Các Hiệp sĩ đang không ngừng di chuyển và hò hét với nhau.
-Đợt thứ mười đang đến!
-OOOHHH!!!
Rồi đột nhiên, từ dưới mặt hồ, rất nhiều sinh vật to lớn nhảy vọt lên tấn công vào những Hiệp sĩ đã chuẩn bị sẵn vũ khí và khiên.
-Hãy làm gì hết những có thể để ngăn chặn chúng tiến đến thị trấn!
-Ossu !!
Những sinh vật to xác đều có thể bị hạ gục nếu nhiều Hiệp sĩ cùng tấn công. Nhưng…
-Guuoooo…
-Chết tiệt! Bên này có người bị thương. CỨu thương đâu!!!
Cùng với số lượng quái vật to lớn, số lượng hiệp sĩ bị thương cứ tăng lên từng phút.
-Lưới chắn đâu?! Chuyện gì đã xảy ra với chúng vậy?
- Không tốt lắm thưa ngài! Tất cả đều tan vỡ!
Một khu vực rộng lớn xung quanh trại ở phía sát bờ hồ đã được quây lưới sắt, nhưng tất cả chúng cũng nhanh chóng tan tác trước sức mạnh của đám quái vật.
Số lượng Hiệp sĩ cứ thế giảm dần sau mỗi đợt quái vật tràn lên.
-Tệ quá. Nếu cứ thế này, chúng ta sẽ bị chúng vượt qua mất.
Tất cả đều đã đạt đến giới hạn của họ.
Không chỉ là lũ cá và bạch tuộc dưới nước, những con cua to lớn cũng đang di chuyển trên cạn và tấn công liên tục.
Hầu như mọi phương pháp đều đã được sử dụng, nhưng đều vô tác dụng.
-Chết tiệt, chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?
-Chúng quá đông….
Những Hiệp sĩ đang dần đuối sức nhìn nhau bất lực.
Nhưng ngay lúc đó…
-Hm….có nhiều thật nhỉ?
Một người khổng lồ bằng gỗ xuất hiện trước mặt họ.
================
Tôi đang mặc Vajra và đứng giữa bãi cát.
Đằng sau tôi là một vài con golem gỗ đang dọn dẹp tàn xác của những con cua và bạch tuộc chúng tôi gặp.
-Dianiea, mọi người, hãy cùng lũ golem này xử lý đám quái khổng lồ, tôi sẽ lo con trai dưới đáy hồ.
- R…rõ… rồi. Cứ để đó cho chúng tôi.
Tôi giao chuyện xử lý lũ quái vật trên bãi biển cho Dianeia và những người còn lại và quay mặt ra hồ.
Tôi nhẹ nhàng duỗi cánh tay phải của Varja có gắn cây búa bằng ma thạch khổng lồ và nâng lên.
-Đợi đã, Daichi-san! Anh định làm gì thế? Không phải là tách cái hồ ra đó chứ?
Tôi nghe thấy tiếng Manaril đầy hoảng loạn từ phía sau.
-Huh? Tách hồ, tôi đâu làm được trò đó?
- Nhưng…không phải anh định dùng cái búa đó sao?
Cái này thực sự làm được sao? Mà thôi, dù có làm được thì nó cũng sẽ gây thiệt hại rất lớn, nên tôi sẽ không dại gì mà làm đâu.
-N..nhưng, anh định làm thế nào để chạm vào con trai đó ở đáy hồ từ đây? Không lẽ anh định bắn nó sao?
- Suy nghĩ của cô hay đó chứ Manaril?.
- Eh?
- Sakura, anh sẽ chuyển hóa cánh tay thành bộ phóng, nhờ em hiệu chỉnh.
- Đã rõ, chủ nhân.
Tôi bắt đầu thay đổi cánh tay trái Vajra của mình thành kết cấu của bộ phóng, nhìn nó gần giống như một khẩu súng phóng lựu.
Một lát sau, quá trình biến đổi đã hoàn tất.
-Giờ vấn đề sẽ là đạn dược. Golem, lại đây.
Tôi gọi con golem đựng đồ đi câu lại.
Tôi lấy ra một sợi dây rất dài và một cái lưới khổng lồ.
-D-Daichi-san cái lưới khổng lồ đó là gì vậy!? Tui cảm thấy một sức mạnh đáng kinh ngạc nào đó từ nó. Anh đừng nói là??
- Đúng thế. Đó là một cái lưới tôi đã đan bằng vảy của Ramiyuros.
