Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?
Tần Tiếu Y từ đâu đi tới, trong tay cô nàng là một quyển sách dày cộp, trên mặt không biết từ đâu biến ra thêm một cặp kính cận, cô nàng mặc một chiếc váy trắng nhẹ và đi dưới chân đôi giày búp bê quen thuộc. Nhìn hình tượng thật giống như là một tiểu thiên sứ có tri thức uyên bác.
Tử Tuyết Vi như nhìn thấy cứu tinh, khuôn mặt y chang cái biểu cảm của Tiêu Quân Nhã lần trước. Có điều là cô biết rút kinh nghiệm, không kích động nhào vào Tần Tiếu Y để bị hớ như Tiêu Quân Nhã, cô chỉ chạy đến nói toàn bộ sự việc mà mình biết. Nghe xong Tần Tiếu Y đẩy đẩy mắt kính, trên môi nở nụ cười dịu dàng, quay ra nói với mọi người đang nhìn lại đây
- Phiền các bạn nhường đường, tôi có hồ sơ để trong phòng phải đưa đến cho cô Liễu ngay lập tức, nếu chậm trễ thật không biết là ai sẽ chịu trách nhiệm đâu.
Thần kỳ chính là mọi người khuôn mặt méo sệch đầy nét sợ hãi, lập tức những người đó tản ra hai bên, tạo ở giữa một con đường nối từ chỗ Tần Tiếu Y đứng đến thẳng chỗ Cố Trì đang làm mặt lạnh.
( Vi Vi: nói thật là ta thích Tần Tiếu Y nhất trong thế giới hai này đấy