Tin đồn lan truyền một cách nhanh chóng, huống chi Túc Giang Nham còn cố ý đẩy nhanh tốc độ truyền tin.
Tin tức Tân Duyên nịnh bợ một thiếu gia sống trong thành phố, Quan An cháu trai của người đã từng là kẻ mạnh nhất Trung Hạ – Quan Thừa Phong bắt đầu lưu truyền trong đám bạn học của Tân Duyên từ tối hôm đó, mấy tấm ảnh Tân Duyên mặt mũi bầm dập sưng phù cũng đồng thời lưu truyền.
Không thiếu người bàn tán xôn xao sau lưng Tân Duyên: “Tân Duyên nhìn thì kiêu ngạo, không nghĩ tới lại…”
“Cậu ta suy cho cùng cũng là con người thôi, ai mà chẳng phải tìm cho mình một con đường.”
“Ai đó lúc trước từng nói, dù cho Tân Duyên là người bình thường thì cũng vẫn thích cậu ta, còn luôn khen ngợi cậu ta… Lúc này không biết đã tỉnh ra chưa, đã biết Tân Duyên là con hàng thế nào chưa?”
“Tôi đã sớm thấy cậu ta ưỡn à ưỡn ẹo rồi!”
…
Nhưng dù mọi người không ngừng nói xấu sau lưng, lại không có ai thật sự dám nói trước mặt Tân Duyên.
Bất kể thế nào, hiện tại Tân Duyên đã là người của Quan An, bọn họ nói linh tinh trước mặt Tân Duyên không phải sẽ đắc tội với người ta sao? Nếu Tân Duyên mách với Quan An thì bọn họ sớm muộn gì cũng biết thế nào là “lễ hội”!
Huống chi thời đại này chỉ khinh người nghèo chứ chả ai khinh kỹ nữ, bọn họ nói tới nói lui thực chất cũng vì trong lòng ghen tị mà thôi —— ai mà không muốn quen một nhân vật lớn, sau đó cả đời cơm áo không lo?
May là Quan An đối xử không tốt với Tân Duyên, không thì bọn họ chết trong ghen tị mất.
“Quan An thích đánh người, Tân Duyên cũng không dễ dàng gì.”
“Vì tiền, chuyện gì cậu ta cũng đồng ý làm.”
“Không nghĩ tới cậu ta lại là người như vậy…”
…
Tân Duyên không hề hay biết những chuyện này, lúc nảy y còn đang ngủ say.
Ngược lại Quan Thừa Phong không hề ngủ, hắn đang tu luyện Phúc Năng.
Rất nhiều năm trước Quan Thừa Phong đã sáng tạo ra một bộ công pháp tu luyện.
Phương pháp này của hắn khác biệt với tất cả mọi người.
Những phương pháp tu luyện khác dựa vào đồ ăn, thuốc và năng lượng Phúc Năng ôn hòa trong thành phố để tiến hành tu luyện tránh trường hợp Phúc Năng trong cơ thể bạo động. Đời trước, trong lúc đối mặt với bước ngoặt sinh tử hắn phát hiện ra ngoài thành phố tràn nhập năng lượng Phúc Năng cuồng bạo, mà loại năng lượng này cũng có thể dùng để tu luyện, chỉ có điều cần thêm một vài kỹ xảo đặc thù, phải học cách lầm sao để khống chế năng lượng Phúc Năng cuồng bạo bên ngoài.
Nếu không phát hiện ra phương pháp này, thì với xuất thân bần hàn và tài nguyên thiếu thốn thì không đời nào hắn còn trẻ như vậy đã là cường giả cấp tám.
Những chiến sĩ Phúc Năng khác ai mà không uống bao nhiêu thuốc, ăn vô số loại thịt dị thú, thực vật biến dị hiếm thấy mới có thể đạt được thực lực như vậy?
Nhưng phương pháp tu luyện này cũng khá đau đớn, người bình thường khó có thể chịu đựng, cũng sẽ tạo ra tổn thương nhất định với cơ thể… Sau này hắn chia sẻ phương pháp tu luyện với mấy người bạn, nhưng cuối cùng cũng chỉ còn một người có thiên phú không tệ tiếp tục kiên trì.
Về phần những người khác… Những người kia đều nói hắn trâu bò.
