Chương 60 : Ánh nắng
Biên dịch : Yên Hy
====================
Yến Cửu cong khuỷu tay, chậm rì rì chống người từ trên giường ngồi dậy.
Trạng thái cậu vẫn không có khôi phục, ý thức trong chốc lát bị thanh âm Bạch Lạc giống như bóng đè kéo vào ảo cảnh; trong chốc lát lại bị bàn tay ấm áp của Tư Việt trong trí nhớ kéo về đến hiện thực.
“Ôi……” Yến Cửu ấn mũi đau nhức, lại lần nữa chui người vào trong chăn mềm mại, nhắm mắt lại hoãn thần.
Không biết lại qua bao lâu, ngón tay cậu giật giật, theo hướng vừa rồi thả di động sờ soạng tìm kiếm, dùng sức nắm lấy dọc theo di động, kéo về trước mặt mình.
Mắt kính ở trên tủ đầu giường, Yến Cửu chỉ có thể để màn hình đến gần hơn, híp mắt nhìn con số trên màn hình, thấy rõ rồi, lại mím môi xác nhận tên người liên hệ là Tư Việt, mới nhấn xuống phím gọi.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách gọi không trả lời…”
“Xin lỗi, thuê bao quý khách gọi không …”
“Xin lỗi, thuê bao quý khách gọi …”
Gọi vài lần, Tư Việt như cũ không nhận.
Yến Cửu mệt mỏi nhắm mắt lại, lại thử một lần.
“Xin lỗi……”
Yến Cửu ấn xuống nút cắt, khe khẽ thở dài.
Ngày hôm qua nhận được tin Tư Việt nói tăng ca, hai người bọn họ không có liên lạc lại.
Phỏng chừng hôm nay cũng vẫn rất bận, cho nên mới không rảnh nhận điện thoại nhỉ.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Yến Cửu nghe ra tiết tấu cất bước này dường như thuộc về Đinh Tư Dận, liền thả lỏng cảnh giác.
“Yến Tử, hoạt động buổi tối muốn bắt đầu rồi, cậu nghỉ ngơi thế nào rồi?” Đinh Tư Dận gõ gõ cửa, chưa đi đến phòng, “Nếu không được, tôi giải thích cùng khán giả một tiếng, cậu đừng xuống dưới.”
Tuy rằng Bạch Lạc khiến người cảm thấy ghê tởm, nhưng cậu ta lại con đường duy nhất để bản thân tiếp xúc với chân tướng.
Liền tính cậu xuống lầu, cũng có thể chờ được Tư Việt gửi tin nhắn trả lời.
Đây là chuyện không thể nghi ngờ. Đọc Full Tại
*
Lúc trước đưa Yến Cửu lên lâu xong, Đinh Tư Dận liền cùng Loan Trì nói nói cười cười rửa chén, hoàn toàn không cho Bạch Lạc một bên cơ hội nói chuyện.
Có thời điểm Loan Trì ngẫu nhiên cảm thấy có chút xấu hổ thay Bạch Lạc, mới có thể quay đầu nói với cậu ta vài câu.
Bạch Lạc nhìn ra được các khách quý cố định có vẻ không quá thích mình.
Chỉ có điều cậu ta cũng không để ý, rốt cuộc mục đích lần này cậu tới, cũng không phải muốn được đến người khác thích.
Hạ Vân Sanh nghe được tổng đạo diễn cùng trợ lý đạo diễn đang thương lượng lát nữa sẽ hỏi đáp, trong lòng biết mọi người lập tức phải trở lại tương tác với màn ảnh, vì thế trước tiên đến phòng bếp đun nước sôi, tính ngâm chút trà cho mọi người đặt ở phòng khách.
“Thầy Bạch, tôi muốn lấy vài cái ly.” Hạ Vân Sanh vỗ vỗ bả vai Bạch Lạc, ý bảo chính cậu ta mở ra cửa tủ trước mặt.
Bạch Lạc ngó anh một cái, nghiêng người nhường nhường.
Đột nhiên, cậu cảm giác được di động trong túi mình đang run lên, thuận tay móc ra nhìn thoáng qua.
Trùng hợp Hạ Vân Sanh nâng cái ly lui một bước, không cẩn thận thấy được trên màn hình di động Bạch Lạc, tên người gọi tới họ một chữ —— Tư.
Hạ Vân Sanh trong lòng cả kinh.
