“Bạch kiếm tụ”. Nó là cuộc gặp mặt nổi tiếng và danh giá nhất của giới thợ săn Zebrudia. Được tổ chức bởi chính hoàng đế, đây là cuộc tụ họp đáng kính nơi chỉ một lượng nhỏ thợ săn được công nhận là có cống hiến cho Zebrudia được phép tham dự. Tôi không biết về nó bởi tôi chưa từng tham dự trước đây, nhưng tôi nghe rằng khi là một thợ săn tham gia cuộc gặp mặt, đó là điềm lành báo hiệu sự thành công của bạn trong Đế chế.
Người ta đồn rằng nguồn gốc của nó là từ việc tổ tiên của Ark được triệu kiến bởi hoàng đế sau khi ông ấy mạo hiểm tính mạng chinh phục được một ngôi đền mọc lên trong Thủ đô hoàng gia. “Bạch kiếm” trong “Bạch kiếm tụ” được cho là lấy từ Thánh tích gia truyền của nhà Rodin –– Thánh kiếm. Một lời mời đến “cuộc gặp mặt” này là con đường thẳng dẫn đến vinh quang, nhưng tôi, kẻ đang muốn nghỉ hưu, chỉ muốn từ chối nó ngay lập tức. Tôi còn chẳng muốn đến những sự kiện có Hoàng đế tham dự, nhưng nếu ở đó tụ tập các thợ săn cấp cao hoạt động tại Thủ đô hoàng gia thì càng chẳng có lí do gì để đi cả. So với mấy tay lão làng đó thì tôi chỉ như một con bọ chét. Thêm vào đó, tôi không biết lễ nghi nên thường bất cẩn làm gì đó không phải mỗi lần đến mấy sự kiện như cái này.
Cuộc gặp mặt đã gần kề. Không có thời gian tận hưởng sự yên bình sau khi đi nghỉ về, tôi dành ra cả ngày để nghĩ phương pháp ứng đối nhưng cái đầu rỗng của tôi lại không hoạt động. Ngay từ đầu, chỉ trì hoãn nó trong ba ngày là quá sớm. Aaah, đã hết mất một ngày rồi nên giờ chỉ còn hai ngày thôi. Tôi thực sự không muốn đi. Tôi cảm thấy dạ dày mình đang đau nhói.
“Tôi không muốn đi… Tôi sẽ bị đau dạ dày mất thôi.”
Trong khi tôi rì rầm tuyệt vọng trong phòng Clan Master, Eva thở dài sâu sắc và nhấn mạnh.
“Anh không thể.”
Tôi nhận được một lời từ chối thẳng thừng. Tôi thậm chí còn đi nghỉ chỉ để tránh nó ra, và giờ thì nó lại bị trì hoãn… Không phải đó là gian lận sao? Không, đó chắc chắn là gian lận. Có vẻ mọi chuyện đều là lỗi của