Phía sau Uông Tiểu Lê, Trác Viện đứng không hiểu ra sao. Cô không biết vì sao vị Uông tiểu thư này lại đến nhà tìm cô, còn sống chết van xin cô đến công ty Kỷ Nhất Thế, không lay chuyển được cô ấy, không thể làm gì khác hơn là theo tới.
Biên U Lan đã từng gặp qua Trác Viện ở hôn lễ một lần, bộ dạng ôn nhu kiều diễm, lần đầu tiên gặp mặt đã thân với cô.
“ Viện Viện, em đến rồi.” Biên U Lan cực kỳ thânthiết nắm tay Trác Viện, không còn bộ dạng hung hãn như vừa rồi “ Hôm nay nhất định em phải giúp chị, ngàn vạn lần đừng để chồng em tiếp tục hoành hành ngang ngược, giết người bừa bãi.” Biên U Lan càng nói càng khoa trương, đem toàn bộ hi vọng đều ngửi gắm trên người Trác Viện.
Cô thân thiết đem Trác Viện đẩy lên trước mặt Kỷ Nhất Thế, mà lúc này Kỷ Nhất Thế vẫn ngồi bất động trên ghế tựa như cũ, cặp mắt lạnh lùngnhìn những người tìm Trác Viện tới.
Kỷ Nhất Thế liếc Thẩm Ước một cái, không cần nghĩ cũng biết, người đề ra chủ ý ôi thiu này, khẳng định không phải Biên U Lan.
Trác Viện hoàn toàn không rõ tình hình, chỉ biết bọn họ giống như đang tranh chấp cái gì.
“Viện Viện, qua đây.” Kỷ Nhất Thế ra lệnh, không muốn Trác Viện bị cuốn vào trận phong ba này.
“Viện Viện, nói giúp chị.” Biên U Lan không đồng ý thả người, tay lôi kéo Trác Viện.
Kỷ Nhất Thế đứng dậy, kéo Trác Viện vào lồng ngực mình, hướng ba người kia, nói “ Ra ngoài!”
“ Nhất Thế…..” Trác Viện kéo kéo ống tay áo anh, trực giác nói cho cô biết, chuyện bọn họ tranh chấp tựa hồ có liên quan đến cô.
“ Không có việc gì.”
“ Cái gì không có việc gì, rõ ràng là một sự kiện lớn.” Biên U Lan vội vàng đem chân tướng sự việc giải thích cho Trác Viện. Sau khi nói xong, vẻ mặt chờ mong hi vọng cô giúp đỡ, nói hộ một chút.
“ Em xem, chồng em vì giúp em trút giận, trực tiếp đối phó với công ty người ta. Hiện tại người ta muốn xin lỗi, cậu ta không thèm để ý, làm hại chị cũng gặp họa theo.” Biên U Lan một bên quở trách, một bên vì chính mình kêu oan.
Nghe vậy Trác Viện sửng sốt, một câu cũng không nói được. Cô chưa từng nghĩ tới, Kỷ Nhất Thế sẽ vì cô mà đắc tội với khách hàng. Trước, mỗi ngày cô đều phải đối mặt với thái độ ôn hòa của mẹ Kỷ, lại bị mẹ Trác trách cứ, ngày ngày cô đều nghĩ cách thương lượng với anh, giải quyết như thế nào mới hợp lý, nhưng anh chỉ có lệ nói qua.
Thì ra, đây là kết quả anh muốn.
Chỉ là Trác Viện không hiểu, Kỷ Nhất Thế cùng lắm là muốn thân thể cô, vậy vì cái gì anh có thể vì cô làm như vậy? Nếu lúc trước bọn họ không phải lấy phương thức kia kết hôn, có lẽ cô sẽ cho rằng Kỷ Nhất Thế thật sự yêu cô, nghĩ muốn lấy lòng cô, nhưng sự thật lại không phải như vậy. Cô không muốn tự mình đa tình, cho rằng Kỷ Nhất Thế thích cô, thậm chí yêu cô, cho nên mới lấy phương thức này để người ngoài hiểu rõ cô đối với anh rất quan trọng.
