Editor: demcodon
"Đậu hủ Tứ Xuyên, gà hạt lựu xào ớt, giò heo Đông Pha, cá trích nấu đậu, phổi lát phu thê, thịt cắt sợi xào tỏi, thịt kho dưa chua, gà hấp muối, cá chua Tây Hồ, tôm xào Long Tỉnh..."
Trên màn hình tivi một thanh niên nhìn đồng đội của mình, đọc ra tên những món ăn mình vừa mới học thuộc lòng ra.
Từ phụ đề và tên món ăn trên màn ảnh lớn mỗi cái đều giống nhau. Khán giả ở hiện trường tự phát vỗ tay đến, camera cho hai thính phòng hình ảnh đặc tả, có thể nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên và bội phục của bọn họ.
Khác giả trước tivi và khán giả ở hiện trường lúc ấy trong lòng đều có cùng một suy nghĩ -- trí nhớ của Lục Dương thật tốt!
[Dương Dương thật giỏi! Ngay cả thứ tự cũng đúng, cũng quá mạnh đi!]
[Nghe nói kiến thức cơ bản vững chắc của diễn viên đều phải có trí nhớ tốt công, nhớ lời thoại vừa nhanh vừa chính xác. Dương Dương thật giỏi!]
[Có người cảm thấy lúc Dương Dương đọc tên món ăn thật sự rất nghiêm túc, giống như đọc một bài thơ hay không? Hơn nữa dáng vẻ nghiêm trang thoạt nhìn thật đáng yêu!]
[Vốn dĩ dự định qua bình luận trực tiếp xong xem Dương Dương. Cuối cùng vẫn là nhịn không được mở ra cảnh ánh mắt nam thần Cánh Xuyên nhìn Dương Dương, cưng chiều đến bùng nổ mà!!!]
[Đúng rồi, đúng rồi! Lúc nam thần Cánh Xuyên nhìn Lục Dương siêu cấp tập trung, một tập này hoàn toàn là số đặc biệt phát đường cho CP Dò đường mà!]
[Hồ đồ, rõ ràng nam thần và Tư Tư nhà chúng tôi mới là một cặp, Tư Xuyên mới là vương đạo! Cờ lớn Tư Xuyên không ngã!]
[Tư Xuyên là cái gì? Nam thần Cánh Xuyên chính là vì Dương Dương chúng tôi mới mời nữ chính ăn cơm, biết không!]
[Đừng cãi cọ nữa, tôi cảm thấy tình cảm đoàn phim thật tốt, fan đừng tổn thương hòa khí!]
[Đúng rồi, lúc Dương Tư sắp ngã xuống. Lục Dương hoàn toàn mặc kệ trò chơi gần thắng, lập tức tiến lên dìu cô. Đây có quá yêu rồi không?]
[Hơn nữa bọn họ rõ ràng không phải một đội, còn toàn bộ hành trình kề tai nói nhỏ. Dáng vẻ Lục Dương cúi đầu nghiêm túc nghe Dương Tư nói chuyện thật đẹp trai thật ngoan!]
[Phụt, chỉ có tôi cảm thấy thầy Đường Đồng Minh đáng yêu nhất sao? Bị kéo tới tham gia gameshow không nói, còn kết hợp với mặc đồng phụ thể thao kia. Màu sắc bộ đồng phục thể thao kia thật đặc biệt, không biết thầy Đường Đồng Minh moi từ chỗ nào đến...]
--- ---
Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh. Khi chương trình sắp đến giờ kết thúc, mọi người đều chưa đã thèm không muốn kết thúc. Cuối tập chiếu nội dung quảng cáo tập sau vẫn là đoàn phim , khán giả lập tức vui vẻ lên.
Vốn dĩ khu bình luận trực tiếp một mảnh buồn bã lập tức sống lên!
[A a, quảng cáo tập sau vẫn là sao?! Thật cừ nha!]
