Năm Ấy! Tôi Đã Từng Thích Cậu

chương 13: năm tháng ấy tớ có cậu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mùa xuân qua đi...mùa hè đến...

Mùa hè ói ả, với tiếng ve kêu ngân lên rộn rã..những chùm hoa phượng đỏ rưc báo hiệu mùa thi sắp tới.

Đáng nghẽ ra chúng tôi sẽ có những buổi học căng thẳng, những buổi ôn thi hay cùng nhau tranh luận một bài toán mãi không giải được.Những câu tiếng anh mà mãi không hiểu những ngày nằm gục ra bàn, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết.

Nhưng lớp B lại có chút khác biệt...chúng tôi vẫn cười đùa một bên, mặc kệ những lời giáo viên dặn dò quát mắng chỉ mong chúng tôi học hành hơn một chút. Chúng tôi giành thời gian ít ỏi để buôn chuyện với nhau cùng bàn về tương lai cùng nhau cười đùa trong lớp, đến ngay cả lớp tưởng lớp tôi cũng mỉm cười bao che lẫn nhau...

Tôi vẫn vậy về nhà ôn bài đến khuya sau đó hôm sau lại choi với đám bạn, cùng nhau cười đùa...đến mức thầy cô nói không lớp nào như lớp tôi..quẩy không ai bằng, học hành cũng không giống ai cứ vô tư chơi đùa theo năm tháng.

Tôi- Vũ Ngọc Nhi chọn trường chuẩn, tôi từng hỏi Trang và Quang thì Quang gãi đầu nói “Tao không thích hợp với trường mẫu mực đấy lắm nên sẽ chọn trường khác hợp với tao hơn” Tôi biết trường Quang chọn là trường nổi tiếng giành cho những học sinh cá biệt, nhưng Quang vẫn đăng kí ôn thi trường của tôi vì Quang nói “Nhưng nếu tao may mắn thì sao?”

Còn Trang, luôn tránh câu hỏi của tôi. Tôi không hiểu dạo này Trang có vẻ buồn đi rất nhiều, không còn vui vẻ như trước. Đôi khi Trang còn rất la hay đến chỗ tôi rồi ôm tôi, tôi cứ nghĩ Trang hay bị áp lực học hành, nhưng suy nghĩ đó đã dẹp khi Trang và tôi đều tham gia chơi bài trong lớp.Những năm tháng ấy, chúng tôi thường nhặt cánh hoa phượng cùng nhau làm những cánh bướm xinh xắn ép vào trang giấy trắng làm kỉ niệm. Nghe thì có vẻ lãng mạn nhưng thực tế rất phũ phàng, chẳng qua trường tôi có cây phượng đen mủi mọc rất cao quá, vượt vào tận mép hành lang tầng hai. Mà hoa ở dưới sân thì úa hết quăn queo chẳng đẹp tý gì thế là tôi xung phong chèo tận mép hành lang để với lấy chùm phượng đỏ...

“Nhi! mau xuống đây”

Tôi giật mình tý nữa thì ngã cứ tưởng bị thầy phạt hiện ngó xuống hóa ra là Kiệt với Quang đang đúng dưới sân ngẩn lên nhìn tôi, nhưng sao mặt Kiệt xanh lét vậy

Tôi quay lại tay vẫn cố vươn ra chùm phượng vĩ đỏ rực thật là sao tay tôi không dài ra hay người cao thêm một tý nhỉ.

Bỗng nhiên có một cánh tay cầm tay tôi lại, một tay vòng qua eo tôi kéo tôi ngược trở lại...tụi con gái hét lên như vui sướng lắm...Sau đó tôi ngước lên nhìn cậu, tên này buông tay ra mặt vẫn còn tức giận lắm, trèo qua hành lang, ra giựt cho một phát, một chùm luôn. Nhưng hắn lại cho tụi con gái trong lớp còn tôi xin mãi năn nỉ nửa ngày mãi không được bông nào. Tôi tức lắm đấy, đinh cướp giật rồi cơ sau đó hắn mới mủn lòng phải hứa với hắn không bao giờ được trèo như vậy. Tôi đương nhiên đồng ý sau đó hắn đưa tôi một chùm...tôi hí hửng đem cánh hoa làm thành con bướm kẹp trong trang sách.

Trong trường tôi có hai hồ sen rất to, ở ngay cổng trường. Mùa hè sen nở rất đẹp, chúng tôi thường ra hồ nghịch nước.

Sau đó tụi con trai lớp tôi rất gan, nhân lúc thầy cô không chú ý liền xuống vặt rất nhiều...

Cậu cũng kém, vặt được bó rất to...

