Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện

chương 8: vị khách tàng hình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giữa mỗi cái vị diện đều có một tầng lá chắn ngăn cách không thể vượt qua, đây cũng là lớp phòng hộ kiên cố nhằm duy trì sự cân bằng giữa các vị diện. Vị diện khoa học kỹ thuật cao đẳng, vị diện thế giới ma pháp, vị diện dị năng nguyên thuỷ, vị diện Tiên Ma thượng cổ, ...; mỗi vị diện đều có những nguồn năng lượng hấp dẫn lẫn nhau, rất dễ gợi lên tham niệm xâm lấn lãnh thổ, dẫn đến đủ loại chiến tranh.

Cho tới nay, nguyện vọng của một số người chính là có thể tự do di chuyển giữa các vị diện, thậm chí vì ý đồ này mà bọn họ không ngừng tăng cường dự trữ cá nhân, tích trữ bảo khố, nói trắng ra vẫn là nhằm phục vụ cho du͙ƈ vọиɠ cùng lợi ích. Nhưng chỉ có người của cục cảnh sát vị diện mới có dụng cụ phát xạ xuyên thời không, đa số người bình thường căn bản là vô duyên nhìn thấy.

Người của cục cảnh sát vị diện trong lúc chấp pháp sẽ sử dụng dụng cụ phát xạ xuyên thời không, sự tồn tại của cái chuôi nhỏ này cũng không phải là bí mật gì. Hiện giờ nhìn đến đồ vật trong tay Giang Tri, một số người xem livestream liền không bình tĩnh được.

Này, đây là đồ thật sao? Thì ra phía sau Streamer có cao tầng quản lý vị diện làm chỗ dựa sao ......

Giang Tri cảm thấy lúc này mà còn tiếp tục mở livestream thì có chút không ổn, hắn vội vàng tạm biệt người xem, cũng không thèm nhìn khu bình luận lập tức tắt livestream.

Hắn cầm lấy cái chuôi, lấy lại tinh thần, đang định đặt câu hỏi với không khí, sao lại có thể làm càn mà ăn vụng đồ của hắn như thế!

S liền "Ong" mở ra trước mặt hắn một màn hình màu xanh.

"Tiểu Lục?" Giang Tri nhìn cái màn hình đang lơ lửng giữa không trung.

Rất nhanh trên đó hiện ra một hàng chữ: "Đồ ăn cực kỳ ngon, đây là thù lao cho cậu."

Giang Tri: "......" Vị tiên sinh tàng hình này vậy mà cũng nói được.

Hắn tức đến bật cười: "Nếu tới thì chính là khách, chỉ là bộ dáng này thật sự làm ta có chút bối rối." Nói chuyện với không khí như vậy đúng là có chút ngốc.

Giang Tri cũng biết, tên quỷ trước mắt nhất định là một nhân vật lợi hại, lại có thể trực tiếp tác động lên S, thao túng loại công nghệ đen này để nói chuyện với mình. Nhưng Giang Tri vẫn muốn đánh hắn một trận.

Màn hình xanh nháy mắt hiện thêm một hàng chữ: "Vì một chút nguyên nhân đặc thù, hiện tại ta không thể hiện lên hình dáng cùng âm thanh."

Giang Tri đang muốn tiếp tục hừ lạnh, phía dưới lại xuất hiện một đoạn lời nói: "Cái chuôi kia là đồ vật duy nhất ta có thể cho cậu, cậu nếu là không thích, ta có thể đổi thành đáp ứng cậu ba chuyện."

Hắn nói như vậy nhưng thật ra lại làm Giang Tri có chút ngượng ngùng.

" ...... Không được, không được." Giang Tri bình tĩnh lại, "Ngươi đã ở chỗ này của ta thật lâu?"

Màn hình: "Hai ngày, không phải lúc nào cũng ở."

Giang Tri nghĩ thầm, quả nhiên!

Người này khẳng định nhìn thấy hắn, thấy hắn có thần sắc lạ, lại giải thích: "Không có bước vào nhà một bước."

Giang Tri tin, trong lòng cũng thở nhẹ một hơi, đối với vị khách tàng hình này một chút tâm tư mong chờ cũng không có.

