Tận dụng được nghệ thuật đánh du kích vô cùng hữu hiệu, tôi dễ dàng hạ được kha khá những tên nam sinh trường karasu rồi nhanh chóng quay trở lại con hẻm vừa nãy để đón Hanako. Nhưng khi đến nơi thì tôi thấy trên ban công đó không thấy ẻm đâu cả. Tìm khắp nơi trong hẻm cũng không có. Tôi hoảng sợ và chạy ra bên ngoài đường chính thì thấy những tên còn lại của Karasu đã mò ra được đường chính rồi. Chúng trông thấy tôi và lập tức lại trở nên hằm hằm sát khí. Cũng chỉ còn lại - tên nên đám này tôi dư sức có thể hạ được. vấn đề bây giờ là đang lo lắng cho em Hanako nên tôi không có thời gian đánh với bọn này. Tôi lên tiếng:
- Tụi mày làm gì Hanako rồi?
- Ai? Con bạn gái của mày á hả? tao đâu có biết! – Một tên trả lời.
- Giỏi lắm! vậy thì để tao bắt tụi mày phải khai ra… – Tôi gằn giọng
Bước một chân tới trước và xuống tấn hổ hình, tôi đã sẵn sàng xử lý đám Karasu bằng cách thông thường. Bọn chúng tiến lên tấn công đồng loạt, tôi cũng giậm từng bước dài thấp người và mạnh mẽ. Tiếng giậm chân vang động cả một khu phố, khói bụi bay mù mịt từ những bước chân vây lấy xung quanh tôi tạo nên một khung cảnh hùng dũng như một con mãnh thú đích thực. Khi tiếp cận được đối thủ, tôi bắt đầu đi quyền hạ hết tên này đến tên khác đo ván một cách dễ dàng. Phản xạ của tôi giờ đây đã nhạy bén đến nỗi có thể né được gần hết những đòn tấn công của bọn chúng. Sức bền cải thiện làm tôi chiến đấu không biết mệt mỏi và làm cho việc tập trung mài dũa sắc bén từng đường quyền trở nên dễ dàng hơn.
Giậm nhảy lên cao rồi santo tới, xoạc chân bổ thẳng xuống đầu tên làm hắn dập mạnh người xuống đất nằm giẫy đành đạch một lúc rồi sùi cả bọt mép, ói mửa liên tục. Tôi hơi khựng lại vì cảm thấy mình hơi quá mạnh tay, định tiến tới sơ cứu cho hắn thì một tên khác lao đến tấn công ngay khi tôi đang trong tư thế xoạc chân dưới đất.
Lần này hắn còn kiếm ở đâu ra được một viên gạch để ném tôi. Nhanh chóng xoay người và lăn sang một bên để né viên gạch, tôi tiếp tục xoay người thêm một vòng nữa gạt ngã một chân của hắn khiến hắn suýt nữa ập mặt. May mắn thay, hắn kịp thời chống tay xuống đất lấy lại thăng bằng rồi từ từ đứng dậy nhưng đã quá muộn, lúc này đây tôi đã sà thấp người dưới đất tới để tiếp cận hắn. Tung một đấm móc từ bên dưới lên vào cằm đối thủ, toàn thân tôi cũng được đưa lên theo trong tư thế duỗi thẳng một chân, một chân co lên để cả người ngã về phía trước. Lợi dụng đà ngả người, tôi giậm mạnh chân đang co xuống đất còn mạnh hơn lúc nãy để đóng trụ, co tay lại và tung ra đòn hổ tạp chưởng quen thuộc. Rút kinh nghiệm với tên lúc nãy, tôi chỉ dùng một ít sức mạnh đủ để hắn bật ngửa ra đằng sau là đủ để hắn ngoan ngoãn nằm im rồi. Tuy không đánh trả lại nữa nhưng hắn vẫn cố lên tiếng nói lại:
- Giừ…! Mày được lắm thằng chó, Yuu sẽ không tha ày đâu, hắn sắp đến đây rồi…. giờ mày có chạy cũng muộn rồi…
- Vậy àh…- Tôi mỉm cười trong lúc đang sơ cứu cho tên lúc nãy bị sùi bọt mép do dính đòn quá nặng. – Con bé hồi nãy đi với tao đâu?
- Tao đã nói rồi! bọn tao không biết!… bọn tao không đụng vào tụi con gái trường Fenik…
- Haiz… có vẻ là mày nói thật… Vậy thì con bé đi đâu được ta? – Tôi tự hỏi.
“Bỏ tay mày ra khỏi người thằng đó!” – Một giọng nói ồm ồm dữ tợn vang lên, tôi vừa ngoái lại nhìn thì đã thấy một cú đá lao tới gần sát mặt. Theo phản xạ, tôi né đầu ra sau rồi santo ngược tránh xa ra. Hạ người xuống, tôi đưa tay kiểm tra lại hàm mình coi thử có xây sát gì không. “May quá còn nguyên!” Tôi thở phào. Gã vừa tấn công tôi là một người có vóc dáng cũng tựa tựa như tôi, hắn cũng sở hữu cơ thể cơ bắp và mạnh mẽ. Tôi cúi xuống hỏi thằng vừa nãy:
- Ê! Thằng này là Yuu phải không?
- Haha! Giờ thì mày tiêu rồi đồ khốn! – Hắn há miệng cười sảng khoái.
Gã Yuu kia gườm tôi rồi lên tiếng:
- Mày là Gà Con àh?
- Haha! Tao là Sư Phụ của nó đây – Tôi bật cười – Mà sao bọn mày cứ phải tấn công tao vậy? tao có làm gì tụi mày đâu?
- Đừng giả nai… mày thách thức cả khu phố rồi mà!…
- Há??? – Tôi tròn mắt – Hix… không biết tao bị thằng ôn nào nhập vào mà đi đến đâu cũng có oánh nhau vậy ta? hay là tại cái số…
- Đừng lảm nhảm nữa! đánh với tao đi…
- Haizz…. OK! – Tôi gật đầu và thủ thế, ngoắc tay khiêu khích.
Hắn cũng bắt đầu thủ thế, cả người cùng từ từ tiếp cận nhau một cách thận trọng để dò xét. Hắn ngay lập tức lao vào đấm với tốc độ đáng nể, tôi nhận ra ngay đây là cách chiến đấu của boxing. Nhanh chóng lui người lại né và lên tiếng: “Võ thuật phương tây àh? OK tao chiều mày luôn!”…
Tôi cố tình tạo ra sơ hở để dụ hắn tấn công bằng tất cả sức mình, và khi hắn đấm lao người tới, tôi nhanh chóng dùng một tay chụp lấy cổ tay hắn kéo gạt sang một bên. Một tay còn lại, tôi gồng cứng và chặt phía trước khuỷu tay vào cổ hắn. Bị trúng đòn meet hook cực hiểm, hắn bật ngửa ra, tôi bước sang một bên và đợi hắn đứng dậy: “Sao vậy con trai? Nghe nói con mạnh lắm mà?”.
Nghiến răng ken két, tên Yuu lập tức đứng dậy và lao vào tấn công tôi, lần này hắn sử dụng thêm cả đôi chân, vừa đấm vừa đá vô cùng nhịp nhàng. Tuy không trực tiếp dính đòn nhưng chỉ nghe tiếng gió và độ sắc bén của cú đá, tôi cũng có thể cảm nhận được uy lực kinh khủng từ hắn. Phần trên của hắn thì sử dụng boxing, phần dưới lại kết hợp võ thuật đường phố hơi hướng taekwondo, tôi cảm thấy rất hứng thú với tên này vì khả năng thực chiến của hắn có lẽ là tốt nhất trong những thằng trạc tuổi mà tôi đã từng gặp. Nhưng những gì hắn thể hiện nãy giờ rất tiếc là vẫn còn quá non kém, tôi chụp lấy một chân hắn giở lên rồi đẩy tới khiến một lần nữa lại ngã nhào. Tiếp tục đứng dậy lần , hắn lại lao vào tấn công tôi không một chút sợ hãi, ngược lại còn vô cùng tức giận, khuôn mặt đỏ bừng lên phẫn nộ.
Tôi lại tiếp tục chụp lấy tay hắn, cúi thấp người xuống và kéo tay hắn nhào tới. Sử dụng lưng và vai, tôi xốc hắn lên trên lưng mình rồi giữ chặt. Tôi chạy tới và ngả người ra phía sau dập mạnh hắn xuống đất bằng chiêu Shell Shock huyền thoại. Bật người đứng dậy ngay sau đó, tôi quay qua nhìn tên Yuu thì thấy hắn đang ôm lưng mà quằn quại trong đau đớn sau đòn đô vật vừa rồi. Tôi mỉm cười:
- Thế nào con trai? Đủ chưa?
- Kh…khốn! chưa xong đâu…
- Haiz…. – Tôi thở dài.
Đợi khi hắn vừa lảo đảo đứng dậy, tôi tung một đấm thật nhanh vào giữa mặt khiến hắn choáng váng rồi giậm chân hạ thấp người chuẩn bị tung ra đòn kết thúc. Liên tiếp đấm xoáy liên hoàn được tôi tung ra nhanh và mạnh khắp bụng, ngực, mặt của tên Yuu khiến hắn chỉ biết… “đứng im mà hưởng thụ”. Tôi đã cải tiến chiêu này dựa trên cái tên “Giáng long thập bát chưởng” để tung ra số lượng đấm ít hơn nhưng bù lại, đấm nào ra đấm nấy, và đấm nào cũng có một lực xoáy nhất định để tăng thêm sức công phá, diện tích tiếp xúc cũng được bó hẹp lại tối đa để mang đến hiệu quả cao hơn. Kết thúc bằng một đòn hẩy vai thật mạnh khiến hắn bật ngửa ra và nằm im luôn không nhúc nhích thêm được nữa. Khắp mặt đầy thương tích vì trúng đòn của tôi, “Phì! Mạnh ghê nhỉ?” – Tôi bật cười.
Bỗng có tiếng la mừng rỡ từ đâu tới:
- AAAAA! DATE SAN!!! ANH TUYỆT QUÁ! – Hanako từ đâu chạy tới với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
- Ủa! nãy giờ em chạy đi đâu vậy? – Tôi ngơ ngác.
- Hihi… em đứng coi thôi! mà không ngờ anh mạnh thật á! lần đâu tiên em thấy có người đánh được như vậy á… em coi gần nát mấy trang mạng luôn mà chả thấy ai làm được như vậy cả…
- Haha… đâu phải ai làm được họ cũng đăng lên trên mạng cho em coi đâu… đừng giới hạn tầm nhìn của mình qua màn hình internet, trên đời này còn có nhiều điều phi thường mà em không thể tưởng tượng ra được đâu…
- UI – Ánh mắt ẻm long lanh.
- Những gì có trên mạng chỉ là một phần nhỏ kiến thức của thế giới thôi… Giống như tảng băng, nó chỉ là bề nổi mà ai cũng thấy… Trên đời này không thiếu những điều phi thường mà không phải ai cũng biết chứ đừng nói là có đăng lên mạng…
- Em hiểu rồi! hihi…
- Hiểu rồi là tốt! àh mà nhà em ở đâu ấy nhỉ?
- Anh hỏi chi z?
- Thì để anh đưa em về!
- Hihi… Thôi khỏi, em quay lại trường bây giờ mà… – Hanako làm vẻ mặt ngây thơ nhất có thể.
- Sặc! Không rảnh nữa thôi…
- Hìhì… Mà anh theo em chi z? tính tán tỉnh em đúng không?
- Haha! Biết đâu được! Em nhìn dễ thương quá mà… – Tôi trêu chọc lại.
- Hìhì… – Ẻm nghiêng đầu mỉm cười ngây thơ – Nhưng em đâu có thích đàn ông…
- Haha! ừ…. Hở? ủa…. NANI….? – Tôi trợn mắt.
- Em ái nữ mà! em chỉ thích con gái thôi! Người ta gọi những người như em là lesbian á… hìhì…
- Hơ… – Tôi há hốc mồm ra, tái mét.
Ruột tôi như đứt ra từng khúc khi nghe Hanako nói ra sự thật đắng lòng đến như vậy. tôi không dám tin vào tai mình, có thể ẻm đang nói đùa.
- E… em nói đùa phải không?
- Sao em lại phải nói đùa? Thật á! hihi… – Ẻm mỉm cười xinh lung linh.
- Hơ….
Có thể nói ẻm là người xinh đẹp nhất trong đám con gái tôi từng gặp, một vẻ đẹp hiếm có khó tìm nhất. Thế nhưng vẻ đẹp nữ tính, đáng yêu dịu dàng ấy cớ sao lại không chọn cô gái nào đó “chuẩn girl” mà lại để một em les sở hữu vậy? thật đáng tiếc. Tan nát hết bao nhiêu là đam mê và niềm tin của đàn ông vào phái đẹp rồi. Tôi thốt lên trong tiếc nuối: “Hix… gái đẹp đã hiếm mà chúng nó còn yêu nhau nữa…”. Người đẹp gái nhất mà tôi gặp được trong đời lại… thích con gái…
- Hìhì… – Hanako mỉm cười đáng yêu.
- Sặc! làm ơn đừng làm cái mặt đó đi! Les thì theo phong cách tomboy cha đi cho rồi, có cần phải cute lừa tình vậy không? lại mặc đồ bò sữa nữa trời ơi!!!– Tôi gào lên mếu máo.
- Hix… nhưng em thích thế này mà – Ẻm mếu máo.
- Trời ơi! WHYYYY? – Tôi ôm mặt đau khổ.
Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương