Từ ghế lái xe của một chiếc ô tô màu vàng nhạt khó nhận dạng – chiếc xe đỗ trên lề đường cách cửa hàng bán đồ dân dụng một chút – một kẻ theo dõi bí mật đang nhìn họ không chớp mắt. Đôi mắt hơi đờ đẫn nuốt gọn tất cả những chi tiết của người đàn ông đang chậm rãi đi dọc bãi đậu xe với vẻ ngạo mạn, rồi vòng qua góc đường và khuất khỏi tầm nhìn. Chiếc bánh xe rít lên và chiếc Maxima màu xanh nước biển lùi lại rồi phóng ra đường rất nhanh. Nhưng kẻ theo dõi không để ý đến chuyện đó.
Hắn đã quay về. Johnny Harris đã quay về. Kẻ theo dõi đã chờ đợi giờ phút này lâu lắm rồi… Ồ, cứ như là ngàn năm rồi vậy. Lần này thì những lời đồn thổi đã đúng, mặc dù kẻ theo dõi không dám tin vào chúng cho đến khi hắn bước ra khỏi chiếc xe bus đó và xuất hiện trong tầm quan sát. Johnny Harris. Cuối cùng hắn cũng về nhà, và bây giờ là lúc hoàn thành những việc đã bắt đầu từ cách đây mười một năm.
Kẻ theo dõi mỉm cười đầy toan tính.