Anh không, Kỷ Nhất Thế không thích cô.
Trác Viện không đoán được tâm tư của Kỷ Nhất Thế, cô cũng không muốn hỏi. Chỉ là hiện tại có cảm giác không phải như vậy, cô quay đầu nhìn Kỷ Nhất Thế một chút. Vẫn không mở miệng, ủy khuất quá nhiều nhưng vẫn cố nén nước mắt, không nhịn được liền tích tụ trên khóe mắt.
Vừa thấy Trác Viện khóc, ánh mắt giết người của Kỷ Nhất Thế quét qua những người trước mặt. Biên U Lan vốn đang muốn nói nữa, thấy vậy chỉ nhếch môi lên, lời nói cũng nuốt vào bên trong. Sau cùng vẫn bị Thẩm Ước lôi kéo cô cùng Tiểu Lê rời khỏi phòng họp, cho hai người một không gian riêng.
Khi những người không có chức vụ kia đi ra ngoài, Kỷ Nhất Thế lau khô nước mắt của Trác Viện, nâng cằm cô lên “Lần sau, không cho phép đem tất cả tội lỗi ôm vào người, hiểu không?”
Trác Viện không ngừng rơi lệ, nghe Kỷ Nhất Thế nói, gật gật đầu.
Thấy cô gật đầu, Kỷ Nhất Thế cảm thấy mỹ mãn ôm cô vào lòng “ Anh là chồng em, bị ủy khuất, liền nói cho anh, không được ngốc nghếch cái gì cũng không nói, hiểu không?”
Trác Viện vùi đầu trước ngực anh, gât đầu.
“ Cô gái ngốc, bị bắt nạt còn muốn đi xin lỗi?”
“Nhưng mẹ….”
“Không có việc gì, bên mẹ anh sẽ xử lý, em chỉ cần để ý anh vui hay không vui là được.”
“Vậy anh còn tức giận không?” Cô lo lắng hỏi, vừa rồi sắc mặt anh cực kỳ dữ tợn, làm cô sợ hãi.
“Nếu em lại khóc, anh liền ôm em vào phòng nghỉ sửa chữa cho thật tốt.” Bên trong đe dọa là tán tỉnh, làm cho Trác Viện sửng sốt.
“Anh….” Mặt cô đỏ bừng. Đưa tay muốn đẩy anh ra, ngược lại không kịp lên tiếng, đã bị Kỷ Nhất Thế ôm vào trong ngực, giống như muốn đem cô ép vào thân thể anh, tiếp theo cúi đầu nặng nề hôn cô.
“Chuyện mẹ tức giận cái gì anh mặc kệ, nhưng em muốn báo đáp anh như thế nào?” Sau khi hôn xong, thấy mặt cô đỏ lên, níu áo sơ mi anh, hai tay Kỷ Nhất Thế để trên cặp mông tròn trịa của cô, đẩy về phía bụng của mình, mập mờ ám chỉ.
Nửa người dưới của hai người khít hợp, anh muốn cái gì sớm đã không cần nói cũng biết. Bị anh ức hiếp lâu như vậy, làm sao Trác Viện không biết, chỉ có thể cắn môi, ngượng ngùng gật đầu. Dù cô nói không cần, anh liền cứng rắn, cô nói muốn, chẳng qua là bị hành hạ khổ sở hơn thôi.
Một tháng sau, bằng năng lực dỗ dành của Trác Viện,tâm tình của Kỷ Nhất Thế cũng tốt hơn. Hơn nữa ngày ngày Biên U Lan ở lì nhà anh không đi, phiền đến nỗi anh không thể đuổi cô ra, rốt cuộc cũng đáp ứng bỏ qua cho công ty ba nhà kia, quan hệ hợp tác trở lại.
