Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

chương 26: hiếu kính

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

【 Cửu Cửu: Tôi cũng rất bối rối nha 】

"Cái kia......!Tiểu Đinh," Giọng nói của Vân Sanh từ phia sau Đinh Tư Dận vang lên, "Tôi còn thừa một chút tiền, không biết có đủ cho mọi người mua đồ ăn không."

Đinh Tư Dận không rảnh tiếp tục phân cao thấp cùng Yến Cửu, quay đầu lại đã vào diễn xuất, lệ nóng doanh tròng cầm tay Hạ Vân Sanh: "Anh Sanh ơi, hu hu anh chính là Bồ Tát sống mà!"

"Không có gì đâu," Hạ Vân Sanh đỏ mặt rút tay về, cúi đầu nhìn Khâu Khâu nói, "Khâu Khâu, con đem tiền còn dư đưa cho chú Đinh mượn mua đồ ăn được không?"

Khâu Khâu trước nay đều sẽ không từ chối thỉnh cầu của ba, huống chi bé thời khắc đều chờ mong chính mình có thể trợ giúp cho người khác, cho nên nhanh chóng gật đầu: " Được ạ ~ đều cho chú Đinh!"

Khâu Khâu ôn nhu thiện lương làm Đinh Tư Dận cảm động đến rối tinh rối mù: "Cảm ơn Khâu Khâu, chờ chú Đinh về nhà nhất định sẽ gửi cho con một phần quà thật too!"

Khâu Khâu kích động mím môi, muốn gật đầu rồi lại không dám, thẳng đến lúc thấy chú Tiểu Cửu cười ý bảo bé đồng ý mới có đủ dũng khí nói cảm ơn với chú Đinh.

Đinh Tư Dận cùng Loan Trì mua xong đồ ăn, nhân viên công tác ở trong sân cũng đã chuẩn bị xong chảo to cùng với bệ bếp.

"Hôm nay, mỗi vị cha đều phải độc lập hoàn thành nhiệm vụ làm cơm trưa, không ai được phép giúp đỡ, sau khi ăn xong, vẫn sử dụng số phiếu để quyết định chỗ ở đêm nay, cầu chúc các vị các cha thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ."

【 Vậy thì không xong rồi? Tôi bắt đầu lo lắng thay Vân Sanh đang đứng bên cạnh Yến Cửu ha ha 】

【 ha ha ha là lo lắng trù nghệ của cậu ấy sẽ làm nổ luôn nồi của người bên cạnh đúng không? 】

【 bằng cái tài nghệ của Yến Cửu, chỉ làm nổ nồi của Hạ Vân Sanh còn tính là nhẹ 】

"Mạt Mạt, con đi đến chỗ chú Hạ xem trình tự nấu đồ ăn trước sau của chú đi, bố hoàn toàn trông cậy vào con, nhất định đừng nhớ nhầm nhé ." Yến Cửu truyền đạt mệnh lệnh.

Mạt Mạt lĩnh mệnh đi, chân ngắn nhỏ chạy đều đều đến chỗ Chú Hạ bên kia, kiễng chân nhìn nhìn nửa ngày, lại lạch cạch lạch cạch mà chạy về .

"Cửu Cửu, đầu tiên phải bỏ cái này," Mạt Mạt chỉ chỉ , " Lúc nó ung ục ùng ục thì lại bỏ cái này ~"

Yến Cửu chỉ chỉ hành lá mình đã cắt xong, hỏi: "Là cái này sao?"

Mạt Mạt nhìn kia cái đĩa có hình dáng kỳ lạ, khó khăn: "......!Ừmm, không giống lắm ~"

【 không trách Mạt Mạt nhận không ra, hành Yến Cửu thái ra còn lớn hơn so với hành tôi thái nữa 】

【 ha ha ha mẹ nó , đây là dạng so sánh gì vậy 】

【 Khâu Khâu cùng đi lại đây xem náo nhiệt: Thì ra người hoàn hảo như chú Tiểu Cửu cũng có khuyết điểm 】

Yến Cửu cầm dao lại cắt thêm vài cái: "Như vậy đúng không?"

Mạt Mạt ngước đầu nhỏ nhìn nhìn rồi phân biệt một chút, vừa lòng gật gật đầu: "Vâng!"

Yến Cửu vung bàn tay lên : "Lại thăm dò, lại báo cáo!"

Mạt Mạt xoay người, chạy bộ đi.

【 ha ha ha không biết cơm Yến Cửu làm như thế nào nhưng mà lượng vận động của Mạt Mạt nhất định là vượt tiêu chuẩn 】

【 Mạt Mạt: người cha già vô dụng của con 】

Đại khái là không đành lòng để Mạt Mạt chạy qua chạy lại, thời điểm Hạ Vân Sanh ngồi xổm xuống thêm củi liền kéo Mạt Mạt qua, cẩn thận nói với bé trình tự nấu ăn một lần, cũng dặn dò nói: "Nhớ không được liền hỏi lại chú Hạ nhé ."

Mạt Mạt ngọt ngào mà cảm ơn, chạy về bên người Cửu Cửu.

Tổ đạo diễn đối với việc Yến Cửu cùng Hạ Vân Sanh công khai gian lận cảm thấy cực kỳ bó tay không có biện pháp.

Rốt cuộc bọn họ quy định quy tắc chỉ là không thể động thủ trợ giúp, lại chưa nói không thể nói miệng dạy, Yến Cửu chui từ lỗ hổng này ra, đã mau chóng làm xong đồ ăn.

【 không thể tưởng được Yến Cửu thế mà là người làm xong cơm đầu tiên 】

【 là như thế này không sai, nhưng......!trong nồi cậu ấy là thứ gì vậy? 】

"Mạt Mạt của chúng ta vẫn là rất có thiên phú, lần đầu tiên mua đồ ăn liền biết mua thịt với rau dưa," Yến Cửu dung muôi múc những món đồ ăn không mấy hấp dẫn từ trong nồi ra, "Hơn nữa bảo bảo nhà tôi biết bố đã gặp rắc rối với trứng gà nên căn bản không mua trứng gà, ha ha ha."

Nhân viên công tác từ bàn trung lấy ra một ít đồ ăn để lại cho các khách quý khác rồi dẫn Yến Cửu cùng Mạt Mạt tới bàn ăn trong nhà: "Chúc mừng thầy Yến hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, mời dùng cơm rồi nghỉ ngơi, chờ các khách quý còn lại làm xong cơm rồi ăn xong sau đó sẽ lại tiến hành đầu phiếu."

Nói xong, nhân viên công tác thay Yến Cửu đóng cửa lại, trở lại trong viện tiếp tục giám sát công tác.

Yến Cửu, Mạt Mạt còn có người quay phim, ba người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu không có ai mở miệng.

Cuối cùng vẫn là người quay phim kiên trì không được, nhìn Yến Cửu nói: " Thầy Yến, có thể để Mạt Mạt ăn cơm."

Có lẽ trải qua chuyện bánh trứng lần trước, Yến Cửu vẫn luôn muốn cải thiện lại cái danh trù nghệ cho mình vì thế nhiệt tình mời mọc: "Cậu cũng chưa ăn mà đúng không? Cùng nhau đi."

Mạt Mạt ôm lấy tay người quay phim, mắt to chớp a chớp: "Thú ơi, cùng nhau ăng đi ~"

【nội tâm người quay phim: Đôi mắt đẹp như vậy mà lại có tận hai cặp 】

【 cách màn hình toi còn nhịn không được càng đừng nói đến ông quay đứng cách đó không đến 1m, đồng thời bị hai đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm 】

【 đôi mắt long lanh ấy nhìn chằm chằm vào thì ai mà nhịn cho nổi 】

【 chẳng qua, có kinh nghiệm trước kia, quay phim làm gì có gan ăn cơm Yến Cửu nấu 】

【Nước mắt của Daniel đến nay tôi còn nhớ rất rõ ràng 】

【 "Bố ơi, con muốn về nhà" 】

Đã trải qua mấy lần giãy giụa, người quay phim rốt cuộc không đành lòng từ chối Mạt Mạt, đặt máy móc cho hoàn chỉnh rồi ngồi phía bàn ăn bên kia: " Vậy......!Cảm ơn thầy Yến nhé."

Yến Cửu đứng dậy lấy cho anh ta chén cơm: "Được rồi, đều là bạn bè cả, cảm ơn cái gì chứ ."

Người quay phim sờ sờ mặt nhỏ của Mạt Mạt, nói giỡn: "Có thể ăn cơm cùng Mạt Mạt cũng là phúc khí của tôi ha ha ha."

【 hu hu hu tôi cũng muốn ăn cơm vợ nấu 】

【các chị em, đừng chờ mong quá sớm, các người mau xem trên mặt Yến Cửu chợ lóe biểu tình chột dạ kìa 】

【 đồ ăn này nhan sắc thoạt nhìn tuy rằng rất đậm, nhưng giống như đảo lửa quá tay tí thôi, hương vị hẳn sẽ không khó ăn lắm nhỉ 】

【 cải trắng xào thịt, loại món ăn cơ bản nhất, hẳn là không thành vấn đề 】

【 ha ha ha bảo bối Mạt Mạt , con cũng phải ăn nha, sao lại cứ nhìn người khác ăn vậy 】

【 Mạt Mạt như vậy cũng không kỳ quái, nếu là cha già vô dụng nhà tôi đột nhiên có một ngày tự tay làm cơm, tôi cũng sẽ nhìn người đầu tiên thử nó với ánh mắt như vậy 】

Trong ánh mắt đầy mong chờ của Mạt Mạt, người quay phim gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng.

Ngay sau đó, thân thể của người quay phim liền cứng đờ, sau đó giống như đang liều mạng muốn áp loại cảm xúc nào đó xuống, nhanh chóng nhai nhai đồ vật trong miệng rồi mau chóng nuốt xuống, tốc độ mau đến nỗi làm người khác cảm thấy anh ta dường như không có nhai thịt.

"Thú ơi, có ngon hong?"

Trong mắt Mạt Mạt đầy ý chờ mong làm người quay phim căn bản không đành lòng nói cho bé tình hình thực tế, chỉ có thể gian nan gật đầu, tràn ngập tín nhiệm nặn ra một nụ cười: "Ăn ngon......!Cực kỳ, có thể đứng nhất."

【 tôi giống như đã hiểu rồi 】

【 nội tâm người quay phim lúc này : Đây rốt cuộc là phúc hay là nghiệt của tôi 】

【 Diêm Vương: Phán quan, cái thứ gì đang lóe lên ở cửa vậy ? 】

【 ha ha ha là mệnh của người quay phim đó 】

Nhìn sắc mặt của người quay phim trong giây lát phát sinh quá nhiều biến hóa, Yến Cửu trong lòng biết chỗ ở của chính mình cùng Mạt Mạt đêm nay hẳn là ổn.

Vững vàng đứng bét, vẫn ngủ trên xe.

Cậu vừa định muốn an ủi người quay phim vài câu, thuận tiện nói lời xin lỗi anh ta, di động trong túi lại rung lên.

"Ngại quá, tôi đi nghe điện thoại " Yến Cửu giúp người quay phim mở một chai nước, xin lỗi nói, "Chờ tôi luyện cho tốt, lần sau nhất định sẽ mời cậu ăn một bữa thật ngon."

【 người quay phim: Tôi tuyên bố, không có lần sau 】

【 ha ha ha sắc mặt của quay phim trắng bệch, trong lòng cậu ta nhất định đang sợ hãi cực kỳ 】

【 tôi chỉ là một người làm công, vì sao lại vớ phải nguy hiểm 】

Yến Cửu đi vào căn phòng chứa đồ, bấm nghe điện thoại: "Alo, Hồ Li."

Đầu điện thoại bên kia Hồ Bằng lên tiếng: "Tiểu Cửu, tôi đã xem tin nhắn cậu gửi, muốn tôi kiểm tra à ?"

Từ ngày hôm qua Hạ Vân Sanh thổ lộ những lời trong lòng với cậu, Yến Cửu liền vẫn luôn để chuyện này trong lòng, sáng nay vừa rời giường liền nhắn tin sang cho Hồ Bằng.

"Đúng vậy, chi tiết cụ thể tôi không biết rõ lắm, nhưng người này tuyệt đối có vấn đề, anh cứ tra là được." Yến Cửu không chịu ngồi yên, vừa nóim một bên không chút để ý mà đùa nghịch hạt ngô trên cửa sổ, đem chúng nó chỉnh chỉnh tề tề thành một hàng.

"......!Hà Nghị đúng không?" Hồ Bằng xác nhận một lần, ở trong đầu tìm kiếm một chút ký ức có quan hệ với cái tên này.

