Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Nhà Tống Đàn Vũ rất sạch, vừa nhìn thì biết cậu ở nhà là một người đàn ông đảm đang.
(好:có rất nhiều nghĩa nên Vũ dịch từ người đàn ông tốt thành đảm đang)
Tuy Tống Đàn Vũ là một Tổng giám đốc, nhưng nhà cậu cũng như nhà của bao người bình thường khác,. Nhà nhỏ đơn giản, gồm hai phòng, một phòng bếp và một phòng tắm.
Lúc mở cửa có một con Husky chạy tới, mặt xuẩn ngốc có chút giống Tống Đàn Vũ.
Diệp Mặc nhìn Tống Đàn Vũ sờ Husky đầu nói: “Ha Ha, tao về rồi.”
“Phụt…” Diệp Mặc trong lúc nhất thời không nhịn được liền phì cười, vụ này quá giống nhau, thứ cho hắn không thể nhịn được.
“Gâu gâu!” Husky quay hướng Diệp Mặc sủa, vẻ mặt như muốn ăn Diệp Mặc.
“Ha Ha, không được như vậy, đây là khách.” Tống Đàn Vũ kiên trì giáo dục.
Diệp Mặc thật sự không nhịn được, Ha Ha, cái tên này cũng quá tùy ý đi.
“Anh đặt tên này, có cân nhắc qua cảm nhận của nó không?” Diệp Mặc nhìn Tống Đàn Vũ hỏi.
Tống Đàn Vũ quay đầu lại nhìn Diệp Mặc, sau đó đàng hoàng trịnh trọng nói: “Tên này rất hay, Ha Ha cũng rất thích.”
“Gâu gâu gâu…” Husky kêu vài tiếng, Diệp Mặc có thể cảm nhận được con cẩu có phần ghét bỏ cái tên này.Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
“Ngay cả Husky đều ghét bỏ anh.” Diệp Mặc nhàn nhạt nói, “Đi vào được không? Đứng ở ngoài tán gẫu rất mệt.”
Diệp Mặc bị Tống Đàn Vũ đưa vào gian phòng, Tống Đàn Vũ nói rằng: “Cậu có thể xem ti vi, tôi đi nấu cơm.”
“Ừm.” Diệp Mặc ngồi ở trên ghế sa lon màu trắng, sau đó mở ti vi.
Diệp Mặc quay đầu lại liếc mắt nhìn người trong bếp, kỳ thực nếu như không phải ở cùng Tống Đàn Vũ, hắn hẳn là sẽ không như vậy.
Không thích nói chuyện, không thích ăn đồ người khác làm, không thích làm nũng, không thích nói thật, không thích đi nhà của người khác, không thích cười, cũng không thích bắt nạt người ta. Đây là những cái tiền đề không thích nếu không có Tống Đàn Vũ, chỉ cần có Tống Đàn Vũ, mấy cái “tiền đề” này, từ không thích đều trở nên được“thành lập”.
“Thật thích anh ấy.” Diệp Mặc nói với Husky bên người, “Chủ nhân nhà mi thật đáng yêu.”
Lúc này di động Diệp Mặc reo lên, là điện thoại của Vu Cảnh Bạch.
“Chuyện gì?”
“Muốn hỏi một chút, cậu đi đâu rồi, đến khách sạn không thấy cậu.”
“Nhà bạn.”
“Phụt… Ha ha ha ha…” Vu Cảnh Bạch tùy ý cười.
Diệp Mặc đột nhiên có một loại kích động muốn đánh người, liền lạnh giọng hỏi: “Cười cái gì?”Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
“Cái lời nói dối này hài hước thật, cậu mà cũng có bằng hữu sao?”
“Bạn trai cũng coi như bằng hữu.” Diệp Mặc nhàn nhạt trả lời.
Vu Cảnh Bạch bị câu trả lời này làm đơ mặt, liền nói rằng: “Đừng vậy chứ, tôi còn độc thân đấy.”
“Cậu không phải đang ở cùng Diệp Uẩn sao?” Diệp Mặc nhàn nhạt nói, phảng phất như đây không phải chuyện gì lớn lao.
Vu Cảnh Bạch lập tức không còn trả lời, sau đó âm thanh vô cùng lạnh nhạt nói: “Tôi với hắn chỉ là…”
“Cậu căng thẳng khi nhắc tới hắn.” Diệp Mặc ngắt lời hắn.
“Đó chỉ là diễn kịch, cậu không hiểu…”
“Cớ quá nhiều, Cảnh Bạch cậu coi chừng phạm sai lầm.” Diệp Mặc nói rằng, “Tôi cũng không tiếp tục ngăn cản cậu với Diệp Uẩn nữa, nhưng nếu để cho Diệp Uẩn biết, cậu là người của tôi mà không phải là người của hắn, đoạn tình cảm này có khả năng sẽ kết thúc.”
“Diệp Mặc…”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
“Yêu thích một người không sai, chính cậu lựa chọn thấy điều đó tốt là ổn rồi.” Diệp Mặc dự định cúp máy.
“Chờ chút Diệp Mặc, Diệp Uẩn dự định thu mua Du Diệp, đã bắt đầu có động thái, Diệp Thị chúng ta có nên có chút động tác nào không?”Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
“Du Diệp…” Diệp Mặc ngẩng đầu nhìn người đang bận rộn trong bếp, nói một câu, “Là của tôi.”
“Đã rõ.” Vu Cảnh Bạch đáp, “Vậy thì động thủ thu mua Du Diệp đúng không?”
“Ừm, cậu có thể xử lý tốt.”
“Diệp Mặc, tôi có thể hỏi cậu một chuyện không?” Vu Cảnh Bạch muốn nói lại thôi, vẫn là hỏi ra rồi, “Nếu như tôi phản bội cậu, cậu sẽ như thế nào?”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Diệp Mặc cười lạnh một tiếng nói: “Lúc cậu hỏi câu này tôi đã biết, cậu căn bản sẽ không vì Diệp Uẩn phản bội tôi.”
Vu Cảnh Bạch trầm mặc.
“Coi như cậu ở cùng được với Diệp Uẩn đi nữa thì cũng sẽ không có kết quả gì tốt đẹp, Diệp gia căm hận nhất chính là đồng tính luyến ái.” Diệp Mặc nói rằng, “Nếu không tại sao anh trai Diệp Tín Quý, Diệp Tín Du lại rút khỏi Diệp gia?”
“Vu Cảnh Bạch cậu không được ngây thơ, Diệp Uẩn sẽ không vì một người đàn ông mà đi từ bỏ Diệp gia.” Diệp Mặc cúp điện thoại.
Diệp Mặc đối với Vu Cảnh Bạch được tính là không tồi, nếu như là người khác, hắn sẽ không bao giờ nói những câu nói này, trực tiếp khiến cho đối phương cút đi. Nhưng Vu Cảnh Bạch không như thế, hắn là quân cờ Diệp Mặc dùng thuận lợi nhất. Quân cờ như vậy, Diệp Mặc vẫn không nỡ ném bỏ. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.