Trans: Seika
Edit: Scorpius
————————————————————————
Phía cuối lớp học, nhóm sôi nổi nhất của lớp đang rầm rộ bàn tán. Có vẻ như nội dung những tiếng xì xào đó là về Yukiya và Kanae.
Phiền phức thật, dùng thời gian và năng lượng của mình vào việc có ích hơn đi chứ. Song vì đó một phần là cách sống của họ nên tôi không thể phàn nàn.
Nhưng tôi không khỏi cảm thấy khó chịu và tức giận khi phải chứng kiến làn sóng ủng hộ mối quan hệ giữa Yukiya và Kanae giờ đã lan rộng khắp lớp học.
Đó là những tưởng tượng vô cùng ngây ngô về tình yêu, những suy đoán đầy bẩn thỉu, những lời dẫn dắt thiếu trách nhiệm... Thật quá mệt mỏi rồi.
Tất nhiên, tôi không để lộ ra những cảm xúc tiêu cực đó. Thực tế, tôi thường giữ một thái độ trầm lặng và vô cảm trong lớp học.
Bằng cách đó mà tôi giảm thiểu được tối đa số thời gian vô nghĩa của mình trong việc tương tác với người khác.
Dù sao đi nữa thì tôi vẫn vượt qua được buổi sáng ảm đạm bằng khuôn mặt vô cảm của mình, và chẳng mấy chốc giờ nghỉ trưa cũng tới.
“Này, Kanae—”
Tôi quay sang nói với Kanae về kế hoạch của mình trong giờ nghỉ trưa. Do phải tới hội học sinh chuẩn bị “một thứ gì đó” để chống lại những hành động xấu xa của Yukiya, vậy nên hôm nay tôi không có thời gian để chơi đùa với Kanae.
Tuy nhiên…
“Yuki-kun.”
Bất chấp những nỗ lực giải thích tình hình của tôi, Kanae lớn tiếng gọi Yukiya rồi chạy đến chỗ cậu ta. Ngoài ra, hành động vô trách nhiệm và ngớ ngẩn của những cô gái trong lớp khi nói những câu như “Hãy đi và hạnh phúc nhé” chỉ khiến tôi càng thêm ghét cay ghét đắng.
“Chậc…”
Dường như thái độ tiêu cực từ một người tưởng chừng luôn sống trong bóng tối như tôi đã lộ ra để một cô gái đang đứng gần nhận thấy..
“Ừm... à, có chuyện gì không vậy...?”
Tuy nhiên, giống như những người luôn nấp sau màn đêm, tôi chỉ trả lời ngắn gọn rằng không có gì và rời khỏi đó.
Từ phía sau, tôi nghe thấy tiếng thì thầm “Nếu nhìn kỹ thì khuôn mặt cậu ấy cũng ổn đấy chứ…” hoặc “Nếu như không có cái đó thì sẽ là một mỹ nam đấy…”
Thôi thì, tôi đã quen với sự đối xử tồi tệ và bất công ở trong hệ thống cấp bậc của lớp rồi. Đối với những người nhút nhát và ít nổi bật như tôi, chỉ cần nằm ở tầng đáy xã hội là đủ.
Hơn nữa, lúc này tôi không có thời gian để quan tâm đến mấy thứ vặt vãnh. Tôi phải hành động vì trách nhiệm của mình, đồng thời vì người bạn thơ ấu của tôi.
Vì vậy, tôi đến văn phòng hội học sinh trước tiên.
Nhưng trong phòng lại chẳng có bóng dáng một ai. Thông thường thì có Azaka-senpai ở đây, nhưng có lẽ chị ấy đã đi với Rinke và Chris để gọi Kanae sau giờ học mất rồi.
“Đúng là thuận lợi thật.”
Tôi mượn máy in ở phòng hội đồng học sinh để in ra một thứ -
là tấm ảnh Yukiya hôn Kanae, đủ để chứng tỏ hành vi sai trái này. Cảm giác như có một tia lửa đen cuộn xoáy trong ngực tôi khi nghĩ về việc bạn thân của mình bị làm nhục, nhưng lúc này tôi phải nhẫn nại và chịu đựng cảm giác khó chịu đó.
Vả lại, đây chỉ là một biện pháp phòng ngừa thôi. Tôi không chắc mình có nên sử dụng cách này không, nhưng nếu tôi đã quyết định làm điều đó thì tôi sẽ không có bất kỳ sự khoan nhượng nào.
Và rồi, tôi đã bỏ những tấm ảnh làm bằng chứng đó vào một phong bì để tiện giấu kín nó đi.
Cùng lúc ấy
thì giờ nghỉ trưa cũng đã gần hết.
Tôi đã quyết định đợi Yukiya ở cầu thang trước sân để đưa ra lời cảnh báo rõ ràng với cậu ấy về việc quấy rối Kanae.
Sau một vài phút chờ đợi thì tôi đã thành công trong việc đặt mình vào tình thế đối đầu trực tiếp với Yukiya sau khi cậu ấy rời khỏi Kanae.
Tôi thổi bùng lên ngọn lửa khí thế trong cơ thể mình.
“Nghe rõ đây Yukiya, cậu nên dừng việc theo đuổi Kanae đi. Tôi đã nói với cậu trước đó rồi, Kanae đang quan tâm tới người khác, và việc cậu đeo bám quấy rối cô ấy là phiền phức đấy.”
Đáp lại lời của tôi, Yukiya trưng ra vẻ mặt đau khổ mà nói về tình cảm giữa mình và Kanae như thể sắp ho ra máu đến nơi. Cậu cũng thú nhận mình đã bị từ chối nhưng lại không thể dứt bỏ được thứ tình cảm kia. Lại còn biện minh rằng chính Kanae đã mời cậu đi chơi nữa chứ.
Tôi rất bất ngờ khi biết được rằng Yukiya đã tỏ tình với Kanae, nhưng tôi đã bác bỏ tất cả những lời biện hộ của cậu ta.
Cuối cùng thì Yukiya lại lần nữa cúi đầu với vẻ mặt u ám hệt ban nãy.
Có lẽ cậu ta cần nhận thêm một lời cảnh báo nữa.
“Tôi không cần biết người Kanae thích là ai, nhưng những hành động của cậu có thể làm người đó hiểu lầm và gây rắc rối cho Kanae đấy.”
Và rồi, với biểu cảm căng thẳng, Yukiya cuối cùng cũng thốt ra “Ừm, đúng là như vậy nhỉ…”
Hmmm… Tôi không thể tin nổi mình phải đi xa đến mức này nữa. Đây chính là lý do tại sao mà tôi ghét giao thiệp với người khác đấy. Nhưng ít nhất thì cậu cũng hiểu rõ giới hạn của mình đấy nhỉ, phải không nào Yukiya?
Do đó, tôi cũng không đi trực tiếp tố cáo Yukiya về việc cưỡng hôn Kanae, một phần là vì tôi muốn nghe ý kiến của Kanae trước, phần còn lại là vì tôi muốn có chút khoan dung với Yukiya, dù gì thì cậu ấy cũng là người bạn thời thuở nhỏ của tôi mà.
Tuy nhiên, khi sự thật được đưa ra ngoài ánh sáng, Yukiya sẽ phải chịu trách nhiệm cho hành động vô ý thức của mình. Vì cậu ấy đã vụng trộm với người bạn thời thơ ấu của mình, và tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho hành vi đó!
Haha, tôi lại nổi nóng nữa rồi. Dường như tôi luôn nóng nảy với mọi việc mà liên quan đến Kanae. Tôi chẳng thể hiểu vì sao lại có một người bạn thời thơ ấu như thế này cơ chứ.
“Thế nên, nghĩ kĩ trước khi hành động đi, Yukiya.”
Tạm thời thì tôi thấy hài lòng rồi đấy, rời khỏi đây thôi.
Sau giờ học, Azaka-senpai và các thành viên khác sẽ gọi Kanae để làm rõ chuyện này. Đó chính là lúc sự thật được phơi bày.
Tôi bước vào lớp học với tâm trạng sảng khoái. Và tôi không còn bị làm phiền bởi tiếng ồn thô tục trong lớp học nữa.
Khoảng thời gian từ lúc đó đến hết giờ ra chơi, đối với tôi chỉ là một cuộc chiến của sự kiên nhẫn. Trong khi đó, dù Yukiya có suy sụp tinh thần nhưng vẫn cố gắng giấu đi để không bị người khác để ý tới. Thật đáng thương cho cậu ta, tôi không thể ngăn khóe miệng mình khẽ nhếch lên.
Có vẻ Kanae cũng lo lắng cho Yukiya, dù cho cô đang bị bao quanh bởi nhóm bạn cùng lớp. Tuy nhiên, Kanae cũng khá ngây thơ nên tôi chỉ nhìn điều đó với một trái tim khoan dung độ lượng.
Dù sao thì, tất cả mọi chuyện đều sẽ được giải quyết vào cuối giờ học chiều nay thôi.
Giờ học kết thúc, là thời khắc định mệnh. Tôi lén theo Kanae rời khỏi lớp và chắc chắn rằng cô sẽ tiến tới phòng hội học sinh.
Bây giờ, việc xác nhận sự thật bắt đầu.
Từ vị trí của tôi, tôi nên ở cùng họ, nhưng đây là chuyện của các cô gái nên có lẽ để họ giải quyết với nhau thì hơn.
Vì vậy, tôi vào phòng học trống bên cạnh để kiểm tra nội dung của cuộc trò chuyện và lắng nghe giọng nói của Kanae và những người khác từ phòng hội học sinh.
“Chậc… Ở đây khó nghe quá nhỉ?”
Dù cho có thể nghe được âm thanh, nhưng tôi chỉ có thể hiểu được một phần nội dung mà họ nói. Và, có vẻ bọn họ ngày càng náo nhiệt hơn. Liệu cuộc trò chuyện về sự cưỡng ép từ Yukiya đã kết thúc chưa nhỉ…?
Ừm… Nếu như vậy thì có lẽ tôi cũng nên ở cùng với họ… Không, giờ cũng chưa quá muộn.
Nghĩ đoạn, tôi bước ra phòng học và bắt gặp Kanae cũng đang ra khỏi phòng hội học sinh.
Haha, thật là một sự trùng hợp khi chúng tôi cùng xuất hiện vào cùng một thời điểm như này. Có vẻ như “thế giới” không cho phép tôi và Kanae xa rời nhau rồi.
Thật là... khó chịu!!
Với ngọn lửa cháy bùng lên trong tim, tôi cất tiếng gọi Kanae mà cứ ngỡ như đang theo đuổi vận mệnh của mình.
“Này, Kanae.”
“Có chuyện gì vậy, Sou-kun.”
Không hiểu sao, Kanae nắm chặt lấy điện thoại di động của cô ấy và quay sang nhìn tôi với vẻ bồn chồn không yên.
Tôi không kìm được mà buột miệng, lòng cảm thấy bức bối khi nhìn Kanae trưng ra vẻ mặt đầy u sầu kia.
“Kanae... Dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng tớ và mọi người sẽ luôn ở bên cạnh cậu mà.”
Sau đó, Kanae cúi đầu và lẩm bẩm môi một cách buồn bã.
“Souta-kun…, Yuki-kun, Yuki-kun đã…”
Dường như dự đoán của tôi là đúng. Yukiya, tốt hơn hết là cậu hãy chuẩn bị tinh thần đi nhé!!
Tim tôi đang nhảy nhót điên cuồng đây, nhưng quan trọng hơn là giờ tôi phải giúp đỡ cô bạn thân của mình cái đã.
Tôi giữ bình tĩnh và nói với Kanae.
“Này Kanae... cậu không cần phải quan tâm đến Yukiya đâu.”
Khi tôi nói điều này, trái tim tôi bắt đầu nóng lên.
“Quan trọng là cảm xúc của chính bản thân mình, phải không?”
Và sau đó, tôi nói những lời đầy cảm hứng đủ để rung động cả linh hồn.
“Hãy bộc lộ những cảm xúc chân thành nhất của mình đến người mà cậu yêu thương.”
Tôi quay lại rồi nói tiếp.
“Người đó sẽ chắc chắn đáp tình cảm của cậu! Tớ cam đoan điều đó đấy.”
Khi tôi nói điều đó, tôi cảm thấy sự rung động trong tinh thần mình, cảm giác như sức mạnh đang dâng trào trong tôi.
Đó là tôi, không ai khác, tôi chính là người sẽ đảm bảo cho cảm xúc của Kanae được đáp lại!
Càng nói, tôi càng cảm thấy ngọn lửa trong tôi bùng cháy hơn, tôi muốn tiến xa hơn nữa hôm nay.
“Tớ cũng nghĩ rằng... Kanae rất đặc biệt với tớ…”
Nếu tôi nói đến đây thì Kanae, dù là một người chậm hiểu đến đâu thì cũng phải cảm nhận được ẩn ý đó. Tôi tự hỏi tại sao mình lại tiết lộ điều đó rõ ràng đến thế, và tôi cảm thấy mình đang cưng chiều Kanae quá rồi.
Và Kanae, khi nghe điều đó, má của cô ửng hồng, khóe mắt long lanh nước, cô vừa che miệng vừa bật khóc vì xúc động.
“Souta-kun, cảm ơn cậu!” Kanae nói với giọng đầy cảm xúc.
Cuối cùng thì xúc cảm của mình đã được truyền tải rồi! Souta-kun đã hiểu điều đó! - Đó chính xác là giọng nói của cô ấy.
Và cứ như vậy, vào ngày hôm ấy, mối quan hệ giữa tôi và Kanae đã được quyết định.