Biên dịch: Yên Hy
【 trời ạ, Ngôn Ngôn mặc đồ cưỡi ngựa ngầu phát khóc! 】
【 tui xem đến ngây người, trên thế giới sao lại có người đẹp như vậy chứ? Liếm màn hình ing. 】
【 tư thế lên ngựa giết toi, Ngôn Ngôn, toy chính là chó của cậu ——】
【 tạo hình này hoàn toàn chọc trúng tâm tui rồi, có cảm giác quý tộc Anh quốc thời Trung cổ, hoàng tử điện hạ trong lòng tui.】
【 Hạ tổng tránh ra, tôi muốn tới đoạt Ngôn Ngôn!! 】
【 đoạt Ngôn Ngôn +1】
【 đoạt Ngôn Ngôn +2】
……
Không chỉ có khán giả phòng phát sóng trực tiếp kích động kêu ngao ngao, Hạ Văn Xuyên tầm mắt cũng vẫn luôn dừng lại ở trên người thanh niên, nhìn không chớp mắt.
Thẩm Ngôn nhìn hắn cười một chút, cúi người dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cổ ngựa, mặt mày tinh xảo dưới ánh nắng chiếu rọi xuống như đang sáng lên.
Molly hưng phấn phát ra tiếng phì phì trong mũi, bốn vó ngựa trước sau khởi động, đã làm tốt chuẩn bị.
Hạ Văn Xuyên nhìn thanh niên một thân đồ cưỡi ngựa, nụ cười xán lạn, cảm giác trái tim mình đang không chịu khống chế nhảy lên, kịch liệt như nổi trống.
Cảm xúc dao động mãnh liệt như vậy chỉ xuất hiện thời điểm đối mặt Thẩm Ngôn.
Hắn ngày thường, biểu cảm thay rất ít.
Khuôn mặt thanh lãnh của người đàn ông trở nên nhu hòa, nghiêng đầu nhìn về phía người huấn luyện đang thất thần, từ trong tay anh ta nhận lấy dây cương: “Anh đi đi, để tôi dẫn đường.”
Người huấn luyện lập tức hoàn hồn, nhanh chóng tránh vị trí: “Được, Hạ tổng.”
Anh ta biết thuật cưỡi ngựa của đối phương rất tốt, hoàn toàn có thể khống chế con ngựa đỏ ôn hòa này, vì thế thức thời lui đến một bên.
Thẩm Ngôn được Hạ Văn Xuyên trợ giúp cưỡi Molly đi bộ nửa vòng, quen thuộc cách điều khiển cơ bản, sau đó chậm rãi chạy chậm.
Cậu có năng lực học tập rất mạnh lẫn cân bằng tuyệt vời, lại có người đàn ông chuyên nghiệp kèm cặp, nhanh chóng nắm được tiết tấu nắm giữ ngựa, bước điều chỉnh tư thế cùng tiết tấu, theo bước chân Molly, ngay cả người huấn luyện đứng bên cũng thấy rõ.
Biểu hiện như vậy căn bản không giống người mới học, trái lại càng giống quý tộc từng được tiếp thu huấn luyện bài bản.
Chạy hai vòng quanh sân thi đấu xong, Hạ Văn Xuyên để người huấn luyện dắt Jacky hắn gửi nuôi lại đây, động tác lưu loát từ dưới nhảy lên lưng ngựa, đi đến bên người thanh niên, “Hiện tại có thể thử tăng tốc.”
“Được.”
Đôi tay Thẩm Ngôn nắm lấy dây cương, gót chân đeo giày ủng chạm nhẹ bụng ngựa, Molly ngửa đầu hí vang một tiếng, bốn vó buông ra, lấy tốc độ nhanh hơn xông ra ngoài.
Hạ Văn Xuyên cưỡi Jacky theo sát, vẫn duy trì trạng thái cưỡi song song với thanh niên.
Hai con ngựa một đen một trắng hai lướt nhanh trên đường đua, tiếng gió phần phật, toàn bộ hình ảnh đẹp mắt làm người ta sôi trào nhiệt huyết.
