Định Tâm bí cảnh tầng một, tại một khu vực nào đó dưới lòng đất, một nam tử trẻ tuổi, dung mạo yêu mĩ, khí độ bất phàm ánh mắt đau lòng đem nhất phẩm linh mạch thả ra lòng đất. Lại đem mấy chục khỏa linh mạch thượng phẩm độ tinh khiết cao bỏ xung quanh. Còn làm thêm một cái tụ linh trận cùng che dấu trận. Hai trận này làm thực tỉ mỉ, rất khó phát hiện ra, bởi vì mắt trận chính là Độc Ma thảo, một loại thảo cấp thấp, phẩm chất thường thường, dùng để khu trừ một bộ phận nhỏ ma khí do bị thi cào.
Dương nhiên, là với điều kiện ngay lúc vừa mới bị, lâu dần ma khí ngấm vào cơ thể liền không tác dụng nữa.
Bởi vậy nên nó liền là một cấp thấp linh thảo. Người bình thường rất ưa chuộng loại thảo này khi đi làm việc gần nghĩa trang.
Cũng vì lí do không bắt mắt, không nhiều tác dụng của nó mà Lý Dật dùng nó làm mắt trận cho che dấu trận.
Được đến mỏ linh thạch nhân tạo này hay không thì còn phải xem vận may của nam chủ.
Ân, cứ như vậy đi. Dù sao nhặt được mỏ linh thạch này cũng chính là thử vận may mà.
Bù luôn hố tác giả nữa, chứ không ở một bí cảnh sơ cấp thế này mà lại có một mỏ linh thạch cực phẩm liền vô lí quá rồi.
Che dấu thuật liền nhận định đây là một mỏ linh thạch có chủ. Không biết do nguyên nhân nào mỏ linh thạch này xuất hiện. Bị một tu sĩ phát hiện, tu sĩ vội vã không thể mang đi lịch thạch ngay liền đặt một che dấu thuật định khi nào lấy đi. Không may bị vận khí siêu cường nam chủ phát hiện cuỗm luôn. Kịch bản quá hoàn hảo!
Lý Dật nghĩ.
Xong việc nơi này, Lý Dật không đi vội mà đi đến Định Tâm bí cảnh tầng sáu.
Nơi này là nhất cấp bí cảnh, có rất nhiều loại thảo dược quý hiếm. Đương nhiên đi kèm theo đó là các loại linh thú mạnh.
Vừa lúc Lý Dật thiếu vài loại thảo dược và cần một ít vật liệu luyện cấp.
Bởi vậy nên y quyết định đi lên thu thập, dù sao cũng tiện đường.
Xong này đó, Lý Dật liền ung dung ngự kiếm phi hành đến mục tiêu tiếp theo.
Lâm Bụ bí cảnh, cảnh tượng tái diễn.
Lý Dật một mặt cắt ruột bộ dáng đem nhất cấp linh mạch bỏ vào.
Sau đó y đem thượng phẩm linh thạch ra để chung quanh. Lại thả vào một đầu linh thú.
Đi lên liền tạo một che dấu thuật, lần này lấy mắt trận chính là một tảng đá.
Không, chính xác thì chính là viên tử thạch trong tảng đá kia.
Xong xuôi Lý Dật liền đi dạo xung quanh Lâm Vụ bí cảnh.
Y đang tìm một loại thảo dược kêu Lăn Ma thảo.
Tên như ý nghĩa, Lăn Ma thảo có thể lăn đi bất kì nơi nào nó muốn.
Đây chính là dặc sản duy nhất chỉ có tại Lâm Vụ bí cảnh.
Lý Dật đang nghiên cứu tân đan dược, y cần một vật dẫn trung hòa các loại linh thảo, thảo dược với nhau.
Hiển nhiên là Lăn Ma thảo tính chất rất phù hợp yêu cầu của y.
Ngay tiện đang ở Lâm Vụ bí cảnh thì thừa dịp đi kiếm một ít mang về đi thôi.
Nói thật Lăn Ma thảo cứ đi lung tung không biết đâu mà tìm.
Lý Dật nghĩ đến liền cảm thấy có chút phiền phức.
Nhưng không sao, đến lúc phô diễn vận may max điểm của bản thân ra rồi.
Nghĩ vậy y nhặt đại một nhánh cây xung quang dựng thẳng đứng lên sau đó bỏ tay ra.
Lý Dật theo đầu nhánh cây chỉ đi về hướng Tây Bắc.
Sau đó liền đơn thuần dựa vào trực giác mà đi tiếp.
Thực không ngờ mò luôn đến cả một tổ Lăn Ma thải luôn.
Lý Dật nhìn trước mắt lúc nhúc một đám Lăn Ma thảo trầm mặc một lát sau đó y liền nhấc lên năm sáu cây bỏ vào một túi trữ vật nhỏ vứt trong không gian chỉ giới.
Xong việc y liền đi loanh quanh tìm một vài vật liệu luyện khí khác.
