương, chẳng lẽ hiện tại lại muốn xử tử nhóm tiểu thị của Lãm Nguyệt Các sao?
Tuy rằng không thích những tiểu thị này, nhưng tóm lại là một mạng sống, cứ bị tước đoạt như vậy, rất đáng tiếc!
"Các ngươi cảm thấy trẫm nên trừng phạt các ngươi như thế nào?" Một lần nữa, Cố Khinh Hàn ngồi trở lại trên ghế, cầm tách trà nóng bên cạnh, khẽ nhấp mấy ngụm.
Quả thực nhóm tiểu thị muốn khóc tang, bệ hạ muốn phạt bọn họ, bệ hạ sẽ phạt bọn họ như thế nào? Sẽ loạn côn đánh chết toàn bộ bọn họ sao? Không được, bọn họ còn muốn tiếp tục sống thêm mấy năm, bọn họ còn có người thân nữa.
Thì ra Thượng Quan quý quân vẫn còn chưa hề bị thất sủng, sớm biết vậy, bọn họ đã nhân cơ hội này nhanh chóng đi tìm bệ hạ, cho dù bệ hạ có sủng ái Thượng Quan quý quân không, ít nhất bọn họ đã đưa tin tức tới, Thượng Quan quý quân, quả nhiên vẫn phải hầu hạ tốt, bọn họ thật sự đã tính sai, làm sao sẽ đoán được đột nhiên bệ hạ lại sủng ái Thượng Quan quý quân?
Đối với câu nói của Cố Khinh Hàn, nhóm tiểu thị chỉ quỳ trên mặt đất, đầu đặt dưới đất, không dám hé răng, mặc kệ thân mình gầy yếu mỏng manh đang run rẩy.
"Nể tình các ngươi vi phạm lần đầu, trẫm sẽ không truy cứu thêm nữa, nhưng nếu không thật sự cố gắng hết sức hầu hạ tốt Thượng Quan quý quân, trẫm sẽ khiến các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong, nếu mà không tin, các ngươi cứ thử một lần."
Nghe được câu nói của Cố Khinh Hàn, trong lòng toàn bộ tiểu thị đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt vui vẻ, bệ hạ không hề loạn côn đánh chết bọn họ, không hề xử tử, về sau bọn họ cũng không dám coi nhẹ Thượng Quan quý quân nữa, người ta dù không được sủng ái cũng là nam nhân của bệ hạ, không phải người như bọn họ có thể so.
"Tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát, tất cả mọi người đi lĩnh hai mươi gậy."
Hai mươi gậy? Đánh hai mươi gậy, chẳng phải là chỉ còn lại có nửa cái mạng?
Còn lại nửa cái mạng, chung quy vẫn tốt hơn so với mất mạng, trong lòng nhóm tiểu thị vẫn vui mừng, chỉ càng thêm quyết định phải cẩn thận chăm sóc Thượng Quan quý quân.
"Tiểu Lâm Tử!"
Tiểu Lâm Tử nhìn đám tiểu thị bị kéo ra ngoài, còn chưa phản ứng lại, bèn nghe bệ hạ kêu y, theo phản xạ, đầu nặng nề đặt dưới mặt đất, sợ hãi nói: "Bệ hạ tha mạng."
"Đi bôi thuốc đi!"
Hả, bôi thuốc, bệ hạ không phạt y, kêu y đi bôi thuốc? Miệng há to, nhìn Cố Khinh Hàn phẩy ống tay áo, đi ra khỏi phòng khách, tiến vào trong phòng Thượng Quan Hạo.
Cố Khinh Hàn đi vào trong phòng Thượng Quan Hạo, thấy hắn ngơ ngẩn nhìn hoa văn trên đầu giường, ngay sau đó cũng học theo ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hoa văn đầu giường cũng không có chỗ gì đặc biệt nha, chỉ là một vài điêu khắc hoa lệ thường thấy.
"Nô tài tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!" Mấy tiểu thị hầu hạ vội vàng quỳ xuống.
Thượng Quan Hạo nghe được giọng nói yết kiến, giãy giụa thân mình, cũng muốn hành lễ, Cố Khinh Hàn ngăn hắn lại.
"Thân thể ngươi còn chưa thoải mái, nghỉ ngơi đi!"
Cố Khinh Hàn thấy hắn an phận nằm xuống, ngón tay vẫn gắt gao nắm đệm chăn, ánh mắt chăm chú nhìn chỗ đó.
