Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

chương 185: tin tưởng 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Term và Kechakchakka, một cặp đôi bất thường. Khi họ đi cùng nhau thế này, dù cả hai đều là pháp sư, một Term nghiêm chỉnh và Kechakchakka đáng nghi tạo ra ấn tượng hoàn toàn đối lập. Tuy nhiên, dù họ là đám người mà tôi ngẫu nhiên lập nên, giờ họ là những đồng minh đáng tin của tôi. Hãy nịnh nọt họ chút nào. Bởi vì khi có rồng đến nữa, tôi sẽ phải nhờ cả hai ra tay…

Term mở to mắt khi thấy tôi cười với ông ấy. Ánh nhìn của ổng chuyển sang Kruz đang ôm ngực trên sàn.

“…Có chuyện gì xảy ra sao?”

“Un? Aaah, ừm… Đã có nhiều thứ xảy ra. Nhưng ông không cần lo lắng về nó đâu.”

Kể cả khi cô ấy tự làm thế với chính mình, thật không thể chấp nhận với một tinh linh tự cao ngút trời khi nói rằng cổ bị đau dạ dày do ăn phải hạt Amuzu. Kruz nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ khi tôi xem xét tới cảm xúc của cô ấy và rên rỉ nhỏ.

“Nó chính xác, như Yowaningen, nói, desu. Đừng lo về nó, desuuuu.”

Nếu cô ấy đủ năng lượng để giãi bày thì chắc ổn rồi. Nhưng thật thảm hại khi một pháp sư bị đau bụng chỉ vì ăn phải hạt Amuzu.

“Hai người đến đây để nói về vụ chuyển gác sao? Nếu là thế thì tôi sẽ để Term và Kechakchakka làm việc cùng nhau như lúc trước vậy…… Mọi người trong đội Hộ vệ hoàng gia có nhiều việc để làm, nhưng tôi không chắc mình muốn dồn hết tất cả cho họ.”

Trong khi giữ nụ cười ngầu lòi trên mặt, tôi ngầm nâng cao vị trí của các thợ săn lên. Quyết định để Term và Kechakchakka bắt cặp với nhau là cực kì hợp lí. Đầu tiên, tôi không tự tin rằng mình có thể giao tiếp với bà ta trong chuyến hộ tống. Tôi cũng quan ngại chuyện để bà ấy làm việc chung với Kilknight, vì tôi chẳng biết nó có thể làm gì. Kruz còn tệ hơn tôi trong khoảng giao tiếp, nên theo phương pháp loại trừ, tôi chẳng còn cách nào khác ngoài bắt cặp Kechakchakka với Term. Đây cũng là một điểm trừ của Lẩu tối.

“Oh phải rồi, ông muốn một ít không?”

Term nhăn mặt và nói với vẻ ngần ngại khi thấy những chữ được in trên cái túi tôi đưa ra.

“……Hạt Amuzu ảnh hưởng đến sự điều khiển ma lực. Nó không phải thứ một pháp sư nên ăn lúc đi hộ tống.”

“Un, un, đúng vậy……”

Kruz đỏ bừng mặt và nhìn lên tôi với vẻ thù hằn trong khi vẫn đang ôm lấy ngực mình. Tôi không phải pháp sư, nên nó chẳng xi nhê gì với tôi cả. Tôi không cần đến ma lực để kích hoạt Thánh tích.

“Nhưng nếu tôi có thể nói gì đó, thì nếu ông cố đủ thì ông có thể chịu được ảnh hưởng của hạt Amuzu. Ông cũng có thể dùng nó cho việc luyện tập nữa.”

Đó là điều mà Sytry đã nói. Và Lucia cũng đã chứng minh điều đó. Một trong những lí do tôi yêu hạt Amuzu là vì, trước đây tôi đã từng nốc đầy một bụng loại hạt này khi cả bọn tìm thấy một hộp to. Kechakchakka nhìn tôi như thể bả đang nhìn thứ gì đó đáng nghi. Chà, tôi đâu bảo cả hai phải ăn nó đâu.

“Và thì, nếu không phải về việc chuyển gác thì mọi người đến đây làm gì?”

