Cuộc chiến long trời lở đất giữa Diva đô vật chuyên nghiệp khiến bàn ghế xung quanh đổ vỡ, cửa nẻo lung lay. Kĩ năng của cô nàng đều thuộc hàng bậc thầy, thậm chí sức mạnh cũng phải khiến đàn ông sợ mất mật. Nhìn chung, cách chiến đấu của bóng hồng Simon và bà Nguyệt hoàn toàn giống nhau, nhưng về kinh nghiệm thì bà Nguyệt có phần trội hơn. Về sức mạnh, Simon lại trội hơn, thế nên cuộc chiến diễn ra rất lâu mà vẫn bất phân thắng bại.
- Grừ…! Lâu không gặp mà vẫn lỳ đòn quá nhỉ – Simon nghiến răng cười nửa miệng.
- Hờ… Con cũng có chút tiến bộ rồi đó…
Cả lại lao vào tiếp tục đọ sức. Simon liên tục dùng cùi chỏ tay phải đánh tới để phá vỡ lớp phòng thủ bằng tay của bà Nguyệt. Cô kết thúc bằng một cú đấm móc hàm bằng tay trái cực mạnh khiến toàn thân bà Nguyệt cũng bị móc bay lên theo. Vẫn chưa dừng ở đó, Simon lao ngay tới chụp lấy đối thủ ngay ở trên không và ném mạnh xuống đất. Vì Bà Nguyệt hiện tại chẳng có gì ở trên người, cộng thêm làn da mềm mại mịn màng nên dễ dàng tuột khỏi tầm nắm của Simon. Bà ta dùng chân kẹp lấy cổ Simon rồi lợi dụng đà ném xuống để santo ra sau, đồng thời ném Simon chúi người về phía trước. Bà ta nhanh chóng chạy lại để khóa lấy tay chân Simon nhưng sức không đủ để giữ được cô nên bị hất ra. Simon kịp thời đứng dậy ngay sau đó và chạy lại dùng cả vòng tay siết chặt hông bà nguyệt rồi quăng ra đằng sau. Bật tôm dậy ngay sau đó, Simon nhảy lên cái bàn gần nhất rồi lao xuống người bà Nguyệt với chiêu shooting star press huyền thoại. Nhưng không may cho cô khi bà Nguyệt vốn là một võ sĩ dày dạn kinh nghiệm đã nhanh chóng đứng dậy là lao tới tấn công cô ngay trên không với chiêu spear, dùng vai và đầu đề húc thẳng vào bụng đối thủ ngay trên không rồi ném mạnh xuống đất.
Cuộc đọ sức cứ dồn dập và điên cuồng như vậy hết ở phòng này lại phá sập cửa nhảy sang phòng khác chiến tiếp. Cứ như là con mãnh thú thực sự tranh giành địa bàn, và con thú này đều mang trên mình một vẻ đẹp mê hồn người. Một người thì diện một quần đen da với dây nhợ hầm hố và trên ngực chỉ có duy nhất chiếc cóoc-xê nhỏ xíu, mỏng manh. Người kia thì nude hoàn toàn nên khỏi phải bàn thêm về độ sexy nữa.
Khắp nơi trong căn hộ cao nhất, sang nhất tòa cao ốc đó còn có một cuộc chiến rất “lố bịch” khi nhóm hurricane phải đối đầu với hàng chục gã thanh niên đang nude tập thể. Mặc dù đông nhưng để nhóm chống cự lại với biệt đội khỏa thân ấy cũng là cả một vấn đề. Bàn ghế, chậu hoa, chậu cảnh gì cũng được phe tận dụng tối đa. Thậm chí có đứa đánh nhau văng vào trong toilet rồi nhổ cả bồn cầu lên phang nhau rất nhiệt tình.
Cánh cửa chính lớn dẫn ra bể bơi bỗng long bản lề và bật tung ra cùng với bà Nguyệt vì mới bị Simon quăng vào. Bà ta cùng với mấy cánh cửa đổ ùm xuống bể, chưa kịp đứng dậy thì Simon đã lao ra và ngồi đè lên phía trên dìm sặc. Khi bà Nguyệt đã thấm mệt thì Simon túm lấy cổ bà ta rồi dùng đòn F quăng luôn lên bờ. Trong cơn tức giận, Simon luôn luôn khẩu lục sau lưng ra và nhảy đè lên bụng bà Nguyệt rồi chĩa súng sát tai bà ta rồi bóp có bắn xuống đất. Liên tục tiếng nổ ầm trời vang lên, nền gạch vỡ tan đi khi hứng trọn băng đạn của Simon. Về phần bà Nguyệt thì mặt mày đã xanh như đít nhái, chân tay bủn rủn không còn tí sức lực nào nữa. Simon vừa thở hồng hộc, vừa nghiến răng lên tiếng:
- Mày may đó! Bitch!
- HẢ? – Bà Nguyệt nheo mày hỏi lớn (Vì bị điếc tạm thời sau loạt đạn vừa rồi)
- …
Chẳng nói chẳng rằng, Simon bậm môi, quay ngược khẩu súng lại rồi bổ luôn vào đầu bà ta làm bả bất tỉnh luôn.
Ở phía bên kia, sau một lúc vất vả vật lộn thì nhóm Hurricane cũng đã chiến thắng nhờ vào số lượng áp đảo. Tất cả chạy ra ngoài sân thượng khi nghe thấy tiếng súng thì thấy được dấu hiệu chiến thắng của Simon. Ngay sau đó, tiếng hò reo ăn mừng như giao thừa vang lên đánh dấu cho chiến thắng tuyệt đối, đây cũng là trận chiến lớn lần thứ của hội.