【 oa oa oa, Ngôn Ngôn cùng Hạ tổng quả thực quá xứng! 】
【hình ảnh quá đẹp, muốn khóc. 】
【 hai người mặc cùng kiểu đồ cưỡi ngựa, ngựa đang cưỡi cũng có màu sắc xứng đôi, kỹ thuật và thể lực cũng ngang nhau. A a a, thật sự cắn ngon quá.】
【 Ngôn Ngôn cưỡi ngựa hào sảng ghê, điên cuồng thét chói tai ——】
【kích động quá, đây là buổi hẹn hò lãng mạn nhất với tui.】
Người quay phim cũng bị trường hợp trước mắt cảm nhiễm, trong tay không ngừng quay chụp tư liệu sống, hận không thể lưu lại rõ ràng không xót cảnh tượng nào.
Trong tường đua, hai con tuấn mã một đen một trắng song song chạy như bay, ngươi tới ta đi không ai nhường ai.
Trên lưng ngựa hai dáng người mạnh mẽ, soái khí bức người, thỉnh thoảng nhìn nhau cười, trình độ ăn ý này khiến người ta mặt đỏ tim đập, giống như cảnh tượng từ điện ảnh, cực kỳ có sức cuốn hút.
Hậu trường.
Sắc mặt đạo diễn và tổ tiết mục th kích động, hưng phấn mà vỗ tay.
Cho dù lựa chọn câu lạc bộ cưỡi ngựa cao cấp làm địa điểm hẹn hò, hay là hình ảnh kinh diễm khi hai người cùng mặc đồ cưỡi ngựa, tương tác ăn ý lẫn nhau, kỹ thuật cưỡi ngựa chuyên nghiệp vân vân, đều đủ hấp dẫn tròng mắt khán giả, tuyệt đối là cảnh nổi tiếng nhất mùa này!
Chương trình của bọn họ nhất định sẽ bùng nổ!
Thẩm Ngôn đè thấp thân trên, trọng tâm trầm xuống, cảm thụ được tiếng gió phần phật sóng vai mà đi cùng người bên cạnh, nụ cười bên môi còn rực rỡ hơn ánh mặt trời.
Tuy rằng là lần đầu tiên cưỡi ngựa, cậu lại cảm nhận được loại sinh vật cũng như sức quyến rũ của vận động này.
Thanh niên cưỡi trên lưng ngựa, có thể cảm nhận được hô hấp của nó, tốc độ ngựa chạy vội, cơ bắp vận động, thân thể dần dần tăng nhiệt độ…… Mọi thứ đều rõ ràng như vậy.
Cậu chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với một sinh vật sống động như thế, cùng nó kề vai chiến đấu, thân mật khăng khít.
Cảm giác này thập phần kỳ lạ, làm tâm tình của cậu cũng bay lên cao.
Cưỡi ngựa tốc độ nhanh một vòng, hô Jacky hấp Molly càng thêm dồn dập, rõ ràng có chút lực bất tòng tâm; mà gởi nuôi ở câu lạc bộ nhìn thấy chủ nhân hưng phấn dị thường, hơn nữa bản thân bị khơi dậy ý chiến, bắt đầu hăng hái chạy băng băng, đến lúc vòng thứ hai đã dẫn đầu Molly hơn hai mươi bước.
Ngựa thuần chủng là vua của các cự ly ngắn và trung bình, sáng tạo vẫn duy trì kỷ lục tốc độ thế giới ở nhiều cự ly khác nhau trong vòng mét, trong hàng nghìn năm qua, chưa có giống ngựa nào có thể vượt qua tốc độ của nó.
Những con ngựa đua thuần chủng chuyên nghiệp với thành tích tốt có thể được bán đấu giá hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu đô la, khiến chúng trở thành một trong những giống ngựa đắt nhất thế giới.
Jacky là một con ngựa thuần chủng đến từ nước E, ngoại hình và phả hệ ưu tú, ngựa dành cho người mới bắt đầu tất nhiên không so được với nó.Hạ Văn Xuyên khống chế Jacky thả chậm tốc độ, hai người cùng tới đích.
Thẩm Ngôn động tác lưu loát xoay người xuống ngựa, giao Molly thở hổn hển cho người huấn luyện.
Trên người nó ra không ít mồ hôi, yêu cầu tắm rửa một chút, sau đó tiến hành nghỉ ngơi.
Molly hí vang một tiếng, thân mật dùng đầu cọ bả vai thanh niên.
Thẩm Ngôn tháo xuống bao tay, dùng tay sờ sờ đầu và tai của nó, Molly hưng phấn phát ra tiếng phì phì trong mũi, lúc này mới lưu luyến không rời bị người huấn luyện dắt đi.