Dù sao biện pháp này ngay từ đầu đã quá đau đớn, dù cho cuối cùng luyện thành thì Phúc Năng trong cơ thể cũng cuồng bạo hơn Phúc Năng trong cơ thể người bình thường, không dễ khống chế.
Đời trước sau khi bệnh tật quấn thân một trong những nguyên nhân chính khiến hắn không khống chế được Phúc Năng trong cơ thể… Lúc đó Phúc trong cơ thể hắn luôn luôn không ngừng phá hoại cơ thể.
Hắn luôn muốn tìm cách giải quyết vấn đề này, cải tiến phương pháp tu luyện, mà quả thật trước khi chết hắn đã nghiệm ra một số thứ.
Những người tu luyện ra Phúc Năng đều phân bố Phúc Năng trong cơ thể mình, như vậy, trong tình huống không có gì khống chế Phúc Năng trong cơ thể sẽ tồn tại trong trạng thái tự nhiên.
Nhưng cứ như vậy nếu Phúc Năng xảy ra sự cố thì cả cơ thể cũng sẽ xảy ra sự cố, hơn nữa phạm vi phân bố Phúc Năng quá rộng cũng khó khống chế khi tu luyện.
Quan Thừa Phong vẫn nghĩ… Có thể chứa Phúc Năng trong đan điền giống như trong tiểu thuyết võ hiệp hắn đã từng đọc ở đời trước hay không?
Không thể nghi ngờ, nếu có thể nén Phúc Năng trong cơ thể vào một chỗ, sẽ càng dễ khống chế hơn.
Hai năm trước Quan Thừa Phong làm không ít thử nghiệm, cuối cùng thật sự tìm ra vài phương pháp.
Nhưng khi ấy tình trạng thân thể hắn không khỏe, Phúc Năng trong cơ thể không thể khống chế nên không thể nghiệm chứng những phương pháp kia, tìm người khác thử nghiệm… quá nguy hiểm, không nắm chắc hoàn toàn hắn không thể lấy người khác ra làm thí nghiệm.
Sau đó nữa… hắn chết.
Hiện tại sống lại lần nữa, Quan Thừa Phong vừa rèn luyện thể năng vừa nghĩ cách thử nghiệm phương pháp này một lần.
Sau khi Tân Duyên và Tân Kình rời đi, hắn tiến hành thử nghiệm một lần, mới vừa thử đưa Phúc Năng nén vào một nơi nào đó liền cảm thấy đau đớn vô cùng.
Phúc Năng nén ở chỗ nào, mạch máu ở chỗ đó nổ tung, cơ thịt cũng tổn thương, giống như cơ thể vừa chịu đựng một đòn tấn công mạnh mẽ.
Trên mặt Quan Thừa Phong nổi gân xanh, mồ hôi không ngừng toát ra, nhưng hắn không rên tiếng nào.
Bằng ấy đau đớn không là gì so với nỗi đau hắn phải chịu đựng mười năm qua.
Quan Thừa Phong nỗ lực nén Phúc Năng trong cơ thể, để chúng nó chọn một chỗ “an cư”.
Chiến sĩ Phúc Năng được chia thành chín cấp bậc dựa theo chỉ số năng lượng Phúc Năng trong cơ thể, đều phải dùng máy để đo lường.
Mà khác biệt giữa một người là chiến sĩ Phúc Năng cấp thấp, cấp trung và cấp cao còn cần phương pháp đặc biệt để giám định.
Ví dụ như chiến sĩ Phúc Năng sơ cấp tầm cấp một, cấp hai, trong cơ thể họ chứa rất ít năng lượng hầu như không có, thậm chí một số bộ phận cơ thể vẫn chưa có Phúc Năng…
Khi nào Phúc Năng lấp kín toàn bộ cơ thể mới coi là chiến sĩ Phúc Năng cấp ba, nếu người đó có thể khống chế toàn bộ chỗ Phúc Năng đó, để Phúc Năng tự nhiên lưu chuyển trong cơ thể giống như một dòng khí chuyển động sẽ đạt đến cấp bốn, trở thành chiến sĩ Phúc Năng cấp trung.
Một chiến sĩ có Phúc Năng đủ đạt cấp bốn nhưng không thể tự do lưu chuyển Phúc Năng trong cơ thể thì không thể coi là chiến sĩ Phúc Năng trung cấp.
