Yowaningen, ngươi đang nghĩ cái quái gì vậy, desu!
Kruz đang đứng coi cuộc đối thoại với vẻ nghi ngờ. Theo quan điểm của Kruz thì kể từ lúc bắt đầu chuyến hộ tống cho đến giờ, ngôn ngữ và hành động của chàng trai level 8 này không hề ăn khớp với nhau. Cậu ta cứ làm hết việc này việc nọ, và dù cô đã cố đưa cậu ta lời khuyên với tư cách thành viên party, cậu ta cũng từ chối nghe theo… Cậu ta có vẻ thực sự xử lí được “Vô biên vạn trạng” các thứ.
Zebrudia cũng hành động cứng đầu làm sao. Nếu muốn nhờ việc gì đó thì thôi vòng vo đi và cứ nói thẳng ra. Xã hội loài người phức tạp và khác biệt so với xã hội của tinh linh nhân. Cô nghĩ mình đã hiểu được nó sau quãng thời gian sống trong Thủ đô hoàng gia, nhưng vẫn còn quá nhiều thứ cô không thể hiểu nổi khi trở thành một bên liên quan. Ở mức này thì tốt nhất là chỉ nên quan sát và đừng can thiệp, đó cũng là một loại trải nghiệm mà.
“Đó là lần đầu tiên tôi rời Thủ đô hoàng gia và đi tới một thành phố khác––Cỗ xe tôi đang đi bị tấn công bởi một băng cướp có tổ chức với hơn mười thành viên.”
Như thể đã quyết tâm, Công chúa hoàng gia nói với giọng run rẩy. Cả Hoàng đế lẫn Franz đều không can thiệp. Kruz âm thầm gật gù trong khi lắng nghe câu chuyện. Cô đã hiểu… Nó thực sự giống với vận rủi nhỉ, desu?
Điều mà Công chúa nói họ nghe là thứ mà cô chỉ có thể nói đó là vận rủi. Sau cùng thì, cô ấy là công chúa của một nước lớn. Đó có lẽ là một lí do cho việc họ bị tấn công, nhưng Zebrudia lẽ ra nên gửi hộ vệ đi theo. Và rồi, mỗi lần đi ra ngoài, cô ấy hết bị tấn công bởi cướp lại đến quái vật, hoặc là một cơn động đất gần đó bùng nổ, sấm sẽ đánh xuống gần chỗ cô ấy, cổ chẳng rút trúng quẻ may mắn nào trong trò rút thăm đầu năm, điều này nghe giống một cái cớ nhưng đúng là không thể tránh được khi cha cô ấy, Hoàng đế, tỏ ra lo lắng mỗi lần đưa cô bé đến một vùng đất xa lạ nào đó. Cry Andrich gật đầu thấu hiểu trong lúc lắng nghe câu chuyện. Có lẽ cậu ta đã có ý tưởng gì đó về điều đang xảy ra… Chiến thuật của Yowaningen luôn khiến Kruz cảm thấy ngạc nhiên. Sẽ không bất ngờ nếu cậu ta nghĩ ra một giải pháp không ai nghĩ tới cho tình huống này.
Sau khi nói xong, Công chúa hoàng gia Murina im lặng. Một sự im ắng kì lạ lấp đầy căn phòng trong một lúc, và rồi Cry nhìn chằm chằm đầy thắc mắc.
“Eh? Chỉ vậy thôi sao?”[note42705]
“!?”
“Kiểu như, khi người đào một hố để làm suối nước nóng, người lòng đất sẽ chui ra từ đó, hoặc là, khi người nghĩ đó là động đất thì thật ra không phải mà đấy lại là tín hiệu cho thấy một con cổ long đã ngủ say trong thời gian dài sắp thức tỉnh––”
“…Làm như chuyện nhảm nhí như thế có thể xảy ra ấy! Tên khốn, ngươi đang nghĩ cái quái gì trong khi nghe Công chúa nói vậy!”
“…Vậy thì, người chỉ bị những tên cướp thường tấn công thôi sao? Không có chuyện như là chúng được gửi đến bởi bọn [Cáo] hay gì à?”
