Trước khi mặt trời mọc
Hesty và tôi đã sẵn sàng với chiếc cần câu và lưới trên vai
Tôi đã cải tiến nó một chút, hi vọng sẽ chúng tôi sẽ có được kết quả khá hơn/.
So với hôm qua, dây câu đã được tôi nối dài hơn, mồi câu cũng được thiết kế lại để gia tăng trọng lượng, đồng thời có tính thu hút hơn, tôi đang muốn câu những con cá ở sâu dưới mặt nước hơn nữa.
Hôm nay, hẳn sẽ là một ngày rất tuyệt vời đây.
Kiểm tra lại một lượt nữa đồ đi câu, tôi mở chiếc phích nhỏ đựng trà mà Sakura đã chuẩn bị và rót cốc.
Nhiệt độ khá là vừa phải.
-Của em đây Hesty.
-N, cảm ơn anh…
Vừa giữ dây câu lơ lửng trong nước, tôi rót một cốc trà khác cho Hesty.
-Ahh, không khí thời điểm này thật tuyệt…
-Vâng…đúng là vậy….
Không khí trong lành buổi sáng tràn đầy phổi chúng tôi cộng với những làn gió man mát thổi nhẹ qua.
Ngoài ra là tiếng nước hồ rì rào êm tai.
Có cảm giác tôi có thể được chữa trị và giải tỏa những mệt mỏi trong mỗi khoảnh khắc lúc này.
Đây là một cảm giác mà bạn sẽ chẳng thể cảm nhận được khi mặt trời ở trên đỉnh đầu.
Đang suy nghĩ vu vơ, cảm giác sợi dây câu bị giật mạnh xuất hiện trên tay tôi.
-Ồ, con mồi đầu tiên…
Tôi có thể cảm thấy một lực kéo rất mạnh từ đầu dây bên kia.
Nó mạnh đến mức kéo cong cả cần câu của tôi.
Có vẻ con mồi này khá lớn đây.
-N, chúc mừng anh..
-Vui mừng vẫn còn hơi sớm đấy. Trước tiên phải kéo nó lên đã.
Nếu tôi mất cảnh giác, nó có thể trốn mất.
Cần câu tiếp tục cong hơn nữa…
Có lẽ nên thận trọng kéo nó lên.
Vừa dồn sức kéo, tôi đã nhìn thấy bóng dáng mờ mờ của con mồi đang dần nổi lên.
-Có vẻ khá nặng. Để em giúp một tay…Một…hai….
Tôi kéo mạnh chiếc cần đồng bộ với Hesty để lôi con mồi ra khỏi nước.
-Yo~~ ~ Daichi-san, .Hesty. Chào buổi sáng.
-Hình như lại một lần nữa anh câu được một Vua rồng nhỉ….
Thứ mà tôi câu được chẳng phải gì xa lạ mà chính là Ramiyuros.
Và nhìn giống như là cô ấy bị quấn vào dây câu hơn.
-Sao cô lại ở đây thế Ramiyuros? Không phải cô đang ngủ ở trong nhà sao?
Tôi hỏi và Ramiyuros cười nham nhở trong khi vẫn đang bị quấn chặt trong dây câu.
-Bãi biển rất mát và thoải mái, nên tôi lỡ ngủ thiếp đi ~. Rồi bị sóng cuốn đi luôn~ Vì có thể thở dưới nước nên tôi không thực sự bận tâm về nó lắm, nhưng không biết từ đâu, một sợi dây có sức mạnh ma thuật đáng kinh ngạc xuất hiện khiến tôi bị thu hút, rồi bị nó quấn vào luôn.
Bị quấn chặt trong dây câu, tôi cứ thế kéo cô ấy lên mặt nước.
Và đó là cách mà tôi câu được một Long Vương, nhưng sao cô nàng này có thể bất cẩn như vậy chứ?
-Uuu, tôi xin lỗi ~
-Cô không cần phải xin lỗi vì điều đó. Quan trọng hơn, cô nên chú ý đến quần áo của mình thì hơn.
Sợi dây của tôi có chứa ma lực nên việc bị vướng vào nó khiến đồ bơi của cô ấy tuột ra.
-Tôi đã định cởi luôn đồ bơi ra cho thoải mái đó. CƠ mà đúng là thế có hơi xấu hổ thật.
Ramiyuros nói trong khi đỏ mặt. Nhưng giờ cô mới cảm thấy xấu hổ sao hả?
-Nếu cô thấy xấu hổ thì đừng có ăn mặc kiểu đó và ngủ lang chạ như thế.
-Được ùi mà ~ Tôi về thay đồ và đi ngủ tiếp đây ~
Sau khi được tôi thả ra, cô ấy ngáp dài rồi nhanh chóng chạy biến về dãy nhà tranh.
-Haa…em xin lỗi, những người bạn của em luôn gây rắc rối cho anh…
Nhìn theo bóng lưng Ramiyuros, Hesty thở dài chán nản.
Có vẻ như cô ấy cũng không ngờ tới chuyện này.
-Hẳn là rất khó khăn cho em nhỉ?
Mỗi lần buông cần tôi lại có được một thứ gì đó kì lạ. Mỗi ngày qua ở đây đều như vậy cả.
Tôi nghĩ vậy trong khi tiếp tục thả cần xuống mặt nước lăn tăn.