"Hưm hưm hừm♪"
Tôi đang nghỉ ngơi thư giãn tại phòng khách thì thấy Yuuka ngân nga bước ra khỏi phòng.
Hai tay em ấy đang cầm một bộ trang phục bồng bềnh mà trước đây tôi chưa từng thấy.
Yuuka liên tục vẫy nó trước mặt tôi, cứ như đang mong đợi một câu trả lời vậy.
"Yuu-kun, câu hỏi dành cho anh! Đây là gì nào?"
"Quần áo em mới mua à?"
"Phù phù~ Sai rồi đó."
Yuuka nở nụ cười tinh nghịch về phía tôi.
"Câu trả lời chính xác là... trang phục của event sắp tới đó!!"
"Cái... gì cơ...?"
Trang phục của event sắp tới?
Điều đó, có lẽ nào là――
"Yuuka... em sẽ xuất hiện tại event mới nhất của Alice Stage ư?"
Thực sự nói ra có hơi buồn... nhưng Yuuna-chan lúc nào cũng được xếp ở đáy bảng.
Tôi rất yêu cô ấy, tuy nhiên độ nổi tiếng của Yuuna sao có thể đủ cao để được mời tham dự event chứ!?
"Thực ra, Hotta-san mới là người được mời, nhưng chị ấy lại có việc bận. Do cần gấp nên em và một Alice Idol chung văn phòng đã được cử đi tham dự. Nhưng cũng chỉ là thay thế thôi."
"Kể cả vậy thì vẫn rất tuyệt vời! Chúc mừng em nhé, Yuuka!!"
"Vâng! Cảm ơn anh, Yuu-kun!!"
Dù đã có nhiều chuyện xảy ra, nhưng...
Yuuna-chan cuối cùng cũng có được cơ hội tham gia event.
Tôi cảm động đến mức, vừa nghĩ mà rưng rưng nước mắt.
"Thế nên là... Tèn ten! Đây là y phục sân khấu được tái hiện ngoài đời thực của Yuuna-chan!!"
Tôi tức tốc bật dậy và chạy về phía Yuuka.
Đó là một chiếc váy một mảnh màu hồng được trang trí với nhiều dây ren.
Bên trái còn thắt một chiếc nơ lớn màu vàng.
Có thể nói đây chính là bộ cánh của thiên sứ.
"Yuu-kun, anh nghĩ sao?"
"Anh sẽ chảy máu mũi mất."
"Ể!? Xin lỗi, nhưng em sẽ rất giận nếu anh để máu dính vào đấy!"
Bất ngờ bởi phát ngôn đó, Yuuka liền kéo chiếc váy lại và nhìn chằm chằm về phía tôi.
"Vậy thì... anh có muốn thấy em mặc nó không?"
Tôi tưởng tượng em ấy trong trang phục của Yuuna-chan, với nụ cười lớn trên khuôn mặt.
――――――
"Yuu-kun?"
Yuuka chọc vào vai tôi vài lần.
Nhưng tôi không thể đáp lại được.
"...Hứ. Yuu-kun là đồ ngốc. Em không cho anh xem nữa."
"A, không, không phải vậy. Chỉ là..."
"Nếu anh không muốn thấy thì được thôi."
Sau đó em ấy thè lưỡi về phía tôi, quay về phòng và đóng sập cửa.
Tôi bỗng cảm thấy đau nhói trong lồng ngực.
"Yuuka, e-em nhầm rồi! Nói thế nào nhỉ..."
Nếu phải chọn giữa muốn thấy hay không muốn thấy.
Đương nhiên... là tôi muốn thấy rồi.
Nhưng tôi cũng rất sợ.
Nếu thấy em ấy trong trang phục của Yuuna-chan, với nụ cười lớn trên khuôn mặt.
Tôi sợ hai hình ảnh đó sẽ trở thành một.
Và con tim đã thề rằng sẽ chỉ yêu gái 2D này――――sẽ bắt đầu lung lay.
...Nhưng.
Có khi nào tôi chỉ đang viện cớ.
"...Anh muốn thấy."
Tôi hạ quyết tâm và nói với Yuuka từ phía ngoài cánh cửa.
Cửa phòng đột nhiên mở ra.