“Uh… Không… Không có…”
Công chúa hoàng gia, người đã thu hết can đảm để nói lên, siết chặt nắm đấm và nhanh chân giấu nửa người ra sau Franz. Cry suy nghĩ một chút, nhưng lại nhíu mày không tin vì một lí do nào đó.
“Nếu sấm đánh gần chỗ người hoặc không trúng người, vậy thì người gặp may đấy chứ, và như vậy thì không phải là quá sớm để gọi là xui xẻo ư?”[note42706]
“!?”
Cry tỏ ra vô cùng thiếu tôn trọng khi nhún vai như thể nói “*Yare Yare* Ôi trời, cô kém tắm quá đi”. Nhưng không ai la cậu ta vì điều đó cả. Kể cả Franz cũng đơ ra vì sốc.
“Đừng lo, thưa điện hạ. Đó chỉ là tình cờ thôi. Những chuyện đó vẫn thường xảy ra mà. Ngay từ đầu, nếu người bị thế thì tôi còn bị sét giáng xuống suốt như thể nó đang nhằm vào tôi vậy, và tôi lúc nào cũng rút ra quẻ “Đại hung” trong dịp đầu năm như một trò đùa. Nếu tôi dùng ma thuật, nó sẽ mất kiểm soát và biến những người xung quanh thành ếch.”
Làm gì có người như thế tồn tại chứ, desu![note42707]
Kruz gần như hét lên nhưng đã kìm được giữa chừng khi nhận ra nó có lẽ chỉ là trò đùa để giảm căng thẳng thôi. Hoàng đế nheo mắt và thấp giọng nói.
“Không phải lúc nào cũng có băng cướp dám đánh chủ ý lên Hoàng tộc Zebrudia danh giá đâu.”
“Với tất cả sự tôn trọng, thưa bệ hạ, thần sợ rằng có cả đống kẻ như thế ấy chứ. Thần là một level 8 mà lúc nào cũng bị nhắm vào đây này.”
Cậu ta thực sự không sợ gì hết. Cô tự hỏi liệu có kẻ nào có thể đứng trước Radrick Atrum Zebrudia, người mà ngay cả trong mắt một tinh linh nhân như Kruz, sở hữu khí thế của một nhà vô địch, lại có thể nói đùa trơn tru như thế không[note42708]. Đến mức này cô còn cảm thấy khá là tôn trọng với cậu ta. Và rồi, Kruz cuối cùng cũng hiểu ra tại sao Yowaningen không hề lay động trước những gì đã xảy ra. Có lẽ những điều diễn ra trong nhiệm vụ không phải thứ Yowaningen cần để tâm. Đám rồng, bọn cướp, và đền kho báu đều rất quen thuộc với cậu ấy, và cậu ta tự tin rằng mình có thể vượt qua hết thảy. Đó là lí do tại sao––cậu ta luôn tỏ ra thư thái.
Tuy nhiên, cậu ta có làm thế với ác ý hay không lại là một câu hỏi khác… Cô chỉ có thể thấy cậu ta đang cố khiến người ta bối rối bằng cách bảo họ đi sang cả trái lẫn phải cùng một lúc.
“Franz đang dùng ‘Bộ giáp chuyển hóa thảm họa’. Nó chuyển thiệt hại từ Murina lên ông ấy, nhưng––Franz đã gần chết đến bảy lần rồi.”
“…Chỉ bảy lần thôi à? Chắc nó bị lỗi rồi. Thần còn chẳng nhớ nổi đã bao nhiêu lần bản thân dùng đến trong riêng chuyến đi này rồi.”
“!?”
Tên này, hắn dùng khi nào chứ…………Ah, là cái đó! Đống Thánh tích mà hắn bắt mình sạc suốt, là chúng!
Mặt Kruz hóa đỏ nhưng cô vẫn im lặng. Không, giờ cô không thể quấy rối họ được. Nhưng một lần nữa, cô không hiểu được cậu ta đã kích hoạt mấy thứ đó khi nào. Cry Andrich ở gần cô hầu như suốt quãng thời gian hộ tống. Cô không nghĩ cậu ta từng bị tấn công…
Và rồi, Cry gật đầu tự tin.