Sau bảy thiên ở trong Lâm Vụ bí cảnh, Lý Dật rốt cuộc cũng ra.
Y không vội đi về phía Tử Vong sâm lâm mà hướng về núi Bạch Tu.
Dễ dàng liền giải khai một lỗ hổng nhỏ trong cấm chế cùng vô số màng phòng hộ. Lý Dật ung dung đi vào.
Núi Bạch Tu vẫn như trước lúc y ly khai.
Nơi này vẫn như vậy đầy sức sống, thanh tịnh, trong lành cùng yên bình.
Lý Dật cảm nhận cảm giác quen thuộc một lúc sau đó liền đi vào động phủ.
Mục đích lần y về là đi dọn kho, trong kho của y có vô số đồ tốt.
Lý Dật ý định soạn ra một vài thứ đồ tốt đến bỏ vào truyền thừa.
Việc này cũng không mất quá nhiều thời gian, dù sao nguyên chủ cũng là người gọn gàng, ngăn nắp. Kho của y dù đã lâu không động vào thì vẫn sẽ không vừa bộn.
Tìm đồ rất dễ, chủ yếu là Lý Dật hầu như quên mất trong kho có những gì, tác dụng gì.
Cũng không thể trách y, kho mỗi năm một nhiều, mà tu sĩ thời gian bế quan còn nhiều hơn cả ở ngoài.
Bế quan mấy năm cũng không là hiếm gặp. Với các đại lão bế quan trăm năm liền là bình thường.
Đối với những người truy cầu đại đạo, một giây rảnh rỗi liền là lãng phí.
Không biết trong một giây đó trên thế giới có người vừa độ kiếp xong, có người sinh mệnh trôi qua, có người vừa mới ngộ đạo... vv
Một giây đối với tu sĩ có thể làm rất nhiều việc.
Bởi vậy nên rảnh rỗi một giây cũng là lãng phí.
Mà nguyên thân liền là cuồng tu luyện loại hình.
Mỗi năm mới đồ vật liền do khôi lỗ đưa vào trong kho.
Khi y bế xong một cái quan đã không biết trong kho tăng thêm bao nhiêu đồ, diện tích hẹp bao nhiêu.
Hơn nữa bởi vì số lượng nhiều, vậy nên Lý Dật cần tốn kha khá thời gian để kiểm kê hết được.
Nhưng vì tính ngăn nắp của bản thân, nguyên thân đã thiết lập cho khôi lỗi lập ra một bản ghi chép về các món đồ có trong kho và nơi cất giữ.
Vậy nên tìm kiếm cũng sẽ khá nhàn thôi.
Lý Dật đứng trước cửa kho, một bóng người có hình dạng giống như đúc Lý Dật từ bên trong đi ra.
Tuy hình dáng là giống như đúc thế nhưng khí tràng không đủ.
Vừa nhìn một cái là nhận ra ai mới là thật rồi.
"Bản thể." Khôi lỗ "Lỹ Dật nói".
Lý Dật hướng khôi lỗi gật gật đầu. Sau đó y mở miệng nói.
"Ta cần tìm một vài thứ, ngươi phụ giúp tìm đi."
"Chủ yếu là bảo vật dạng này..., tính chất ngày..."
Sau khi trao đổi xong dạng đồ vật muốn tìm. Ngay lập tức y nhận được một bản đồ địa điểm cụ thể nơi để bảo vật đó.
Ngay sau khi nhận được vị trí, Lý Dật với khôi lỗi huynh liền chia nhau ra thu thập.
Sau đó hai thiên, toàn bộ bảo vật y yêu cầu đều được mang ra.
Sau đó y lại mất gần một thiên nữa sàng lọc rồi cho vào túi trữ vật riêng.
Cuối cùng y lấy thêm bản đồ bao quát của Tử Vong sâm lâm và tài liệu về Vô Túc kiếm.
Đương nhiên tất cả là hối đoái tích phân từ hệ thống lấy được.
Bản đồ Tử Vong sâm lâm thì tốt rồi, chỉ có tích phân.
Sốc nhất chính là Vô Túc kiếm tài liệu tỉ mỉ ghi chú, tích phân.
Này quá đắt rồi!
Lý Dật muốn cằn nhằn với hệ thống nhưng mà nó lại giả chết treo máy.
Không thể mặc cả mà tài liệu thì cần gấp.
Y không cách nào khác phải cắn răng mà mua.
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: Sắp nghỉ hè rồi!
Cũng chính là tuần sau ta sẽ bắt đầu chuỗi ngày đi sớm về muộn!
Hừm... nói đúng ra thì là lên cửa hàng phụ việc mỹ danh là học nghề và học tiếng thực chất chính là làm sai vặt.
Ân, hè năm ngoái cũng đi. Haizz lên đó muốn ngủ cũng không được, muốn ngồi cũng không xong.
Quan trọng là ta bị say xe, chỗ mẹ ta làm việc lại khá xa, đi xe buýt mất gần một tiếng!
Haizz, quả thực khổ cực mà~