Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

chương 173: lựa chọn 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vậy là mọi nguyên liệu đã tập hợp. Tôi đã xoay xở để đàm phán thành công với [Starlight] và hào hứng quay lại văn phòng.

Vị trí số một! Được đề cử bởi Thám hiểm hội, và có cái tên kì cục, Kechakchakka Munk! Chức nghiệp chưa rõ.

Vị trí số hai! Phó Clan Master của [Magic Wand] và là tay sai của , Term Apokris! Tôi chưa bao giờ gặp anh ta nhưng có lẽ đó là một pháp sư.

Vị trí số ba! Lãnh đạo party nổi tiếng chỉ toàn tinh linh nhân, [Starlight], Lapis Fulgol…… Thành viên ưa thích của cô ấy, người luôn bị chính cổ la vì không dùng kính ngữ, Kruz Argen! Tham gia theo mệnh lệnh của lãnh đạo party. Một pháp sư!

Chỉ còn lại hai chỗ trống, đây là một trách nhiệm lớn. Nghĩ một cách cẩn thận, nếu Kechakchakka là “vị đắng”, Term là “vị cay”, và Kruz là “vị ngọt” thì cần tìm thêm “vị chua” và “vị mặn” nữa là hoàn hảo. Theo nghĩa năm vị căn bản. Mặt khác, tôi cũng có thể quyết định Kruz là chua còn ai đó là ngọt. Nếu có thể, tôi nên mang ai đó có thể dẫn dắt party này là ổn nhất.

Nếu tôi phải chọn một party ổn nhất về mặt này trong [First Step], thì một trong số đó là [Iron Cross]. Party còn lại là [Torch Knight] <>, nhưng họ hiếm khi trở lại Thủ đô hoàng gia do phải đi khắp nơi trên thế giới tìm chiến trường. Tuy nhiên, Sven cũng rất bận. Anh ta không ở trong sảnh hay khu huấn luyện nên có lẽ tôi sẽ không tìm được ảnh. Chuyện này… rắc rối đây. Tôi nên ném thêm ai vào hai chỗ trống nhỉ?

Trong khi tôi đang nghiêng đầu với đôi lông mày nhíu và vẻ mặt nghiêm túc, Sytry bước vào. Với một nụ cười trên mặt, em ấy có vẻ đang có tâm trạng tốt. Tôi có nên thêm Sytry không nhỉ? Nhưng mà, bạn biết đấy, nếu tôi thêm Sytry thì Liz cũng sẽ đi theo… Không phải là tôi ghét Liz, nhưng dù tôi muốn thêm cô ấy vào bao nhiêu đi nữa thì chuyện đó cũng sẽ phá hỏng sự đẹp đẽ của Lẩu tối.

“Cry-san, chuyện chọn thành viên thế nào rồi?”

…Tin tức tới nhanh thật. Tôi tự hỏi có phải Lucia đã tuồn ra hay không? Tôi ngừng nghĩ trong một khắc rồi nhún vai một cách ngầu lòi.

“Anh còn lại hai suất. Anh đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng chẳng thấy cái nào hay cả. Sytry, em muốn đi không?”

“Không, em rất biết ơn về lời đề nghị, nhưng em không thể tự mình lấy một suất được.”

Dù em không cần phải lo về chuyện đó mà.

Khi Sytry đi ra sau tôi, em ấy nhẹ nhàng vòng tay qua cổ và thì thầm vào tai tôi.

“T-u-y-n-h-i-ê-n, thực ra thì, em nghĩ Cry-san có thể gặp rắc rối, nên em đã mang đến một ứng viên.”

“…Eh?”

Sytry gọi về phía cửa một cách thân thiện. Nó từ từ mở ra và thứ xuất hiện là một bộ giáp toàn thân cao hai mét với những tiếng bước chân nặng nề. Một gã khổng lồ về cả chiều cao lẫn chiều ngang. Bộ giáp của hắn có màu nâu cháy lạ thường và khuôn mặt hắn thì không thể thấy rõ do đang đeo một cái mũ trụ kín mít.Hắn bước đều đến chỗ tôi và đứng thẳng trong khi chống tay vào nách. Hắn trông quá kì đến nỗi tôi không thể nói được gì. Với hai cánh tay vẫn còn vòng qua cổ tôi, Sytry lên tiếng giới thiệu.

“Tên của nó là Kilknight bản Alpha, một người bạn mà em mới tạo gần đây.”

“……..Đó là, tên thật của anh ta sao?”