Trải qua chuyện lần này, Trác Viện phát hiện mình cùng Kỷ Nhất Thế, trong lúc đó, dường như có chút thay đổi. Mặc dù cô không dám nhìn thẳng anh, nhưng cũng không phải bởi vì sợ hãi, mà là bởi vì nhìn sẽ mặt đỏ tim đập mạnh, tim như nai con đi loạn, cô không hình dung ra cảm giác như vậy.
Mỗi lần, cô đều muốn nhìn lén Kỷ Nhất Thế, ví như lúc anh lái xe cô đều liếc trộm anh, anh nhìn giấy tờ, cô giả vờ đọc sách trong thư phòng để cùng một chỗ với anh, anh ngủ, cô nhất định chống cằm nhìn.
Cô biết, mình đã rung động với Kỷ Nhất Thế.
Đồng thời Trác Viện còn phát hiện, sau khi mình kết hôn, số lần nghĩ đến Phương Đại Tề cũng ít đi. Hiện tại trong đầu cô cũng chỉ có bóng dáng Kỷ Nhất Thế, lần nào cũng thật cẩn thận giấu diếm loại cảm tình này, nhưng khi anh bá đạo đòi lấy thân thể cô, cô vẫn không chịu nổi mà chiều chuộng anh. Nhưng cô vẫn kiềm chế mình lại, biết Kỷ Nhất Thế là người đàn ông chuyên chế, cương quyết như vậy, cô sợ trèo cao té đau.
Mặc dù Trác Viện không dám thừa nhận tình cảm của mình đối với Kỷ Nhất Thế, nhưng những thay đổi của cô, ngay cả người giúp việc nhà họ Kỷ cũng nhìn ra, bọn họ cũng phát hiện, thiếu phu nhân yêu cười, nói cũng nhiều hơn.
Kỷ Nhất Thế đương nhiên cũng nhận ra điều này.
Ngày hôm đó đi làm, anh mặc áo sơ mi vào, Trác Viện đứng trước tủ quần áo tìm cà vạt cho anh “Cái này được không?” Cô lấy cà vạt đo trước người anh.
“ Ừ.”
Giúp Kỷ Nhất Thế thắt cà vạt, là sự ăn ý mà mấy ngày hôm nay bọn họ bồi dưỡng ra được. Trác Viện trước đem tóc cài vào sau tai, sau cầm lấy cà vạt thắt lên cổ Kỷ Nhất Thế, không thuần thục thắt thành nút.
Động tác của cô không nhanh, vẻ mặt chuyên chú, Kỷ Nhất Thế thấy cô chăm chú như vậy, cũng không thúc giục cô, cùng lắm anh không ra khỏi cửa nữa, sớm cũng không còn kịp.
Khí trời từ từ trở nên lạnh, biệt thự nhà họ Kỷ luôn mở máy sưởi nên sáng sớm Trác Viện chỉ mặc quần áo ren.
Từ tầm mắt Kỷ Nhất Thế nhìn xuống, xuân sắc trong cổ áo nhìn không sót thứ gì. Tiếp theo, anh xấu tính vuốt ve eo thon của cô, một đường đi tới ngực, vuốt ve ngọc nhũ của cô.
Trác Viện vì quá tập trung, không để ý thấy anh đang ra tay, một bên cắn môi, một bên cởi cà vạt ra “ Hình như không được ngay ngắn, em thắt lại một lần nữa.”
Kỷ Nhất Thế vốn cũng không nói nhiều, đáp lại một tiếng cho phép cô tiếp tục chiến đấu với chiếc cà vạt, mà mình thì nhàn nhã kéo eo cô vào, tiếp tục xoa bầu vú cô, trên dưới đều vuốt, hưởng thụ xúc cảm.
Trác Viện ngẩng đầu lên nhìn thẳng anh, co thân thể lại “Anh như vậy em không thắt cà vạt được.”