“Bỏ việc hộ tống ngài ấy qua một bên––Chà, nếu chỉ ở mức đó thì thần biết một cách xử lí.”
“Gì cơ!? Nó là gì hả?”
“Huấn luyện ngài ấy.”
Franz nhìn chằm chằm trong ngạc nhiên, và Murina cũng thế. Còn Kruz thì nhìn cậu ta với ánh mắt kinh ngạc. Tuy nhiên, Yowaningen tiếp tục với thái độ không thể nào bất kính hơn.
“Nếu ngài ấy trở nên mạnh hơn, ngài ấy có thể đánh lại bọn cướp. Công chúa có thể rơi từ độ cao hàng trăm mét xuống mà vẫn ổn, sét đánh sẽ không còn là vấn đề nữa. Như thế thì sẽ gần như không còn thảm họa nào chuyển sang cho Franz-san. Làm ơn hãy đưa tôi bộ giáp đó khi ngài không còn cần nó nữa.”
“N-N-N-N-N-N-Ngươi đang nói cái quái gì thế hả, tên khốn! Huấn luyện Murina, Công chúa hoàng gia ư!? Ngài ấy là một công chúa đấy, có hiểu không hả!?”
Franz tức đến độ mặt ông ta đã hóa xanh.
“Thần xin được nhấn mạnh, sống sót trong thế giới này mà không có sức mạnh là bất khả thi. Bệ hạ đây cũng là một chiến binh có tiếng. Thần chắc rằng tài năng của người đã được truyền xuống cho Công chúa. Sẽ thật lãng phí nếu không huấn luyện ngài ấy. Nếu ngài ấy không luyện tập, ngài ấy sẽ hối hận khi đến lúc. Thần thì lúc nào cũng thấy hối hận.”
Đó là một tuyên bố đáng kinh ngạc. Kể cả một thành viên hoàng gia cũng sẽ không bao giờ nói thẳng ra điều đó trước Hoàng đế của cường quốc Zebrudia. Ngay cả Kruz, người không quen với xã hội nhân loại, cũng có thể thấy nó bất thường đến mức nào. Vì chính cậu ta đã đề nghị huấn luyện cho Công chúa nên sẽ không thể nào nói cậu ta đã cố nhưng không được[note42709]. Vốn đây chỉ là thực hiện hộ tống thôi.
Nghe thấy lời đề nghị táo bạo của cậu ta, Hoàng đế đã đứng lên. Nhưng chỉ có mày phải của ngài ấy hạ xuống, và một nụ cười méo mó hiện trên mặt Hoàng đế.
“Fumu… Đây là lần đầu tiên ta nhận được một đề nghị như vậy. Nhưng ngươi nói có chỗ đúng. Ta đã nghĩ thế này là quá sớm, nhưng––Là một thành viên hoàng tộc thì phải mạnh mẽ. , ngươi đang nói rằng ngươi có thể làm được ư?”
Kruz cảm thấy một áp lực không thể diễn tả trong đôi mắt sắc bén của Hoàng đế. Đây là tồn tại tối cao của một cường quốc… Thật khó tin rằng ngài ấy hấp thụ Mana Material ít hơn cô. Yowaningen nhìn thẳng vào mắt Hoàng đế và nói một cách chắc chắn.
“Tôi không thể. Nhưng có rất nhiều thành viên trong clan, và cả Ark Rodin nữa. Để Công chúa cho cậu ta, cậu ấy chắc chắn sẽ biến ngài ấy thành một anh hùng!”
§
§
§
Tôi bị chiếu tướng rồi. Tôi quay lại phòng và ngồi phịch xuống ghế. Ban đầu, tôi chỉ định lắng nghe ngài ấy thôi. Tôi cũng đã tính từ chối yêu cầu hộ tống tiếp theo. Nhưng vì lí do nào đó, khi tôi nhận ra thì bản thân đã không chỉ phải hộ tống Công chúa mà còn phải kiêm luôn cả việc huấn luyện ngài ấy. Tất cả là do kĩ năng lẩn tránh của tôi. Tôi đã tính chuyển nó lại cho ai đó, để khi mà có chuyện thì cả trách nhiệm lẫn việc ứng phó sẽ được giao hết lại cho người ấy.