Có lẽ ông ấy muốn nói về việc ổng không thể theo một lãnh đạo như tôi nữa. Được thôi, từ giờ ông là lãnh đạo. Term làm vẻ mặt nghiêm nghị trong khi tôi thản nhiên nhai đống hạt Amuzu, và nói như thể đang thì thầm với tôi một bí mật nào đó.

“……. Cậu có ‘đuôi’, đúng không?”

“…Heh?”

Tôi mở to mắt vì bối rối. Một giọng ngu ngốc phát ra từ miệng tôi. Tuy nhiên, vẻ mặt Term cực kì nghiêm túc.

Không thể nào… Nó không thể. Từ lúc nào việc này bị lộ ra…?

Tôi chắc rằng không còn ai khác biết về nó. Những người duy nhất biết tôi có ‘đuôi’ chỉ có các thành viên party [Strange Grief], và tôi nghi ngờ việc họ để lộ nó. Tuy nhiên, có một sự chắc chắn trong con mắt Term. Nên đó không phải là phán đoán ngẫu nhiên. Vốn không đời nào tôi, một nhân loại bình thường lại có đuôi được, và cũng không phải là tôi có thể gạt ông ấy.

Tôi đoán đây là ý nghĩa khi nói bạn không thể hoàn toàn im lặng về điều gì đó. Có khả năng là tôi đã nói ra việc này trong lúc xỉn. Phiền phức thật đấy… Dù tôi đã quyết định giấu nhẹm chuyện này.

Tôi nói với Kruz, người đang ôm bụng với vẻ ngơ ngác trên mặt. Tôi xin lỗi khi phải nói điều này trong lúc cô còn đau bụng, nhưng đây là thông tin mà Kruz không nên biết. Thực tế thì cả Term và Kechakchakka cũng không nên biết về nó…

“Kruz, tôi xin lỗi nhưng cô có thể rời phòng không? Tôi có chuyện quan trọng cần thảo luận ở đây.”

“Cái… Ah? Ngươi tính… Kuuh…”

“Đây là… một vấn đề rất nhạy cảm. Xin lỗi. Lần này tôi là lãnh đạo đấy? Tôi sẽ giải quyết nó nhanh thôi.”

“Ughu… Ta sẽ nói chuyện này, với Lucia-san, desuu…”

Tôi nhìn Kruz ra khỏi phòng như một con sâu bướm. Lần tới tôi sẽ mua cho cô ấy thứ đồ ngọt khác không phải hạt vậy. Tôi hít sâu một hơi và nhìn Term cùng Kechakchakka.

Một cái “đuôi”. Nói chính xác thì nó không phải đuôi, mà là một lượng Mana Material sống khủng bố[note41118]. Chúng tôi đã từng đụng phải [Nhà trọ đã mất] và đầu hàng mà không chút phản kháng, nhưng thế không có nghĩa là chúng tôi không mang gì về. Có duy nhất một thứ mà chúng tôi mang về. Hay đúng hơn là tôi bị buộc phải mang nó.

Đó là một cái đuôi. Một bằng chứng cho sự sống sót của chúng tôi trong [Nhà trọ đã mất], cả bọn đã được giao cho cái cuối cùng trong mười ba chiếc đuôi của con phantom cáo. Chúng tôi đã gọi cái phần mà con Boss ép cho cả bọn, đống ma lực nguy hiểm mà không có dấu hiệu là sẽ biến mất cho đến tận bây giờ, sau nhiều năm được chúng tôi mang theo, là “Cái đuôi tận cùng của thần cáo”.

§

§

§

Không nghi ngờ gì nữa, người thiếu niên trước mặt bà là một thành viên của [Cáo]. Sau khi thấy phản ứng rõ ràng của Cry Andrich, Kechakchakka đã bị thuyết phục.

