Đột nhiên có một ngày. lúc tôi đang rửa mặt ở trước gương trong phòng vệ sinh, chợt ngẩng đầu lên một cái, phát hiện gương mặt đã nhìn mấy chục năm trong gương lộ ra một nụ cười giễu cợt, tôi ngạc nhiên sờ khóe miệng một cái, cũng không có cười mà, còn chưa kịp phản ứng, ngay sau đó ta bị cỗ lực kỳ quái kéo vào trong gương.
Không thể tin được, tôi bị kẹt trong cái gương vuông vức ở phòng vệ sinh, không thể cử động.
Tôi nhìn người đàn ông giống ta như đúc trước bồn rửa tay, ngơ ngác nói: “Anh là ai? Tại sao lại giống tôi như thế?”
Người đàn ông khinh thường nhếch mép cười, hướng về phía tôi sửa lại tóc một chút, sau đó mặc vào áo sơ mi tôi để ở một bên, sau đó không quay đầu lại mà rời khỏi phòng vệ sinh.
Hiện tại chắc đã qua h sáng, bình thường lúc này tôi đang trên đường đi học, chỉ là hôm nay, tôi lại bị kẹt trong cái gương này, nói ra sẽ không có ai tin, huống chi tôi còn không biết mình ra khỏi gương được hay không.
(Truyện được up tại wordpress: ryosatou.wordpress.com và Wattpad: Ryo Satou @peachboy_)
“Này, anh ở đâu? Có thể giúp tôi không, tôi bị kẹt ở trong gương rồi!” Tôi kéo dài âm thanh, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của người đàn ông giống tôi.
Nhưng trả lời tôi chỉ có không gian yên tĩnh, tôi bắt đầu có chút hối hận tại sao bản thân lại muốn thuê nhà khi học đại học.
Vào buổi tối, người đàn ông trở lại.
Hắn đi vào bức tường kính trong phòng tắm, bắt đầu tắm.
Trong không gian nhỏ hẹp hơi nước bắt đầu tràn ngập, tấm gương ở chỗ tối cũng bị dính một lớp sương trắng, đồng thời tầm mắt của tôi cũng biến thành mơ hồ không thấy rõ.
“Này, anh có nghe thấy lời tôi nói không? Tôi đang ở trong gương!” Tôi một lần nữa gân cổ lên hô to.
Trả lời tôi chỉ có tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm.
Tôi hơi nản lòng, không biết phải nói thế nào: “Giống như đang nằm mơ vậy… Có ai tới cứu tôi không?”
Tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, trước mắt tôi cũng không nhìn thấy rõ, tôi chỉ có thể miễn cưỡng phân biệt một ít đường nét mà thôi. Nghe thấy âm thanh, người đàn ông kia đang đi tới phía tôi.
Chẳng lẽ hắn nghe được âm thanh của tôi? Tôi có một chút kích động, trong lòng đầy hy vọng nói: “Xin chào, tôi là người ở trong cái gương này, tôi tên Thiên Thu, không biết vì nguyên nhân gì, sáng sớm hôm nay tôi bị nhốt ở trong tấm kính này, anh có thể giúp tôi không, xin nhờ anh!”
Hắn không trả lời tôi, tôi cũng không nhìn rõ gương mặt giống tôi như đúc đó, chỉ có thể loáng thoáng thấy đường nét thân thể của một người đàn ông còn trẻ không mặc quần áo.
Hắn muốn mặc quần áo sao? Tôi có chút mê muôi, nếu không thì tại sao hắn lại đứng trước gương tôi bị kẹt lâu như vậy.
Tiếng thở dốc trầm thấp không che giấu chút nào vang lên trong phòng rửa tay nhỏ hẹp, trong toàn bộ không gian khép kín dần dần có một cỗ hương vị mơ hồ.
Hắn…Hắn đang làm gì vậy!
Cho dù tôi độc thân lâu ngày cũng biết đây là cái gì, làm ơn, đừng làm lại chuyện riêng tư này trước gương! Việc này làm cho tôi dù bị kẹt trong gương cả người cảm thấy không chịu nổi.
Đầu óc tôi trở nên hỗn loạn, chỉ cần nghĩ đến một người đàn ông xa lạ ở trước mặt tôi không che giấu gì mà làm loại chuyện riêng tư này, cả người tôi đều cảm thấy không thoải mái.
Ngay khi tôi do dự có nên mở miệng nhắc nhở thân thiện cho hắn không, lại có một cỗ chất lỏng mùi tanh khả nghi bắn lên mặt tôi, cũng chính là trên mặt kính, sau đó chất lỏng trượt xuống, mặt kính cũng trở nên rõ ràng hơn.
Tôi ngơ ngác kèm theo khiếp sợ nhìn người đàn ông đang thủ dâm trước gương, gương mặt giống nhau như đúc, ngay cả dáng người cũng không khác bao nhiêu, nhưng tôi cũng có chút không khống chế được, dù sao, hắn cũng là người đàn ông rất quyến rũ.
Đương nhiên cũng chỉ là những suy nghĩ trong lòng mà thôi, người đàn ông đưa mắt nhìn tấm gương, thậm chí cho tôi một loại ảo giác hắn đang nhìn tôi, nhưng tôi biết, thật ra hắn đang nhìn chính hắn.
“Ngủ ngon” Người đàn ông nhếch miệng nói với chính mình, lắc đầu vẩy nhưng giọt nước trên tóc, cầm lên khăn tắm ở bên cạnh xoa xoa nửa người dưới chưa mềm đi sau đó rời khỏi phòng vệ sinh
Tôi vẫn bị kẹt trong tấm gương trong phòng vệ sinh không biết phải làm sao.