"Mồ! Anh đã để Yuuna phải đợi lâu rồi đó. Em sẽ không tha thứ đâu nhé!"
Và hiện trước mắt tôi là Yuuka, nhìn y hệt Yuuna-chan...
Mái tóc màu nâu buộc thành hai bím.
Cùng với bờ miệng tròn xinh xinh như mèo con.
Bộ váy hồng mà tôi từng thấy trong event gacha, thực sự đẹp đến mức sững sờ.
Đồng thời, hiện giữa phần tất đùi màu đen và váy――――là vài cm của 'lãnh địa bất khả xâm phạm'.
Dễ thương quá đi, tôi chết mất.
"Khi kết thúc đợt event này, mọi người sẽ cùng nhau hát bài hát chủ đề! Yuuna sẽ vừa nhảy vừa hát trong bộ trang phục này!"
"Sẽ đi. Anh nhất định sẽ đi."
Tôi đã mua sẵn vé tham gia sự kiện.
Tuy không hề nghĩ rằng Yuuna-chan sẽ được lên sân khấu, nhưng tôi đã hứa đi cùng với Masa.
"Anh chắc chắn sẽ đến xem. Vì 『Tử thần lạc cõi tình』 này đã hứa sẽ luôn ủng hộ Yuuna-chan."
"Vâng! Yuu-kun... không, 『Tử thần lạc cõi tình』-san. Lúc nào anh cũng ở bên em, thực sự cảm ơn anh rất nhiều!"
Event sẽ được tổ chức vào chủ nhật tuần kia.
Tôi không thể chờ được đến ngày đấy.
Tôi háo hức đến mức... có khi thức trắng đêm đến lúc đó mất thôi.
◆
Sáng hôm sau.
Như bao ngày khác, tôi và Yuuka cùng nhau đến trường, sau đó ngồi vào chỗ của mình.
"Oi, mày đã nghe chưa, Yuuichi?! Buổi hoà nhạc tuần kia của Alice Stage sẽ có Rammu-sama và Yuuna-hime tham dự thay đó! Are you ready?! Yea――――ahh!!!"
Đúng lúc tôi chuẩn bị ngồi thì Masa bắt đầu hét lên đầy sung sướng.
Đã vậy, thằng này còn nhảy lên nhảy xuống, khiến cho mọi người băn khoăn không rõ chuyện gì đang xảy ra.
"Mày cần phải bớt tăng động đi..."
"Ngược lại thì có, sao mày lại có thể bình thãn đến thế?! Lần đầu tiên diện kiến waifu trước mặt công chúng đấy! Mày phải hưng phấn hơn chứ, hưng phấn―――"
"Kurai! Quay về chỗ ngồi đi! Em kích động quá mức rồi đó!"
Giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi đã bước vào lớp và ra lệnh cho Masa, người vẫn còn đang om sòm.
Dưới áp lực của Gouzaki-sensei, Masa chùng hai vai xuống, bắt đầu lết về chỗ ngồi.
"...Ai ngờ Gouzaki-sensei lại là người mắng Kurai bị kích động quá mức chứ?"
Nihara-san vừa cười vừa nói từ góc chéo chỗ ngồi của tôi.
Quả thực, nếu bị một giáo viên năng động và tràn đầy nhiệt huyết nhắc nhở về vấn đề kiềm chế cảm xúc, thì Masa cần phải xem xét lại bản thân.
"―――Được rồi, quyết định thế này đi!"
Trong lúc tôi đang nghĩ về điều đó thì.
Gouzaki-sensei chợt lên tiếng và chỉ tay―――về phía Yuuka.
"...?"
Cả lớp không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Yuuka vẫn giữ nguyên biểu cảm của mình, nhưng do cũng cảm thấy khó hiểu, nên em ấy liền hỏi lại.
"...Quyết định gì cơ ạ?"
"Sensei đã quyết định sẽ phân em đi làm tình nguyện."
Tình nguyện?
Gouzaki-sensei lờ đi thắc mắc của cả lớp và bắt đầu giải thích.
"Sensei có người quen làm việc ở trường mẫu giáo kế bên. Nên cô đã thử hỏi xem có thể cho phép học sinh tình nguyện không!! Và học sinh đó chính là... Watanae Yuuka! Em, sẽ là người đảm đương nhiệm vụ này!"