"Tuy rằng không biết đây là cái gì nhưng nhìn cũng rất quý giá, ngươi thu hồi đi thôi, coi như vừa rồi là ta mời ngươi." Giang Tri nhẹ nhàng cầm đồ trong tay giơ lên.

Màn hình: "Không đáng giá."

Giang Tri cảm thấy phỏng tay, hay là người này đang muốn bẫy mình.

Màn hình: "Lần sau còn có thể tới nơi này của cậu làm khách sao?"

Giang Tri: "......" Hắn biết ngay mà!

Hắn dường như thấy lại khung cảnh khi làm sườn rang muối tiêu năm đó, gặp được A Mao lúc chưa trở thành A Mao béo múp míp như giờ ở ngoài sân; cũng là vẻ mặt vô tội đáng yêu, trên mặt tràn ngập "Ta có thể đi nhà ngươi ăn cơm sao? Chỉ thêm một miệng ăn be bé thôi 'khẩn cầu cùng chờ mong'."

Ai có thể nghĩ đến ẩn giấu sau lưng "miệng ăn be bé" A Mao lại là một lão hổ ăn thùng uống vại không thấy đáy.

Giang Tri đơ mặt, gian nan mở miệng: "...... Được, lần sau lúc tới nhớ chào hỏi trước một tiếng."

Boss cũng chỉ là hỏi cho có lễ mà thôi, đâu có quan tâm hắn có đồng ý hay không. Boss chỉ cần nghĩ là có thể tới, còn có thể thần không biết quỷ không hay. Thay vì chịu cảnh xuất quỷ nhập thần, nghi thần nghi quỷ, chi bằng dứt khoát đồng ý cho rồi.

"Được. Khi nào cậu nghĩ ra muốn đồ vật gì nhất thì lúc nào cũng có thể nói với ta."

Giang Tri còn chưa kịp trả lời, cái chuôi trong tay hắn dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng trông còn nhỏ hơn viên ngọc thạch dụng cụ phát sóng. Thấy vị khách tàng hình không thu lại nó, Giang Tri đành đem cái chuôi bé nhỏ này treo vào vòng cổ, vậy là sợi dây chuyền lại nhiều thêm một mặt dây.

Đêm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, Giang Tri cảm giác chính mình có chút không ổn, tưởng tượng đến sau này trong nhà lại phải cung phụng thêm một vị "boss", lại có thêm một người tranh đồ ăn với mình, ngực hắn liền nghẹn a!

Chờ đến hôm sau, khi Giang Tri tỉnh dậy mới phát hiện đầu sỏ khiến mình nghẹn tức ngực lại chính là A Mao đã biến mất hai ngày nay. A Mao đang vững vàng mà ngồi chình ình trên ngực hắn, thật không khác gì bị một tảng đá lớn đè ép ......

Giang Tri túm cái cổ béo đến bị mỡ che mất kia của A Mao, nhấc nó lên khỏi người, nói: "Tê ...... tên nhóc lanh lợi nhà ngươi thế mà dám bỏ ta ở nhà một mình. Sau này trong nhà lại thêm một miệng ăn, ngươi cũng nên giảm béo đi thôi ......" Giang Tri lạnh lùng nói.

A Mao đương nhiên là tạc mao, giơ móng vuốt quào cho một cái.

Lúc này Giang Tri mới từ từ mở lên phòng livestream, vừa thấy thông báo liền sửng sốt.

[Cấp bậc]: [Tinh tệ]: , [Ngôi sao]: ,, [Số người xem cao nhất]: ,, [Số lần livestream]:

Chỉ mới ngủ một giấc, mới qua có chín, mười giờ, thế nhưng tăng thên gần vạn ngôi sao?? Đây là tình huống gì vậy?

S: "Chúc mừng đạt được w ngôi sao! Theo quy định, hiện tại ngài có thể mở cửa hàng buôn bán mỹ thực trực tuyến toàn vị diện!"

"Miệng ăn be bé" A Mao mà cưng như này thì sen nào từ chối nổi. Có ăn thùng uống vại cũng chiều tất

Truyện Chữ Hay