Sau khi hoàn thành tấm lưới và ăn xong bữa đêm, tôi rời khỏi nơi cả nhóm tụ tập và trở lại nhà mình.
Cuối cùng tôi cũng có thể nghỉ ngơi.
-Oh, anh về rồi à~
Hesty vừa nói vừa bước vào nhà với đôi mắt nhắm nghiền.
-Ahh, anh buồn ngủ quá rồi nên muốn về nghỉ một chút. Họ vẫn còn tụ tập ở đó sao?
-Vâng, vẫn còn, và vẫn đang nói chuyện rất xôm. Có vẻ sẽ mất một lúc lâu nữa….
Dù sao thì chúng tôi cũng đang đi du lịch.
Nên họ có vui và phấn khích như vậy cũng dễ hiểu.
-Nhưng,em quyết định, sẽ rời đi sớm. Vì thực sự rất buồn ngủ.
- Ừm, nhìn em đã buồn ngủ từ đầu rồi mà…
- Em đã, hoạt động hơi nhiều…Nhưng anh cũng định đi ngủ sao?
- À, anh muốn sáng mai dậy sớm để câu cá lúc bình minh.
Vì đã có chút kinh nghiệm với việc câu cá đêm nên giờ tôi muốn thử câu cá sáng sớm xem sao.
-Thế sao? Có vẻ sẽ khá hơn đó. Vì lũ cá hoạt động vào sáng sớm mạnh hơn nhiều so với nửa đêm.
-Ohh nghe có vẻ được đó.
Lũ cá có vẻ cũng rất thích dậy sớm.
Tôi rất nóng lòng muốn được thử xem vận may của mình ở địa điểm mới sẽ ra sao.
-N, em cũng thấy, cái hồ này rất thú vị. Có điều, cứ phải điều tra, thăm dò mọi thứ, khiến em mệt mỏi quá…wa……..
Hesty nói
và ngáp một cái rõ dài.
Hẳn là trong suốt bữa đêm vừa rồi, Hesty đã phải cố gắng hết sức để không ngủ gật.
-Vậy chúng ta đi ngủ nhé? (Bản eng: Hit the hay - một cụm thành ngữ ám chỉ việc đi ngủ)
-N, vâng…ngày mai em muốn nghe Manaril truyền đạt lại tình hình dưới đó vào sáng sớm, nên hãy đi ngủ thôi.
Nãy Manaril cũng có nói với tôi sẽ điều tra gì đó ở dưới hồ.
-Sáng sớm à? Sớm cỡ nào?
- N ~ khoảng 3 giờ sáng gì đó. Như vậy ổn chứ?
- Được thôi, anh cũng sẽ đi câu vào giờ đó luôn.
Nghĩ vậy, tôi với chiếc cần câu đặt lại gần đầu giường.
Vì không uống quá nhiều hồi nãy, nên tôi có thể ngủ ngon lành mà không cảm thấy khó chịu gì.
-Sau đó em có thể qua chỗ anh không? Em cũng muốn thử, xem không khí ven hồ vào sáng sớm là như thế nào.
- Được chứ. Thực ra anh cũng muốn hỏi em về những loài cá và hệ sinh thái ở đây.
Với Hesty
bên cạnh, tôi có thể học được nhiều điều mới. Kể cả không giỏi về cá, hẳn là em ấy cũng biết nhiều thứ về cái hồ này hơn tôi.
-N, đã hiểu. Vậy thì, hẹn gặp lại vào sáng mai…
Hesty nói với một nụ cười nhẹ.
-Hửm? Bộ có chuyện gì vui sao?
- N um ..Dù sao thì… lời hứa cùng dậy sớm với anh dễ thực hiện hơn so với Ramiyuros.
- Ahh, cô ấy lúc nào chẳng vậy.
Ngay cả khi bị chúng tôi kéo tới đây, cô ấy vẫn vô tư ngủ đến tận giữa trưa.
-Cô ấy vẫn luôn chậm chạp như vậy sao?
-Vâng. Nếu có một tin tức gì đó cần lan truyền giữa các Vua rồng mà nhờ Ramiyuros đưa tin, có khoảng 20% tỉ lệ cô ấy sẽ quên không đưa được nó tới nơi.
Quả nhiên, Hesty luôn là người chú ý và quan tâm đến những điều nhỏ nhất xung quanh.
Tôi cũng đã được em ấy giúp đỡ rất nhiều trong suốt thời gian qua. Tôi thực sự biết ơn về điều đó.
-Được rồi, chúng ta ngủ thôi, nếu không mai sẽ không dậy sớm được…
-N, em cũng vậy…Chúc anh ngủ ngon…
-Chúc em ngủ ngon.
Tôi với tay tắt ngọn đèn duy nhất còn lại và dần chìm vào giấc ngủ…