Đáng tiếc, Kỷ Nhất Thế không để ý đến kháng nghị của cô, tiếp tục giở trò như cũ, còn càng sờ càng hưng phấn, làm Trác Viện cắn môi buông cà vạt ra, giữ chặt tay anh.
“ Nhất Thế…. Không nên.”
“Ừ! Tại sao?”
“ Nơi đó của em còn đau….”
Một tháng nay anh so với trước ở trên giường hành hạ cô còn tệ hại hơn, mỗi sáng sớm cô phải mạnh mẽ giữ vững tinh thần rời giường giúp anh chuẩn bị, nhưng có khi thú tính của anh lại bộc phát.
Nghe vậy, Kỷ Nhất Thế nhăn mặt cau mày “Sao lại đau?”
Nơi đó của cô thật quá yếu đuối, mỗi lần anh muốn tiếp, cô sẽ khóc kêu đau, có khi anh tốt tính sẽ bỏ qua cho cô, nhưng có khi chính anh cũng không kiềm chế được, chỉ biết mạnh hơn, nhìn cô đáng thương hầu hạ dưới thân.
Trác Viện không nghĩ tới anh sẽ hỏi lại cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lên một mảng.
Thấy bộ dạng thẹn thùng này, Kỷ Nhất Thế không nhịn được ôm chặt cô, bắt lấy cằm cô, liếm hôn môi cô, mãi đến khi thỏa thích mới nói, “ Đêm nay em theo anh đi tham gia một tiệc rượu.”
Trác Viện bị hôn đến choáng váng, nghe lời gật đầu.
“Sau khi tan tầm, anh cho lái xe tới đón em.”
Trác Viện lại gật đầu, tiếp theo cảm giác thân thể của mình đột nhiên bay lên, sợ tới mức nắm lấy bờ vai của anh “Nhất Thế….”
Kỷ Nhất Thế ôm cô lên trên giường, nhẹ nhàng hôn vào cánh môi cô “Ngủ tiếp một chút, tối hôm qua hầu như em không ngủ.” Lời nói của anh lộ vẻ trêu chọc.
Nghe vậy, Trác Viện xấu hổ kéo chăn qua, không dám nhìn anh, trong phòng lại truyền đến tiếng cười đắc ý của Kỷ Nhất Thế.
Tới gần tối, Trác Viện vừa hát, vừa bày lễ phục buổi tối muốn mặc ra, đây là quà sáng hôm nay Kỷ Nhất Thế tặng.
Cả thân lễ phục màu tím mềm mại, cổ tay áo làm bằng ren, vai nhỏ một chữ lĩnh, phía trước eo là một băng gấm được thắt nút lại rất đẹp.
Lúc Trác Viện cầm lễ phục so trước gương, di động trên giường vang lên, cô để lễ phục xuống đi nghe, trên màn hình xuất hiện dãy số của Kỷ Nhất Thế.
“Là anh” Kỷ Nhất Thế đầu bên kia vội vàng kiểm tra lại tài liệu chuẩn bị họp, điệp thoại kẹp bên tai.
“ Sao vậy?” Trác Viện ôn nhu hỏi, không biết sao anh lại gọi điện thoại di động cho cô. Trước kia đều trực tiếp gọi về nhà, để người hầu báo lại, đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn anh gọi vào di động của cô.
“ Thích bộ lễ phục anh tặng cho em không?”
Bộ lễ phục này từ mấy ngày trước nhờ người chuyển bằng máy bay về, lại bởi vì công việc quá bận, nhất thời đã quên đưa cho cô. Vốn nghĩ muốn tận tay đưa cô, cho cô một bất ngờ lớn, nhưng tiệc rượu lại là đêm nay, anh thật sự không cách nào phân thân được, đành phải để lái xe đem về nhà trước.
Mười phút trước, anh kết thúc một hội nghị, mới bớt chút thời gian gọi điện thoại cho cô.
“ Ừm, cực kỳ thích.” Trác Viện đỏ mặt trả lời, một cảm xúc ngọt ngào dâng lên trong lòng, cười đến nỗi ánh mắt cũng cong lên.
“Vậy có bày tỏ cái gì hay không?” Bút trong tay Kỷ Nhất Thế khoanh vào trọng điểm trên tài liệu, dù mặt mày nhăn lại, nhưng thanh âm lại tiết lộ tâm tình vui vẻ của anh.
“Cảm ơn anh…..”
“Chỉ có như vậy? Thực không thành ý.” Anh nghe qua có chút không vừa lòng.
“ Vậy, anh muốn thế nào?” Mấy ngày nay được Kỷ Nhất Thế nuông chiều, lá gan của Trác Viện lớn hơn rất nhiều. Ngay cả lúc nói chuyện với anh cũng không sợ hãi rụt rè, mà có ý làm nũng, làm Kỷ Nhất Thế nghe thấy tâm tình lại tốt hơn.
“ Để anh suy nghĩ xem anh muốn thế nào.”
“ Anh…”
“ Anh như thế nào?”
“ Anh bắt nạt em.” Trác Viện đỏ mặt chu miệng lên án, nhẹ nhàng lấy bộ lễ phục ra.
“ Em là vợ anh, anh bắt nạt em, ai dám chỉ trích?”
“Chán ghét anh…..” Anh bá đạo nhất, Trác Viện liền cạn kiệt vốn từ. ( ý chỉ không còn gì để mắng anh ấy đó).
“Hửm?”
“ Tối hôm nay….. Buổi tối em lại làm anh vui vẻ….” Trác Viện nói xong, cảm thấy toàn thân như bị điện giật. Cô chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ nói ra nhưng lời rõ ràng này, mà đối tượng lại là Kỷ Nhất Thế.
“ Nói lại lần nữa xem.” Bút trong tay Kỷ Nhất Thế ngừng lại, cho rằng mình nghe lầm.
“ Em….. Buổi tối em lại cùng anh nói.” Trác Viện không có dũng khí nói lại lần nữa, cô cảm thấy tim mình đang nhảy lên, rõ ràng có thể nghe thấy từng phát từng phát một, chỉ sợ Kỷ Nhất Thế đầu bên kia cũng nghe được.
“ Nhưng anh không chờ kịp đến buổi tối, làm sao bây giờ?” Đặt bút trong tay xuống, cả ngày hôm nay ở trong trạng thái căng thẳng, lúc nghe cô nói rõ ràng như vậy tâm tình mới buông lỏng. Kỷ Nhất Thế có chút nóng bức, nới lỏng cà vạt ra, dựa vào ghế dựa sau lưng.
Trác Viện đầu bên kia lại không có tiếng động, chỉ cắn môi, không hiểu ý tứ trong lời nói của Kỷ Nhất Thế. Bình thường anh chỉ có khi về nhà, nằm trên giường mới nói những lời này với cô, hiện tại anh ở công ty, Trác Viện nhất thời không biết nói cái gì.
“ Tới tìm anh, anh muốn nhìn em.”
“Tới công ty?” Sau khi kết hôn, cho tới bây giờ anh cũng không yêu cầu cô đi đến công ty của anh, đây là lần đầu tiên để cô đi tìm anh “Nhưng anh còn đang làm việc, em qua sẽ quấy rầy đến công việc của anh.”
“Qua đây, anh để lái xe đi đón em.”
“ Không được, em còn chưa trang điểm, còn mặc thử lễ phục, còn chưa tìm giày để kết hợp cùng, em….” Trác Viện khẩn trương giải thích.
“Bộ dạng em không mặc quần áo anh đều nhìn rồi, còn để ý em trang điểm?” Lời nói tán tỉnh này, nói trắng ra như vậy cũng làm Trác Viện đỏ bừng mặt.
“ Anh….anh…” So với lời nói lớn mật của Kỷ Nhất Thế, Trác Viện hoàn toàn không chống đỡ được. Sau khi ở với người này, cô một chữ cũng nói không xong.
Kỷ Nhất Thế không cần nhìn cũng đoán được, khẳng định cô ở đầu bên kia đã đỏ bừng mặt. Anh vui sướng cười ra tiếng, mà tiếng cười này làm cho vẻ mặt thư ký vừa gõ cửa bước vào kinh ngạc không thôi.
Kỷ Nhất Thế ra hiệu cho thư ký, lập tức lại nói với Trác Viện ở đầu bên kia điện thoại “ Đã đến giờ họp, nhớ rõ, nửa tiếng sau, lái xe sẽ đến nhà đón em, không cho phép đến muộn.”
Chờ sau khi cúp điện thoại, trên mặt Kỷ Nhất Thế vẫn mang theo ý cười như cũ, anh chỉnh lại cà vạt, mặc áo khoác tây trang vào, lấy tài liệu cần sử dụng, đứng dậy bước dài ra khỏi văn phòng.
Đi theo phía sau Kỷ Nhất Thế là thư ký ngơ ngác không nói lên lời. Cô làm việc cùng tổng giám đốc đã hai năm, đây là lần đầu tiên thấy tổng giám đốc cười, vẻ mặt chưa từng vượt quá sự nghiêm túc, bây giờ cả người nhìn qua lại càng đẹp trai hơn.
Cuộc gọi vừa rồi, hẳn là phu nhân tổng giám đốc, xem ra lời đồn tổng giám đốc cưng chiều vợ là sự thật.
Thời gian trước, thân phận con gái riêng của phu nhân tổng giám đốc nổi lên phong ba, tổng giám đốc ra lệnh một tiếng, đối phó với những người yêu thích tám chuyện kia.
Trước kia tổng giám đốc đi làm dường như luôn bán mạng làm thêm giờ, lấy công việc làm quan trọng. Thời gian này lại tôn trọng cuộc sống sáng chín chiều năm (ý chỉ sáng h đi làm, chiều h tan sở đó), tuy không đến mức tan tầm lập tức rời đi ngay, nhưng cũng không kéo công nhân viên lại làm việc đến nửa đêm. Chỉ cần điểm này, thư ký tiểu thư liền đối với vị phu nhân tổng giám đốc từng có vài lần duyên phận cảm tạ không thôi.
Vị phu nhân này bề ngoài nhìn mềm mại, xinh đẹp động lòng người so với những người phụ nữ trước đây của tống giám đốc hoàn toàn khác nhau. Nhưng cô ấy mảnh khảnh như vậy, lại có thể níu chặt được tổng giám đốc, làm cho anh cưng chiều không dứt, xem ra tổng giám đốc phải chịu thiệt thòi rồi.
Hội nghị ngột ngạt, so với dự đoán còn tốn thời gian hơn, làm Kỷ Nhất Thế khi kết thúc hội nghị mới phát hiện, đã hơn tám giờ tối.
Chết tiệt! Anh mắng trong lòng.
Trong phòng họp, các trưởng phòng còn đang thu thập giấy tờ cùng báo cáo trên bàn, lại thấy tổng giám đốc luôn là người cuối cùng rời khỏi phòng họp, nhưng giờ đã nhanh chóng rời đi. Còn có mấy vị trưởng phòng nghĩ muốn cùng anh đàm phán nội dung cuộc họp vừa rồi, ai ngờ tổng giám đốc ngay cả đầu cũng không quay lại liền biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Khi Kỷ Nhất Thế trở lại phòng làm việc, nói với thư ký ngồi bên ngoài “ Cô ấy đâu rồi?” Anh nói, Trác Viện sẽ không dám không đến, cô không có lá gan cãi lời anh.
Chẳng qua hội nghị này kéo dài hơn ba tiếng, anh không xác định, cô đợi lâu như vậy, có thể đi trước hay không.
“ Ba tiếng trước tổng giám đốc phu nhân đi vào phòng làm việc của anh, chưa đi ra.”