Tôi không phiền vụ yêu cầu hộ tống. Vận rủi của Công chúa có vẻ thấp hơn nhiều so với tôi, và sẽ thật tàn nhẫn khi đổ hết mọi chuyện lên đầu ngài ấy và quay đi như giả vờ không biết. Tuy nhiên, huấn luyện ngài ấy…Hmmmm……
“Yowaningen, ta có rất nhiều thứ muốn nói với ngươi, nhưng ta sẽ để chúng sau, desu. Hiện giờ thì, hãy lên kế hoạch hộ tống nào, desu.”
“Ah, Kruz. Tôi sẽ để nó lại cho cô. Tôi quá mệt rồi.”
“………”
Kruz nhăn mặt và im lặng đi ra sau tôi. Rồi, trước khi tôi kịp trốn thoát, cổ đã khóa cổ tôi. Cổ giữ như thế và càng lúc càng siết chặt. Khóa cổ là một trong những điểm yếu của tôi. Đừng nói là cái cô quý tộc rừng rú này đã hoàn thiện cả kĩ năng cận chiến rồi nhá……!?
“Nghe đây, ta sẽ giả vờ rằng ngươi chưa từng nói điều đó, desu! Đừng hành động như thế nó quá mất thời gian và vào việc đi, desu! Khó quá…….?”
đã được kích hoạt và kết thúc, kích hoạt và kết thúc, số lượng chúng từ từ giảm xuống. Lí do tôi vẫn chưa gục vì bản thân vẫn còn , nhưng điều này sẽ kéo dài lâu. Đây là điều mà Lucia vẫn hay làm trước khi ẻm có Lucia Punch. Ẻm đã ngưng dùng nó một thời gian dài trước rồi, nhưng đây thực sự là điểm yếu của tôi. Thật đáng sợ khi mới có vài tuần thôi mà cô nàng này đã đánh trúng điểm yếu của tôi………… Tôi biết rồi!
Có lẽ vì đang vội, một giải pháp đã nảy ra trong đầu tôi. Tôi vỗ vỗ tay Kruz, cái mà đang cố kẹp lấy cổ tôi vì đang bị cản bởi và nói.
“Yosh, tôi vừa nghĩ ra một ý hay.”
“…Ngươi đã từng nói rằng mình nghĩ ra một ý hay và nó trở thành một ý hay thực sự chưa? Desu?”
Hoàng đế đã cho chúng tôi hai nhiệm vụ mới: hộ tống Công chúa và huấn luyện Công chúa. Cả hai đều khó và yêu cầu nhiều trách nhiệm, nhưng ta có thể cách nghĩ về hai việc đó. Hộ tống và huấn luyện. Nói cách khác, nó là hộ tống x huấn luyện.
“Đây là hộ tống x huấn luyện. Nếu ta có thể làm cả hai cùng lúc, chúng ta có thể tiết kiệm thời gian và tôi có thể tập trung vào những việc khác mà tôi cần.”
“Thế có nghĩa là gì, và ngươi còn cái quái gì khác để làm trừ hai thứ đó đâu, desu!”
“Eh?”
“Ngay từ đầu, ngươi tính làm thế nào chứ?”
Đó dĩ nhiên là… nhờ đám ma rồi. Điều đó là không thể tránh được, và chỉ Kruz, tôi và Kilknight thì không đủ người. Tôi luôn mắc nợ đám ma. Nếu Công chúa không thể huấn luyện được với đám ma, tôi có thể nhờ Ark sau đó khi quay lại Thủ đô hoàng gia. Hôm nay tôi không chỉ thoải mái mà còn rất sáng suốt nữa.
Công chúa sẽ sớm đến đây sau khi thay đồ. Tôi phải bằng cách nào đó gọi đám ma trước mới được. Tôi lại gần chỗ Kilknight ver Alpha đang đứng trong góc phòng và gọi ma Sytry người lúc nào cũng hữu dụng.
“Ma Sytry, chuyện này có lẽ sẽ chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng anh sẽ cho em một đệ tử.”