[Xem không đủ, hy vọng Dương Dương chúng ta xuất hiện nhiều một chút!]
[Cảm giác ekip chương trình đã rất quan tâm Lục Dương, hình ảnh rất nhiều, đều sắp vượt qua hai diễn viên chính.]
[Nhìn thấy còn có thêm một tập tôi đã an tâm rồi. Hôm nay xem xong hai tập phim lập tức qua đây xem chương trình, đóng dấu!]
[Hóa ra không có cảm giác với Lục Dương, bây giờ chuyển đường thành fan, cảm thấy tính cách cậu rất tốt, còn rất lễ phép!]
[Chuyển đường thành fan +!]
[Dương Dương và Tư Tư hẳn là đang ở chung một chỗ quay , thật chờ mong!]
[ phải đến kỳ nghỉ hè mới có thể phát sóng, cảm giác phải đợi thật lâu nha. Thật sự hy vọng bây giờ lập tức quay xong, lập tức phát sóng... Lần này Dương Dương của chúng ta chính là nam chính đó!]
[Nói thật, Lục Dương nhảy lớp nhảy thật nhanh. Bộ phim truyền hình đầu tiên chính là nam hai. Bây giờ chuyển thành làm nam nhất, giống như ngồi hỏa tiễn.]
[Đó là bởi vì kỹ thuật biểu diễn của Dương Dương chúng ta tốt, ở trong diễn thật sự quá tốt! Rất thích Thiên Túng!]
[Có tốt như vậy sao? Cảm thấy thật bình thường, so sánh xuống thì tôi còn thích Vệ Hà Tịch trong hơn, vừa đẹp trai vừa diễn tốt!]
[Ha ha, fan vị họ Vệ kia chạy đến bên này quảng cáo phim khác, thật muốn mặt nha!]
[Để cho hắn quảng cáo đi. Dù sao cục cưng đã bỏ quên bộ phim nào đó hắn nói. Bởi vì thật sự thử thách người nhẫn nại, quá nhàm chán.]
[Bội phục fan chân ái còn đang xem bộ phim kia, quay thành như vậy còn muốn bám riết không tha theo phim, quả thật là chân ái mà!]
Lúc Lục Dương quay lại khách sạn thì phim chiếu vào buổi tối và chương trình gameshow đều đã phát xong. Cậu tắm rửa xong mặc vào áo khoác thật dày đi ra ngoài.
Bởi vì Tông Thiên là nhà đầu tư nên bật đèn xanh cho đoàn phim. Chẳng những đoàn phim dùng phim trường là căn cứ điện ảnh tốt nhất. Ngay cả ở khách sạn cũng là khách sạn cao cấp năm sao điều kiện tốt nhất toàn bộ căn cứ điện ảnh.
Lục Dương bấm thang máy đi tới phòng tổng thống tầng cao nhất khách sạn, ấn vân tay vào phòng thì nhìn thấy Tông Chính Hải đã trở lại khách sạn, đang ngồi trên sô pha xem văn kiện.
Tông Chính Hải ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lục Dương bọc thành "cuộn tròn" rất vừa lòng.
Đầu tháng thời tiết đã rất lạnh, đặc biệt là buổi tối. Tông Chính Hải sợ Lục Dương cảm lạnh nên đặt làm áo lông siêu dày, mặc trên người chỉ nhìn đã cảm giác ấm áp.
Từ lúc Lục Dương bước vào cửa thì Tông Chính Hải đã đặt tay che trên văn kiện, lực chú ý hoàn toàn tập trung trên người đối phương. Hắn đứng dậy giúp Lục Dương cởi áo khoác, thuận tiện kiểm tra dưới quần ngủ của cậu có mặc quần lót hay không, trên chân có mang vớ hay không.
"Hôm nay thế nào?" Tông Chính Hải kéo tay Lục Dương ngồi xuống sô pha. Từ phía sau ôm chặt cậu, gác đầu lên trên vai cậu, chậm rãi nói chuyện với cậu.