"...Tình nguyện ở trường mẫu giáo?"
Yuuka bối rối lắc đầu sang một bên, không hiểu rõ ý nghĩa của câu nói vừa rồi.
Gouzaki-sensei nhìn về phía Yuuka, khuôn mặt đầy mãn nguyện.
Sau đó cô ấy đặt tay xuống hai vai của Yuuka.
"Đúng vậy. Em có thể chơi đùa với những đứa trẻ ở nơi đấy, chắc chắn khoảng thời gian đó sẽ rất vui! Vậy nên cô rất mong em có thể tình nguyện ở trường mẫu giáo!"
"Etou..."
"Cô muốn em đến đấy vào ngày chủ nhật hai tuần sau, tính từ bây giờ! Chi tiết cụ thể sẽ được giải thích vào hôm đó!"
"Ể...? Chủ nhật, hai tuần sau ư...?"
Đôi mắt của Yuuka bắt đầu rưng rưng.
Nhưng em ấy đã không nói gì.
Đúng hơn là, em ấy đã không thể nói được gì.
Yuuka ở trường, không giỏi giao tiếp với người khác... em ấy đã luôn là một cô gái như vậy.
Chủ nhật, hai tuần nữa.
Chính là hôm diễn ra event 『Love Idol Dream! Alice Stage☆』.
Đó là ngày cực kỳ quan trọng với Yuuka, là lần đầu tiên Izumi Yuuna có cơ hội toả sáng trên sân khấu.
"Vậy thì, Watanae. Trông cậy vào em."
"Khoan đã... Sensei!"
Tôi bất giác bật dậy và hét lên.
"...Sakata?"
"Yuuichi, sao vậy?"
Nihara-san và Masa nhìn chằm chằm về phía tôi, khuôn mặt lộ rõ vẻ băn khoăn.
Cả lớp đang đổ dồn sự chú ý về phía tôi.
Trong bầu không khí nặng nề này... đôi môi run rẩy của tôi, đã không thể cất thành tiếng.
"Sakata, em cần gì từ sensei à?"
"...Không ạ."
Kết cục thì, tôi đành ngồi xuống và buổi học liền kết thúc.
―――Tôi hướng ánh nhìn về phía Yuuka.
Em ấy vẫn đang ngồi đó, cắn chặt môi.
Khuôn mặt vô cảm đó bắt đầu chùn xuống.
◆
"Sensei!"
"Hửm? Sakata, có chuyện gì vậy em?"
Vào giờ nghỉ.
Sau khi đảm bảo xung quanh không còn ai khác, tôi liền chạy đến và gọi tên Gouzaki-sensei.
Hiện trên mặt Gouzaki-sensei là một dấu chấm hỏi.
Tôi không giỏi đối phó với những người như cô ấy.
Tôi cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói.
"Tại sao Watanae-san lại là người được chọn?"
"À. Ý em là công việc tình nguyện đó hả."
Gouzaki-sensei mỉm cười và bước về phía tôi.
Sau đó cô ấy đặt tay lên vai tôi.
"Watanae hoặc Sakata, sẽ là một trong hai em."
Không ngờ đến chuyện sẽ được nhắc đến tên mình, nên tôi cảm thấy hơi khó hiểu.
"...Tại sao lại là Watanae và em ạ?"
"Bởi vì hai em rất giống nhau."
Sensei đột nhiên nói những lời như vậy.
Tôi càng run rẩy hơn trước.
"G-Giống nhau ở đâu chứ? Em còn chưa từng nói chuyện với Watanae-san... và tính cách của bọn em cũng hoàn toàn khác nhau."
"Quả thực tính cách của hai em hoàn toàn khác nhau. Nhưng đồng thời, hai em cũng có điểm tương đồng đó."
"... Ý của cô là sao ạ?"
Tôi càng trở nên khó chịu với Gouzaki-sensei, sau khi phải nghe những lời đậm mùi triết học đó.
Không rõ liệu cô ấy có biết được những gì tôi đang cảm thấy lúc này.
Nhưng Gouzaki-sensei chỉ dơ ngón trỏ lên đầy tự hào và tiếp tục giảng giải.
