Edit+ Beta: Min Heun
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, hoan nghênh trở về."
Sở Ca mở mắt ra thì đã ở trong không gian, nơi này so với lần trước thì lớn hơn một chút, nhưng vẫn là một mảnh cỏ xanh như cũ, vẫn không nhìn thấy gì. Trước mặt xuất hiện một tấm bảng trắng lớn.
Ký chủ: Sở Ca (nữ không thể sửa đổi)
Tuổi:
Thân cao: m
Ba vòng: (có thể nói là tỉ lệ hoàng kim)
Dung mạo: (ở mức trung bình)
Thể lực:
Tinh thần lực:
Kỹ năng: Đã gặp qua là không quên được (hệ thống đưa tặng)
Danh khí: Hải quỳ hình
Tích phân đạt được:
Khen thưởng: Băng cơ ngọc cốt (da thịt như ngọc, ngọc thể mát lạnh)
Ngươi muốn đem tích phân thêm ở chỗ nào?"
Nghĩ đến tình huống lần trước hoàn toàn bị áp bách không có năng lực để phản kháng, Sở Ca suy nghĩ rồi nói. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.
"Toàn bộ thêm ở thể lực."
"Được, số liệu đổi mới một lần nữa
"Ký chủ: Sở Ca (nữ không thể sửa đổi)
Tuổi:
Thân cao: m
Ba vòng: (có thể nói hoàng kim tỉ lệ)
Dung mạo: (ở mức trung bình)
Thể lực:
Tinh thần lực:
Kỹ năng: Đã gặp qua là không quên được (hệ thống đưa tặng)
Danh khí: Hải quỳ hình
Đạt được tích phân:
Khen thưởng: Băng cơ ngọc cốt (da thịt như ngọc, ngọc thể mát lạnh), bách độc bất xâm.
Có xóa ký ức hay không?"
"Có."
"Đã xóa xong, hiện tại bắt đầu truyền tống nhiệm vụ mới..."
Một lúc choáng váng ngắn ngủi, Sở Ca vừa mở mắt ra, liền cảm giác bên tai gió lạnh xẹt qua, thân thể theo bản năng uốn éo, đem tay quơ qua, tiếp theo liền cảm giác được một trận chất lỏng ấm áp dính vào trên mặt, duỗi tay chạm vào, tay cô đầy một màu đỏ tươi, Sở Ca giương mắt nhìn lên, một mảnh mã binh hoang loạn, tung hoành khắp nơi...
Trước mắt đột nhiên xuất hiện khảm đao đang bay tới trước mặt cô, Sở Ca kinh hoảng, đồng tử phóng đại, lúc cô cho rằng mình sẽ chết chắc, thì phía sau đột nhiên truyền đến một trận lôi kéo thật lớn, bên tai vang lên âm thanh rống giận. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.
"Ngươi con mẹ nó lại ngẩn người làm gì, cũng không nhìn xem đây là nơi nào! Không muốn sống cũng không cần liên lụy lão tử!" Nói xong huy đao chém tới địch nhân, bắn lên hai người một thân đầy máu.
Sở Ca hoảng sợ nuốt nước miếng xuống, xem ra cô đây là tới chiến trường rồi, chưa kịp mở miệng nói chuyện, địch nhân đã chạy tới trước mắt rồi, cô chỉ có thể theo bản năng huy đao...
Cô cũng không biết qua bao lâu, trận chiến này cũng kết thúc, cô là được bằng hữu đưa trở về.
Bằng hữu: bạn bè
"Hôm nay Sở phó tướng làm sao vậy? Ngày thường mấy cái trò vặt này thì không xem là gì, sao hôm nay lại thấy mệt mỏi như vậy?"
Sở Ca không biết tình huống ra sao, nên cũng không có nói quá nhiều, vẫy vẫy tay, để hắn chỉ cho cô biết doanh trướng. May mắn chính là cô thân là phó tướng, nên có được một doanh trướng của riêng mình.
Cởi khôi giáp dính đầy máu tươi trên người ra, duỗi tay sờ xuống ngực, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, may mắn tuy rằng đã quấn vải lại, nhưng vẫn còn biết được người này là nữ nhân, lấy nước lạnh trong doanh trướng, đơn giản lau chùi thân thể, rồi Sở Ca nằm lên trên giường, bắt đầu tiếp thu cốt truyện.
Nguyên chủ Sở Ca là cháu gái ruột của Định Quốc Công Sở Du, Định Quốc Công chiến công hiển hách, là tướng quân Vân Quốc. Nhưng tuổi tác đã cao, không lên được chiến trường, chỉ có một nhi tử duy nhất nhưng thân thể cũng đã hư nhược từ nhỏ, đừng nói tới chiến trường, ngay cả cầm kiếm cũng cầm không nổi, càng đừng nói tới anh dũng giết địch.
Quốc công gia đành phải đem hy vọng ký thác ở trên người tôn tử, dốc lòng dạy dỗ từ nhỏ, cũng may Sở Ca thiên tư thông minh, đối với võ nghệ cũng có thiên phú, cho nên lần này lên chiến trường, Định Quốc Công mới có thể yêu cầu cho tôn tử của mình đi theo.