Chờ đột phá cấp trung, đa số chiến sĩ Phúc Năng sẽ tiếp tục tu luyện, tăng cường Phúc Năng trong cơ thể mình, khi Phúc Năng trong cơ thể họ ngày càng nhiều, từ trạng thái khí ban đầu dần ngưng tụ thành trạng thái lỏng… Người đó sẽ đột phá trở thành chiến sĩ Phúc Năng cao cấp.
Trước khi Quan Thừa Phong chết, Phúc Năng trong cơ thể hắn chính là trạng thái lỏng, chỉ có điều Phúc Năng trong cơ thể người khác an tĩnh như dòng suối nhỏ thì trong cơ thể hắn Phúc Năng lại lao nhanh như sóng nước đại dương, thỉnh thoảng còn như nước lũ mà không ngừng gột rửa cơ thể hắn, cơ thể hắn lại không khỏe… Mùi vị đó, thật là khó chịu.
Đương nhiên, trạng thái khi hay lỏng là do cảm thụ của mỗi người, dùng để biểu thị nồng độ Phúc Năng, nếu chém vào cơ thể một chiến sĩ Phúc Năng cao cấp trong cơ thể hắn đương nhiên không thể chảy ra Phúc Năng dạng lỏng.
Ban đầu khi nhân loại đột nhiên nắm giữ Phúc Năng, từng có người nỗ lực dựa vào giết người để chiếm đoạt sức mạnh của người khác nhưng không có cách nào thành công.
Quan An là một chiến sĩ Phúc Năng cấp ba.
Kỳ thực Phúc Năng trong cơ thể cậu ta không ít, nhưng trong tiềm thức cậu ta không muốn trở thành kẻ mạnh, sợ sệt sau khi trở nên mạnh mẽ thì Quan Thừa Phong và sư phụ sẽ bắt cậu ta đi giết dị thú, lúc tu luyện không chuyên cần, căn bản không muốn đột phá lên cấp bốn.
Cho tới bây giờ, Quan Thừa Phong chiếm được bộ thân thể này.
Phúc Năng trong cơ thể này lưu động dưới sự khống chế của Quan Thừa Phong, mà có thể lưu chuyển Phúc Năng như vậy hắn cũng đương nhiên lên cấp bốn.
Sau đó Quan Thừa Phong lại nén Phúc Năng vào một vị trí nào đó trong bụng mình, nén, nén, lại nén…
Một vòng tròn khí dần xuất hiện trong bụng hắn.
Tuy rằng quá trình rất gian khổ, rất đau đớn, nhưng khi quả cầu khí này xuất hiện Quan Thừa Phong vẫn có cảm giác rất đáng giá.
Suy nghĩ của hắn là chính xác.
Phúc Năng lưu chuyển trong cơ thể người giống như một hệ thống kênh rạch lan tỏa khắp ngõ ngách, nó không ngừng lưu động, không bao giờ ngừng nghỉ, giống như một chỉnh thể.
Cũng chính bởi vì như vậy khi một bộ phận nào đó bị thương mạng lưới này cũng sẽ bị tổn hại, thực lực sẽ giảm xuống trên diện rộng, nếu xui xẻo Phúc Năng sẽ bạo loạn.
Cần tạo cho hệ thống kênh rạch này một đầu nguồn, một cuối nguồn thì tình huống sẽ khác.
Những luồng khí trong cơ thể hắn sẽ có chung một điểm bắt đầu, không cần lo lắng một cái nào đó ở chỗ nào đó gặp sự cố dẫn đến tình trạng hỏng toàn bộ hệ thống.
Trong cơ thể hắn càng có thể chứa thêm nhiều Phúc Năng…
Quan Thừa Phong phun ra một ngụm máu, không nhịn được cười rộ lên, cười được một nửa thì tiếng cười bỗng dưng im bặt, cả người ngã về sau không còn động tĩnh.
Một ngày trước Tân Duyên còn dậy sớm nấu cơm, ngày hôm nay lại không đứng dậy nổi.
Từ hôm qua trở đi, Quan Thừa Phong ngoại trừ bắt y chạy bộ còn để y làm thêm vài hoạt động khác, nên sau một giấc ngủ cả người y đều đau, tay chân không nhấc lên nổi.
