Thiên Lam Thành.
Truyền tống trận Đan Tháp.
Một trận ánh sáng đột nhiên lóng lánh, quang mang lóng lánh chói mắt, khiến không ít người cũng khiếp sợ, ánh sáng của trận pháp này làm sao lại chói mắt như vậy?
Sau một khắc, trận pháp kia vận chuyển tới, từ bên trong có rất nhiều người hiện ra, nhân số rất nhiều, chồng chất trong truyền tống trận.
Các cường giả Thiên Lam Thành nhìn ngây người, bởi vì những cường giả hiện tại trong truyền tống trận đều là cường giả nổi tiếng của Đan Phủ.
Những người đó cũng là cường giả trong Tinh Thần Tháp!
Còn nữa xuất hiện một người, không phải là Phủ chủ Lạc Đan Thanh sao? Phủ chủ đại nhân làm sao lại tới Thiên Lam Thành?
Rất nhiều người sửng sốt, nhưng có người cũng nghĩ tới điều gì, sắc mặt chợt biến đổi, trở nên hết sức khó coi.
Không ít đệ tử từ trong truyền tống trận đi ra, trên khuôn mặt hiện đầy vẻ bi thương, bọn họ vừa ra khỏi truyền tống trận liền quỳ rạp trên mặt đất, khóc lóc thảm thiết.
Trong lúc nhất thời, một mảnh khí tức bi thương tràn ngập.
Huyền Minh đại sư nhận được tin tức, vội vàng chạy tới, nhìn thấy hình ảnh này, hắn cũng lộ ra vẻ kinh hãi.
Sau khi biết được tin tức chân chính, Huyền Minh đại sư cũng thiếu chút nữa té ngã, hắn làm sao có thể tưởng tượng được, Phủ chủ Đan Phủ chí cao vô thượng lại thua?
Rút lui về Thiên Đan Thành, trở về thủ hộ tòa Đan Thành cuối cùng của Đan Phủ, Thiên Lam Thành.
Tình cảnh này bi đát đến nhường nào, mới xuất hiện tình huống như thế?
Trận chiến này chẳng lẽ Đan Phủ thật sự thua sao? Đan Phủ thật sự bị Tu La đại quân của Tu La cổ thành chà đạp?
Sắc mặt Phủ chủ Lạc Đan Thanh có chút khó coi, hắn ổn định thương thế, sắc mặt âm trầm.
Hắn quét mắt nhìn mọi người, thản nhiên nói:
- Điều chỉnh trạng thái, chiến đấu của chúng ta còn chưa kết thúc, không bao lâu nữa, Tu La đại quân chắc chắn sẽ tấn công Thiên Lam Thành! Chúng ta không còn thời gian bi thương nữa.
Mọi người nghe thấy lời Phủ chủ đều rùng mình, vội vàng gật đầu.
Chẳng qua, thân thể bọn họ cũng khẽ run rẩy, rất hiển nhiên, bọn họ đã mất đi hy vọng với trận chiến này!
Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão sau khi biết tin tức cũng nhanh chóng chạy tới.
Trên mặt Tam trưởng lão tràn đầy vẻ khó tin, làm sao có thể tan tác nhanh như vậy? Hắn còn chuẩn bị đến Thiên Đan Thành tham chiến, kết quả Thiên Đan Thành cũng đã thất thủ rồi.
- Người của Tiềm Long Vương Đình xuất thủ! Mục đích của đám người kia thực sự là muốn biến Đan Phủ chúng ta giống như Thao Thiết Cốc.
Sắc mặt Lạc Đan Thanh có chút khó coi.
Nếu như không phải vì Thí Thần Cung hắn chưa chắc đã thất bại, Tu La Hoàng mặc dù mạnh, nhưng cân tài cân sức với hắn, căn bản không cách nào nhanh chóng đánh bại hắn, công phá toàn bộ Thiên Đan Thành.
Quả nhiên tìm tiểu đầu bếp cũng là lấy cớ! Hết thảy mục đích đều là vì hợp nhất Đan phủ bọn họ!
Bị sản nghiệp đan dược hấp dẫn, khiến Tiềm Long Vương Đình rốt cục không nhịn được, thế lực bá đạo này!
Nhớ tới Tiêu Nha của Thiên Tuyền Thánh Địa bắn ra hai mũi tên với mình, sắc mặt của hắn lại càng thêm âm trầm!
Khuôn mặt ma nữ An Sênh có chút tiều tụy, nàng nhìn bốn phía, vẻ mặt có chút phức tạp, không ngờ, cuối cùng lại trở lại Thiên Lam Thành.
Tuy nhiên lần này trở về lại chật vật như vậy.
- Chuẩn bị cho ta một gian mật thất, ta muốn chữa thương, Tam trưởng lão, ngươi dẫn người tới quán ăn nhỏ kia xem xem, rốt cuộc là tiểu đầu bếp nào lại có thể trở thành lý do để Tu La cổ thành tấn công Đan Phủ ta, tất cả mọi người tranh thủ khôi phục trạng thái, khổ chiến vẫn còn tiếp tục.
- Đan Phủ ta cho dù bị diệt, cũng muốn cắn đứt một miếng huyết nhục của đối phương!
!
Thiên Đan Thành thất thủ rồi.
Tin tức kia trong nháy mắt chính truyền khắp Thiên Lam Thành, có người biết chuyện đã tiết lộ rằng, đêm qua, trong Đan Tháp Thiên Lam Thành, Phủ chủ Lạc Đan Thanh mang theo một đám thiên tài Tinh Thần Tháp, lui giữ Thiên Lam Thành.
Cả Thiên Lam Thành sau khi biết được tin tức kia cũng trở nên náo động.
Tất cả mọi người đều không thể tin, Thiên Đan Thành trong lòng mỗi người Đan Phủ đều là là chí cao vô thượng, đó là tòa Đan Thành cường đại nhất trong ba tòa đan thành.
Nhưng có ai nghĩ đến, tòa Đan Thành mạnh nhất lại bị tiêu diệt.
Ngay cả Phủ chủ cũng trọng thương lui giữ Thiên Lam Thành.
Như vậy Thiên Lam Thành có thể ngăn cản Tu La đại quân thế như mãnh hổ kia sao?
Trong lúc nhất thời, cả Thiên Lam Thành đều bàng hoàng.
Không ít người gần như tuyệt vọng, không biết nên làm gì, thậm chí có người cũng đã chuẩn bị rời khỏi Thiên Lam Thành.
Chỉ có điều, hiện giờ Thiên Lam Thành đã hạ lệnh hoàn toàn phong tỏa, tất cả mọi người không cách nào rời đi, khí tức khủng hoảng tràn ngập khắp Thiên Lam Thành.
Dưới loại tình huống này, có người lại chuyển mũi nhọn đến trên người hắc mã đầu bếp Tu La Hoàng ban đầu nhắc đến.
Bọn họ cho rằng ngọn nguồn phát sinh mọi chuyện này chính là hắc mã đầu bếp kia, kêu gào muốn giao hắc mã đầu bếp ra.
Trong lúc nhất thời, cả Thiên Lam Thành đều trở nên kích động.
!
Sáng sớm.
Lúc này mưa rốt cục đã ngừng, trên bầu trời, một luồng ánh sáng mặt trời ấm áp từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu rọi lên đầu giường.
Bộ Phương mở mắt ra, cảm nhận được ánh sáng ôn hòa, bất giác vươn vai.
Mặc áo choàng lông chim, Bộ Phương rửa mặt xong, đi ra khỏi phòng, bước xuống dưới lầu.