Thằng Duy, anh Vĩ, thằng Phong từ trong nhà bước ra sau cuộc chiến với gã khổng lồ lúc nãy. Thằng Phong ngơ ngác hỏi thằng Duy:
- Đù má! Mày xài cái chó gì mà tởm z ku?
- Hêhê… Gần chục cái roi điện cộng với mấy ngày đêm độ lại của tao đó mày…
- Làm sao mà hay vậy?
- Thì bộ nguồn được tao nối lắp lại cho chạy vòng xung quanh hông thành cái thắt lưng này – Nó chỉ vào cái thắt lưng lớn được đan lại bằng những viên pin
- ĐÙ Ù Ù…
- Mấy dây điện này để nối với cái găng tay, đế giày,… Găng tay với đế giày đều được gắn những miếng chích điện, chỉ cần hit là bò mộng còn sùi bọt mép chứ đừng nói người…
- Móa… z là chỉ có hàng của mày là xài được nhiều… trận này may sao thắng mà không phải dùng nhiều tới súng… hêhê
- Haha… Tao tính cả zdồi…
- Mà công nhận mày chơi hèn vl… hahaha…
- Kệ! sống là được… Châm ngôn của tao “Võ công cao cường không bằng một trường thủ đoạn” Hahaha… mày cũng coi chừng tao… haha
- Đuỵt!…
Bọn nó cùng đi lại về phía bể bơi thì đã thấy anh em tập truung đông đủ ở đây cùng nàng thủ lĩnh bốc lửa đang đứng ở trung tâm chỗ đó. Simon rút điện thoại ra bấm bấm và gọi:
- Alo! – Chị Hà bắt máy.
- Hêhê… xong rồi cưng! Giờ tới nhiệm vụ của em đó!
- Thật ạ? OK! mấy chị em em lên liền…
Cất điện thoại lại vào túi, Simon quay sang nói mọi người ở đó chờ một lát đợi nhóm nữ chạy lên để hội tập trung được đông đủ. Khi chị Hà cùng mấy chị em lên đến nơi, Simon gọi họ lại rồi quay sang các thành viên trong hội và hét lên thật lớn:
- Ei Yo! Bro and Sis!…
- YOOOO…! – cả hội đồng thanh.
- Hôm nay là một dấu mốc cực kì quan trọng của hội nhóm chúng ta…
- …
- Ngày hôm nay đây, Hurricane sẽ có một trụ sở chính, trụ sở đó chính là tòa cao ốc to nhất, cao nhất cái thành phố này, chính là nơi mọi người đang đứng đây! hahaha…
- HỚ Ớ Ớ! – Các thanh niên há hốc mồm ra.
- Như đã hứa với mọi người từ trước, tôi sẽ khiến cho lá cờ logo của hội được tung bay ở nơi cao nhất, to nhất thành phố này… Và hôm nay cũng chính là ngày công bố Logo của hội do bé Hà thiết kế và mọi người đã duyệt qua…
- HURAAAA! – Cả hội vỡ òa trong vui sướng.
Simon ngoắc đầu gọi chị Hà tiến tới cùng với một thùng giấy rất lớn được chở trên xe đẩy. Tiếp theo đó, Simon nhờ một số thanh niên tới giúp mấy nàng trèo lên nóc cao ốc, nơi có gắn một trụ thép lớn và tháo lá cờ cũ ở đó đi. Mọi người cùng nhau mở thùng ra và lấy ra từ đó một xấp vải lớn màu xanh lá cây. đó là một lá cờ,… một lá cờ khổng lồ.
Trong giờ phút thiêng liêng khi lá cờ của hội được kéo lên, lần đầu tiên biểu tượng của Hurricane được tung bay trên bầu trời lộng gió của phố cảng, mọi người đều im lặng tận hưởng từng giây quý giá. Lá cờ với nền xanh lá cây lớn đến nỗi có thể trông thấy nó ở bất kì vị trí nào trong thành phố này. Mang trên nó là một biểu tượng màu đen tuyệt đẹp được thêu mặt.
Khi lá cờ đã được gắn chắc chắn ở vị trí của nó, bắt đầu tung bay một cách tráng lệ và mạnh mẽ thì ai nấy cũng đều mỉm cười ngắm nhìn nó đến say mê. Simon ra hiệu cho chị Hà đứng lên phát biểu:
- E hèm! – Chị Hà hóng giọng.
- … – Mọi người chú ý lắng nghe.
- Như mọi người đã thấy, trên là cờ chính là biểu tượng của Hurricane, hội của chúng ta… màu xanh lá cây ở nhiều nước chính là màu sắc biểu tượng cho gió bão…
- …
- Logo gồm có đôi cánh lớn, biểu tượng cho ước mơ, sự tự do, và cả sự may mắn…
- …
- Chính giữa đôi cánh ấy là một thanh kiếm lớn đâm xuống, biểu tượng cho sự quyết tâm đâm thủng mọi rạo cản để đạt được ước mơ và sự sự do ấy… Chính là thứ cho người khác biết nếu cản đường Hurricane thì sẽ phải đối mặt với điều gì…
- … – Ai nấy đều cảm thấy xúc động.
- Và cuối cùng,… chuôi kiếm chính là biểu tượng cơn bão. Biểu tượng này nói lên cái tên của hội, cũng là nói lên sức mạnh như cuồng phong đúng như cái tên. Cơn bão làm mờ đi những hình ảnh xung quanh nó, ý nói Hurricane mãi mãi mạnh mẽ, mãi mãi chẳng có gì có thể cản bước được chúng ta….
- YEEEEAAAAHHH! – Mọi người đồng thanh.
…
Đây chính là sự khởi đầu, sự khởi đầu thực sự…
Đọc tiếp Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương