My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

game né mìn bất khả thi?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vào một ngày thứ bảy.

Hình như hôm sau, Yuuka sẽ đến họp cùng với Hachikawa-san và Shinomiya Ranmu để bàn bạc về nhóm idol mới.

Vậy mà lúc này em ấy lại hoàn toàn để tâm vào chuyện khác―――như thể đã quên mất điều đó.

"Tuy đang mùa thu nhưng sáng sớm vẫn còn lạnh lắm đó, Yuu-kun."

"Mới có 5 giờ thôi nhỉ. Sau cùng thì sáng sớm lạnh là đương nhiên rồi..."

"Tại vì, chả phải Yuu-kun đã nói là hãy tập vào khung thời gian không có người quen hay sao."

Tôi và Yuuka vừa trao đổi chuyện phiếm―――vừa bắt đầu thay sang bộ đồ thể thao.

Tôi buộc khăn lên như băng đô để mái trước không bị vướng và khoác lên người bộ đồ thể thao.

Và Yuuka, tuy không đeo kính, nhưng đã cột tóc đuôi ngựa, đang mặc bộ đồ thể thao và chiếc quần ngắn.

Vì lối sinh hoạt bình thường diễn ra ở trong nhà, nên tôi cứ có cảm giác khác lạ.

Trong lúc suy nghĩ như vậy, tôi cùng với Yuuka―――bắt đầu duỗi người, kéo giãn gân gót chân, và tiến hành khởi động trước khi chạy.

Đúng vậy... Thế rồi, sau khi bài khởi động kết thúc.

Chiến dịch giảm cân hợp tác đã bắt đầu―――tôi sẽ chạy bộ cùng với Yuuka.

"...Để anh xác nhận lại lần nữa. Yuuka, thực sự―――định chạy bộ đấy à?"

"Đương nhiên! Để giảm cân nặng tăng trước đó thì... chúng ta phải vận động nhẹ!! Để có được dáng người hoàn hảo cho buổi live, để có được thân hình mê hoặc Yuu-kun―――em sẽ cố gắng!!"

"Chắc em sẽ không nghe đâu, nhưng hãy để anh nói lại lần cuối nhé? Dù chỉ một tí, một tí tẹo cỏn con thôi, anh cũng không nghĩ là Yuuka đã mập lên đâu?"

"Cảm ơn anh. Nhưng mà nhé... số liệu thì lúc nào cũng tàn khốc đó. Yuu-kun."

Những lời thốt ra kèm theo ước nguyện nhỏ nhoi của tôi, quả nhiên là không thể chạm đến em ấy.

Ác quỷ mang tên giảm cân đã đeo bám lấy Yuuka... và buổi chạy bộ đã bắt đầu.

"Hà... hà..."

Không khí lạnh thổi sộc vào trong cổ họng, khiến tôi bất chợt ho sặc sụa.

Trước khi đó tôi đã thở hổn hển, và gần như là mệt mỏi rã rời.

Tuy không có mấy tự hào gì―――nhưng tôi chả thích vận động chút nào.

Một mùa thu đọc sách (manga, light novel) thay vì một mùa thu thể thao.

Những ngày nghỉ chui rúc trong nhà, ngồi xem anime, chơi 『Alice Stage』―――tôi muốn một mùa thu như vậy.

"Yuu-kun, ổn không anh? Có cần em chạy chậm lại không?"

"À, không... anh vẫn còn chạy được..."

Một bên, Yuuka tuy đang ướt sũng mồ hôi, nhưng khuôn mặt của em ấy dường như vẫn còn dư thừa năng lượng.

Quả là diễn viên lồng tiếng.

Bình thường Yuuka có lối sinh hoạt trong nhà giống như tôi, nhưng quả nhiên, không biết là do em ấy đã luyện tập hay gì―――mà chỉ số thể lực cơ bản của chúng tôi lại khác nhau.

Diễn viên lồng tiếng thời nay, không chỉ yêu cầu có giọng, mà còn khả năng hát, nhảy và vô vàn những thứ khác.

Mặc dù từ trước đến giờ Yuuka ít khi có cơ hội được lên live... nhưng kế hoạch lập nhóm idol được đưa ra, rồi bỗng dưng lại thêm cả in-store live tại 5 khu vực nữa.

Không biết tự khi nào, em ấy đã nỗ lực trong những bài luyện tập cơ bản để chuẩn bị cho khoảnh khắc ấy.

―――Cho dù vậy.

Với tư cách là 『người chồng』 tương lai, không thể có chuyện... tôi sẽ mệt lử trước Yuuka được.

Dù là người theo phái 2D, nhưng tôi vẫn còn sót lại chút tự trọng chứ. Như một người đàn ông.

"... Được rồi, Yuuka. Chạy nhanh hơn đi."

"Ế, nhanh hơn sao!? Yuu-kun, anh sẽ gục đó?"

"Không sao cả. Chỉ cần có giọng của Yuuna-chan... là anh sẽ khôi phục lại ngay mà."

"Thể trạng kiểu gì vậy!? Nhưng nếu anh đã nói vậy... e hèm. Nào, nào, cố lên nhé! Thấy anh nỗ lực hết sức như vậy, Yuuna―――yêu anh nhiều lắm đó!!"

―――Thanh thể lực của Sakata Yuuichi, đã hoàn toàn hồi phục.

Não bộ còn đang mơ màng, đã trở nên thông suốt.

Bằng một cách nào đó, thị giác đã khai mở, chân tay đã không còn nặng nề nữa.

Ngay lúc này, không biết chừng―――tôi lại có thể bay trên bầu trời.

Quả là Yuuna-chan... Nữ thần chữa lành.

"Chờ đã, Yuu-kun!? Tuyệt quá, anh thực sự đã chạy nhanh hơn rồi...!"

"Chỉ cần có giọng của Yuuna-chan―――Anh sẽ luôn hồi toàn lực! Thế nên, trong chiến dịch giảm cân này của Yuuka... anh sẽ chạy hết tốc lực với em!!"

"...Cảm ơn, Yuu-kun. Được rồi! Em chắc chắn sẽ có được một cơ thể tuyệt vời để cuốn hút, dù là fan hay là Yuu-kun!!"

Do vậy.

Tôi đã chạy bộ cùng Yuuka hơn một tiếng quanh thị trấn vào buổi sáng.

Tôi không hề nghĩ kết cục lại thành ra thế này.

"Hà... mệt quá..."

Sau khi buổi chạy kết thúc và trở về nhà, ngay khoảnh khắc bước vào cửa, tôi đã ngã gục xuống hành lang.

Tôi nằm sõng soài trên sàn, thở không ra hơi.

Mồ hôi chảy ròng ròng khắp người, hai

chân đau đớn không kém phần.

"Phù he... Em cũng mệt quá..."

Yuuka ngồi bệt xuống cạnh tôi cũng đang gật gù.

Tóc mái dính trên trán bởi mồ hôi, cùng với hai má đỏ ửng.

Nói thế nào nhỉ... một sự khiêu gợi rất chi là khoẻ mạnh.

"Chúng ta đã vận động được kha khá, nhưng... nóng quá nhỉ. Mới đầu còn lạnh thế mà."

"Đúng vậy nhỉ... Tim anh vẫn còn đập liên hồi, đây rõ ràng là do bình thường vận động không đủ..."

"Ahaha... Cơ mà, nóng quá..."

Yuuka nói vậy, rồi kéo phần trước bộ đồ thể thao ra, để lộ chiếc áo thun màu trắng.

Thế rồi em ấy bắt đầu vẫy tay, hướng gió về phía mình.

À rế... cái gì vậy? Quanh khe ngực của chiếc áo thun.

Tôi vừa thấy cái gì đó màu hồng―――

"...!"

Khi nhận ra thứ đó chính là "áo ngực xuyên thấu", tôi lập tức đảo mắt ra khỏi Yuuka.

Thế nhưng... ánh mắt tôi lại một lần hướng về khe ngực của Yuuka, như hai cực của nam châm.

Chiếc áo thun màu trắng dính liền da bởi mồ hôi.

Nhờ vậy, tôi có thể thấy rõ thân hình mảnh mai của Yuuka qua bộ đồ của em ấy.

Khe ngực cũng có độ dính y hệt―――những đường nét nhỏ nhắn nhưng rất xinh đẹp.

Đồng thời―――chiếc áo ngực màu hồng bao phủ bộ ngực đó.

Lộ rõ hết rồi... cả viền ren cũng trồi lên nữa.

"...? Yuu-kun, sao vậy? Tự dưng nhìn em chằm chằm như thế...?"

"Á, k-không! Không có gì, không có gì cả!!"

Ngay sau khi chạm mắt với Yuuka vẫn còn đang ngây ngô, tôi liền nhanh chóng quay mặt lại.