Ngày hôm qua thời điểm đến nhà Tiểu Yến, cậu biết được bí mật đủ để khiến cả giới giải trí đều cảm thấy khiếp sợ.
Mạt Mạt là con của Yến Cửu cùng với tổng tài tập đoàn Tư thị – Tư Việt.
Chợt vừa nghe đến tin tức này, cả người Hạ Vân Sanh đều dại ra, nhưng so sánh với Đinh Tư Dận phía trước, anh hiển nhiên bình tĩnh rất nhiều, trong lòng nghĩ Tư Việt xứng đôi Tiểu Yến, anh tự nhiên thật cao hứng, bởi vậy không bao lâu đã bình tĩnh tiếp nhận.
Nghĩ đến đây, Hạ Vân Sanh không khỏi thầm hận ánh mắt mình không tốt, không thể thấy rõ cái tên trên màn hình rốt cuộc có phải Tư Việt hay không.
“Tôi đi gọi điện cho mẹ tôi chút.” Bạch Lạc không chú ý tới Hạ Vân Sanh ngây người, thuận miệng nói dối, cũng biết đám người Đinh Tư Dận cũng sẽ không để ý lý do này.
Đinh Tư Dận quay đầu lại nhìn cậu ta một cái, lại xoay trở về, không có tiếp lời, Loan Trì lễ phép lên tiếng, tiếp tục cùng Đinh Tư Dận lao lên.
【 oa, Lạc Lạc là gọi điện cho mẹ chồng tui sao?! 】
【 Lạc Lạc siêu cấp hiếu thảo, khẳng định là mẹ chồng gọi điện thoại lại đây hỏi tình huống bảo bối Đản Quyển Nhi á 】
【 mấy chị em bên trên chú ý chút đi? Đó là mẹ chồng tui, mấy người còn như vậy tui sẽ giận á 】
【 a a a ta thiệt muốn nhìn một chút dáng vẻ lúc Lạc Lạc gọi điện cho mẹ, quay phim làm gì đó, mau cùng lên đi ! 】
【 thật mẹ nó phục mấy tên quay phim ngu ngốc này, có biết quay không, không quay được thì lăn xuống đi, để cho tôi tới quay cho 】
【 ha ha ha ha ha ha chị emnghĩ sao nói vậy, nói rất đúng! 】
【tố chất fans Bạch Lạc quả thực cảm động, quả thực giống một đám chó điên, người quay phim khi nào chọc tới mấy người ? 】
Bạch Lạc vẫy tay với người quay phim, ý bảo anh ta không cần đi theo mình, sau đó đi đến một góc chật chội không có cameras, nhận điện thoại: “Chuyện gì?”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ non nớt: “Anh Bạch Lạc, em về nước rồi.”
Tầm mắt đạm mạc Bạch Lạc nhìn vết màu đen bẩn trên vách tường, thanh âm ôn hòa chẳng hề tương xứng với biểu cảm của cậu ta lúc này: “Về nước nhớ nghỉ ngơi mấy ngày cho khỏe.”
Cậu ta không có ý định kéo đoạn đối thoại này dài ra, nhưng lời nói kế tiếp của nữ sinh, lại làm đồng tử cậu ta nháy mắt co chặt lên.
“Anh Bạch Lạc, anh…… Anh có nhìn thấy cái iPad kia của em không?”
***
Bạch Lạc đã thật lâu không nếm đến tư vị kinh hoảng.
Cắt đứt điện thoại, cậu ta cường tự trấn định về tới phòng khách, bỗng nhiên phát hiện Yến Cửu thế mà đã xuống lầu.
Tổng đạo diễn đang ngựa quen đường cũ hâm nóng, chỉ chờ mọi người đến đông đủ, liền bắt đầu trò chơi sau cơm chiều.
Thời điểm không ra bên ngoài, toàn bộ màn hình phòng phát sóng trực tiếp đều sẽ chỉnh gộp thành một cái, cho nên giờ phút này fans trong phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ hỗn loạn, người nói lời gì đều có.