Y không muốn đến nhà Quan Thừa Phong huấn luyện nữa đâu.
Nhưng ba y bắt y đi… Tân Duyên bất mãn, đi theo sau cha mình vào nhà Quan Thừa Phong, kết quả vừa vào cửa liền bối rối: “Quan An!”
Quan Thừa Phong sắc mặt tái nhợt nằm trên sàn phòng khách, trên người còn có một vũng máu!
Vết máu sậm màu, rõ ràng đã phun ra được một thời gian… Quan Thừa Phong bị thương hôn mê?
Trước đây Tân Duyên chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, đau đớn mệt mỏi tay chân đều mềm nhũn, suýt nữa đứng không được.
Tân Kình thấy cảnh này cũng bị sợ hết hồn —— Quan Thừa Phong bị sao thế này?
Bọn họ đang muốn tiến lên Quan Thừa Phong đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn về phía họ.
“Anh… Anh làm sao vậy?” Tân Duyên lo lắng hỏi.
“Không có gì, chỉ là huấn luyện quá độ, chịu chút thương tổn thôi.” Quan Thừa Phong chậm rãi ngồi xuống, vén áo nhìn bụng mình.
Bởi vì mạch máu nổ tung nên bụng hắn bầm tím một mảng lớn, nổi bật trên làn da tuyết trắng vô cùng dễ nhận ra.
“Anh…” Tân Duyên bị chấn kinh rồi, Quan Thừa Phong đối với y tàn nhẫn, lại càng tàn nhẫn với bản thân mình hơn, thế mà khiến bản thân bị bầm máu nghiêm trọng như vậy!
“Có cần đi bệnh viện khám không?” Tân Kình hỏi.
“Không cần.” Quan Thừa Phong cởi quần áo ra —— trên người hắn cũng dính máu…
Bởi vì mất sức nên không chỉ động tác của Quan Thừa Phong có chút chậm, giọng nói cũng chậm hơn mọi ngày rất nhiều, phối hợp với sắc mặt trắng bệch… Tân Duyên vẫn rất lo lắng: “Trước đó anh còn ngất xỉu…”
“Sau khi đột phá có chút mất sức thôi, chuyện nhỏ.” Quan Thừa Phong nói.
“Đột phá?”
“Đúng, tôi đột phá cấp ba lên cấp bốn. Bắt đầu từ hôm nay, tôi chính là chiến sĩ Phúc Năng cấp trung. ” Quan Thừa Phong nhìn về phía Tân Duyên, “Cậu vẫn quá yếu, đi thôi, ta dẫn cậu đi huấn luyện.”
Cái đồ ác ma này! Tân Duyên có chút hối hận rồi, y không nên đi quan tâm Quan Thừa Phong!
Không hổ là cháu trai của Quan Thừa Phong! Tân Kình cảm khái không thôi —— chuyện lớn như từ cấp ba đột phá đến cấp bốn mà vẫn bình tĩnh như vậy.
Quan Thừa Phong vẫn như cũ để Tân Duyên chạy bộ trước.
Còn hắn chậm rãi đi bộ, thuận tiện dùng Phúc Năng kiểm tra tình huống cơ thể mình, còn tìm ra thiết bị liên lạc bị hắn ném sang một bên từ hôm qua.
Chuyện hắn làm hôm qua có chút nguy hiểm, vì vậy mới tháo thiết bị liên lạc ra miễn cho lúc tu luyện được một nửa cơ thể có chuyện nó lại tự động gọi cảnh sát đến.
Nhưng nghỉ ngơi cả đêm thiết bị liên lạc vẫn sáng đèn đỏ, nhắc nhở hắn đi bệnh viện.
Tân Duyên nhìn thấy đèn đỏ thì sững sờ.
Quan Thừa Phong làm như không có chuyện gì xảy ra mà tắt đèn đi, trước tiên uống một bình thuốc, sau đó lấy ra cơm dinh dưỡng tự mua ăn hết hộp này đến hộp khác.
Bệnh lâu cũng thành thầy, hắn biết tình trạng cơ thể mình vẫn chưa cần phải tới bệnh viện.