Hạ Văn Xuyên một tay tháo mũ xuống, nhìn biểu tình chưa đã thèm của thanh niên, khuôn mặt thanh lãnh trở nên nhu hòa: “Trước nghỉ ngơi chốc lát, ăn một chút gì, sau đó đi chọn lựa đua ngựa.”
Mắt tím Thẩm Ngôn sáng lấp lánh: “Được! Em muốn chọn con ngựa nhanh nhất, nhất định sẽ vượt qua Jacky của anh.”
Vừa rồi thi đấu, hoàn toàn khơi dậy dục vọng thắng bại trong nội tâm cậu.
Đôi mắt thâm thúy của Hạ Văn Xuyên đẩy ra một ý cười, tiến lên một bước giúp thanh niên tháo mũ xuống, động tác nhẹ nhàng.
Khoảng cáchh người rất gần, giọng nói trầm thấp của người đàn ông quanh quẩn ở bên tai cậu, gợi cảm ghẹo người: “Ừ, tôi rất chờ mong.”
【 a a a, cứu mạng. 】
【 một con chó độc thân như tui vì sao lại muốn xem cái này, gục ngã. 】
【 chúc mừng Hạ tổng, hoàn toàn không cản nổi QAQ. 】
【ngữ khí chiều chuộng quá, chỉ có đối mặt Ngôn Ngôn mới như vậy. 】
【đương nhiên rồi, đây là tình yêu, tui lại tin tưởng tình yêu. 】
……
Hai người ở nhà ăn dùng cơm trưa đơn giản, có thể là đói bụng, Thẩm Ngôn cảm thấy hương vị minh trị cũng không tệ lắm.
Sau khi ăn xong, ông chủ câu lạc bộ Neil tự mình đi cùng hai người chọn ngựa đua.
Không chỉ bởi vì Hạ Văn Xuyên là hội viên cao cấpcc câu lạc bộ, giá trị con người xa xỉ; ông cũng thông qua một ít con đường hiểu nhiệt độ chương trình, muốn mượn cơ hội này quảng cáo cho câu lạc
Neil liên tiếp nhìn về phía Thẩm Ngôn, vì khí chất đối phương mặc trang phục cưỡi ngựa thưởng thức không thôi, nhưng thần sắc ông lại mang theo vài phần chần chờ: “Ngài Hạ… À, không, tôi nói là bạn của ngài, cậu ấy vừa bắt đầu tiếp xúc bộ môn này, chọn ngựa đua có khả năng nguy hiểm không nhỏ.”
“Dù sao tính tình chúng nó rất nóng, có đôi khi người huấn luyện đều thập phần khó làm. Ngài xác định bạn ngài có thể khống chế sao?”
Ngữ khí Hạ Văn Xuyên chắc chắn: “Không thành vấn đề, em ấy có thể.”
Neil nhún vai: “Được rồi. Anh cũng hiểu, một số rủi ro nhất định phải được nêu rõ trước.
Nhưng có anh ở đây thì sẽ ổn thôi, anh giỏi hơn nhiều huấn luyện viên chuyên nghiệp trong câu lạc bộ của chúng tôi luôn mà.”
Bọn họ một bên đàm luận một bên đi vào bên trong, hàng trong cùng hầu như toàn là những giống ngựa nổi tiếng trên thế giới như ngựa thuần chủng, ngựa Ả Rập, ngựa Akhal Tekin (hãn huyết), ngựa Quarter, ngựa Hanoverian ., mỗi bộ lông đều có màu sắc rực rỡ, và sức ở trong tình trạng tốt.
Chuồng ngựa cũng được dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp, trong không khí không có mùi gì lạ.
Một đám này là ngựa đua câu tốt nhất lạc bộ, ước chừng có hơn 20 con, đơn giá đều ở mấy trăm vạn trở lên.
Neil: “Chính là đây. Tôi dám nói, nước Z không có một trại nuôi ngựa hoặc câu lạc bộ nào có được nhiều ngựa đua giá trị cao như vậy, phí hội viên chúng tôi tuy rằng cao, nhưng tuyệt đối là vật siêu giá trị.”
【 oa, thật nhiều ngựa đẹp. 】
【 mỗi một con đều nuôi tốt quá, bộ lông mượt đến phát sáng, thiệt muốn sờ thử】
【 vừa thấy chính là loại siêu cấp quý. 】
【 hôm nay thật là mở rộng tầm mắt. 】
Thẩm Ngôn liếc mắt một cái đã nhìn trúng con ngựa thuần huýet màu hạt dẻ, có chút xao động bất an đang đi qua lại trong chuồng.
