Biên dịch : Thời An
Chỉnh sửa : Yên Hy, VaxNeuvi
Nghe được lời mời của Yến Cửu, Khâu Khâu dũng cảm từ trên chỗ ngồi đứng dậy, trong ánh mắt sùng bái của Nini và Phoebe, rưng rưng hát lên.
"Chiến đấu không? Chiến chứ, bằng giấc mộng hèn mọn ~"
Yến Cửu sẽ không bỏ qua bất kì bạn nhỏ nào, cậu để Mạt Mạt nắm tay Khâu Khâu, sau đó tự mình cầm microphone đi tới trước mặt ba bé còn lại, chủ động hát: "Gửi tiếng nghẹn ngào và giận dữ vào đêm đen ~ mau, đến điệp khúc rồi!"
Bọn nhỏ rốt cuộc cũng không thể nhẫn nại được nữa, sôi nổi tiến đến trước microphone, giọng hát vang đến nỗi mấy người bố ở đây đều chưa từng nghe qua: "! ! Ai nói đứng ở ánh sáng mới tính anh hùng!"
【 ha ha ha tôi thật sự không được, tôi cười sắp chếc rồi 】
【 đây thật sự là nắm chắc tâm tư của bọn nhỏ 】
【 Yến Cửu tôi hận anh! Con trai tôi vừa mới ngủ, nghe thấy anh ca hát, thằng nhỏ liền đứng dậy bắt đầu múa 】
【 Em trai tôi cũng thế, từ trong phòng chạy ra rồi đứng trước mặt tôi hát theo 】
Bé Mạt Mạt ba tuổi nghe không hiểu ca từ hàm nghĩa, chỉ cảm thấy giai điệu thập phần chấn động, nhưng bé không thể lí giải được cảm xúc hùng hồn của các anh chị, chỉ có thể ngây thơ mà ngửa đầu nhìn Yến Cửu.
Cửu Cửu thật lợi hại, nhưng Mạt Mạt không biết hát bài Cửu Cửu thích thì làm sao bây giờ! ! Không được, Mạt Mạt cũng muốn học! Bé muốn trở thành bạn nhỏ được Cửu Cửu sùng bái!
【 ha ha xem ánh mắt ngốc ngốc kia của Mạt Mạt kìa 】
【 tôi thật sự cảm thấy may mắn thay Yến Cửu, may mà Mạt Mạt nghe không hiểu ca từ 】
【 tôi lại cảm thấy cho dù Mạt Mạt thích bài hát này, Yến Cửu cũng sẽ không phiền hà gì mà cho bé hát 】
【 cậu ấy khẳng định là ông bố rất tốt rất kiên nhẫn, hâm mộ Mạt Mạt 】
Hát xong bài, một tràng vỗ tay vang lên, các bạn nhỏ đều chưa đã thèm nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn về phía Yến Cửu đã biến thành sự sùng bái.
Quán quân tán đả ngồi ở bên cạnh cầm di động chụp được lịch sử đen của con gái nhà mình rồi dựa sát vào Hạ Vân Sanh nói: "Không chừng Tiểu Yến đã trở thành đại ca trong lòng tụi nhỏ rồi.
"
Hạ Vân Sanh bật cười gật gật đầu.
Trừng phạt kết thúc, tổ đạo diễn liền tiếp tục phần kế tiếp.
"Xét thấy đây là bữa cơm đầu tiên mà mọi người cùng nhau thưởng thức, cho nên chúng tôi quyết định tạm thời không làm khó các bố, hôm nay cơm chiều do tổ đạo diễn phụ trách cung cấp.
"
Yến Cửu nhẹ nhàng thở ra.
May mắn may mắn, nếu không đêm nay cậu cũng đã sẵn sàng ăn bỏng ngô với Mạt Mạt rồi.
Năm tổ khách quý ngồi quanh bàn ăn, trước mặt tràn đầy mỹ vị tinh xảo.
Mọi người đều là vừa quen biết, tự tiên làm thân vẫn có chút xấu hổ, cho nên để tránh khỏi giao lưu, tất cả đều vùi đầu ăn cơm.
Mà Đinh Tư Dận thân là đỉnh lưu, ở phương diện đối nhân xử thế vô cùng lão luyện, hơn nữa hoàn toàn không khiến người ta ngại.
Anh ta mang theo Phoebe ngồi gần cha con Yến Cửu, tự nhiên không tránh được nói chuyện với nhau.
"Mạt Mạt ăn cơm không cần đút sao?" Đinh Tư Dận mới vừa đút cho con một thìa cơm, trong quá trình chờ đợi Phoebe nhai nuốt liền lại đây thăm dò Yến Cửu.
Yến Cửu gật gật đầu: "Bé ăn cơm vẫn luôn không làm người ta nhọc lòng.
"
Mạt Mạt dùng chiếc đũa còn chưa quen thuộc, Yến Cửu liền đem cho bé cái muỗng nhỏ đưa từ nhà đến.
Đinh Tư Dận cùng Yến Cửu khi nói chuyện, Mạt Mạt dùng muỗng nhỏ gian nan mà múc thức ăn, bỏ vào trong chén Yến Cửu: "Cửu Cửu phải ăng củ cải đỏ nha ~"
Yến Cửu kén ăn cười khổ đáp: "! ! Biết rồi, một lát nữa bố sẽ ăn.