Trên thực tế, hôm qua hắn dám thử nghiệm cũng vì biết nhiều nhất chỉ bị thương chứ không chết được. Chuyện bây giờ đã thành, chút thương tích nhỏ ấy uống thuốc là khỏi.
Thực vật sau khi biến dị hiệu quả tăng lên rất nhiều, tỷ như những loại cây có thể trị thương cầm máu ở năm trước sau khi biến dị hiệu quả cầm máu có thể tăng lên không chỉ hai lần.
Dùng dụng cụ thí nghiệm tiến hành vài phương pháp xử lý, chiết xuất những thành phần có tác dụng với cơ thể người từ loại thực vật này, chính là nguyên liệu để chế thuốc.
Đương nhiên, nguyên liệu làm thuốc không phải chỉ cần những chất chiết xuất từ thực vật là xong, cũng có thể thêm vài thành phần chiết xuất từ dị thú, thậm chí dược sĩ còn có thể cho thêm vài thứ nữa vào thuốc.
Ví dụ như thuốc cho trẻ em có thể thêm đường, để tăng tác dụng giảm đau của thuốc có thể thêm vào một vài chất có tác dụng giảm đau gây tê.
Thuốc cũng không khác gì thuốc của năm trước, khác biệt duy nhất là rất nhiều loại thuốc không phải tự nhiên mà chế tạo được, cần phải có máy móc công nghệ cao phối hợp với chế tác thủ công.
Tân Duyên vốn còn muốn kêu khổ kêu mệt nhưng thấy Quan Thừa Phong ăn xong cơm dinh dưỡng lại bắt đầu luyện tập thì lại tiếp tục vùi đầu chạy bộ.
Nhưng hôm nay y mới chạy ba km, Quan Thừa Phong đã kêu y dừng.
“Cơ bắp của cậu cần nghỉ ngơi, nếu không có thời gian nghỉ sẽ khiến nó bị thương tổn cũng không tiện… Hôm nay cậu không cần làm huấn luyện thể năng nữa, chúng ta học cách tu luyện Phúc Năng.” Quan Thừa Phong bắt đầu giảng giải phương pháp tu luyện Phúc Năng cho Tân Duyên.
Hắn thích giảng giải những điều cơ bản, những ai có chút mạnh sẽ cảm thấy như vậy là mất thời gian nhưng hắn cảm thấy cơ bản mới là quan trọng nhất, mà trong quá trình giảng giải cho người khác chính hắn cũng có thể ngộ ra gì đó.
Tân Duyên nghe giảng rất nghiêm túc, không chỉ vậy, nghe xong nội dung một lần y sẽ không quên.
Thật ra y rất thông minh, ở trong trường học thành tích các môn văn hóa của y rất tốt, nhưng đáng tiếc ở cái thời đại này học giỏi cũng không có tác dụng gì lớn.
Hơn nữa thành tích văn hóa của y dù có tốt nhưng cũng chưa đạt đến trình độ khiến những phòng thí nghiệm của liên minh phải chú ý đến.
Nghe giảng lý thuyết vốn là thế mạnh của Tân Duyên, y nghe hết sức chăm chú, còn có thể đặt vấn đề.
Điều này khiến Quan Thừa Phong đang dạy dỗ vô cùng hài lòng.
Hắn thích nhất học sinh nghe lời còn thông minh như vậy!
Trước đây hắn cũng tự mình dạy Quan An, nhưng đáng tiếc Quan An căn bản không chịu nghe giảng.
Dạy Tân Duyên hai tiếng đồng hồ hắn liền tìm thêm vài video và sách để Tân Duyên tự mình nghiên cứu, Quan Thừa Phong thì tiếp tục nghiên cứu Phúc Năng trong cơ thể mình.
Hắn còn đang thích ứng với cách thức vận chuyển Phúc Năng mới trong cơ thể thì tiếng thiết bị liên lạc vang lên.
Quản lý ở club lúc hắn vừa sống lại gửi tin nhắn đến, nói là điều tra đã có kết quả, sau đó gửi cho hắn một file đính kèm.
Quan Thừa Phong đang muốn xem những video này thì lại nhận được tin tức khác.
Bạn tốt của hắn, thầy của Quan An gửi tin nhắn cho hắn, nói là tang lễ của ‘hắn’ đã xử lý xong, mấy ngày nữa sẽ quay trở lại.
Hết chương .