Nó cao ước chừng có 170cm, màu lông màu hạt dẻ, bờm chắc khỏe, trên đầu có một mảng trắng hình kim cương, cực kỳ xinh đẹp.
Các khớp và gân của các chi của nó có đường nét rõ ràng, các cơ bắp phình ra thành từng dải dài, cơ thể khỏe mạnh và trông rất hùng vĩ.
Thẩm Ngôn mới vừa tiến lên gần vài bước, con ngựa thuần chủng không ngừng kéo dây cương, giơ vó trước lên cao phát ra một tiếng hí vang, trông đã biết không dễ chọc.
Cậu cũng không lùi bước, ngược lại quan sát gần con ngựa này. Cho dù là màu lông, cốt cách, tứ chi thậm chí phân bổ cơ bắp đều thập phần hoàn mỹ, nhất định có thể thắng được Jacky của Hạ Văn Xuyên.
Thẩm Ngôn cực kỳ vừa lòng: “Tôi chọn nó.”
Neil giơ tay sờ soạng mặt một chút, bất đắc dĩ nói: “Ngài Hạ, ánh mắt bạn trai ngài tốt thật.
Alan là con được định giá cao nhất câu lạc bộ chúng tôi, cha nó là ngựa vô địch của nước M, từng giành được nhiều chức vô địch sự kiện G1 quốc tế; huyết thống mẹ cũng rất thuần chủng, càng thiên hướng về sức bền hơn.
Alan là đời sau được lai giống xuất sắc nhất năm nay, tốc độ cùng sức chịu đựng rất tốt, chỉ có điều——”
“Nó năm nay còn chưa đến tuổi, tính tình dữ dằn giống cha nó, trước mắt còn ở trạng thái huấn luyện.
Khoảng thời gian trước, người huấn luyện nó đột ngột phát bệnh tim nằm viện, người huấn luyện mới… Hiển nhiên không hòa hợp với nó lắm.”
Há chỉ không tốt, người huấn luyện mới ngày đầu tiên huấn luyện đã ngã xuống từ lưng ngựa, thiếu chút nữa bị gãy chân.
Những người khác cũng rất khó thành lập liên hệ với con ngựa tính cách táo bạo này.
Nói tới đây, Neil phát sầu.
Trung bình ngựa trung bình 30 tuổi, trưởng thành sớm, 3 tuổi cơ bản đã tiếp cận thành niên.
Rất nhiều chú ngựa đua có thuộc tính ưu tú đã được huấn luyện cẩn thận từ khi còn nhỏ, chúng bắt đầu tham gia các cuộc thi từ năm 2 tuổi, tới gần 3 tuổi đã ôm đồm không ít giải thưởng.
Ông vốn dĩ tính toán để Alan tới tuổi mang nó đi dự thi, nếu có thể đoạt được quán quân thi đấu quốc tế, giá trị nhất định có thể tốt thêm vài phần, cũng có thể tăng danh khí cho câu lạc bộ.
Không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy.
Một con ngựa tốt nếu là không có người huấn luyện tốt, sẽ giống như không gặp được Bá Lạc(*), không thể phát huy ra thực lực tốt nhất.
(*)伯乐 [ bó lè], Tương truyền, Bá Lạc là người thời Tần Mục Công 秦穆公, họ Tôn 孙 tên Dương 阳, rất giỏi xem tướng ngựa.
Neil thở dài: “Alan thật sự quá nguy hiểm, vẫn nên đổi một con khác thôi.”
Thẩm Ngôn yên lặng nhìn về phía con ngựa thuần huyết mạnh mẽ này, càng xem càng thích: “Tôi chỉ muốn nó.”
Hạ Văn Xuyên nhìn mắt tím đầy sao của cậu, ở trước mặt người mình thích hoàn toàn không có nguyên tắc: “Ừ, được thôi.”
Neil lộ ra biểu cảm đầy khiếp sợ.