Chỉ là, Định Quốc Công không biết, cha mẹ Sở Ca vì không muốn Định Quốc Công thất vọng, nên đã nói dối giới tính của cô, nghĩ về sau có nhi tử thì giải thích sau cũng được, chính là hai mươi năm trôi qua, trừ bỏ Sở Ca, bọn họ vẫn không sinh được một hài tử khác, nhìn lão gia tử để bụng với Sở Ca như vậy, hai người cũng không tìm được cơ hội thích hợp để nói rõ ràng. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.
Nguyên cốt truyện là Sở Ca luôn ôm thân phận này sống hết cả đời, sau lại thu dưỡng thêm một hài tử để kế thừa tước vị. Mà nam chủ Tề Vân Sơ lúc trước ở trên chiến trường đúng lúc cứu được nàng. Hắn ở trong lúc chiến tranh cứu được một bé gái mồ côi, ngày qua ngày ở chung với nhau hai người từ từ sinh ra hảo cảm, cuối cùng hạnh phúc cả đời.
Nhưng nữ phụ Thạch Vân trọng sinh, giành trước một bước tìm được nữ chủ, đem nàng đưa đến phương xa, sau đó thiết kế cứu nam chủ, mượn cơ hội này ở lại bên người nam chủ. Chỉ là thân phận thật sự của Thạch Vân là công chúa Phong Quốc, thân phận của nàng đã được định là hai người không có khả năng sẽ an ổn ở bên nhau.
Sở Ca ngoài ý muốn biết được thân phận thật sự của Thạch Vân, lúc chuẩn bị báo lại cho Tề Vân Sơ, lại bị Thạch Vân phát hiện trước một bước, trực tiếp giết chết ném vào phía sau núi, đến thi cốt cũng không còn.
Sở mẫu thương tâm muốn chết, Sở phụ bi thương quá độ bệnh không dậy nổi, không bao lâu sau thì qua đời. Sở lão gia tử trước mất đi tôn tử kiêu ngạo, sau lại mất đi nhi tử, không mấy ngày cũng buông tay nhân gian. Sở mẫu đã trải qua một loạt biến cố, tinh thần cũng thất thường, cuối cùng điên điên khùng khùng không biết được tung tích.
Ba năm sau, quốc chủ Phong Quốc lấy tính mạng của mẫu thân Thạch Vân uy hiếp, bức nàng trộm bản đồ phòng thủ thành Vân Quốc, gây ra cho hai nước trăm họ lầm than. Trên lưng Tề Vân Sơ gánh thêm tội danh phản quốc, thông đồng với địch, xử trảm cả nhà, đáng thương cho Tề lão gia tử cả đời lòng dạ sắt son, kết quả có được lại là bảy mươi tuổi một đầu tóc trắng bị đâm chết ở trên đại điện.
"Nguyên chủ hy vọng người nhà chính mình cả đời sống bình an, giữ được Tề gia, còn có hi vọng chính mình có thể khôi phục lại thân phận nữ nhân. Nhiệm vụ lần này cũng giống như lúc trước, hoàn thành ủy thác người giao phó, thu thập chất lỏng chân ái, nhiệm vụ hoàn thành khi ở mức , hiện tại nhiệm vụ tiến độ bằng ."
Sở Ca mở mắt ra, nhẹ nhàng thở dài, nguyên chủ vẫn luôn đem Tề Vân Sơ trở thành đại ca mà đối đãi, cũng khó trách nguyện ý trả giá linh hồn mình để hy vọng có thể giữ được Tề gia. Truyện được đăng tải trên wattpad @minyunki_heun.
Vốn dĩ cô tính đi ngủ, nhưng lại đột nhiên ngửi được mùi máu tươi dày đặc trên người mình, nhịn không được nôn khan hai tiếng, nhận mệnh đứng dậy, dựa theo ký ức nguyên chủ từ trong ngăn tủ cầm quần áo ra, nguyên chủ thường xuyên đi tới hồ nước phía sau núi để tắm rửa.
Hiện tại là đầu thu, tuy nói nước lạnh một chút, nhưng nguyên chủ hai năm ở đây đã sớm thành thói quen, nơi này ngày thường không có người lui tới, là nơi duy nhất nguyên chủ có thể chân chính thả lỏng, cũng là nơi biết rõ chính mình là nữ nhân.
Sở Ca cởi quần áo xuống nước, bị nước lạnh kích thích cả người nổi da gà lên, cắn răng đem chính mình chôn ở trong nước, sau khi thích ứng được ngược lại cảm thấy rất thoải mái, cô thoải mái thở phào nhẹ nhõm, đem lưng bình thản dựa vào trên tảng đá, Sở Ca cúi đầu đánh giá thân thể này.
Làn da toàn thân tuy rằng không phải là trắng lắm, nhưng lại nhàn nhạt màu nâu mật, nhìn có vẻ càng thêm gợi cảm.
Vóc dáng nguyên chủ rất cao, đại khái là m, bởi vì hàng năm rèn luyện, nên đường cong trên người rất xinh đẹp, một đôi chân dài lại thẳng tắp, mông cơ bắp, bụng nhỏ eo thon.
Khó có được chính là hàng năm cô đều quấn vải trên bộ ngực nhưng nó lại không bởi vì vậy mà biến hình, ngược lại còn trắng nõn cao ngất, đỉnh hoa anh đào hồng đẹp.
Ngón tay của hai bàn tay đều tinh tế thon dài, đầy đặn, còn có xương quai xanh tinh xảo, cổ thon dài, ngũ quan anh khí, mặc nhung trang vào, hoàn toàn là một binh sĩ thanh tú, đĩnh đạt.