Hơi thở của Tông Chính Hải phả vào lỗ tai và trên sườn mặt Lục Dương, làm cho cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng. Nhưng không thể xê dịch thân thể, cậu chỉ có thể thành thật dựa vào trong lòng Tông Chính Hải trả lời: "Hôm nay cốt truyện Lương quốc chính thức tiến vào hình thức cung đấu. Cam Vinh quả nhiên rất giỏi, đóng phim với anh ấy áp lực rất lớn."
--- ---
Cam Vinh bởi vì danh tiếng của ba, thành danh từ thiếu niên. Nhưng thành công của hắn không phải chỉ dựa vào ba.
Tiêu Dương gọi Cam Vinh là "quỷ tài". Chính là bởi vì hắn mặc dù xuất thân chính quy. Nhưng lúc đóng phim thỉnh thoảng phá vỡ quy tắc bình thường, dùng một số góc độ rất đặc biệt để nói nhân vật, thỉnh thoảng có thể tìm lối tắt khác, đạt được hiệu quả còn tốn hơn ban đầu. Nhưng loại hình thức biểu diễn này của hắn cũng có một vấn đề rất nghiêm trọng.
Đó chính là diễn viên phối hợp với hắn thỉnh thoảng sẽ bị loại hình thức biểu diễn linh hoạt hay thay đổi này làm cho ngốc nghếch. Bởi vì trong khoảng thời gian ngắn không biết làm sao, không có cách đưa ra phản ứng vừa nhanh chóng vừa chính xác mà ăn "NG".
Cho nên Dương Tư nói Cam Vinh "không coi ai ra gì". Chính là cảm giác loại cách diễn này của hắn rất ích kỷ. Chỉ suy xét bản thân "thích", nhưng không có suy xét đối phương có thể tiếp được hay không, có thể tiết được tốt hay không.
Không có cách nào giữ tiết tấu hài hòa với diễn viên đối diện. Lúc này người đóng phim chung với Cam Vinh rất dễ dàng sinh ra cảm giác thất bại và cảm giác bất lực, rất dễ dàng đả kích đến lòng tự tin của họ.
Hôm nay ở trong đoàn phim, lúc Cam Vinh đóng vai Tứ hoàng tử Cao Cảnh Hoằng đối diễn với Ngũ hoàng tử Cao Cảnh Côn thì gặp loại cục diện xấu hổ này.
Vệ Hà Tịch tự phụ, gặp Cam Vinh còn tự phụ hơn y. Đó quả thật chính là tai nạn!
Huống chi Cam Vinh tự phụ là có dựa vào bởi vì biểu diễn của hắn quả thật rất xuất sắc. Cho nên Vệ Hà Tịch tự tin về điểm này lập tức bị phá hủy sạch sẽ ở trước mặt Cam Vinh, hoàn toàn sạch sẽ.
Chỉ có một cảnh đơn giản như vậy, vài câu thoại mặc dù dài. Nhưng cũng không khó, lại ăn liên tục hơn mười lần NG.
Cam Vinh không nói cái gì, chỉ là một ánh mắt đã đủ làm cho Vệ Hà Tịch nổi trận lôi đình, nổi quạo ngay tại chỗ.
"Có phải cậu cố ý hay không? Cậu đang tìm ngược hả?"
Lục Dương nhớ rõ lúc Vệ Hà Tịch nói những lời này thì giọng nói hơi run rẩy, dường như là cắn răng mới nói những lời này ra.
Đáng tiếc Cam Vinh một chút cũng không để ý y tức giận. Thậm chí hỏi ngược lại: "Tôi còn muốn hỏi cậu có phải cố ý hay không. Tại sao chỉ có hai câu lời thoại lại nói vấp như thế. Cậu mới lấy được kịch bản hả?"
