Butterfly : Nak...Nakroth.
Nakroth : Gì hả ?
Sau câu nói đó của Nak, mọi thứ như dừng lại, Butt lấy hết can đảm của mình ra để nói :
Butterfly : Xin lỗi Nakroth, thật sự rất sin lỗi anh.
Nakroth : ...
Butterfly : Lúc đó tôi không nên... không nên đổ tội cho anh,...Xin anh hãy tha lỗi cho tôi... - Một dòng nước mắt chảy dày trên gò má của Butterfly
Nakroth cười nhẹ, anh tiến lại gần Butt, ôm cô thật chặt. Butterfly hơi ngạc nhiên với hành động đó của anh.
Butterfly : Anh...anh làm gì vậy. - Dụi nước mắt.
Nakroth : Yên nào. Anh không muốn người anh yêu phải khóc vì mình đâu.
Butterfly : "Người yêu !"
Nakroth : Thật ra anh cũng có lỗi. Anh không nên tức giận mà bỏ đi như vậy. Đáng lẽ anh nên ở lại giải thích cho em nghe. Vậy mà đằng này anh lại tức giận. Anh xin lỗi.
Butterfly : Tôi không hiểu...?
Nakroth cởi bỏ chiếc mặt nạ của mình. Đôi mắt đỏ ngầu cùng với mái tóc màu bạc. Butterfly nhìn thẳng vào mắt anh. Nó khiến cô đỏ cả mặt. Nakroth nhẹ nhàng hôn vào môi của Butt...
Khoảng thời gian lúc đó như đứng yên. Thế giới này dường như của cả hai người.
Cô rất ngạc nhiên nhưng cũng có phần đồng ý.
Nakroth : Butt, anh yêu em. Hãy để anh là người luôn bên cạnh em nhé.
Butterfly không nói gì, mặt cô đỏ như trái cà chua cùng với sự ngại ngùng. Cô tựa đầu vào ngực Nak.
Butterfly : Dạ...
Cả hai đã rất hạnh phúc khi tìm được tình yêu của chính mình. Họ đi dạo quanh khu rừng cùng với sự lãng mạn không thể diễn tả được...
Nhưng hai người đâu hay ngờ rằng Kanou đã đứng ở đó từ sớm. Anh khá buồn nhưng không nói gì. Anh đã rất hạnh phúc khi nhìn thấy người mình yêu tìm được hạnh phúc đích thực.
__________________________________
Au : Có ai thấy tội Kanou giống Au hok .