"Sakata, em là một người dịu dàng và thân thiện, nhưng trừ Kurai ra, em không hoà đồng được với bất kỳ ai khác trong lớp, phải không? Watanae rất kém khoản giao tiếp với mọi người, và khả năng cảm nhận cũng bị hạn chế. Sensei tin rằng, khả năng giao tiếp là nhân tố quan trọng nhất để trở thành người lớn. Vậy nên khi nhìn thấy hai em, cô thực sự cảm thấy rất lo lắng."
Khả năng quan sát của cô ấy khiến tôi phải giật mình.
Tôi đã tưởng Gouzaki-sensei chỉ là một giáo viên năng động và tràn đầy nhiệt huyết.
Ai có thể ngờ rằng cô ấy lại có khả năng phát hiện ra những góc khuất của học sinh.
"Watanae nói chuyện vẫn còn khá cứng nhắc. Nên nếu cứ để như vậy, em ấy sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống sau này."
"N-Nhưng Watanae-san...!!"
―――Nếu là Yuuna-chan, em ấy hoàn toàn có thể nói chuyện được với rất nhiều người!
Tôi muốn nói điều đó. Nhưng lại không thể nói ra được.
Bởi vì đây là bí mật giữa tôi và Yuuka.
"Nhưng..."
"Không... có gì ạ."
"Trong lớp có hai người không giỏi giao tiếp với người khác. Watanae và... Sakata. Là một giáo viên, cô muốn hai em có thể tận hưởng cuộc sống học đường hơn nữa."
Tôi hiểu điều sensei muốn nói.
Tôi biết cô ấy đang lo lắng cho chúng tôi.
Nhưng đồng thời, tôi cũng cảm thấy khó chịu.
Sau khi chứng kiến cảnh gia đình tan vỡ, tôi đã không còn mơ mộng đến việc kết hôn.
Sau khi trải nghiệm cảm giác thất tình đau đớn hồi sơ trung, tôi đã quyết định sẽ chỉ sống trong thế giới 2D.
Và giống như tôi, chắc hẳn... Yuuka cũng từng trải qua điều gì giống như vậy trong quá khứ.
Mỗi người đều có một thứ phải gánh vác trên vai, dù là nhỏ hay lớn.
Mỗi người đều có một con đường của riêng họ.
Vậy nên, tôi không hề tán thành với suy nghĩ của Gouzaki-sensei khi cho rằng mọi người đều giống nhau.
"Trường học, nên là nơi học sinh có thể tận hưởng hết mình... Chả phải như vậy mới đúng hay sao?"
Tôi cắn môi và ép những lời đó ra khỏi mồm.
Và hướng về phía sensei―――
"Gouzaki-sensei, Sakata-kun."
Ngay khoảnh khắc đó.
Một Yuuka phất phơ mái tóc đuôi ngựa đang chỉnh lại cặp kính, trong chế độ 'ở trường', từ từ bước về phía chúng tôi.
"Yuu... Watanae-san."
Yuuka ngước về phía tôi.
Không giống ở nhà, biểu cảm của em ấy vẫn nghiêm túc như thường, nhưng... tôi có cảm giác như Yuuka đã định nói lời "cảm ơn".
Linh cảm của tôi mách bảo như vậy.
"...Sensei, em vừa nghe qua cuộc trò chuyện lúc nãy. Cô muốn em... có thêm kinh nghiệm xã hội ạ?"
"Đúng đó! Học cách xây dựng mối quan hệ với học sinh mẫu giáo sẽ dễ dàng hơn với người cùng trang lứa với em đó!! Sensei muốn Watanae sau lần tình nguyện này... có thể mỉm cười nhiều hơn với người khác."
"...Vậy ư."
Yuuka liền cúi đầu xuống.
Em ấy run rẩy, hai mắt rưng rưng và dường như sắp rơi lệ.
"Vâng ạ. Em sẽ đảm đương nhiệm vụ này."
――――Kinh nghiệm xã hội ư?
Yuuka chính là Izumi Yuuna cơ mà?
Em ấy đã cố gắng hơn bao người khác.
Em ấy đã mang lại nụ cười cho rất nhiều fan của Yuuna-chan.
――――Mỉm cười nhiều hơn với người khác ư?
Yuuka đã luôn mỉm cười trước mặt tôi.