Nếu trải rộng hết cỡ, nó sẽ có kích thước hàng chục mét.
Dọc theo các cạnh là dây câu chế từ vảy rồng với độ dày rất lớn..
Mắt lưới khá lớn, nên có lẽ nó không hiệu quả với cá thường, nhưng ở đây thì khác.
Hơn nữa, thay vì những khối chì để làm tăng khối lượng, tôi sử dụng golem gỗ được nén tạm để thay thế.
Chúng nhỏ nhưng vẫn đủ nặng cho mục đích của tôi. Cuộn dần tấm lưới khổng lồ và đặt vào bệ phóng.
-Yosh, sẵn sàng. Sakura, em đã xác định ra vị trí của nó chưa?
-Vâng, cách bờ khoảng 80 mét có một con trai phát ra ma lực rất mạnh đang ẩn dưới bùn.
- Nếu chỉ có 80 mét thì nó hoàn toàn nằm trong phạm vi bắn.
Tôi hướng cánh tay trái của mình theo hướng Sakura chỉ. Sau đó…
-Đã sẵn sàng khai hỏa thưa CHủ nhân.
-Được rồi. Lưới đánh cá hiệu Long vương. BẮN!!!!!
Sau câu nói đó của tôi, toàn bộ chiếc lưới được cuộn tròn được giải phóng khỏi ống phóng.
Ngay lập tức, nó xòe tung ra trên không.
-Golem! Kích hoạt.
Đồng thời điểm, tôi ra lệnh bằng khóa ma thuật cho đám golem mini trở lại kích thước chính xác để làm tăng sức nặng và kéo tấm lưới xuống đúng vị trí tôi muốn.
Sau một tiếng đập nước rất lớn, toàn bộ tấm lưới chìm hẳn xuống hồ.
-Chủ nhân, lưới đã chạm đáy hồ, trúng khu vực mục tiêu.
Chỉ một vài giây đã trôi qua, Sakura thông báo lưới đã chạm đáy.
-Mm, có vẻ như nó cũng làm rất tốt việc đàn áp các sinh vật dưới nước.
Vẫn còn rất nhiều sinh vật
đang làm náo loạn trên mặt nước, nhưng sau khi tôi quăng lưới, chúng cũng bị kéo xuống cùng với cái lưới và hoàn toàn bị áp chế dưới đáy hồi.
-Được rồi, phần còn lại là kéo lên mà thôi.
Nắm lấy sợi dây tương đối dày được kéo sợi từ vảy rồng vô cùng chắc chắn, tôi bắt đầu quấn nó vào bộ phận dây tời trên thân bộ giáp.
Tấm lưới vô cùng nặng với rất nhiều thứ bên trong, chưa kể còn đám golem làm con chì giữ lưới.
Nhưng nhiêu đây với Varja không thành vấn đề.
-Ta chỉ muốn những ngày nghỉ cuối cùng ở đây thật sự yên bình, vì thế, rất tiếc khi phải kéo tất cả lũ ồn ào các người lên.
Sau đó, tôi khởi động hệ thống kéo tự động.
Giờ thì chỉ cần đợi thôi.
-Đây là sức mạnh của Varja phiên bản Ngư dân.
Và chỉ trong vài phút, trên bãi cát ngập tràn những sinh vật to lớn, hung dữ mà tôi vừa kéo lên.
==============
Dianeia phải dụi mắt tới vài lần để xác định mình không bị ảo giác.
Những sinh vật hung hăng vừa tấn công các Hiệp sĩ ban nãy giờ đều im lìm nằm dưới tấm lưới khổng lồ trên bãi cát.
Bởi dù có vật lộn kiểu gì, chúng cũng không thể thoát khỏi lưới.
Mặc cho chúng khỏe bao nhiêu, tấm lưới vẫn không chút hư hại
Tự động, một cách máy móc, và không chút thương xót, mọi sinh vật khổng lồ trong hồ đều đã bị lôi lên bờ.
-Đội trưởng hiệp sĩ. ….Tôi biết có một thứ được gọi là câu cá bằng ma thuật, nhưng chuyện này thực sự quá phi lý….
- V…vâng…đây quả là một tấm lưới kinh khủng….
Hai người lẩm bẩm với nhau trong khi nhìn vào đống sinh vật trên mặt đất.
Daichi tiếp tục lặp lại quá trình đó cho đến khi con trai ma thuật, kẻ đã gây ra tất cả chuyện này bị kéo lên khỏi mặt nước.