Lục Dương thề, cậu nhìn thấy mặt Vệ Hà Tịch hóa trang đã sắp tái rồi!
"Thân thể không tốt như vậy, xem ra trí nhớ cũng không tốt theo." Cam Vinh tiếp tục nói những lời quả thật chọc vào nỗi đau của Vệ Hà Tịch: "Nếu không có thiên phú gì thì chăm chỉ một chút, cần cù bù thông minh. Cậu chậm cần bắt đầu sớm, không ai dạy cậu sao?"
Nếu Cam Vinh không có nhìn thấy Lục Dương đứng bên cạnh. Lục Dương quyết định không nghe ra "cần bù thông minh", "người chậm cần bắt đầu sớm" trong miệng hắn là ai.
Lục Dương: "..."
Vệ Hà Tịch trước đó bởi vì chạy tuyên truyền , vốn dĩ vào đoàn cũng rất gấp gáp. Hơn nữa trong khoảng thời gian này cũng thường xuyên ra ngoài, một số cảnh đều có diễn viễn khác đóng thế. Ở trong đoàn phim này chuyện muốn nghe được cũng không phải không hỏi thăm được.
Bởi vì y là người phụ trách bên nhà sản xuất nào đó mạnh mẽ đề cử. Mặc dù không đến mức bị đổi vai, nhưng làm cho tất cả công việc của người người phụ trách hiện trường đoàn phim tăng không ít lượng công việc, cũng mang đến rắc rối không cần thiết cho đoàn phim, thật là sự thật.
Cam Vinh chính là nghe nói chuyện này mới xem không vừa mắt Vệ Hà Tịch. Cam Vinh từ nhỏ đã đi theo ba đạo diễn đến đoàn phim, có đôi khi đến ở chính là toàn bộ nghỉ đông và nghỉ hè. Nếu đoàn phim cách nhà gần thì mỗi ngày sẽ đều đến phim trường.
Đối với đoàn phim và phim trường, Cam Vinh có một loại cảm giác thân thiết và ý thức trách nhiệm từ lúc sinh ra đã có sẵn.
Loại hành vi này của Vệ Hà Tịch có lẽ ở trong giới diễn viên cũng không phải hiện tượng duy nhất. Nhưng bị Cam Vinh đụng phải thì hắn không có khả năng để yên. Không thể đánh nhau và cãi nhau. Bởi vì hắn chung quy chỉ là diễn viên.
Vậy ở nơi khác dạy dỗ cho Vệ Hà Tịch một bài học, để cho y cố gắng hơn.
Hành vi dùng thực lực nghiền áp đối phương kỳ thật cũng không tính quá lễ phép. Cho nên diễn viên gạo cội hơi đức cao vọng trọng cho dù có thể dễ dàng làm được, cũng sẽ không áp chế người trẻ tuổi đối diễn với bọn họ như vậy.
Nhưng Cam Vinh không có loại băn khoăn này với Vệ Hà Tịch. Hai người bọn họ bằng tuổi, về mặt kinh nghiệm diễn xuất Cam Vinh hơn một chút. Nhưng Vệ Hà Tịch nổi tiếng hơn, cũng coi như thần tượng lâu năm. Về mặt thế lực giá trị con người ngang nhau.
Nếu dưới tình huống như vậy, Cam Vinh còn có thể dựa vào kỹ thuật biểu diễn nghiền áp Vệ Hà Tịch. Đó chính là ở trước mặt tất cả nhân viên hiện trường và những diễn viên khác hung hăng vả mặt Vệ Hà Tịch.
Hắn vả thì vả, vả xong còn ngại không có sức, vài ánh mắt đơn giản, vài câu châm chọc đơn giản lại bổ hơn một ngàn vạn đao, đâm Vệ Hà Tịch thành nút chai, toàn thân đều đang đổ máu!