Dù chỉ đóng giả Yuuna-chan, em ấy vẫn luôn nói chuyện rất chan hoà.
Em ấy vẫn luôn mỉm cười hạnh phúc... với rất nhiều fan của Yuuna-chan.
Nhưng, chỉ vì những định kiến cổ hủ về cuộc sống học đường, Watanae Yuuka đã phải nhận lấy phán quyết của trường học.
Nếu họ định nhốt em ấy vào một suy nghĩ rập khuôn và lãng phí thời gian của em ấy như vậy.
Thì việc giúp đỡ 'người vợ' những lúc khó khăn...
――――Là trách nhiệm của một 'người chồng', đúng không?
"Sensei."
Tôi đứng về phía trước Yuuka và lên tiếng.
"Em sẽ đảm đương việc đó. Em sẽ tình nguyện ở trường mẫu giáo."
Đôi mắt của Yuuka chợt mở rộng.
Gouzaki-sensei cũng nhìn về phía tôi để lí giải quyết định của tôi thực chất là gì.
"Sakata. Ý em là sao?"
"Sensei, cô nói em cũng có vấn đề trong khoản giao tiếp, đúng không? Nếu vậy thì, hãy để em làm trước. Hay có lý do nào đó mà em không được phép như vậy?
Tôi liền mạnh dạn tuyên bố.
Tôi không rõ Gouzaki-sensei cảm thấy như thế nào về chuyện này, nhưng cô ấy trông rất hài lòng.
"Được thôi. Công việc tình nguyện tuần kia sẽ do em, Sakata-kun đảm nhiệm. Thay cho Watanae, em sẽ là người phụ trách chuyện này!"
◆
"Xin lỗi, Yuu-kun. Đã để anh phải làm thay em..."
Sau khi Gouzaki-sensei đã rời đi, Yuuka cúi đầu xuống đầy hối lỗi.
"Nếu em đã hoà đồng hơn với các bạn khác, Gouzaki-sensei đã không nói những điều đó..."
"Yuuka, nếu như vậy thì chắc chắn em đã không trở thành hôn thê của anh rồi."
Tôi nói đùa với Yuuka.
"Yuuna-chan đã luôn ở bên anh, trong khi anh vẫn chưa làm được gì để đền đáp lại. Chí ít thì―――anh có thể làm được chuyện này."
"Yuu-kun..."
"Oi, Sakata, Watanae! Có chuyện gì vậy?"
Nihara-san đột nhiên xuất hiện trong khi chúng tôi đang trò chuyện.
"N-Nihara-san?"
"Hai cậu hiếm khi nói chuyện với nhau lắm đó? Đang bàn về vụ gì vậy?"
Nihara-san liền nhìn kỹ về phía khuôn mặt của Yuuka.
C-Chết rồi... Mối quan hệ của chúng tôi sẽ bị phát hiện ư...?
"...Có gì đâu? Sakata-kun chỉ muốn làm công việc tình nguyện thay cho mình thôi."
Biểu cảm suýt rơi lệ lúc nãy của em ấy cứ như là diễn vậy.
Yuuka nhanh chóng quay lại chế độ 'ở trường' và tiếp tục nói chuyện với Nihara-san.
"Hửm? Sakata làm á? Công việc tình nguyện á?"
"Đúng vậy. Cậu ấy muốn mà."
Sau đó Yuuka rời đi khỏi chỗ chúng tôi.
"Nè, Sakata―――Watanae-san đang giận à?"
"A-Ai biết..."
Gouzaki-sensei nói rằng em ấy kém giao tiếp, mặc dù chỉ biết được một mặt của Yuuka.
Nhưng Yuuka thực sự có rất nhiều biểu cảm khác nhau.
Em ấy luôn nỗ lực hết sức mình và có thể nói chuyện được với nhiều người khác.
"Công việc tình nguyện ư? Sakata hiếm khi làm những thứ như vậy đó?"
"Chắc vậy... Nhưng mà, tôi khá tự tin trong khoản này đó."
Bởi vì tôi, sẽ luôn ủng hộ Yuuka từ trong bóng đêm...
Đó là trách nhiệm của hôn phu.
―――Và cũng là cách bày tỏ tấm lòng của tôi dành cho Yuuna-chan yêu quý.