【 xem biểu cảm của người nước ngoài này, ha ha ha, cười chết. 】
【 Hạ tổng quá chiều Ngôn Ngôn luôn, muốn gì được đó. 】
【 Ngôn Ngôn thật sự muốn cưỡi con này? Tuy rằng rất xuất sắc, nhưng vừa thấy đã biết là loại kiêu ngạo khó thuần, lo lắng. 】
【 vừa rồi qua website official HJ tra một chút, con ngựa thuần huyết tên Alan này được định giá 8 triệu USD, gần 5000 vạn! 】
【 đệch mợ, nghèo khó hạn chế sức tưởng tượng của tui. 】
【 cái gì Lamborghini, Rolls-Royce đều quá yếu, đây mới là vật cưỡi X trâu nhất!】
【 thiệt kích động! Thiệt muốn nhìn Ngôn Ngôn cưỡi nó! 】
【 dù sao thì, người mới học ngàn vạn đừng cưỡi ngựa đua chưa được huấn luyện, rất nguy hiểm. 】
Hạ Văn Xuyên cùng Neil ký hiệp nghị.
Con ngựa này có giá trị rất lớn và dự định sẽ được sử dụng trong các cuộc thi đấu. Việc huấn luyện với nó đòi hỏi một lượng tài sản đảm bảo nhất định; đồng thời phải nhận thức được những rủi ro mà mình có thể gặp phải, một khi phát sinh ngoài ý muốn, câu lạc bộ sẽ không chịu trách nhiệm.
Trong quá trình bọn họ ký kết hiệp nghị, Thẩm Ngôn vẫn luôn đứng ngoài rào chắn nhìn con ngựa màu hạt dẻ này, giữa mắt tím lộ ra yêu thích rõ ràng.
Dường như cảm nhận được đối phương cũng không có ác ý, xao động bất an Alan gật gật đầu, chậm rãi dừng dạo bước, thậm chí đi tới hướng thanh niên.
“Alan.” Thẩm Ngôn cười nhạt nhìn thẳng vào mắt ngựa mà khen ngợi: “Alan, đôi mắt của mày rất đẹp, dáng người cũng rất cao lớn, là con ngựa ngầu nhất tao từng gặp.”
Alan cứ như nghe hiểu, nó phát ra tiếng phì phì trong mũi, lại đi về phía trước hai bước, đem đầu thoáng vươn ngoài lan can.
Thanh niên lập tức duỗi tay về phía nó, làm người chăm sóc đứng kế sợ đến mức tim nhảy đến tận cổ họng.
Tính cảnh giác của giống ngựa thuần chủng tương đối cao, mỗi lần anh ta cầm cỏ khô và yến mạch tốt nhất lại, đều phải kêu tên nó trước, vừa kêu vừa tiến dần từ từ, bằng không sẽ bị đạp.
Anh ta nuôi lâu vậy còn phải cẩn thận, sợ hãi thanh niên đẹp vô thực trước mắt bị thương.
Người chăn nuôi thấp giọng nhắc nhở: “Cẩn thận — —”
Lời còn chưa dứt, đầu ngón tay trắng của Thẩm Ngôn đã vuốt ve trán con ngựa, dừng trên vết đốm màu trắng kia, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông bóng loáng.
Mà Alan cũng ngoan ngoãn đứng ở nơi đó làm cậu sờ, ngẫu nhiên quay đầu dùng cặp mắt to nhìn cậu, dường như quen thuộc người trước mắt.
“Trời ơi.” Người chăn nuôi kinh ngạc ra tiếng, hoàn toàn không giống Alan tính tình táo bạo ngày thường.
“Nó thích ăn cái gì?” Thẩm Ngôn hỏi.
“.. Cà rốt. À, đúng rồi, nó càng thích táo, tôi đi lấy.”
Rất nhanh, trong tay Thẩm Ngôn nhiều thêm một miếng táo cắt đôi.
Nhìn ngón tay thon dài của đối phương tới gần, người chăn nuôi khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, “Việc này nguy hiểm quá, bằng không vẫn là……”
Nhưng Alan đã há mồm cắn quả táo trong tay thanh niên, ăn răng rắc, hưng phấn ngẩng đầu lên kêu một tiếng, lại cúi đầu cọ cọ lòng bàn tay cậu, tỏ vẻ còn muốn. Người chăn nuôi khiếp sợ nhìn một màn này.
Con ngựa ngày thường kiêu ngạo không ai sờ này, hôm nay cứ như đổi tính.
Thẩm Ngôn lại đút nó ăn một miếng quả táo, Alan đã hoàn toàn bị thu mua.
Nó hưng phấn dạo bước tại chỗ, không ngừng phát ra tiếng kêu to vui sướng, còn dùng đầu ngựa cụng đối phương, biểu đạt ý thân mật của mình.