Phòng làm việc của anh? Hình ảnh khác hiện lên trong đầu Kỷ Nhất Thế “ Cô có thể tan việc trước.” Anh nói với thư ký.
“Vâng.”
Nói xong, Kỷ Nhất Thế trở lại phòng làm việc, đóng cửa lại, đem cái nhìn chăm chú của thư ký cách ly ngoài cửa.
Đi đến trước cửa phòng nghỉ, Kỷ Nhất Thế nhìn cửa vốn đóng chặt mà bây giờ chỉ khép hờ, khẩn trương trên mặt mới dần buông xuống.
Đẩy cửa phòng nghỉ ra, nhìn theo ngọn đèn yếu ớt phía ngoài, anh mơ hồ thấy trên chiếc giường lớn, Trác Viện đang nằm ở đó.
Cô ngủ rất say, Kỷ Nhất Thế đến gần, ngồi trên giường đưa tay sờ mặt cô, cũng không thấy cô tỉnh lại.
Trên đầu giường, là túi xách của cô, dưới giường có mấy túi giấy, tuy nhìn không rõ nhưng có thể đoán được đó là lễ phục anh đưa buổi sáng, còn có những cái cần dùng cho việc tham gia tiệc rượu, cô mang đầy đủ mọi thứ đến.
Không nghĩ tới cô sẽ mang lễ phục đến, túi nhỏ túi lớn như vậy…..
Quay đầu lại nhìn Trác Viện nằm trên giường, tóc quá vai xõa trên gối, gương mặt trắng nõn, lông mày tinh tế, cánh mũi thanh tú, môi anh đào hé mở, cằm thon nhọn. Kỷ Nhất Thế chỉ nhìn cũng thấy tim rung động. Hai tay chống sang hai bên cạnh đầu cô, hôn nhẹ lên cái trán trơn bóng của cô, môi nhân tiện hôn qua chóp mũi cô, lại hôn đến cánh môi. Anh ngậm trong miệng, từng chút từng chút một, đầu lưỡi không thỏa mãn cạy mở răng của cô, chen vào trong miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô, vừa mút vừa liếm.
Kéo chăn ra, chỉ thấy sau khi cô ngủ, chiếc váy ngắn bởi vì vặn vẹo mà lật chuyển vào bên trong đùi, lộ ra thân mình cuộn tròn cân đối, hai chân trắng mịn. Tay anh sớm không kiềm nén được, theo đường cong trên đùi cô, một đường vỗ về da thịt mềm nhẵn của cô, thăm dò vào trong váy. Đầu tiên là hơi hơi kéo mở quần lót ren, sau lại xuyên qua nắm chặt eo nhỏ, lại hướng lên trên, đi tới cặp vú tròn trịa của cô.
Bàn tay to lớn bao phủ lấy viên nhỏ mềm mại, lại nặn lại nhéo chơi đùa, nụ hôn của anh cũng theo đó mà tăng mạnh lực đạo, mang theo ham muốn, càng ngày càng thô bạo.
“ Ừm…..” Trác Viện bị hôn đến khó chịu, ừm một tiếng, đưa tay muốn đẩy thân thể cao lớn đang đè cô ra.
Kỷ Nhất Thế vừa hôn vừa nghiêng người đem một tay đi đến sau lưng cô, kéo khóa váy xuống, thuần thục cởi bỏ nội y của cô, để toàn thân cô trần truồng nằm trước mặt anh, thửa thách tính tự chủ của mình.
Thiếu đi quần áo để che giấu, Trác Viện cảm thấy từng cơn lạnh đang kéo tới, thì thầm một tiếng, nghiêng người đi, hai tay co rút trước ngực, rồi sau đó lại tiếp tục ngủ, hoàn toàn đem Kỷ Nhất Thế đang bị dục vọng khơi mào để qua một bên.
Kỷ Nhất Thế trừng mắt, không cam lòng bị cô xem nhẹ, quần áo trên người đều bị anh cởi, vậy mà vẫn ngủ đến không biết gì như thế.