Yến Cửu nhắc nhở nói: "Hạ Vân Sanh."

Hồ Bằng lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ: "Ài, thì ra là cái tên khốn nạn đó."

Yến Cửu từ câu trả lời của Hồ Bằng ngửi ra được dưa, rất có hứng thú mà nhướng mày: "Các người có xích mích?"

Vậy vừa lúc, hội đồng gã luôn.

Hồ Bằng lười biếng ngáp một cái: "Cũng không tính là xích mích, chỉ là có một lần gã ở Kim Bích Huy Hoàng đến gần anh trai Tiểu Cẩu."

Nếu nếu bàn về chuyện Cẩu Dậu sao có thế lực cường đại như vậy thì tổng cộng có hai nguyên nhân, một là cậu ta thân là dân tốc thiểu số phương Bắc, huyết thống rất nhanh nhẹn và dũng mãnh, mà một cái khác chính là công lao của anh cậu ta.

Suy cho dùng Cẩu Dậu 1m9 đứng trước mặt anh mình thì cậu ta cũng chỉ tính là thân thể yếu ớt, không chịu nổi một kích.

Nếu không phải bởi vì lúc trước bị cha mẹ mạnh mẽ bắt ở lại trong nước kế thừa gia nghệp, Cẩu Mãnh hiện giờ hẳn đang tùy ý tung hoành.

Mà Hà Nghị dám động đến một người hung ác như vậy ......!Kết cục phỏng chừng rất xuất sắc.

"Kia vừa lúc, anh giúp tôi lấy chứng cứ Hà Nghị ngoại tình," Yến Cửu xắp mấy bắp ngô, cảm thấy mỹ mãn xoay người, ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu nhặt mấy sợ râu ngô, "Còn mấy chuyện gã trốn thuế, nhất định phải mau chóng điều tra rõ."

Hồ Bằng ở kia đầu nhanh chóng mà gõ bàn phím: "Biết rồi, cậu cứ yên tâm đi."

Yến Cửu thành khẩn nói lời cảm ơn: " Vậy được, chuyện này liền giao cho anh."

Hồ Bằng vẫn chưa thể thích ứng được cách nói chuyện khách khí khí khí này của Yến Cửu, nhưng lại thời khắc ghi nhớ đến lời cảnh bảo của người cha kia của Mạt Mạt cho cậu cùng Cẩu Dậu, vì thế tương tự cũng lễ phép tạm biệt Yến Cửu: " Được, anh em tốt, cậu nói lời này khách khí quá ."

Yến Cửu: "......"

"Chờ chương trình kết thúc, tới Kim Bích Huy Hoàng chơi đi?" Hồ Bằng cười nói.

Yến Cửu nguyên bản chính là một tiểu thiếu gia tự phụ luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ đi cùng Hồ Bằng Cẩu Dậu tới những cái chỗ ăn chơi đó, thêm chuyện bị bệnh lần này, cậu lại biết trước tương lai của chính mình sẽ bởi vì không chịu nổi tịch mịch ngoại tình mà làm mất đi con trai, liền càng thêm cẩn thận.

Nghe thấy Hồ Bằng mời, Yến Cửu vẫn như cũ giống ngày xưa từ chối nói: "Tôi không đi đâu, hai người cũng kiềm chế chút đi, đừng để xảy ra chuyện."

Trở lại phòng khách, các khách quý còn lại vẫn chưa làm xong cơm, Yến Cửu liền sinh ra ý tưởng muốn ra ngoài xem lại đoạn phim.

"Thầy Yến, theo quy định thì không được ......" Người quay phim khó xử mà nhìn Yến Cửu.

Yến Cửu móc ra tiền giấy trong túi mà quơ quơ: "Tôi muốn nhìn một chút tại sao nhóc con nhà tôi lại sinh ra ý tưởng muốn tiễn tôi đi."

【 ha ha ha mau cho ổng xem, cho ổng xem! 】

【 thật tốt quá, tôi lại có thể xem lại đoạn ghi hình của đứa trẻ hiếu thảo Mạt Mạt】

【 trong thanh âm của Yến Cửu tràn ngập chua xót ha ha ha 】

Người quay phim thấy được làn đàn của phòng phát sóng trực tiếp, thầm nghĩ đạo diễn từ trước đến nay chú trọng lưu lượng, anh ta lúc này liền muốn để cho Yến Cửu xem, lợi ích sẽ lớn hơn, hẳn là sẽ làm nhiệt độ của tiết mục càng cao hơn.