Hỏi xem bạn có “đuôi” không. Đó là ám hiệu của các thành viên trong [Cáo]. Nó hiếm khi được sử dụng, nhưng các thành viên cấp thấp hơn thường dùng câu đấy để hỏi những thành viên cao cấp hơn sau khi biết chắc danh tính của họ. Các thành viên cấp cao bị hỏi có thể chối hoặc tiết lộ thân phận. Nó là một hệ thống chỉ khả thi bởi các thành viên cấp cao đều biết mặt những thành viên cấp thấp hơn. , sau khi đã đuổi Kruz ra khỏi phòng, giơ cả hai tay lên như đã đầu hàng và mỉm cười nói với giọng mệt mỏi.

“Tôi không biết cả hai từ đâu mà biết được, nhưng đừng nói thẳng ra thế chứ. Nó sẽ khiến tôi gặp rắc rối đó.”

“……Cậu nghĩ rằng chúng tôi không nhận ra sao? Hành vi của cậu quá đáng nghi.”

Term Apokris là một người đáng sợ. Ông ta có năng lực và sự thận trọng phù hợp với một level 7. Từ cái cách ông ấy sử dụng ma thuật, ổng là một trong năm pháp sư mạnh nhất mà Kechakchakka từng thấy. Ít nhất về năng lực giết chóc thuần túy, Kechakchakka không có cửa với ông ấy.

Term tập trung ma lực luân chuyển trong cơ thể và vào thế tấn công. Nhìn qua thì nó có vẻ bình thường nhưng Kechakchakka, một pháp sư có thể thấy được ma lực mạnh mẽ cùng sát ý sắc bén. Tuy nhiên, còn thản nhiên hơn cả Term. Kể cả khi đối diện với sát ý của Term, cậu ta vẫn không hề biến sắc. Cứ như thể cậu ta chẳng hiểu gì cả[note41119].

“Etto… Tôi nhận thua. Tôi đã từng hành động đáng nghi sao?”

“Vậy là cậu đã thừa nhận, rằng cậu là [Cáo]?”

“???? [Cáo]? Không………. Như ông thấy đấy, tôi là con người mà.”

trả lời theo dấu hiệu. Đúng là một năng lực diễn xuất đáng sợ[note41120]. Kể cả khi mọi chứng cứ đều đã rõ ràng, Kechakchakka vẫn không thể thấy cậu trai trước mặt là gì đó ngoài một người bình thường khác. Như thể gặp rắc rối, cậu nở nụ cười nửa miệng trên mặt. Term nhanh chóng tiếp tục bài kiểm tra.

“Số đuôi của cậu là gì……?”

“Eh…….? Là mười ba.”

“!?”

Bà vô thức mở to mắt khi nghe vậy. Trong [Cáo], hạng cao nhất là chín. Không tồn tại thứ gì đó như mười ba cả. Có lẽ ngay cả Term cũng không ngờ đến câu trả lời đó, lần đầu tiên trong một khoảng thời gian dài vẻ mặt của ông ấy bị méo đi. Bỏ Kechakchakka đang bối rối lại phía sau, Term nói với giọng cứng nhắc.

“Không thể nào… Đáng ra chỉ có chín thôi chứ.”

“Eh……? Aaah, mấy cái khác mới mọc. Nó mọc thêm mỗi khi tăng sức mạnh. Tôi hiểu rồi, ông không biết điều đó…”

Không có dấu hiệu nào cho thấy cậu ta nói dối cả. Nếu đó là sự thật thì có nghĩa chàng trai mới hai mươi này chắc chắn là cấp trên của họ. Bà không ngờ đến chuyện này. Bà đã chiến đấu với các tồn tại mạnh hơn mình nhiều lần trước đây. Nhưng, Kechakchakka vẫn không thể không run rẩy trước những lời đó.

Người này phải có tài năng và thành tựu đến mức nào để đạt đến cấp cao nhất trong [Cửu vĩ hồ] khi chỉ mới hai mươi tuổi? Để đạt đến mức đó trong tổ chức bí mật như vậy, nó còn khó hơn cả việc đạt level 8 từ Tổ chức thám hiểm.

“Kruz cũng là một đồng đội sao?”

“Không, cô ấy không liên quan.”