【 dáng vẻ Cửu Cửu ôm Mạt Mạt ngồi trên sô pha thiệt ngoan quá hu hu hu 】
【 Mạt Mạt thật sự quá đáng yêu a a a, thiệt muốn hôn hôn bố ẻm nha 】
【 chị em chú ý một chút đi, hạt trà đắng đang bay trên đầu tui 】
【sắc mặt Cửu Cửu hôm nay không tốt lắm, nhưng cảm giác chồng quả thực càng mãnh liệt, tui chớt rồi 】
【công chúa Phoebe của tôi bởi vì muốn phối hợp với bố ẻm mà thay một thân tạo hình váy công chúa sao, thật xinh đẹp a ~~~】
【 Vân Sanh từ lúc thoát khỏi tra nam xong trạng thái thật sự nhiều hơn nhiều luôn!!! 】
【 ha ha ha tôi đã nhờ luật sư cố vấn, nghe nói Hà Nghị có thể phán mười lăm năm lận 】
【 cầu xin tổ đạo diễn lúc đặt câu hỏi cho Cận Quang, phát từ bi cho ảnh, thở hai hơi đi! 】
【 thầy Cận Quang nếu thật sự làm theo, phòng phát sóng trực tiếp này phỏng chừng phải bị ban đó ha ha ha, làm không tốt giám đốc đài truyền hình Phù Vân đều phải mời đi uống trà 】
【 thật là phục, có thể chia màn hình không, nhìn thấy hình ảnh Yến Cửu trên màn hình, tui thấy hê tởm quá luôn 】
【 làm ơn tổng đạo diễn thông cảm một chút tâm tình fans Lạc Lạc được không? Vốn dĩ Lạc Lạc chúng tôi đến chương trình nát này đã làm chúng tôi thấy rất oan ức rồi, hiện tại còn làm chúng tôi ghê tởm nữa 】
【 không sao, dù sao Lạc Lạc kiếm tiền là được rồi, đài truyền hình Phù Vân mời Lạc Lạc tới chương trình khẳng định tốn rất nhiều tiền, rốt cuộc giá trị con người Lạc Lạc ở đằng nào 】
【 Lạc Lạc chúng tôi không thiếu chút tiền này, chỉ cho đài truyền hình Phù Vân mặt mũi mà thôi 】
Tổng đạo diễn thấy Bạch Lạc đã trở lại, vỗ vỗ tay ý bảo mọi người xem phía trước: “Như vậy kế tiếp, chúng ta sẽ bắt đầu phân đoạn trò chơi sau cơm chiều nha!”
Nghe được “Trò chơi”, các bạn nhỏ cũng mặc kệ bản thân không nghe hiểu quy tắc, trực tiếp vui vẻ phấn chấn hoan hô lên.
Tổng đạo diễn cùng trợ lý chế định quy tắc trò chơi là, luôn sẵn sàng trả lời câu hỏi được rút ra từ làn đạn khán giả trong phát sóng trực tiếp, lại câu hỏi từ các nhân viên công tác cho khách quý, nếu mọi người cảm thấy đáp án không chân thật, phải phạt trà một ly.
Yến Cửu bị hỏi mấy câu hỏi có liên quan đến số đó vai eo linh tinh, nhất thời có chút mặt đỏ, thẹn thùng nhấp ngụm trà xanh.
Mặc dù đang tham gia trò chơi, cậu cũng như cũ nắm di động, yên lặng chờ Tư Việt gửi trả lời. Đọc Full Tại
“Phía trước phát sóng trực tiếp ở nhà, các thầy phát huy đến không tồi, hôm nay sao còn ngại chứ?” Tổng đạo diễn cười ha ha nói.
Bạch Lạc híp mắt nhìn Yến Cửu một cái, chợt nhàn nhạt thu tầm mắt, trở lại ngồi xuống bên người Đản Quyển Nhi.
Đản Quyển Nhi tò mò anh trai vừa mới đi đâu, hỏi: “Anh trai, anh làm gì nha?”
“Mẹ gọi điện thoại lại đây, hỏi Đản Quyển Nhi có ngoan không.” Bạch Lạc nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Nghe vậy, Hạ Vân Sanh nhanh chóng nhìn cậu ta một cái.
“Được, hiện tại đến phiên câu hỏi dành cho thầy Bạch.”
Nhân viên công tác vì tránh câu hỏi bọn họ chọn bị làn đạn điên cuồng đạp xuống, tay lanh lẹ chụp màn hình lại câu hỏi trên màn hình lớn, đọc cho Bạch Lạc nghe, “Xin hỏi thầy Bạch, cảm giác ‘nuôi con’ thế nào, có cảm từng có cảm xúc kết hôn sinh con chưa?”