【 Ngôn Ngôn quả nhiên có thể chất vạn người mê, đến ngựa cũng thích. 】
【 chậc, một quả táo đã thu mua mày, cốt khí ngựa đua đỉnh cấp đâu? 】
【Alan: Người này dễ nhìn ghê, tui cũng muốn làm bạn với ảnh.】
【 ha ha, diện tích người chăn nuôi có bóng ma tâm lý. 】
Chờ Hạ Văn Xuyên cùng Niel lại đây, một người một con ngựa ở chung hòa hợp, làm người ta mở rộng tầm mắt.
Niel sửng sốt vài giây sau, cười ha ha: “Xem ra việc tôi băn khoăn đã thành thừa, Alan rất thích bạn anh.”
Hạ Văn Xuyên né tránh động tác chụp bả vai đối phương, tùy ý lên tiếng, thần sắc lãnh đạm.
Niel cũng không ngại, ông biết tính cách ngài Hạ này vẫn luôn như thế, lạnh nhạt xa cách, chỉ có đối mặt thanh niên xinh đẹp này mới có biến chuyển.
Thẩm Ngôn nắm Alan cao lớn uy mãnh đi ra chuồng ngựa, vó ngựa lộc cộc rõ ràng vang bốn phía, rất có tiết tấu.
Hạ Văn Xuyên muốn đến gần sóng vai đi thanh niên, nhưng hắn tới gần, Alan liền biểu hiện ra rất tính công kích lớn, hơi thở thô nặng hí vang, thậm chí giơ móng trước lên cao, Thẩm Ngôn giữ chặt dây cương trấn an một phen mới ổn.
Neil bất đắc dĩ nhìn hắn nhún vai: “Chúng ta cách khá xa một chút đi. Hiển nhiên Alan ngạo kiều ngoài người bạn tên Thẩm Ngôn của anh thì ai cũng không chịu.”
Khuôn mặt tuấn mỹ của Hạ Văn Xuyên càng thêm đạm mạc, môi mỏng nhẹ mím, tầm mắt nhìn về phía con ngựa này mang theo vài phần lạnh lẽo.
Mấy người đi tới sân thi đấu, đường đua cự ly ngắn 2000 mét.
Thẩm Ngôn dứt khoát lưu loát nhảy lên ngựa, điều chỉnh tư thế thích hợp, cảm giác tầm nhìn trống trải không ít.
Thân hình con ngựa thuần huyết này còn muốn cao hơn Molly ít nhất phân nửa cái đầu, lưng ngựa cũng càng rộng lớn.
Alan chỉ có lúc thanh niên vừa lên ngựa có chút không khoẻ mà hất hất đầu, lúc sau rất nhanh thích ứng được với ‘người cưỡi mới’ của nó.
Hạ Văn Xuyên cũng lên ngựa, hai người điều khiển ngựa đứng ở cùng trên vạch xuất phát.
Thẩm Ngôn một tay nắm lấy dây cương, cười nhìn về phía người đàn ông: “Trước so một hồi thử xem.”
Hạ Văn Xuyên: “Được.”
Tiếng chuông bắt đầu thi đấu vang lên, hai con ngực đua nhanh chóng xông ra ngoài.
Bước bắt đầu của Alan chậm hơn Jacky, nhưng nó dựa vào tốc độ nhanh chóng đuổi kịp.
Jacky cũng là ngựa đua huyết thống thuần khiết, không cam lòng yếu thế, hai con ngựa động bốn vó vút nhanh về phía trước, tiếng vó ngựa vang lên thùng thùng cực kỳ dày đặc, tiếng gió thổi xen qua những phần áo quần bay phất phới.
Khúc cua đầu tiên.
Hạ Văn Xuyên bằng kinh nghiệm phong phú cùng thời gian hợp tác với Jacky dài, từ làn đường bên ngoài vượt qua, nhanh chóng dẫn trước hai vị trí, Thẩm Ngôn cưỡi Alan ở phía sau đuổi theo.
Tiến vào đường thẳng, Alan bắt đầu tăng tốc, hai con ngựa đua cùng nhau tiến lên, người chạy ta đuổi không chút nhường nhịn.
Thẩm Ngôn đè thấp thân thể, cảm thụ được hô hấp dồn dập của con ngựa, tiết tấu nó, nhiệt độ cơ thể nó dần dần bay lên… Hết thảy hết thảy, cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được.