Bao gồm Lục Dương ở trong quần chúng nhiều chuyện vây xem nhanh chóng chia binh làm hai đường ngăn cách Cam Vinh và Vệ Hà Tịch. Miễn cho Vệ Hà Tịch kích động bắt đầu xuống tay, ở phim trường trình diễn vai võ phụ.
Đạo diễn Tiêu Dương phụ trách quay tổ A, trước đó chỉ nghe giám sát và phó đạo diễn của mình oán giận qua vấn đề của Vệ Hà Tịch. Hiện tại nhìn thấy Cam Vinh "lấy việc công làm việc tư" cho Vệ Hà Tịch xem sắc mặt, miễn cưỡng còn nhớ rõ thân phận của mình.
Ông không nhanh không chậm hoà giải: "Thỉnh thoảng không tìm thấy cảm giác rất bình thường. Được rồi, Hà Tịch trước tiên ở bên cạnh nghỉ ngơi một lát đi, tìm trạng thái... Chúng ta có thể quay một cảnh khác trước, để cho Lục Dương và Cam Vinh luận bàn một chút."
Ông không mở miệng còn tốt, vừa mở miệng thì nói Vệ Hà Tịch "không tìm thấy cảm giác", cần "nghỉ ngơi tìm trạng thái". Sau đó lại đưa ra ý để cho Lục Dương và Cam Vinh đối diễn, rõ ràng chính là đang nói Vệ Hà Tịch không sánh bằng Lục Dương.
Vệ Hà Tịch chưa từng có chật vật như vậy, mặt mũi căng đến đỏ bừng, ước gì có thể lập tức phất tay áo rời đi. Đáng tiếc đây không phải Bác Á, không phải văn phòng của Hạ Bình, vừa mới nói chuyện cũng không phải trợ lý của y, không phải do y tức giận lung tung.
Y chỉ có thể nắm chặt tay đi đến bên cạnh phim trường ngồi xuống, nhìn xem Lục Dương và Cam Vinh 'luận bàn' như thế nào.
Có Vệ Hà Tịch vấp phải "vết xe đổ", Lục Dương cảm thấy áp lực gấp bội. Mặc dù cậu quan sát tình huống Cam Vinh đóng phim một thời gian. Nhưng không thể không thừa nhận, bản thân không thể tổng kết ra tính quy luật gì đó.
Kỹ thuật biểu diễn của Cam Vinh rất tốt. Nhưng hay thay đổi quá mức, chỉ có thể xem tình huống phát huy, tùy cơ ứng biến.
--- ---
Tông Chính Hải nghe Lục Dương kể chuyện xảy ra ở phim trường thấy trên mặt cậu mặc dù nghiêm túc. Nhưng cũng không thấy tâm tình suy sụp bao nhiêu, có thể thấy được kết quả "luận bàn" không tính quá xấu.
Quả nhiên, Lục Dương rất nhanh nói đến kết quả cảnh quay kia: "Ngay từ đầu bọn em cũng NG hai lần. Tiếp theo em điều chỉnh một chút thì thuận lợi qua, đạo diễn nhìn qua thật vui vẻ, cảm thấy bọn em biểu hiện cũng không tệ lắm."
Tông Chính Hải hôn lên trán cậu: "Đừng sợ cậu ta."
Lục Dương gật đầu, cậu hiểu Tông Chính Hải muốn nói gì. Kỳ thật Cam Vinh có giỏi, dù sao hắn cũng là diễn viên trẻ tuổi, không đạt được cảnh giới khai sơn sáng phái, rất nhiều biểu hiện mặc dù mới mẻ độc đáo. Nhưng cũng là trăm khoanh vẫn quanh một đốm.
(Khai sơn: là mở núi lấy đường đi. Sáng phái: gây dựng nên môn phái.)