Tôi thấy cậu đang đi về phía mình bất giác tim đập thình thịch, lúc đó bạn nào đẩy vai tôi khiến tôi đi một bước về phía cậu. Tôi lúng túng hồi hộp..cậu mỉm cười nức dần về phía tôi

“Kiệt”_Tuyết Ánh đứng ở sau tôi khẽ gọi tên cậu

Cậu bước qua tôi, trao bó hóa sen cho Tuyết Ánh, bọn con gái lớp A trầm trồ khen rất lãng mạn còn con gái lớp tôi thì bực tức không chịu được. Nhưng cậu chắc không biết đó là lần đầu tiên tôi hụt hẫng lúc đó tôi thật sự tưởng rằng cậu sẽ tặng tôi cơ..nụ cười đó là cười với tôi chứ không phải bạn gái cậu

Sau đó, ý nghĩ đó vụt tắt vì đó là bạn gái cậu, hoa cậu vặt hoa cũng giành cho bạn ấy không phải sao?

Nhưng tôi có suy nghĩ rất ngây ngô, cậu tặng tôi chùm hoa phượng tôi phải tặng cậu hoa gì mới đúng cơ chứ! Nhưng sân trường chẳng có hoa gì cả, tôi nghĩ một lúc mới nhớ ở vườn cô Vân-bán bánh mì ở cổng trừơng có vườn rau, lúc đó tôi thích màu tím, thích cực luôn nhìn hoa cà rất đẹp liền tung tăng đến tặng cậu. Mặt cậu nghệt ra hỏi là hoa gì tôi trả lời là "Hoa cà”, sau đó cậu hơi xấu hổ nói “Không cần! tao có cà rồi“. Bọn con gái nhìn chúng tôi khúc khích cười, nói thật lúc đó tôi không hiểu câu trả lời cho lắm.Có lúc giờ ra chơi, tôi Trang, Quang, Trường, Hoa, Huy,.. hay chơi bài. chúng tôi chơi ba cây rồi đặt cược bao nhiêu cái tẹt tay. Tôi nhớ tôi chơi thua suốt vì tôi với Trang đội hai người kia một đội, mà mỗi này có với được bài ngon là chúng tôi rất hốnh hách đặt cược rất nhiều sau đó thua cũng rất nhiều. Trường hay bắt nạt tôi trong lớp hay tẹt tay tôi rất đau đấy nhưng tôi phải chịu vì chơi thua mà, sau đó tay tôi tím một mảng. Bố mẹ tôi không biết chuyện tôi chơi bài rồi thua nên tưởng tôi ở trường bị bắt nạt. Lúc đó tôi chỉ cười nói tay bị đập vào bàn nhưng vẫn không qua mắt nổi em trai mình

Cậu nhìn vào chúng tôi- đứa con gái toàn bị thua. Xong xin vào chơi, tôi nhớ đội cậu thua rất nhiều vì thế tôi có cơ hội trả thù tẹt tay thằng Trường rất nhiều nha. Nhưng vết bầm tím ở tay tôi vẫn không phai nó cứ duy trì đến buổi tổng kết năm học.

Tổng kết năm học, buổi chào cờ cuối cùng. Nhưng tôi không tham gia, vì lớp tôi phải trực tuần vì vậy lớp tôi đứng ở phòng quản trị ngó vào xem buổi lễ. Hôm đấy, khi kết thúc buổi lễ, chúng tôi cầm bút viết lên áo nhau, không ai khóc cả vì chúng tôi còn cả tháng để ôn thi dưới mái trường này. Lớp tôi chụp ảnh làm một quyển album sau đó viết kỉ niệm những dòng chúc nhau thi tốt, những dòng nhận xét. Tôi cũng viết, đến khi viết về cậu..tôi nhớ rất nhiều

Nhớ lần đầu tiên gặp cậu đã cãi nhau như thế nào, nhớ đến buổi đi chơi ở đầm long nhớ đến cuối năm lớp cậu nói muốn ngồi cùng tôi. Nhớ đến những đầu năm cậu và tôi ngồi cùng bạn, đã có rất nhiều xảy ra, từ hiểu lầm cậu thích tôi đến vụ tôi đánh nhau vì bạn gái cậu,..nhiều đến mức nó giống như một cuốn phim về cậu và tôi...Nếu nói kỉ niệm đẹp nhất giữa cậu và tôi chắc chắn là những lúc tôi ngồi cùng bàn với cậu, được cậu quan tâm, được cậu chăm sóc...

Tôi đã suýt khóc, không hiểu sao nước mắt tôi suýt rơi khi nhớ lại cảnh cậu cầm bó hoa tặng Tuyết Ánh, giờ cậu không có đây chắc cậu đang ở với bạn gái cậu.

Trang vỗ vai tôi, tôi mỉm cười viết vào bức ảnh cậu đứng ở cửa sổ nhìn xuống sân trường..tôi không biết ai chụp ảnh này từ đằng sau cậu nhưng tôi thấy nó rất đẹp

“Năm tháng ấy tớ có cậu! cảm ơn bạn cùng bàn ^^!”

Truyện Chữ Hay