Editor: May
Nhiếp ảnh gia nhanh chóng chụp vài tấm, lại thay đổi góc độ, tiếp tục quay chụp.
Chờ anh ta dừng lại, Canh Gia Đống đã đi tới, hỏi: “Chụp thế nào rồi?”
Trong ánh mắt nhiếp ảnh gia lóe lên ánh sáng hưng phấn, “Không tồi, thật sự rất không tồi! Động tác, thần thái của chính bọn họ đều cực kỳ đúng chỗ, hoàn toàn không cần tôi chỉ huy, thật sự quá bớt lo, hơn nữa hiệu quả cũng rất tốt! Ngài xem mấy tấm này, cho dù không chỉnh sửa đều có thể dùng! Đáng tiếc trang bìa chỉ có thể dùng một tấm, tôi cũng không biết nên chọn tấm nào.”
Canh Gia Đống vừa lòng gật đầu, “Cảm giác màn ảnh của Trần Hi Lạc vừa thấy liền biết rất tốt. Tôi vốn có chút lo lắng cho Đoạn Vũ Ngưng này, hiện tại xem ra, ngược lại cũng biểu hiện không tồi.”
“Cô ta so với Trần Hi Lạc vẫn là thiếu chút nữa, chỉ là, cảm giác hỗ động giữa hai người khá tốt.”
“Xem ra, hôm nay nhất định sẽ thực thuận lợi, nói không chừng còn có thể hoàn công trước thời gian.”
Canh Gia Đống đang thưởng thức ảnh chụp gốc trên máy tính, bỗng nhiên, một trợ lý chạy vào.
“Canh chủ biên, Canh chủ biên! Mục…… Mục đại thiếu tới!”
Canh Gia Đống sửng sốt, “Mục đại thiếu? Mục đại thiếu nào?”
“Chính là…… Chính là Mục đại thiếu tập đoàn Mục thị!”
“Anh nói cái gì?!”
Canh Gia Đống lập tức đứng lên, thiếu chút nữa đá ngã lăn ghế dựa.
“Sao Mục đại thiếu…… sao sẽ đến xã tạp chí của chúng ta? Chẳng lẽ là tới thị sát? Nhưng chúng ta làm sao có thể mời được tôn đại Phật như anh ta?”
Xã tạp chí Trend lệ thuộc tập đoàn truyền thông quốc tế Thiên Tế dưới cờ Mục thị.
Chỉ là, truyền thông cũng không phải là nguồn kinh doanh chính của Mục thị, cho nên, Mục Diệc Thần sẽ không tự mình hỏi đến.
Hôm nay anh xuất hiện ở chỗ này, thật sự ngoài dự đoán của mọi người.
Canh Gia Đống không kịp nghĩ nhiều, chạy nhanh ra ngoài đón.
“Mục đại thiếu, hoan nghênh ngài tới xã tạp chí Trend thị sát.”
Mặt Mục Diệc Thần vô biểu tình đi vào trong, “Vừa lúc đi ngang qua gần đây, liền tới đây nhìn xem.”
“Ngài có thể tới là vinh hạnh của chúng tôi, phòng họp ở bên này, tôi lập tức hội báo cho ngài tình huống doanh thu mấy năm gần đây……”
“Không cần.” Mục Diệc Thần cắt đứt ông ta, “Hôm nay các người đang vội cái gì? Sao ở cửa có nhiều người như vậy?”
“Ách,” Canh Gia Đống sửng sốt một chút, “Hôm nay chúng tôi đang quay chụp trang bìa tạp chí kỳ tiếp theo. Mời một vị nam người mẫu đang nổi, nhân khí rất cao, những ngưởi ở cửa hẳn là đều là fans của anh ta……”
“Quay chụp trang bìa? Tôi có thể đi xem không?” Mục Diệc Thần lơ đãng mở miệng.
- -
Canh Gia Đống vội vàng đáp: “Có thể, đương nhiên là có thể! Mục đại thiếu, mời ngài đi theo tôi.”
Ông ta dẫn Mục Diệc Thần đi vào, đi vào studio dựng lâm thời trong video.
Lạc Thần Hi và Đoạn Vũ Ngưng đã hoàn thành quay chụp phần ảnh chụp đầu tiên, từng người đi phòng nghỉ thay một bộ quần áo, dặm phấn lại lần nữa.
Lạc Thần Hi cởi tây trang ra, thay áo lông màu nhạt cùng quần dài màu trắng, đeo một bộ mắt kính khung tơ vàng, cái này làm cho cô nhiều thêm vài phần phong độ trí thức.
Đôi tay chuyên viên trang điểm tiểu Mạnh ôm ngực, “Anh Hi Lạc, anh rất thích hợp với bộ dạng này, lúc đọc sách nhất định là học bá đi?”
“Khụ khụ, chuyện này…… cô suy nghĩ nhiều.”
Thành tích của cô vẫn luôn thực không tồi, nhưng so sánh với học bá chân chính Phương Tử Xuyến, vẫn là kém xa.