Ngoài ra diễn viên cùng tuổi sở dĩ dễ dàng rụt rè trước mặt Cam Vinh kỳ thật là bị khí thế của hắn mê hoặc và ảnh hưởng, vẫn chưa bắt đầu đối diễn đối khí thế cũng đã yếu trước ba phần. Chờ lúc thật sự đối diễn sao có thể lấy tâm bình thường đối mặt được. Sau đó biểu hiện ra trình độ bình thường.
Lục Dương so với Vệ Hà Tịch kỳ thật chính là hơn một phần "bình tĩnh". Chủ yếu là bởi vì Lục Dương từng gặp qua "đối tượng" càng phức tạp. Đó chính là diễn viên quần chúng.
Bọn họ không phải xuất thân chính quy, sẽ không đọc lời thoại, bước đi không chính xác, còn thỉnh thoảng chắn màn ảnh. Tóm lại tạo ra rắc rối và tình huống xảy ra đột ngột, tuyệt đối sẽ xuất hiện nhiều tình huống hơn diễn viên chuyên nghiệp.
Ngay cả đối thủ như vậy cũng có thể tìm ra cách ứng phó, vậy đối mặt với diễn viên chuyên nghiệp có kỹ thuật biểu diễn xảo quyệt một chút thì có gì phải sợ hãi chứ? Ngược lại, trải qua lúc đầu thấp thỏm, lúc Lục Dương thật sự đối diễn với Cam Vinh trong lòng rất hưng phấn và kích động.
Nếu nói trước đó cậu quan sát ở trong và , học tập kỹ thuật biểu diễn của người khác là những người thật trong phim trường dạy học, đóng phim với Cam Vinh chính là đánh thật, cứng đối cứng "đối luyện thực chiến".
Lục Dương muốn đem kinh nghiệm và năng lực bản thân từng tích lũy hoàn toàn dung nhập vào cuộc đối thoại với Cam Vinh. Trong quá trình tiếp xúc mới đủ để trong cảnh chiến tranh không có khói thuốc súng dừng bước, phòng ngự tốt. Thậm chí khởi xướng tấn công có hiệu quả!
Lục Dương tin tưởng không chỉ là mình biểu diễn đến nhẹ nhàng vui vẻ. Cam Vinh hẳn là cũng có thể cảm giác được lạc thú trong đó.
Thật giống như gặp được một đối thủ tốt thì có thể nhanh chóng tăng lên năng lực bản thân. Kỳ phùng địch thủ, thật là chuyện vui đời người.
Đương nhiên, Cam Vinh sẽ không bởi vì Lục Dương ở trong lúc diễn mang đến cho hắn "cảm nhanh" thì chuyển biến thái độ với Lục Dương.
Trên thực tế, sau khi đạo diễn kêu "cắt" cũng tỏ vẻ cảnh này qua. Cam Vinh lập tức thu hồi thái độ và biểu cảm của Cao Cảnh Hoằng, thay một dáng vẻ "xin lỗi, tôi với cậu không quen" chạy về vị trí của mình nghỉ ngơi, một chút cũng không có ý muốn giao lưu nói chuyện phiếm với Lục Dương.
Lục Dương đoán được tâm tư của hắn. Cho nên không chỉ không cảm thấy bị xúc phạm, còn cảm thấy Cam Vinh rất hài hước.
Anh nói anh thích chị Tư Tư, không chỉ không nhanh chóng xum xoe với chị Tư Tư, còn mỗi ngày bày ra biểu cảm trời giận người oán, cảm giác thật muốn ăn đòn mà!
Lục Dương giấu diếm suy đoán của mình với Tông Chính Hải: "Hôm nay chị Tư Tư lại khen ngợi Cam Vinh." Cũng coi như là tâm sự nhiều chuyện trong giới nghệ sĩ với Boss Tông Chính Hải.
Hóa ra, Cam Vinh "dạy dỗ" Vệ Hà Tịch chỉ vì chính hắn nhìn Vệ Hà Tịch không vừa mắt. Nhưng kết quả là Vệ Hà Tịch bởi vì hành vi của Cam Vinh thật mất mặt.