“*Kusukusukusu*………..Làm ơn, anh hãy lấy bộ điều khiển này.”

Sytry đưa tôi cái hộp nhỏ với một cái cần, bốn nút bấm lớn và một nút bấm nhỏ. Khi tôi đẩy cái cần lên trước, Kilknight tiến lên và va vào bàn. Dù vậy, chân anh ta vẫn di chuyển. Ảnh có ổn không trời? Sytry giải thích các nút bấm cho tôi.

“Nút này là chiến đấu, nút này là phòng thủ, chạy, nhảy. Cái cần là để chuyển động.”

Oh, phải rồi. Vẻ mặt của Sytry lúc này giống y hệt lúc em ấy có đồ chơi mới vậy. Trong một khoảng thời gian dài, Sytry có khuynh hướng kéo tôi đi bất cứ lúc nào ẻm học được kiến thức mới hoặc có vật phẩm mới. Có quá nhiều thứ để tsukkomi (phàn nàn), nhưng tôi kiểm tra các nút rồi nói.

“Không phải có quá nhiều nút hay sao?”

“Em cũng nghĩ nó nhiều nên đã bỏ nút nhảy đi rồi….. Ah, cái nút nhỏ này là cho chế độ suy nghĩ tự động.”

Nếu có các nút đó thì anh đâu cần điều khiển.

“Em nghĩ nó mạnh cỡ một level 6 tiêu chuẩn. Nó sẽ không bao giờ phản bội anh, nên anh cứ mang đi cùng. Đây là mẫu điều chỉnh theo golem Akasha đấy!”

Có lẽ rất tự tin về người này, Sytry nói với giọng tràn đầy hào hứng. Hay đúng hơn, thứ này chắc chắn không phải người đúng không? Đây là Golem hả? Như thường lệ, em ấy vẫn làm mấy thứ điên rồ. Tuy nhiên nếu Sytry đã nói thế thì nó hẳn hữu dụng. Tôi không biết golem có được tính là một suất không nhưng… Cứ cho là đã có một suất đi. Tôi cảm thấy mình chỉ còn kém một bước để chạm đến Lẩu tối hào nhoáng.

“Được rồi, cảm ơn em, nó có ích đấy. Chỉ còn, một suất thôi nhỉ, heh…..”

“!? Um…… Không phải đó là suất của anh sao, Cry-san?”

“!?”

Tôi mở to mắt và lấy ngón tay ra đếm. Kechakchakka, Term, Kruz và Kilknight, tổng cộng là bốn. Quả thực thêm tôi nữa là năm. Tôi hoàn toàn quên mất chuyện tính cả mình vào. Nhưng đó là một ý hay. Nếu tôi giả vờ không nhận ra và chọn ai đó, có lẽ tôi sẽ không phải đi. Tôi nghiêm túc suy nghĩ về điều đó và nhíu mày. Một người còn lại………….Tôi chỉ cần đẩy Tino đi thôi. Không, nhưng tôi đã làm em ấy bị liên lụy quá nhiều gần đây rồi. Bên cạnh đó, không thành viên nào tôi dự tính ban đầu tham gia cả. Thôi nào, nếu Ark gia nhập thì tôi sẽ để Tino đi rồi[note40832].

Sau cùng thì, nói về những người tôi biết……. Hãy đi nói chuyện với Arnold nào. Tôi nghĩ giữa hai bên vẫn còn chút hiểu lầm, nhưng việc cao quý như hộ tống Hoàng đế nên được thực hiện bởi các thợ săn cấp cao. Kuh, kuh, kuh, nó không chỉ là cách hay để loại bỏ rắc rối mà còn có thể khiến hắn nợ tôi một món, tôi thật thông minh. Chẳng lẽ tôi thật sự là chiến lược gia vô song ư[note40833]?

Khi tôi đang rạng rỡ trước kế hoạch quỷ quyệt của mình, Sytry, người giờ đã buông tôi ra, đập tay một cái và nói.

“Ah, phải rồi. Nó được gọi là Kilknight nhưng nó khá ăn tạp, nên anh đút cho nó ăn cái gì cũng được. Nó có thể sống mà không cần ăn, nhưng nếu anh có thể đưa thịt sống hay gì đó cho nó sẽ tốt hơn. Làm ơn cứ thoải mái, em đã huấn luyện nó ăn tại chốn không người rồi, nên anh đừng lo.”

“…………..Eh?”

§

Và rồi, tôi ngay lập tức bị Arnold từ chối. Giọng hắn nghe sắc bén nhưng khuôn mặt lại tái nhợt. Có vẻ như vấn đề là tôi đã biến các đồng bạn của hắn thành ếch.

