Mô-za-a một hồi đến phòng lập trình, liền lập tức chạy đến phòng giải lao uống một cốc nước lớn, thẳng đến hắn cảm giác chính mình trên mặt nhiệt độ chậm rãi rút đi, mới thả chậm động tác lại đổ thêm một ly nước, chậm rãi uống hết.
Một bàn tay đột nhiên từ phía sau vỗ vai hắn một chút: “Hác Mi!”
Mô-za-a vừa uống xong ngụm nước liền phun ra, ho mạnh không ngừng.
Vi Vi lắp bắp kinh hãi, có chút khẩn trương: “Mỹ nhân sư huynh, anh làm sao vậy?”
Hầu Tử Tửu vô tội thu hồi tay mình, biện giải nói: “Thiên địa làm chứng a, ta vừa rồi thực không sử dụng nhiều lực. . . . . .”
Ngu Công nói đùa: “Hàng Long Thập Bát Chưởng?”
Mô-za-a hết chỗ nói rồi.
Ngu Công nhìn thấy hắn sờ sờ cằm, đột nhiên quỷ dị cười xấu xa: “Hay là —— là vừa rồi KO đối với cậu làm cái gì?”
Phốc! Mô-za-a lại phun ra.
Hầu Tử Tửu: “! ! Hay là thật sự bị Ngu Công nói trúng rồi? !”
Mô-za-a vỗ bàn đứng lên: “Đây là bịa đặt >﹏oo