Vệ Hà Tịch không vui, điều này làm cho Dương Tư rất vui vẻ: "Nhìn không ra Cam Vinh này cũng không tệ lắm, ít nhất là có quan niệm thị phi. Hôm nay hắn vả mặt Vệ Hà Tịch thật sự làm cho người sảng khoái trong lòng, quá sung sướng!"
Vệ Hà Tịch dung túng fan khi dễ Lục Dương, đã sớm làm cho Dương Tư tức giận không thôi. Hiện tại có người ra mặt, hơn nữa là ở trước mắt bao người danh chính ngôn thuận, đúng lý hợp tình cho Vệ Hà Tịch một dạy dỗ "thật lớn". Cho dù "anh hùng" này là Cam Vinh người Dương Tư cũng không quá thích cũng đủ làm cho Dương Tư đổi mới ấn tượng với Cam Vinh.
Lục Dương nghe Dương Tư nói cũng không biết có nên cảm thấy vui mừng cho Cam Vinh hay không. Ít nhất lúc chị Tư Tư nhắc tới Cam Vinh sẽ kêu tên Cam Vinh, mà không phải tùy tiện kêu "thằng này" "thằng kia".
"Nếu như Cam Vinh mỗi ngày đều ngược Vệ Hà Tịch như vậy, chị sẽ tìm một cơ hội mời anh ấy uống nước." Dương Tư nhỏ giọng nói với Lục Dương: "Chao ôi, dù sao cũng chung một công ty, kỳ thật có thể giao lưu nhiều hơn."
Lục Dương: "..." Đồng chí Cam Vinh, thật đáng mừng là chị Tư Tư nhớ rõ anh cũng là người Nhạc Đô!
--- ---
Trò chuyện xong "chính sự", kỳ thật đã hơi trễ. Nhưng Lục Dương vẫn muốn xem xong gameshow mới đi ngủ.
Tông Chính Hải không mở miệng ngăn cậu lại, nhưng kiên trì ôm Lục Dương xem gameshow.
Mới đầu Lục Dương đối với "tư thế xem video" này hơi ngượng ngùng. Nhưng chờ chương trình phát sóng, cậu lập tức bị biểu hiện của mọi người ở trong chương trình hấp dẫn. Thậm chí ngay cả Tông Chính Hải không biết từ lúc nào vói tay vào quần áo cậu, Lục Dương đều qua hai giây sau mới phản ứng lại.
Ý thức được động tác ám chỉ này mặt Lục Dương lập tức đỏ bừng. Cậu cuống quít bắt lấy tay Tông Chính Hải, không để hắn tiếp tục sờ lên trên.
"Không thể sao?" Lúc giọng nói trầm của Tông Chính Hải vang lên ở bên tai cậu có vẻ đặc biệt gợi cảm, giống như có một tia điện chạy theo giọng Tông Chính Hải truyền đến trong lỗ tai Lục Dương. Sau đó thẳng đến toàn thân!
Vấn đề của Tông Chính Hải trực tiếp sáng tỏ lại làm cho Lục Dương trả lời cũng không phải, không trả lời cũng không phải. Cậu do dự hồi lâu mới nói: "Chờ... chờ một chút, xem xong tập này..."
Từ khi xác lập quan hệ, Tông Chính Hải ở phương diện nào đó yêu cầu vô cùng thường xuyên. Mặc dù Lục Dương cũng có thể được vui thích từ dạo đầu đến cao trào. Nhưng mỗi lần bắt đầu thì không biết làm sao.
Kỳ thật bọn họ vẫn chưa có làm đến một bước cuối cùng. Nhưng đối Lục Dương màn dạo đầu đã đủ làm cho cậu đầu váng mắt hoa, không thể chống đỡ được.
"Chúng ta có thể vừa xem vừa..."