Bạch Lạc có chút thất thần, nhưng vẫn có năng lực trả lời câu hỏi, nghe xong caau hỏi của nhân viên công tác, cậu ta gật gật đầu, vuốt đầu nhỏ Đản Quyển Nhi: “Ha ha, đương nhiên là cảm giác đặc biệt tốt, Đản Quyển Nhi nhà chúng tôi đáng yêu vậy mà, cho nên tôi cũng muốn kết hôn một chút, sinh một bé con dễ thương.”
Nói xong, cậu ta chỉ vào Mạt Mạt nằm trong ngực Yến Cửu: “Hoặc giống như bảo bối Mạt Mạt, vừa ngoan ngoãn vừa xinh đẹp.”
【 hu hu hu Lạc Lạc muốn kết hôn, tui muốn thất tình 】
【 chị en ơi lớn mật một chút, sao bồ biết được mình không phải là vợ ảnh chứ? 】
【 Lạc Lạc thật sự quá thiện lương, cho dù Yến Cửu bắt chẹt ảnh như vậy, ảnh cũng vẫn khen con trai Yến Cửu xinh đẹp 】
【 tức chết tôi, tôi thật sự muốn vọt tới hiện trường lay Lạc Lạc tỉnh, để anh ấy đừng đơn thuần quá nữa hu hu 】
【??? Bởi vì Mạt Mạt vốn dĩ đã xinh đẹp đáng yêu nha, có gì vấn đề sao? 】
Yến Cửu đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt chứa tức giận khó có áp chế, gắt gao nhìn chằm chằm mặt Bạch Lạc.
“Ù —— ù ——”
Hai tiếng rung vang lên, Yến Cửu sắp sửa phát hỏa nhanh chóng cúi đầu, nhìn hai chữ“Tư Việt” trên màn hình, hốc mắt không khỏi nóng lên.
Hy vọng của cậu chưa bao giờ thất bại.
Mạt Mạt cũng đã nhận ra di động Cửu Cửu đang “ù ù”, vừa định ngẩng mặt nhỏ nhi nhắc nhở, đã bị Cửu Cửu đứng dậy nhét bé vào trong lòng thú Tiểu Đinh.
“Xin lỗi,” Yến Cửu hơi gật đầu với đạo diễn, “Tôi đi nhận điện thoại.”
Tổng đạo diễn đắm chìm trong niềm vui ăn dưa không thể kền chế, cười ha ha vẫy vẫy tay ý bảo Yến Cửu tự nhiên.
【 thật không lễ phép, quay chương trình còn không biết xấu hổ nhận điện thoại? 】
【 không biết mọi người đều đang đợi cậu ta sao 】
【 Lạc Lạc nhà mấy người không nhận điện thoại à? Thêm nữa, mấy cái ID vừa rồi
【 nhà các ngươi Lạc Lạc không cũng tiếp điện thoại? Nói nữa, vừa mới tráchnq không quay cũng là mấy người sao 】
【 fans Bạch Lạc cũng biết giả vờ ghê , chậc chậc chậc, nôn nôn 】
Nhưng Yến Cửu đột ngột đứng dậy, trời đất trước mặt lại thoáng quay cuồng.
Nhưng di động còn đang rung lên, điện thoại từ Tư Việt vẫn chưa có người nhận.
Hắn đang kiên trì.
Yến Cửu mơ mơ hồ hồ đi về phía phòng chứa đồ, mỗi đi một bước đều phảng phất dẫm lên bông.
Nếu không phải ý chí muốn nói chuyện cùng Tư Việt trong lòng chống đỡ, cậu sợ là đã sớm đầu gối cong mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
Mở ra phòng chứa đồ, gần như trước mắt Yến Cửu không thể nhìn thấy gì.
Cậu để sát màn hình điện thoại vào, ấn nút nhận. Đọc Full Tại
“Cửu Cửu? Xảy ra chuyện gì sao?” Giọng Tư Việt vĩnh viễn có năng lực trấn an Yến Cửu không cách nào hình dung.
Mặc dù ngữ khí hắn nôn nóng, nhưng Yến Cửu vốn đang cảm thấy bất an nghe được giọng nói quen thuộc, giây lát bình tĩnh lại.
Nhưng lần này dường nha không quá giống, cậu chỉ trầm tĩnh một cái chớp mắt, đốt ngón tay nắm di động lại trở nên lạnh cả người.
Yến Cửu nỗ lực muốn khắc chế cảm xúc chính mình, lại vẫn không thể nhịn xuống thanh tuyến phát run, gian nan mở miệng: “…… Tư Việt.”