“Fumu… Vậy thì, hãy xem ‘đuôi’ của cậu nào…”

“Thất vĩ”, Term Apokris hay , một thành viên cấp cao của [Cửu vĩ hồ] không hề tỏ ra nao núng và hỏi. nháy mắt và trả lời đúng bằng giọng điệu ngốc nghếch.

“Không, [Tôi không thể cho ông xem nó bây giờ]. Tôi để lại nó cho em gái mình rồi.”[note41121]

Em gái…?

§

§

§

Cuộc trao đổi vừa rồi là cái quỷ gì vậy. Term hỏi qua tôi, người vẫn chưa chắc chắn về tình huống.

“Hãy lắng nghe kế hoạch nào.”

Có vẻ như chúng tôi không cần phải nói về đuôi nữa. Có vẻ như Term cũng có đuôi nữa… Chà, mà sao chẳng được. Vì chúng tôi có một cái đuôi, cũng không ngạc nhiên nếu Term và những người khác cũng có một cái[note41122]. Đúng là một sự trùng hợp kì diệu, nhưng không phải thứ nên nói trong chuyến hộ tống.

Cái đuôi là một lượng ma lực khổng lồ. Với một pháp sư, nó cực kì hữu dụng nhưng cũng cực kì nguy hiểm. Nghe ổng nói rằng lúc ấy nó chỉ có chín đuôi, ổng có lẽ đã gặp nó nhiều năm trước chúng tôi.

……Nghiêm túc đấy, Term bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Tôi chắc rằng con cáo quái đó đã nói nó mọc cái đuôi thứ mười ba được trăm năm rồi.

“Như tôi đã nói trước đây, phân cặp vẫn như thường lệ. Về căn bản, ta sẽ làm theo những gì Franz-san đã nói.”

“Ta có thể tin tưởng Kilknight không?”

“Hmm? Aaah, anh ta trông hơi đáng nghi nhỉ? Không vấn đề gì đâu. Tôi có thể kiểm soát mà.”

Tôi đáp lại với giọng nhẹ nhàng trong khi Term ra vẻ nghiêm túc. Có vẻ như dù không thể hiện ra mặt nhưng ông ấy có lo lắng về nó. Tôi tự hỏi cái điều khiển đâu rồi nhỉ… Chà, mà để nó trong chế độ tự hành chắc không vấn đề gì đâu… Ngoài ra, Sytry đã giao nó cho tôi nên chắc là ổn thôi.

“Không cần phải lo lắng, tôi nghĩ trong một thời gian nữa sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.”

“Keke…”

“Thêm nữa, vấn đề bắt đầu khi chúng ta ở trên không. Bởi vì, nếu có gì đó xảy ra thì không có đường thoát nào cả.”[note41123]

“Fumu… Đã hiểu.”

Term gật gù với vẻ nghiêm túc. Có lẽ do cả ba chúng tôi đều là những người có đuôi nên khoảng cách giữa cả ba đã được thu hẹp lại. Liệu nó có thể giúp tôi thân thiết với Term và xử lí mối hiềm khích với không nhỉ……? Có lẽ là không.

“Tôi sẽ để việc chiến đấu lại cho Term. Ma thuật của ông thật tuyệt vời. Có lẽ nó còn vượt qua cả nhỉ?”

“Rose quá phô trương. Bọn tôi đều có lĩnh vực của riêng mình.”

“Kechakchakka nữa, bà làm tốt đấy. Tôi nhờ cả vào bà đó. Bà có thể dùng phép không? Nói thật đấy.”

“Hihihi…”

Kechakchakka gật đầu đáp lại chỉ dẫn của tôi trong khi tôi ở trong chế độ ngầu lòi. Có vẻ như bà ấy tốt hơn so với vẻ ngoài của mình. Tôi hi vọng đám Liz có thể học hỏi thái độ hợp tác từ họ.

“Nó ổn mà. Chúng ta là đội đỉnh nhất. Mọi người có thể dễ dàng xử lí một yêu cầu thế này thôi. Hãy cố hết sức nào.”

Trong khi gật đầu mạnh mẽ, tôi nhiệt tình giơ tay lên với thái độ cổ vũ.

Truyện Chữ Hay