Tông Chính Hải còn chưa nói hết nhưng Lục Dương đã có thể cảm giác bộ phận nào đó của hắn đã giương cung bạt kiếm, yêu cầu lập tức được phóng thích.
Lục Dương nhìn thoáng qua thành viên đoàn phim trên màn hình tivi, luôn cảm thấy bọn họ có thể nhìn thấy mình đang làm cái gì. Trong lòng cảm thấy xấu hổ càng sâu! Cuối cùng Lục Dương chỉ có thể mặc cho số phận mà tắt tivi lại, xoay người ôm lấy Tông Chính Hải.
Giữa tháng , Chu Y vào đoàn, đoàn phim bổ sung quay một số cảnh nam - nữ chính ở Lê quốc.
Lúc này, Chu Y đã tổ chức gần buổi ký tên ở trong phạm vi cả nước. Trước đó y cũng thông qua buổi thử vai , sẽ đóng vai Thạch Tùng Khê con của tôn thất cùng nam chính đến Lê quốc làm "con tin".
Nhân vật này kỳ thật chỉ tồn tại ở trong hồi ức của nam chính Cao Cảnh Thành. Bởi vì trước khi nam chính còn chưa nhận được ý chỉ của Lương đế gọi bọn họ về, người bạn thân này cùng lớn lên với Cao Cảnh Thành bởi vì nhiều lần tham dự bị trúng độc chết thay Cao Cảnh Thành, đau đớn chết đi.
Cũng chính bởi vì bạn thân mất đi làm cho Cao Cảnh Thành hoàn toàn tỉnh táo lại từ trong nỗi nhớ thương phụ thân. Bắt đầu đi lên con đường đóng kín trái tim, về nước báo thù.
Mà nữ chính Lâm Tú Anh mặc dù bởi vì một lần "giấc mơ tiên đoán" biết được chuyện xảy ra trong "tương lai", nhưng cũng không có cách cứu lại sinh mạng đã mất đi. Cho nên quyết định cùng Cao Cảnh Thành trở về Lương quốc, thực hiện giấc mộng suốt đời hắn.
Mẫu thân Thạch Tùng Khê là tỷ tỷ của Lương vương, phụ thân là Phiêu Kị đại tướng quân Lương quốc. Mặc dù bởi vì thời trẻ bị thương đã không thể ra tiền tuyến, nhưng thế lực vẫn còn.
Ông tin vào lời tiểu nhân gièm pha nghĩ Cao Cảnh Thành vì giữ mạng mà hại chết con trai độc nhất Tùng Khê của mình. Vì thế trở mặt thành thù với Tứ hoàng tử, gia nhập vào phe cánh Hoàng quý phi và Tam hoàng tử, liên tiếp nhằm vào Cao Cảnh Thành.
Cao Cảnh Thành tránh thoát vô số lần ám sát và độc hại ở Lê quốc, thật vất vả trở về Lương quốc lại còn phải tiếp tục sống sót trong kẽ hở bốn bề là địch.
Cho nên chuyện cũ Thạch Tùng Khê và nam - nữ chính ở chung, cùng với cảnh y bị hại. Mặc dù vai diễn không phải quá nhiều, nhưng lại là nhân vật rất mấu chốt trong phim.
Đối với nhân vật này, biên kịch đắp nặn chính là một người mặc dù nói lời không tốt. Nhưng hình tượng đối xử với bạn bè hết sức chân thành, không tiếc lấy mạng đổi.
Chu Y chỉ cần biểu hiện ra y "thuần" và "thật" cũng đủ làm cho khán giả bởi vì nhân vật này mất đi mà cảm thấy đau lòng.
Chu Y không phải lần đầu tiên hợp tác với Lục Dương. Nhưng là lần đầu tiên đóng phim. Người đại diện Liêu Tuyết Đình của y cố ý mời Lục Dương "thêm chút ưu đãi" cho Chu Y, hy vọng Chu Y có thể bởi vậy nhanh chóng tiến vào trạng thái.