…Anh vẫn còn lo lắng về chuyện đó dù họ đã trở lại bình thường rồi sao… Anh nên quên nó đi giống tôi đây này. Sau cùng thì, tôi đã tham gia “Bạch kiếm tụ”, bằng cách nào đó bị kéo vào vụ đầu độc, và Luke đã chém ba người! Ai đó làm ơn giúp tôi với!

Tôi được gọi đến Tổ chức thám hiểm để gặp ai đó. Trong phòng họp, người đứng đầu Đội cận vệ Hoàng gia và là thủ lĩnh của Kị sĩ đoàn Zero –– đang đợi, và ông ấy có vẻ là người phụ trách việc hộ tống Hoàng đế lần này. Đó là một người đàn ông có cái nhìn thông thái mặc bộ đồ đỏ. Nhìn qua thì ổng có vẻ gầy nhưng cơ thể lại cứng cáp, và trông ổng còn mạnh hơn cả tôi. Không nói lời chào hỏi, vị chỉ huy nhìn danh sách thành viên của tôi và nhíu chặt lông mày.

“Cái này… Thế là có ý gì đây? Thành viên party ngươi còn không có trong này nữa.”

“Un, un, đúng là vậy.”

“Bên cạnh đó –– Trừ Level 7, Term [Still Water] <> và pháp sư từ [Starlight], ta chưa bao giờ nghe đến cái tên Kechakchakka. Hơn nữa, Kilknight bản Alpha? Hắn là cái quái gì thế?”

Tôi cũng thắc mắc điều đó. Tôi cũng chẳng biết đâu nha. Tuy nhiên, đó là một Lẩu tối tuyệt vời đấy chứ. Bởi vì level trung bình cao hơn nhóm đi [Hang sói trắng], cũng có thể nói một Lẩu tối siêu đỉnh đã được thành lập. Ai đó làm ơn giúp tôi. Tôi nở nụ cười khúc khích và giơ tay ngăn ổng lại.

“Thoải mái đi. Đây là ý kiến của tôi cho party đỉnh của đỉnh.”

“Sao có đến ba pháp sư trong nhóm? Độ cân bằng này thực sự kinh khủng. Ít nhất thì ngươi nên thêm vào trong chứ! Đúng là ta để quyền lựa chọn cho ngươi, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ ngươi sẽ đưa ra lựa chọn hỗn tạp thế này ––”

Đúng vậy. Nếu nghĩ một cách bình thường thì tôi nên để Anthem vào. Nó thành ra thế này bởi vì cơn căng thẳng kì lạ tôi có vào giữa cuộc tuyển chọn. Độ mất cân bằng của nó là không thể nghi ngờ, nhưng tôi không biết Kechakchakka là pháp sư đấy. Ông nói đúng, tôi không nên mời người lạ đi hộ tống Hoàng đế. Nhưng rồi, Kruz, người tôi đã mang theo làm hộ tống vì cả hai ở cùng clan, gào với chúng tôi bằng giọng kiêu ngạo.

“Ông thật quá lộn xộn rồi đấy! Desu! Chừng nào có tôi tham gia, sẽ chẳng có vấn đề nào phát sinh cả, ông có thể nghĩ rằng tất cả đang đi trên một con thuyển siêu an toàn đấy, desu!”

Cô ấy đang nói với trưởng Đội cận vệ Hoàng gia, nhưng trong giọng chẳng có tí kính nể nào. Kruz Argen. Cô ấy là thành viên của [Starlight] và là một pháp sư hạng nhất. Cổ sở hữu mái tóc dài màu trắng bạc đến tận chân, và đôi mắt tím phát sáng như bảo thạch, làn da trắng thuần khiến cùng khuôn mặt đẹp đến mức gần như bất thường, nên những người lần đầu gặp cô ấy có thể cảm thấy hơi chút tự ti. Nhìn qua thì cô ấy giống một tuyệt phẩm của nhân loại, nhưng đôi tai nổi bật là minh chứng cho việc cổ là tinh linh nhân.Tinh linh nhân là chủng loài cấp cao với vẻ đẹp lạnh lùng và lượng ma lực cao. Dù có số lượng khá ít, họ lại vượt trội về mọi năng lực và từng được coi là thiên thần. Mặt khác, họ hoàn toàn khinh thường nhân loại và hiếm khi xuất hiện trong những thành phố con người. Theo nghĩa đó, [Starlight] nhóm làm việc với nhân loại trong Thủ đô hoàng gia và Eliza, người chu du khắp thế giới có thể được coi như những kẻ kì quặc.