Tệ rồi, tệ rồi.

Dù có là hôn thê đi nữa―――thì nhìn chằm chằm vào bộ dạng xuyên thấu ướt đẫm mồ hôi cũng là điều không nên.

Thế nhưng... không hiểu Yuuka đã nghĩ gì.

Mà em ấy chợt lấy tay―――giữ lấy vào hai má tôi.

Và đột nhiên ép mặt tôi hướng về phía em ấy.

―――Đường nét cơ thể gợi cảm của Yuuka.

―――Chiếc áo ngực màu hồng với viền ren.

Phần dưới của bộ đồ Yuuka đang mặc, tất cả... đều bay thẳng vào trong tầm mắt của tôi.

"Chờ, đã... Yu-Yuuka!? Em đang làm gì vậy!?"

Do phần đầu bị giữ chặt, tôi liền nhanh chóng nhắm chặt mắt lại để không nhìn thấy gì cả.

Trong khi tôi đang giữ ý tứ... không hiểu sao Yuuka lại thì thầm bằng giọng nói như thể đang rất vui sướng.

"Ehehe~ Có sao đâu? Anh muốn nhìn nữa không? Cứ nhìn em đi..."

"Ế!? Nhìn―――cũng không sao ư?"

"...Ừm. Bởi vì Yuu-kun... đã định nhìn em mà?"

Lời thì thầm của quỷ là đây hay sao.

Nếu đối phương không phải là hôn thê, thì tôi chắc chắn sẽ nghi đó là mỹ nhân kế. Nếu dính bẫy là sẽ bị mấy anh áo đen bắt đi đấy? Tôi biết vậy, tôi biết rõ là vậy.

Thế nhưng... đối phương lại là hôn thê của tôi, Watanae Yuuka.

Nếu Yuuka đã nói là "Có sao đâu"...

―――Thì cho dù bị tôi nhìn, cũng không sao ư?

Lý trí và bản năng đang giằng xé trong tâm trí tôi... nhưng chỉ trong thoáng chốc, lý trí đã lĩnh đòn KO.

Thế rồi, tôi từ từ mở mắt lại.

Cơ thể trong suốt của Yuuka dần dần hiển hiện trước tầm mắt tôi.

"Ehehe~ Quả nhiên là không tốn công em vận động mà... Vận động nhẹ đúng là có hiệu quả giảm cân tức thì nhỉ! Bởi vì Yuu-kun đã mê mẩn―――trước thân hình đã cải thiện của em đúng không?"

"...Hửm?"

"Được rồi, thế thì Yuu-kun! Hãy cứ mê mẩn trước thân hình mảnh mai của em đi."

Yuuka nói vậy, rồi đặt tay phải ra phía sau đầu.

Khuôn mặt đắc ý đó có chút ngượng ngùng, nhưng dường như Yuuka―――đang tạo dáng như những người mẫu trong tạp chí gravure.

Với tư thế đó, đương nhiên khe ngực sẽ càng nổi bật hơn... hệ quả là tình huống "áo ngực xuyên thấu" lại càng tồi tệ hơn.

Bộ đồ đó khác gì có mà không có cơ chứ.

"Được rồi, Yuu-kun! Sau khi nhìn cơ thể đã gầy đi của em, mời anh hãy phát biểu cảm tưởng!"

"Ê... À, ờm... H-Hồng?"

"...Hồng?"

Trên mặt Yuuka là một biểu cảm rất khó hiểu, trước những lời tôi lỡ buột miệng trong lúc dao động,

Em ấy từ từ đổi hướng nhìn từ phía của tôi―――xuống phía dưới cơ thể của mình.

――――Thế rồi.

"U'kyaaaaaa!? Xuyên thấu ư!?"

"Xin lỗi, xin lỗi! Yuuka đã nói có nhìn cũng không sao, thế nên con quỷ trong người anh mới!!"

Trước lời xin lỗi chân thành của tôi, Yuuka liền lấy hai tay che đi phần ngực.

Hai bờ má nhuộm đỏ, đôi môi bĩu lại―――Yuuka liền đáp lại với đôi mắt thẹn thùng.

"...Xin lỗi nhé. Đột ngột như vậy, em vẫn chưa chuẩn bị tâm lý... xấu hổ quá mà. Etou, anh đã nghĩ là muốn nhìn... điều đó khiến em khá là hạnh phúc đấy?"

"Hạnh phúc... ư?"

"Đừng hỏi trực tiếp điều đó chứ... Dâm tặc."

