Translator: Wave LiteratureCửa của chương trình biểu diễn thời trang, các vô số xe hơi dừng lại, cựckỳ náo nhiệt.Chuyện bận rộn và hỗn loạn bên trong hậu trường lại là một cái thế giớikhác.Vô số ký giả truyền thông đã chờ ở trước cửa chương trình từ sáng sớm,quay chụp các người có máu mặt trong giới thượng lưu."Oa, kia là tổng biên tập của tạp chí TREND Tống Tư Hân sao, đại tiểuthư của công ty truyền thông TY Phùng Nhã Nghê kìa, còn có cả…diễnviên đoạt giải thưởng Kim Lân Lô Giai Thuần nữa sao?! Sao có nhiềungôi sao nổi tiếng đến xem chương trình thời trang này đến như vậy cơchứ!"Một người phóng viên nho nhỏ có vẻ mặt tràn đầy kích động, liều mạngmà chụp hình lia lịa.Tiền bối bên cạnh cô còn bình tĩnh hơn nhiều, "Chuyện này có gì màngạc nhiên như vậy cơ chứ Chương trình biểu diễn thời trang của tậpđoàn SL có lúc nào mà không khiến người khác chú ý cơ chứ? Bao nhiêunữ minh tinh xé rách đầu, cũng không có một tấm thiệp mời nữa đấy, cóthể đến xem chương trình này, từ trước mấy ngày, thì khắp nơi đã tuyêntruyền rầm rộ rồi."Phóng viên nhỏ tuổi kia nghi hoặc mà hỏi: "Thế nhưng... chẳng phải đâychỉ là một giải thi đấu dành cho người mới thôi sao? Sao có thể so sánhvới những nhãn hiệu lớn hàng đầu của tập đoàn SL được chứ? Sao cónhiều người tranh giành nhau đến xem như vậy?""Do cô không hiểu vấn đề thôi. Vì đây là giải thi đấu Hoa Phong, nên,chỉ có minh tinh và thiên kim cập bậc này mà thôi. Những thiên kim hàomôn hàng đầu chân chính của thành phố T, có người nào xuất hiện đâukia chứ?"Cô phóng viên nhỏ tuổi kia bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Đúng nha, tôi nghenói, hằng năm tập đoàn SL đều gửi thiệp cho Mục thị, các phu nhân củahọ, nhưng, xưa nay chưa thấy ai xuất hiện cả…"Đúng lúc này, một chiếc xe ô tô màu trắng bạc Cadillac chậm rãi lái đến."Nhanh lên một chút, lại có người đến kìa!""Cũng đã gần mở màn rồi mới đến, không biết là vị nhân vật lớn nào, lạilàm giá đến vậy?"Các ký giả vừa suy đoán, vừa giơ camera lên.Cửa xe mở ra.Một đôi bàn tay thon dài mạnh mẽ cầm lấy khung cửa, mở ra, thì mộtbóng hình cao lớn xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.Một thân hình được mặc âu phục cắt may vừa vặn lại nhàn nhã, phác họatừng đường nét cường tráng hoàn mỹ trên cơ thể của hắn, màu sắc nhạtnhưng vải vóc lại mềm mại, hòa vào khí chất đàn ông cao ngạo tự phụcủa hắn, phô tỏ khuôn mặt tuấn tú, so với bình thường dịu dàng hơnkhông ít.Nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện, vốn dĩ hiện trường đang ồn àokhông ngớt, lại yên tĩnh vài giây.Nhưng lập tức, hiện trường sôi trào."Mục Diệc Thần a!!! Lại là Mục đại thiếu! Ông xã của dân của tôi a a aa!!!""Trời ạ, tại sao anh ấy lại tới nơi này, đến xem chương trình biểu diễnthời trang hay sao?""Có thể khiến Mục đại thiếu, của chúng ta ngày hôm nay đến đây đúnglà may mắn quá rồi! Hưởng lời rồi! Đã lâu không nhìn thấy Mục đạithiếu xuất hiện trong các trường hợp này!""Anh ấy đúng là từ đầu đến chân, từ trái sang phải, độ không gócchết đẹp trai quá mà! A a, tôi không xong rồi!"Mục Diệc Thần đến, khiến cho tất cả mọi người đều cực kỳ kích động,rất nhiều nữ phóng viên thậm chí còn vui sướng trong lòng, giả vờ nhưmuốn té xỉu."Vậy mà lại là Mục đại thiếu! Tiền bối, không phải anh nói, những thiếugia tiểu thư hào môn chân chính thành phố T sẽ không đến xem cáichương trình biểu diễn thời trang này hay sao?" Cô phóng viên nhỏ kiavừa kích động, lại vừa nghi hoặc.Tiền bối cũng hiện rõ vẻ mặt không hiểu nổi, "Chuyện này... Nhưng cũngphải cho Thịnh tổng một chút mặt mũi mà đúng không? Mặc kệ đi,nhanh chụp hình đi! Đây chính là Mục đại thiếu trong truyền thuyếtđấy!"Thịnh Dục nhận được tin tức, tự mình ra đón.Tuy hắn tự mình gửi thiệp mời cho Đàm nữ sĩ, nhưng không hy vọng bàcó thể đến tham dự.Kết quả, Đàm Nguyệt Như thật sự không có tới, mà người đến lại là MụcDiệc Thần!"Mục đại thiếu, thật không nghĩ tới, ngày hôm nay anh sẽ đến xemchương trình này, thực sự quá vinh hạnh cho chúng tôi rồi. Vô cùng hoannghênh anh đến đây."Thịnh Dục đưa tay phải ra, muốn bắt tay với Mục Diệc Thần.Nhưng mà, Mục Diệc Thần lại hoàn toàn không có ý đưa tay ra, chỉ biểuhiện vô cùng lạnh nhạt, lạnh lùng lại cao ngạo.Thịnh Dục dừng tay trên không trung, trong lúc nhất thời, tình cảnh vôcùng xấu hổ.Cũng may, EQ của Thịnh Dục rất cao.Chốc lát sau khi nhìn nhau, thì hắn lập tức xoay người, xoay tay trongkhông trung, làm tư thế "Xin mới", "Mục đại thiếu, mời anh đi theo tôi!"Mục Diệc Thần mím môi, hừ lạnh một tiếng, đi theo.Hai người một trước một sau, đi về phía sàn biểu diễn thời trang.Hai bên đường lớn, đèn flash chớp lia lịa, khiến cho người ta không cócách nào mà mở mắt ra nổi.Quý công tử đệ nhất của thành phố T đích thân đến đây, cũng là chuyệnkhiến người ta cực kỳ vui sướng rồi.Nhưng mà, Thịnh Dục không nhịn được rơi mồ hôi lạnh.Không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy ánh mắt của Mục Diệc Thần nhìnhắn phía sau lưng, quỷ dị đến mức không nói lên lời.Thật giống như bọn họ có oán thù gì với nhau vậyNhưng mà, vốn dĩ hắn đâu có tính là quen biết Mục Diệc Thần đâu cơchứ?------oOo------