Khuôn mặt Cruz đang đỏ bừng và cổ đập đập cái bàn như một đứa trẻ, kết hợp với vẻ đẹp của cô ấy khiến cổ trông cực kì dễ thương. Khi tôi nhìn cổ với vẻ thoải mái, tôi nghĩ rằng đẹp đúng là một lợi thế. Có vẻ như vị chỉ huy cũng không thích la rầy cô ấy. Un, un, thế là tốt.

“Đừng có hiểu nhầm ta, dù ông ấy có là Hoàng đế đi nữa, cũng chẳng liên quan gì đến tinh linh nhân ta đây cả! Desu! Ta chỉ giúp vì được Lapis bảo, thế thôi, desu!”[note40834]

Ngoài ra thì, lí do cho cái kính ngữ kì quặc đó (desu) là vì cổ không quen dùng kính ngữ. Lần đầu gặp mặt, cô ấy dùng giọng điệu thông thường, và những từ cổ dùng để chỉ tôi chỉ là một cơn bão những lời xỉ nhục. Vì Lapis[note40835] đã la cô ấy phải sử dụng kính ngữ vì tôi là Clan Master, cổ cứ như thế này suốt. Có vẻ như Kruz nghĩ thêm “desu” và “masu” vào câu nghe sẽ lịch sự hơn. Tôi nói trong khi mỉm cười.

“Cô ấy chịu trách nhiệm sạc thảm cho tôi.”

“Haaaah!? Đừng có được nước, Yowaningen (nhân loại yếu đuối)! Desu! Ta chỉ làm việc này vì Lucia-san nhờ thôi, desu!”

“Un, un, đúng là vậy.”

“Ngay từ đầu thì, lí do chính bọn ta gia nhập clan của Yowaningen là vì ngươi hứa sẽ đưa Lucia cho chúng ta! Desu! Nhanh giao cô ấy ra đây! Desu! Ngươi đã trì hoãn chuyện này bao lâu rồi hả! Desu!”

“Un, un đúng vậy.”

Cô ấy vẫn năng động như thường lệ. Làm thế nào cổ có thể ồn ào thế mà không mất giọng nhỉ? Ngoài ra thì, điều khoản trong thỏa thuận gia nhập clan của Sytry với họ đâu phải là đưa Lucia, mà là quyền chiêu mộ Lucia mới đúng. Và vì [Strange Grief] là party đi ở tùy ý nên nó cũng không phải điều khoản rõ ràng lắm. Nói đơn giản thì các cô gái này đã bị lỡm. Dù họ chưa từng thừa nhận điều đó.

“Ta này sẽ đi giúp người đấy! Desu! Chỉ ta là đủ để hộ tống rồi! Desu! Yowaningen mỏng manh đến đáng kinh ngạc, nên đừng có đi theo quấy rầy! Desu!”

“Eh, thật sao? Tôi không đi cũng được ư?”

Hên rồi. Khi mắt tôi mở lớn, Kruz vỗ mạnh bàn, đứng hẳn dậy và chỉ trích tôi.

“Đừng đùa với ta! Desu! Đừng nói ngươi sẽ bắt ta làm việc trong khi ngươi thì không nhé? Desu? Nằm mơ giữa ban ngày à! Desu! Ngươi vẫn là level 8, nên hành xử sao cho giống đi! Desu!”

“Được rồi, được rồi, bình tĩnh nào. Đây, cô khát phải không? Tôi đưa cô chút trà của tôi nhé.”

Khi tôi đưa cổ tách trà trước mặt mình, Kruz giận dữ cướp lấy nó. Ngoài ra thì, chứng chỉ level của cô ấy là 3. Kĩ năng thì tốt, nhưng cổ dễ gây lộn với khách hàng quá. Để thân thiết với tinh linh nhân, bạn cần “dễ dãi” như Ark hoặc “thiếu danh dự” như tôi. Nhưng có lẽ tôi không nên đưa chuyện ấy ra bây giờ.

Khi trưởng Quân cận vệ Hoàng gia cạn lời vì ngạc nhiên trước Kruz, tôi nhếch mép nói thêm.

“Họ là những thành viên hoàn hảo. Bệ hạ chắc cũng sẽ hài lòng thôi. Nếu ông có vấn đề gì với lựa chọn của tôi, tìm ai đó khác đi hộ tống cũng được.”

Truyện Chữ Hay