"Em đã chuẩn bị tinh thần làm chuyện ấy mà..."
"Đừng bắt con gái phải nói ra chứ, đồ ngốc."
Tóm tắt lại những chuyện đã xảy ra.
Bằng một cách tình cờ nào đó, cô bạn cùng lớp Watanae Yuuka, đã trở thành hôn thê của tôi.
Dù đã có một mối quan hệ khá là trong sáng và lành mạnh, nhưng trong một đêm mưa bão, chúng tôi quyết định ngủ chung phòng với nhau.
Cùng lúc đó, Yuuka đã nói với tôi những lời ẩn chứa rất nhiều hàm ý 'sâu xa'.
Mày sẽ xử lý sao đây, Yuuichi?
"Yuu-kun?"
Trong lúc tôi vẫn còn ở trong chế độ trần thuật, giọng nói của Yuuka ngay lập tức kéo tôi về hiện thực.
Trên tay giữ tấm đệm hiện đang che đi nửa dưới của khuôn mặt, Yuuka khẽ nói với đôi mắt rưng rưng.
"A-Anh không muốn... làm ư?"
"Ể?! K-Không phải là anh không muốn!"
"Bởi vì Yuu-kun, mặt của anh bối rối như vậy mà."
"Aa, thì cũng có chút bối rối..."
"Thấy chưa, anh đang bối rối mà. Vậy là em đã làm phiền rồi... đồ ngốc."
Yuuka phồng má lên khi nói điều đấy.
Đã chuẩn bị tinh thần――Yuuka quả thực đã nói vậy.
Phản chiếu trước tôi là đôi mắt long lanh của cô ấy.
Aa――Nếu Yuuka nhìn tôi với ánh mắt như vậy, thì sẽ rất tệ đây...
Dần dần, tôi cảm thấy như mọi lý trí còn sót lại trong đầu sắp tan biến.
"――Ế?"
Yuuka phát ra một tiếng khẽ.
"Á! X-Xin lỗi!"
Khi nhận ra, tôi đã vô thức đặt tay lên gò má của Yuuka.
Tôi nhanh chóng rụt lại và quay lưng về đằng sau.
Thật mềm mại và ấm áp.
Khi mường tưởng lại cảm giác đến từ làn da của cô ấy, dường như tim tôi đập càng lúc càng nhanh hơn.
"Quả là, anh ghét điều đó nhỉ... Xin lỗi..."
"K-Không, anh không ghét hay gì cả..."
"Nhưng mà, khuôn mặt bối rối đó..."
"Anh bối rối... tại vì anh đang xấu hổ và không biết nên làm gì..."
Khi quay lại, tôi thấy Yuuka đã rúc vào trong đệm.
Tấm chăn chỉ che phủ đến bờ môi.
Đôi mắt ẩm ướt. Đôi má hồng hào.
Cô ấy khác hoàn toàn so với thông thường... thực sự rất kích thích.
"Etou... h-hãy nhẹ nhàng với em nhé?"
Cô ấy đã nói vậy.
Và trong phút chốc, cô ấy kéo chăn lên trên mặt.
.....
――Nhẹ nhàng?
Ý cô ấy là... làm chuyện 'đó' ư?
Trong đầu tôi chợt xuất hiện một suy nghĩ không đúng đắn.
Nhưng cùng lúc đó, nỗi ác mộng hồi sơ trung cũng ùa về.
Nên làm không? Hay không nên làm?
Tôi đã ngăn cấm bản thân yêu gái 3D để không phải làm tổn thương người khác.
Tôi đã thề sẽ chỉ yêu gái 2D.
Nhưng trong tình huống hiểm nghèo này――tôi không thể làm lơ được.
"H-hyau!"
Tôi nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Yuuka.
Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm của cô ấy thông qua lòng bàn tay.
Tiếng động vật non như vang vọng trong tai và cù nhột lấy não tôi.
...Yuuka nắm chặt bàn tay tôi và không chịu thả ra.
――――Điều này nghĩa là?
"...Không, không, không, không."
Những bản năng dã thú trong cơ thể tôi đang gầm thét, mặc cho tôi phải chống chịu với quyết tâm và nghị lực sắt đá.
Bình tĩnh nào, Yuuichi.
Cô ấy quả thật là, diễn viên lồng tiếng của Yuuna-chan yêu quý của tôi, Izumi Yuuna.
Cô ấy gần với Yuuna-chan hơn bất cứ cô gái 3D nào.
Nhưng rốt cuộc thì cô ấy vẫn là gái 3D.
Tôi không thể tiến xa hơn nữa.
Nếu làm vậy, có khả năng tôi sẽ bị tổn thương, như những gì xảy ra hồi sơ trung.
Ngược lại, tôi cũng có thể làm tổn thương Yuuka.
"...Nnn."
Tiếng rên của Yuuka đang khuấy động màng nhĩ của tôi.
Sự kích thích đó khiến não tôi như đơ lại.
――Phụt
Thứ gì đó trong tôi đã bật nắp.
Tôi sẽ lại hối hận.
Đây sẽ lại là một trải nghiệm đầy đau thương khác.
Nhưng――tôi phải kìm nén trái tim đang đập không ngừng này.
Đó là cách duy nhất.
"Yuuka."
Tôi gọi tên hôn thê của mình.
Sau đó, tôi hạ quyết tâm――và kéo tấm chăn ra khỏi người Yuuka.
◆
...Dường như tôi đã nhắm mắt trong vô thức được một lúc rồi.
Sau khi kéo tấm chăn khỏi Yuuka, tôi chậm rãi đặt chúng xuống bên cạnh cô ấy.
Tôi từ từ mở hai mắt ra.
Và hiện trước tôi là Yuuka đang――
"...Khò"
――ngủ rất ngon lành...
Tình huống bất ngờ này khiến tôi không biết nên xử lý như thế nào.
"...Etou."
"Mu-nya..."
"Yuuka? Yuuka-saan?"
"Fu-nya..."
A, vô ích rồi.
Cô ấy đang say giấc nồng.
Mà, khi kéo chăn qua đầu, đương nhiên cơ thể sẽ cảm thấy ấm hơn.
Dễ buồn ngủ là chuyện tất yếu.
"...Yuu-kun..."
Yuuka lẩm bẩm tên tôi trong giấc mơ và mỉm cười.
Biểu cảm ngây thơ trên mặt cô ấy khiến tôi cảm thấy có phần nào an tâm.
Trông tôi không khác gì thằng ngốc khi lo cuống lên chuyện lúc nãy vậy.
Tôi liền mon men chạm nhẹ vai của Yuuka.
"...Fuhehe"
Dường như thích điều đó nên cô ấy đang cười trong lúc ngủ.
Không một chút phòng vệ nào cả, cô gái này thật là...
Thở dài xong, tôi liền nằm xuống đệm của mình bên cạnh Yuuka.
"...Mà, sau cùng thì mình cũng chỉ có hứng thú với gái 2D thôi."
Tôi nằm tự kiểm điểm bản thân lần nữa.
Quả thực, chúng tôi đã đính hôn, nhưng.
Tôi vẫn chưa biết hết mọi thứ về Yuuka.
Và Yuuka cũng không biết hết mọi thứ về tôi.
Vậy nên, làm chuyện 'đó' mà không chuẩn bị tinh thần... thì quả là tai hoạ.
"Vả lại, mình cũng không rõ liệu cả hai đã ổn thoả với việc sống cùng nhau chưa."
Những lời tự kỷ trên không dành cho ai cả.
Trong khi Yuuka vẫn còn đang trong cơn say nồng, tôi lỡ đặt tay vào đầu cô ấy.
Mái tóc bồng bềnh đó dường như đang chọc lét lấy đầu ngón tay tôi.
Thật là dễ chịu... tôi tiếp tục xoa đầu Yuuka.
"...Fu-nyaa..."
Yuuka liền quay người lại, hướng mặt về phía tôi.
Hiện trên bờ môi đó là một nụ cười rụt rè, khiến cho mặt cô ấy trong lúc ngủ hiện lên thật ngây thơ.
Cảm giác như... Yuuna-chan vậy.
Nhưng chỉ một chút thôi... một chút thôi.
◆
Ngày hôm sau.
Khi Yuuka tỉnh dậy, cô ấy buồn rầu đến mức không gì có thể diễn tả nổi.
"Lỡ ngủ mất rồi... Sao mình lại lãng phí cơ hội như thế này..."
Yuuka tiếp tục lẩm bẩm những lời đó như đang nguyền rủa.
"Thấy em ngủ ngon như vậy, nên anh không nhỡ――"
"Không phải là em ngủ ngon hay không! Em chỉ muốn giúp Yuu-kun sướng thôi mà... A mồ, em quả thật là ngốc mà."
Yuuka vừa phản ứng thái quá với lời của tôi, vừa hờn dỗi mà chui lại vào đệm.
Không cần phải làm như vậy đâu.
Ngược lại, tôi cảm thấy may mắn khi đêm qua không phải chuẩn bị tinh thần để làm chuyện đó...
"...N?"
Ngay lúc đó.
Yuuka chợt sờ lấy mái tóc của cô ấy.
Và rồi...
"Khônggggggg!?"
Tiếng thét của Yuuka vang vọng khắp ngôi nhà vào buổi sáng.
"Đừng có nhìnnnnnn!!"
Và rồi, "bụp" một tiếng.
Cô ấy dùng hết sức bình sinh ném thẳng gối vào mặt tôi. Thật quá đáng.
"Ểeeeee? Tại sao, tóc của em lại bù xù thế này! Mồ――!!
Trạng thái buồn rầu lúc nãy đã không còn nữa.
Thay vào đó, Yuuka trong cơn hoảng loạn lập tức chạy đến bồn rửa mặt.
À... là tóc của cô ấy.
Chắc đó là do đêm qua tôi mải xoa đầu...
Yuuka đang rất phẫn nộ, nên tạm thời tôi sẽ ngậm chặt mồm lại.