"......!Vậy được rồi."

Yến Cửu lấy ipad từ tay quay phim, lướt tới chỗ Mạt Mạt từ biệt thự xuất phát nhìn xem ——

Hình ảnh vừa vào mắt chính là bóng dáng Mạt Mạt, cùng cái ót trông rất đẹp mắt.

Bé vác giỏ tre, ngơ ngác mà đứng ở ven đường khóc.

Người quay phim ôn nhu hỏi: "Mạt Mạt sao lại không đi tiếp nữa ?"

Mạt Mạt hít hít cái mũi, vô cùng đáng thương nhìn màn ảnh: "......!Mạt Mạt, muốn Cửu Cửu......"

"Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện được không?" Người quay phim từ trong túi móc ra khăn giấy lau nước mắt cho bé.

Mạt Mạt nức nở nói cảm ơn, nghe lời mà đi bên cạnh quay phim.

"Nhiệm vụ của chúng ta chính là mua nguyên liệu về cho bố làm đồ ăn ngon nha," Người quay phim kiên nhẫn khuyên nhủ, "Nếu bố ba không được ăn ngon, Mạt Mạt có buồn không ?"

Nghĩ đến đây, Mạt Mạt quả nhiên liền trở nên ưu sầu.

Có nha, nếu bé chỉ mua một chút đồ ăn ngon cho Cửu Cửu, thời điểm đối mặt với các bố khá , Cửu Cửu sẽ tự ti!

Đang lúc Mạt Mạt đang suy nghĩ đột nhiên thấy được một cửa tiệm ven đường, bày rất nhiều đồ vật.

Đôi mắt của Mạt Mạt tức khắc sáng ngời, bước chân ngắn nhỏ liền đi qua.

Bé có biện pháp làm Cửu Cửu trở thành bố khí phái nhất !

Thấy Mạt Mạt đột nhiên trở nên hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, người quay phim không kịp hỏi, vội vàng đi theo, nhưng mà anh ta lại phát hiện Mạt Mạt đứng trước một cửa hàng bán đồ mai táng, da đầu lập tức tê dại.

Mạt Mạt chỉ vào trong đó một xấp: "Thú ơi ~ con muốn kí này ~"

Cửu Cửu nói bố thích nhất mấy cái phiếu hồng hồng này! Mạt Mạt phải mang về nhiều nhiều cho Cửu Cửu!

Chủ tiệm từ trong phòng đi ra, giật mình hỏi Mạt Mạt nói: " Bạn nhỏ, con muốn mua cái này à?"

Mạt Mạt ngồi xổm trước cá rương tiền giấy, nghiêm túc xem xét một phen rồi trả lời chủ tiệm nói: " Vâng! Muốn mua!"

Chủ tiệm thấy bé còn nhỏ tuổi, lại xinh đẹp đáng yêu, liền kiên nhẫn mà hỏi thêm một lần: " Bạn nhỏ à, đây là tiền giấy, con thật sự muốn mua cái này?"

Mạt Mạt như cũ gật đầu: "Ừmm ~ Mạt Mạt muốn mua kí này ~"

"Bạn nhỏ à, con mua cái này về đốt cho ai vậy......" Chủ tiệm cảm thấy từ 'đốt' này nói trước mặt tiểu thiên sứ quá tàn nhẫn, liền đổi cách nói khác , "Là cho ai dùng vậy?"

"Cho Cửu Cửu ~"

Mạt Mạt giơ tay chỉ vào phương hướng biệt thự, lại bị chủ tiệm nghĩ lầm là chỉ vào không trung.

Anh ta bừng tỉnh đại ngộ nói: "A, là cậu qua đời đúng không? Cho nên bé phải mua cho cậu cái này?"

(*) cữu cữu = cậu

Mạt Mạt nghe không hiểu, liền móc ra tiền lẻ trong túi của mình, lại chỉ chỉ tiền giấy trong rương: " Vâng! Muốn mua kí này ~ rất nhiều rất nhiều ~"

Chủ tiệm hốc mắt nóng lên, gắng nghẹn lại không để cho nước mắt rớt xuống.

Thật đúng là bé con hiếu thảo.

.

Truyện Chữ Hay