Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

chương 620: 620: diệu thủ hồi xuân đại điển chấm dứt 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nếu miệng Bộ Phương không phải vì đang nhai nuốt mà phình lên, vậy một khắc kim quang kia tán đi, Bộ Phương tuyệt đối sẽ rất tuấn tú.

Đáng tiếc, hình ảnh trong miệng hắn đang nhai nuốt thanh cay đã phá hủy mỹ cảm của toàn cảnh.

Giang Linh bắt lấy thanh cay Bộ Phương vứt qua, đôi mắt co rụt lại, một mùi hương cay ngọt bắt đầu khởi động.

Nàng liếc mắt nhìn Bộ Phương thật sâu, sau đó đút thanh cay vào miệng.

Nói thật, nàng thật không thể tin nổi, không tin chỉ với một thanh cay này có thể thắng được nàng.

Linh đan lục văn của nàng làm sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy!

Nhưng khi thanh cay vào trong miệng, tâm thần Giang Linh giống như bị hung hăng oanh kích, cả tâm thần đều trở nên lay động.

- Cái này…

Cả gương mặt của Giang Linh đều đỏ lên, phía trên mũi chảy ra từng giọt mồ hôi, bị cay xé lưỡi.

Nàng không rõ, vì sao món ăn cay như vậy lại ngon như thế?

Ngụm thanh cay đầu tiên, Giang Linh cảm thấy cả người mình run lên, lỗ chân lông cũng mở ra, không ngừng dâng lên chân khí.

Ừng ực.

Một ngụm, hai ngụm…

Trung tâm quảng trường lúc này thập phần an tĩnh.

Tất cả mọi người yên lặng nhìn Giang Linh trên lôi đài, nhìn nàng an tĩnh ăn thanh cay.

Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra, hắn rốt cuộc nuốt xuống thanh cay trong miệng.

Hắn đã thật lâu không ăn thanh cay này, loại cảm giác này cũng hơi hoài niệm.

- Thế nào? Có phục hay không?

Bộ Phương lau nước dầu còn dính trên miệng, cười nói với Giang Linh.

Thân hình của Giang Linh run lên, nàng cúi đầu, cắn xuống từng ngụm.

Mái tóc trắng kia che kín khuôn mặt của nàng.

Bỗng nhiên, Bộ Phương ngây ngẩn cả người.

Bởi vì thân hình Giang Linh hiện giờ bắt đầu kịch liệt co rúm, từng giọt nước mắt trong suốt chảy xuống, che kín trên gương mặt nàng, rơi lên mặt đất.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, bọn họ biết, Giang Linh đã thừa nhận bản thân bị đả bại.

Mấy vị luyện đan đại sư đều thở dài một tiếng, cảm thấy tiếc nuối thay cho Giang Linh.

Vốn Giang Linh rất có cơ hội đạt đến quán quân của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này, nếu không phải vì sự xuất hiện của đầu bếp hắc mã, nàng hiện giờ đã đứng trên đài cao, hưởng thụ vinh quang.

Đáng tiếc, về luyện đan cho dù nàng là đệ nhất, nhưng trong Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lại xuất hiện một đầu bếp không đi đường luyện đan.

Mà đầu bếp này còn xử lý cả nàng.

- Một khi đã như vậy, tổng chung kết của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại điển đến đây chấm dứt… Thứ hạng cũng đã được quyết định.

Huyền Minh đại sư lạnh giọng nói.

Thanh âm của hắn truyền ra, nháy mắt bao phủ hư không.

Vang vọng vù vù.

Phía trên vòm trời, nhất thời hiện ra màn trời sáng loáng, đó là bài danh trận pháp quay hình chiếu ra.

Hạng nhất, Bộ Phương.

Hạng hai Giang Linh, hạng ba, Mộ Bạch.

Cái tên Bộ Phương nở rộ hào quang màu vàng, giắt cao ngất phía trên trận pháp, huyền diệu cực hạn.

