Nhân Trung Xích Thố kéo vài người trong đội vào chung một phòng YY, Tôi Nhìn Thấy Bạn cũng vào góp vui: “Cần osin không?” Nhân Trung Xích Thố nói: “Bốn người tụi này đánh đủ rồi. Còn một bạn học nữa, kéo hắn.” Anh lại thêm một người vào đội, một Người Thú Druid, khách khí chào hỏi: “Tôi mới chơi WOW, mọi người giúp đỡ nha.” Nhân Trung Xích Thố nói: “Đừng khách sáo như vậy, mọi người đều là bạn học ở T.” Người kia rất vui: “Thật không? Mấy cậu học khoa nào, giống nhau à? Tôi khoa điện tử khóa . An Tư Đông liền hồi hộp. Đúng thật, Mã Trung Lữ Bố liền vui vẻ nói: “Thật trùng hợp, Lưu Thương cũng là khoa điện tử khóa nè! Hai người chắc là quen nhau! Đàn anh khoa điện tử nói: “Tình cờ vậy. Tôi lớp chuyên, còn cậu?” “Lần trước hình như Lưu Thương cũng nói học lớp chuyên. Lưu Thương, đúng không?” Đàn anh khoa điện tử cực kỳ kinh hỉ: “Thật à? Không ngờ chơi game lại gặp được bạn cũ. Thế giới này đúng là nhỏ, cậu tên gì? Tôi là Trần Bác lớp , còn nhớ tôi không?” Xong đời! Nói dối đúng là một công việc đòi hỏi tính kỹ thuật cao, không thể chế tùm lum, giờ gặp người biết thì làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? o(>____ « Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Like Fanpage để ủng hộ dịch giả
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ đến ký tự. Số kí tự:
Họ tên Email + =