Tuy rằng, sắc mặt tái nhợt đến không hề có chút màu máu, nhưng cặp mắt kia vẫn trong trẻo thấy đáy, dường như là hắc diện thạch tinh khiết nhất trên đời.
Trong trẻo đến mức không nhiễm một chút tạp chất.
Đều nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, có thể có được một đôi mắt sạch sẽ trong trẻo như vậy, tâm tư của hắn có thể phức tạp đến nỗi nào?
Hắc diện thạch là một dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá mácma phun trào.
Nó được tạo ra khi dung nham felsic phun trào ra từ núi lửa và nguội lạnh nhanh nên bên trong nó có các tinh thể rất nhỏ
Chỉ cần nhìn đôi mắt sạch sẽ thông thấu của hắn, dường như đã có thể đủ tiêu trừ mệt nhọc của cô, dường như có thể khiến trái tim nóng nảy kia của cô bình tĩnh lắng đọng lại.
Lần này là ở trước công chúng lôi kéo không rõ ràng với Văn vương, cho dù là hắn bị bắt ép, chỉ sợ trong triều lại có người muốn nhổ nước miếng, một trận trừng phạt là cần thiết, thị quân trong hậu cung tiếp xúc tứ chi với người phụ nữ khác, trừng phạt thấp nhất cũng là biếm lãnh cung.
Cúi đầu, nhíu mày, tuy rằng cô là quân vương, cũng không thể làm việc thiên tư (vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp), làm rối kỉ cương, huống chi, có nhiều người tận mắt nhìn thấy như vậy.
"Bệ hạ, ngài muốn xử phạt, thì xử phạt đi!" Thượng Quan Hạo thấp giọng mà nói ra một câu.
"Đừng nghĩ nhiều, nghỉ cho khỏe đi, chuyện này, tự trẫm sẽ xử lý!"
"Có chỗ nào không thoải mái hay không?"
"Không có!" Thượng Quan Hạo lắc đầu.
Cố Khinh Hàn còn muốn tiếp tục ở cùng hắn để nói chuyện, bên ngoài một tiếng truyền báo truyền đến: "Nô tài tham kiến bệ hạ, bệ hạ, Lộ tướng có việc cầu kiến!"
Lộ Dật Hiên này, có phải lại định gây sự hay không? Thời điểm ân ái với Đoạn Hồng Vũ thì tới quấy rối, khó khăn lắm mới bắt được một cơ hội muốn nói vài câu thân mật với Thượng Quan Hạo, lại tới quấy rối, chẳng lẽ cô và Lộ Dật Hiên bát tự không hợp sao?
"Trẫm vội đi trước, buổi tối lại đến xem ngươi, ngươi ngủ một giấc trước đi."
"Các ngươi đều cẩn thận hầu hạ cho trẫm, nếu quý quân thiếu một cọng tóc nào, trẫm sẽ cho các ngươi chôn cùng." An ủi Thượng Quan Hạo xong, bèn đứng dậy, căn dặn nhóm tiểu thị vài câu, rồi sau đó đưa theo đám người mênh mông cuồn cuộn rời khỏi Lãm Nguyệt Các.
Thân mình Thượng Quan Hạo có hơi phát run, buổi tối lại đây xem y?
Buổi tối lại đây?
Hôm nay là mười lăm, bệ hạ muốn lại đây xem y? Thân thể y có tiếp nhận được sao?
Có chút vô thố chà sát đệm chăn.
"Bệ hạ, buổi tối ngài muốn Thượng Quan quý quân hầu hạ sao?" Cổ công công tung ta tung tăng mà đi theo phía sau Cố Khinh Hàn, thân mình cung kính, lấy lòng.
Cái gì mà muốn Thượng Quan mỹ nhân hầu hạ? Là cô muốn ở cùng Thượng Quan mỹ nhân, không thấy được hôm nay, Thượng Quan mỹ nhân bị kinh hách sao? Chẳng qua là ai ở cùng ai đều giống nhau, dù sao chỉ cần hai người bọn cô có thể ở bên nhau bồi dưỡng bồi dưỡng tình cảm là được.
"Ừ, đúng vậy, buổi tối hôm nay ở cùng Thượng Quan quý quân!"
Cổ công công cười mang theo thâm ý, đến Ngự Thư Phòng cùng Cố Khinh Hàn, nhìn bệ hạ và Lộ Dật Hiên đàm luận việc triều chính, biết trong một lát cũng không thể nói xong được, bèn đưa mấy tiểu thị theo, quay lại Lãm Nguyệt Các..