Bộ Phương ngưỡng đầu, nhìn tên của mình, ánh mắt hơi nhíu lại, trong lòng lại bình thản.

Tâm tình Mộ Bạch giống như đã bình phục rất nhiều, đứng bên người Bộ Phương.

Nữ nhân Giang Linh bởi vì mất đi vị trí quán quân, còn không thể đối mặt với thất bại, cho nên rời đi trước, ngay cả phần thưởng cũng không lãnh.

- Bộ lão bản, còn thanh cay không? Có thể để ta nếm thử một thanh không? Ta cũng muốn biết thanh cay có thể đánh bại Giang Linh thần kỳ ra sao?

Mộ Bạch ôn hòa cười, nói.

Bộ Phương sửng sốt, quay đầu, mặt không chút biểu tình nhìn hắn.

- Đã không còn.

Bộ Phương nghiêm túc nói.

- Ngươi không phải trộm giấu đi rất nhiều sao?

Mộ Bạch ngờ vực hỏi.

- Đều ăn hết rồi… nếu ngươi muốn nhấm nháp, ngày mai có thể đến tiểu điếm mua, nhớ kỹ, đến trước được trước.

Khóe miệng Bộ Phương cong lên.

Ngày mai? Mộ Bạch nhíu mày.

- Bộ lão bản, ngươi chẳng lẽ không biết, ngày mai phải đi bí cảnh Thiên Khuyết sao? Ba hạng đầu của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này, chúng ta đều có cơ hội tiến vào bí cảnh kia.

Mộ Bạch nói.

- Tiến vào bí cảnh?

Bộ Phương ngẩn ngơ, vì sao hắn không biết ngày mai sẽ tiến vào bí cảnh? Như vậy hắn phải tổn thất bao nhiêu doanh thu đây?

- Bộ lão bản, ngươi vậy mà không biết sao?

Mộ Bạch kinh ngạc, tranh đoạt ba hạng đầu của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, mục đích không phải vì bí cảnh kia sao?

Bí cảnh Thiên Khuyết chính là trọng địa của Đan Phủ, bên trong khai khẩn rất nhiều dược điền trân quý.

Bên trong dược điền đều là linh dược trân quý, giống như linh dược nhân sâm lúc trước của Giang Linh, ở trong bí cảnh có rất nhiều.

Ngoài linh dược, bên trong bí cảnh còn có đủ loại cơ duyên, còn có đủ loại truyền thừa!

Thậm chí còn có truyền thừa của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong!

Bí cảnh là tiểu thế giới do một vài không gian không ổn định của Tiềm Long Đại Lục hình thành.

Trong tiểu thế giới này mới có thể tồn tại nhiều vật thần bí.

Truyền thừa cường giả, thiên bảo quý hiếm, thậm chí mảnh vỡ của đại lục khác cũng có thể xuất hiện.

Bất kỳ bí cảnh nào đều là một hồi cơ duyên.

Thế lực cường đại nhất Tiềm Long Đại Lục, Tiềm Long Vương Đình, nghe nói chính là vì nắm giữ trong tay bí cảnh phi thường trân quý, nên có rất nhiều tài nguyên, trở thành thế lực cường đại nhất Tiềm Long Đại Lục.

Đương nhiên, cách nói này cũng có chút phiến diện, nhưng không thể phủ nhận, tồn tại của bí cảnh khiến thực lực của không ít thế lực mạnh hơn, đây là sự thật.

Muốn tiến vào bí cảnh Tiềm Long Vương Đình nắm giữ, không đủ thực lực, căn bản tư cách quan sát cũng không có.

- Bí cảnh mở ra đều có thời gian quy định.

Vốn quy định mấy ngày nữa bí cảnh Thiên Khuyết mới mở ra, nhung không biết vì sao, bí cảnh Thiên Khuyết lần này đột nhiên mở ra trước, may mà ba hạng đầu đã có kết quả.

Mộ Bạch nói.

Truyện Chữ Hay