Khúc cua thứ hai, Hạ Văn Xuyên cùng Jacky lại lần nữa vượt qua cậu, khi đường thẳng đến, cả hai bắt đầu chạy nước rút cuối cùng.
400 mét…300 mét… Bờm hai con ngựa đua tung bay như gió phi nước đại lao về phía trước, dũng cảm không hề sợ hãi trước mọi khó khăn.
“Alan, Cố lên, chạy ra trình độ thật sự nào!”
Quần áo Thẩm Ngôn phần phật, dùng roi ngựa nhẹ vỗ mông ngựa, Alan hí vang một tiếng, như mũi tên nhọn bay nhanh, dần dần đuổi theo Jacky phía trước, hai con ngựa gần như đồng thời tới đích.
【 a a a a, quá ngầu! 】
【 xem đến nhiệt huyết sôi trào, đây là sức quyến rũ của thi cưỡi ngựa sao, yêu mất rồi.】
【 ai thắng? Ai thắng! 】
【 hình như là Hạ tổng, hai người không sai biệt lắm. 】
【 Ngôn Ngôn thật sự quá lợi hại, ngày đầu tiên tiếp xúc cưỡi ngựa đã có thể mạnh như vậy. 】
Thẩm Ngôn thả chậm tốc độ, hô hấp hơi có chút dồn dập, ngồi trên lưng ngựa cười nhìn về phía Hạ Văn Xuyên, “Lần này là anh thắng.”
“Ừ.” Người đàn ông cũng đi theo điều chỉnh tốc độ, tầm mắt nhìn về phía thanh niên chăm chú mà nóng rực, “Nhưng lần sau em sẽ thắng.”
Lần này hắn dựa vào kinh nghiệm cùng phối hợp nhiều năm thắng lợi, nhưng lần sau, Thẩm Ngôn nhất định sẽ phát huy ra thực lực chân chính của Alan.
Cậu đúng là xuất sắc như thế.
Thẩm Ngôn để Alan đi thong thả một vòng khôi phục thể lực: “Chúng ta lại so một vòng.”
Hạ Văn Xuyên xả nhẹ dây cương: “Được.”
Alan khi tới gần đường đua thấy được phía Jacky bên phải, hí vang một tiếng cao, tính hiếu chiến của ngựa đua làm nó rất hưng phân, đây là gen chảy trong máu.
Nó khát vọng thắng lợi.
Thẩm Ngôn cúi người vỗ vỗ cổ ngựa, thấp giọng nói: “Lần này chúng ta biểu hiện thật tốt, để đối thủ nhìn xem.”
Alan như nghe hiểu, giơ cao lên móng trước trình 90 độ lại rơi xuống, hai chân Thẩm Ngôn gắt gao dẫm lên bàn đạp, theo con ngựa mà thẳng người, hình ảnh chấn động này được nhiếp ảnh gia bắt giữ rõ ràng.
Khán giả kích động không thôi, nhiệt độ phòng phát sóng trực tiếp có thể so với một hồi thi đấu thể thao.
Tiếng chuông thi đấu vang lên, Alan bằng tốc độ xông mau ra ngoài, như một tia chớp thế không thể đỡ.
Khúc cua đầu tiên, nó đã vượt qua đối phương khoảng cách hai thân, Jacky liều mạng đuổi theo, đem khoảng cách ngắn lại một thân, lại vào đường thẳng sau kéo ra thêm một thân ngựa.
Khúc cua thứ hai, hô hấp Alan thô nặng, dưới sự cổ vũ của Thẩm Ngôn vẫn duy trì tốc độ nhanh mà tiến về phía trước, độ ấm máu không ngừng lên cao, mồ hôi không ngừng chảy ra bộ lông, toàn thân phảng phất muốn bốc cháy.
4 thân ngựa…5 thân ngựa…6 thân ngựa!
Thời điểm tới đích, Alan dùng khoảng cách chênh lệch với Jacky gần 7 thân ngựa mà kết thúc thi đấu, nhất kỵ tuyệt trần.
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp sợ ngây người, Neil và người huấn luyện cũng sợ ngây người.
Alan chạy ra tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay, mà người cưỡi nó chỉ là một người mới lần đầu tiếp xúc với cưỡi ngựa.
Người mới này tên là Thẩm Ngôn.
Cậu ấy là Bá Lạc của Alan.