Thế rồi Yuuka mỉm cười bẽn lẽn "Ehehe~" và khẽ thì thầm.

"Bởi vì đó là Yuu-kun mà em yêu. Vì anh đã thấy được sự quyến rũ của em―――đương nhiên là em sẽ hạnh phúc rồi."

Sau đó―――tôi đã dùng khăn tắm để lau hết mồ hôi trên người, thay sang thường phục và ngồi tựa lưng xuống sofa trong phòng khách.

Không hiểu sao hai chân còn cứng hơn là tôi nghĩ.

Nhân tiện thì Yuuka đã vào tắm trước.

―――Cơ mà tôi không hề biết rằng chạy bộ sẽ có hiệu quả tức thì.

Ít ra chỉ cần có được kết quả khiến Yuuka cảm thấy thoả mãn, chắc vậy là đủ rồi.

Bởi vì tôi không còn nhìn thấy... Yuuka trong bộ dạng khổ tâm như hôm qua với hôm kia nữa rồi.

"...Hiiiiiic... Thôi, kết thúc rồiiiiii..."

Tôi vừa nghe thấy tiếng kêu thất thanh thì phải―――đột nhiên cửa phòng khách mở sập ra.

Yuuka trong bộ thường phục, bỗng dưng ngã gục xuống.

"Yu, Yuuka!? C-Có ổn không?"

"Ổn ở đâu chứ... Cân nặng của em chẳng hề giảm tí nào... Xin chào thế giới, Yuuka-chan mũm mĩm đây..."

"Sao lại tự chê bai bản thân vậy!? Anh đã nói là em không có mập tí nào cả, bình tĩnh lại đi!?"

Trong lúc cố nói đỡ cho Yuuka―――thì tôi đã nghĩ, quả nhiên là kỳ lạ nhỉ?

Bởi vì, chúng tôi đã chạy bộ đến thế mà?

Rõ ràng không giảm được một ly, chả phải là kỳ lạ hay sao?

Hay có khi nào, vấn đề lại nằm ở cân bàn...

Chính vì vậy―――tôi bèn dẫn theo Yuuka đã gục ngã trước tuyệt vọng, hướng về phía phòng thay đồ.

Ở đó chính là chiếc cân bàn.

"Nhân tiện thì, Yuuka, so với hồi trước em đã tăng lên bao nhiêu?"

"...Được rồi, được rồi, là 2kg. 2kg đấy! Nữ sinh cao trung, tăng tận 2kg!!"

Tạm thời bỏ qua việc Yuuka vẫn còn đang nhặng xị.

Tôi liền thử đứng lên cân bàn.

Kim đã xoay, và cân nặng được chỉ là...

"...Ừm. So với lần đo lúc trước của anh, cũng đã tăng lên 2kg."

"Ôiiii... Tức là đồ ăn em chuẩn bị không được tốt ư? Thế này thì, em không thể trở thành vợ của Yuu-kun được rồiiii..."

"Sai rồi, sai rồi. Không phải như thế―――Ý anh là, cân nặng bị lệch rồi!"

"...Hể?"

Sau khi bước xuống khỏi cân, tôi liền nghĩ đến việc liệu kim chỉ có thể chỉnh sửa được không, và lật ngửa cân bàn lại.

Thế rồi―――có một mảnh giấy dính ở đó như được cắt ra từ cuốn vở.

『Thế nào? Em trông chờ hai người nhân cớ giảm cân để tiến hành "vận động sinh con" nhé.』

―――Lại là do con bé nhúng tay vào à!!

Tôi có thể hình dung ra bộ dạng mỉm cười "Kekeke" như tiểu quỷ của con bé mà chỉ biết thở dài.

"...Anh biết là kỳ lạ mà. Sau lễ hội văn hoá, con bé chả làm trò gì cả mà lập tức quay về. Đứa em gái ngốc nghếch này, sao có thể không làm gì cả... Nên là, Yuuka. Khủng hoảng giảm cân lần này, là do Nayu đã chỉnh sửa lại cân bàn―――"

"...Yuu-kun. Để em gọi điện chút được không?"

―――Sau đó.

Vì đã chọc giận Yuuka, với uy thế ngang ngửa chiến thần A Tu La.

Nayu đã phải liên tục nói "Xin lỗi, em sẽ không tái phạm nữa" như sắp khóc đến nơi.

Mà... hoàn toàn là do con bé tự làm tự chịu thôi.

Truyện Chữ Hay