"
Có thể là trong sinh hoạt bị Yến Cửu thoái thác quá nhiều lần, Mạt Mạt đã không còn tin tưởng nữa, bàn tay mũm mĩm đẩy đẩy chén của Yến Cửu: "Cửu Cửu bây giờ sẽ ăng ~"
【 ha ha ha xem ra Mạt Mạt đã nhìn thấu cha già nhà mình 】
【 Mạt Mạt: Con ăn cơm không cần nhọc lòng, nhưng bố thì lại làm người ta rầu thúi ruột 】
【 tui khuyên anh đừng có mà không biết tốt xấu! Mau ăn đi! Anh nhẫn tâm nhìn thấy đôi mắt của Mạt Mạt lập loè thất vọng sao 】
【 Mạt Mạt, bố của con không ăn, mau tới đút cho dì đi, dì thích ăn 】
Yến Cửu nhắm mắt hạ quyết tâm, cầm chiếc đũa gặp lên thức ăn trong bát rồi bỏ vào trong miệng, cũng thập phần phối hợp bày ra bộ dáng tươi cười mà Mạt Mạt chờ mong: "Oa ~ thật ngon nha, cảm ơn Mạt Mạt.
"
Đinh Tư Dận chưa từng thấy thấy bé con nhà nào chấp nhất như vậy, rõ ràng chính mình còn đang trong độ tuổi cần đút cơm mà đã biết chăm sóc cho bố rồi, thật là quá! ! Quá! !
Anh ta ở trong lòng suy nghĩ nửa ngày, cũng không cân nhắc ra một cái từ đủ để hình dung Mạt Mạt cho thỏa đáng.
Yến Cửu đời trước đến tột cùng đã tích đức gì vậy?
【 tôi cảm thấy ánh mắt của Đinh Tư Dận nhìn Mạt Mạt đã bắt đầu sáng lên 】
【 thử hỏi có ai thấy Mạt Mạt mà đôi mắt có thể không sáng lên chứ hả? 】
【 nhất định phải đề phòng Đinh Tư Dận nửa đêm tới trộm nhóc con 】
" Ôi trời, cậu giáo dục đứa trẻ này như thế nào vậy, thật hiểu chuyện.
" Đinh Tư Dận hoang mang nói.
"Mạt Mạt ăng xong gùi !"
Nhìn Mạt Mạt một tay giơ chén gấu trúc nhỏ sạch sẽ, một tay giơ muỗng nhỏ lên, Đinh Tư Dận bị dễ thương đến mức bưng kín ngực.
"Tôi thật sự rất hâm mộ cậu, nhãi con kia của nhà tôi nơi nào sẽ quản bố ăn không ăn cơm chứ.
"
"Warren cũng còn nhỏ, chờ lớn lên thì tốt rồi.
" Yến Cửu trấn an mà cười nói.
Căn cứ theo nguyên tắc, nếu muốn nhận được thù lao thì trước tiên phải làm tốt công việc, Yến Cửu trước khi đến đây đã hỏi Chân Hòa Lý tình huống của các khách quý, bao gồm cả những việc không nên đề cập trước mặt họ, hỏi đến vô cùng tỉ mỉ.
Cậu biết Phoebe nhà Đinh Tư Dận có em trai sinh đổi, nếu không phải bởi vì quá mức bướng bỉnh có lẽ đã được đưa theo đến đây.
Thấy Yến Cửu biết tên của con nhà mình, Đinh Tư Dận cảm thấy ngoài ý muốn cười cười: " Mong vậy.
"
Vốn tưởng rằng chuyện Mạt Mạt có thể tự mình ăn cơm còn biết chăm sóc bố, đã là chuyện làm người ta vô cùng hâm mộ rồi.
Nhưng mà điều mà Đinh Tư Dận không nghĩ tới chính là, sau khi hắn quay lại liền nhìn thấy Mạt Mạt đang bưng chén Yến Cửu, miệng nhỏ biến thành hình chữ "O", tay cầm muỗng nhỏ, âm thanh nũng nịu mà đút Yến Cửu ăn cơm: "Cửu Cửu, lại ăng thêm một miếng củ cải đỏ nữa đi, ' aaa ——'"
Đỉnh lưu 8000 vạn fans trong nháy mắt liền mất đi khả năng quản lí biểu cảm, khuôn mặt hoàn toàn thay đổi, lộ ra bộ mặt dữ tợn, vô cùng ghen ghét đến nỗi người ta không nhận ra.
【 ha ha ha Đinh Tư Dận hiện tại: Mạt Mạt thật ngoan, thật đáng yêu; buổi tối trước khi ngủ : Yến Cửu cậu cũng thật đáng chết aa】
【 thật không dám giấu giếm, hiện tại tôi cũng có chung ý tưởng với Đinh Tư Dận 】
【 có tổ đội trộm nhóc con không? 】
Yến Cửu được Mạt Mạt vừa cổ vũ vừa khen, trong bất tri bất giác liền ăn xong cơm.
Nhìn thấy Cửu Cửu ăn hết sạch bát cơm, Mạt Mạt cảm thấy, Cửu Cửu đúng là bạn nhỏ ngoan nhất trên thế giới!
Đối với bạn nhỏ ngoan ngoãn thì phải khen ngợi !
"Cửu Cửu thật lợi hại ~ ăn hết được củ cải đỏ, còn ăn hết cơm cơm, hôm nay sẽ được cao lên nhaa!" âm thanh nũng nịu của Mạt Mạt hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.
Mọi người đều quay sang nhìn người đang đứa nhỏ nhà mình khen đến lâng lâng là Yến Cửu kia.
【 cậu ta được con trai khen như vậy, thật sự không cảm thấy ngại hả? Nếu cậu ta không ngại vậy thì tôi đây cũng sẽ không 】
Lời bộc bạch của cô bé dịch truyện (Thời An) : heehe chương này có 1k8 chữ , cảm giác hạnh phúc ngang =)))toi sẽ tranh thủ hạnh phúc trước khi tiếp tục bước tới mấy chương 6k đến 10k chữ =))))