Anh ngồi thẳng người, khi đang định cởi quần trên người mình mới phát hiện cửa phòng nghỉ vẫn mở. Không có anh cho phép, không ai dám xông vào, nhưng anh vẫn đứng dậy đi lên phía trước khóa cửa lại.
Kỷ Nhất Thế mở ngọn đèn mờ ảo trong phòng nghỉ lên, ánh sáng nhàn nhạt càng làm không khí trở nên mờ ám. Anh kéo cà vạt trên người xuống, cởi nút áo sơ mi, lộ ra lồng ngực cường tráng, rồi sau đó tháo thắt lưng ra, cởi quần cùng khóa kéo.
Sau khi anh lên trên giường, kéo chăn qua đem thân thể trần trụi của hai người che lại. Cánh tay tìm Trác Viện dưới thân, một tay kéo cô tiến vào trong lồng ngực mình….
Nhiệt độ da thịt gần nhau, kéo cao ham muốn của Kỷ Nhất Thế, làm anh bức rức.
Anh tung mình đặt Trác Viện dưới thân, kéo hai chân cô ra, quấn lên hai bên eo anh, nửa người dưới dán vào cô, bởi vì sức nặng ép xuống của anh, làm Trác Viện có chút khó chịu, rên rỉ, thử xoay người, muốn né tránh, không cho phép quấy nhiễu mộng đẹp của mình.
Nhưng mặc kệ cô cử động thế nào, cũng không thoát khỏi sức nặng kia, thử đưa tay đẩy ra. Kết quả, sức lực như gãi ngứa kia chỉ càng thêm khiêu khích, đốt cháy toàn bộ tính nhẫn nại của Kỷ Nhất Thế.
Một tay anh dứt khoát đem hai cánh tay ngọc ngà chế trụ trên đầu cô, một tay còn lại nâng nửa người trên của cô lên. Dưới ngọn đèn mờ nhạt, say mê nhìn thân thể nhỏ nhắn, mềm mạitrước ngực, nhịn không được cúi đầu hôn lên cặp vú cứng ngắc của cô, dùng lực hôn, làm Trác Viện vốn đang yên giấc dưới thân bắt đầu vặn vẹo.
“Ừm…. Đau….” Nghe thấy thanh âm nói khẽ của cô, Kỷ Nhất Thế cắn một cái, làm cô ngay lập tức mở to mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại.
“Còn muốn ngủ?” Thấy cô mở to mắt, bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
“Nhất Thế….”
“Không cho phép ngủ.” Thấy cô vừa muốn nhắm mắt, như không rõ mình bị anh đặt dưới thân, mà anh lại đang định hung hăng ăn cô.
“Nhất Thế, cho em ngủ một chút….” Mang theo thanh âm buồn ngủ có chút ngọt ngào. Trác Viện cũng không hiểu, sao gần đây lại thường thích ngủ như vậy, chỉ cần vừa thấy giường, đã nghĩ đến cảm giác ngủ trên đó.
Người phụ nữ này, rõ ràng nói muốn anh được vui vẻ, kết quả đi tới công ty, vậy mà chỉ nghĩ đến ngủ.
Thấy cô quả thật lại ngủ tiếp, Kỷ Nhất Thế híp híp mắt, bắt đầu mở hai chân cô ra, không có báo hiệu, nửa người dưới dùng lực nhất định, nặng nề tiến vào thân thể cô.
“ Ừm….” Bị đau đớn đột nhiên làm cho bừng tỉnh, Trác Viện đau đến ưỡn người, muốn dục vọng cứng rắn đi ra.
“Nhất Thế….” Trác Viện tránh thoát khỏi ánh mắt anh, muốn đẩy anh ra, lại phát hiện hai tay sớm bị anh vây hãm trên đỉnh đầu, mà Kỷ Nhất Thế lại bắt đầu nhích người trước sau, một lần so với một lần còn sâu hơn, tiến thẳng vào trong cơ thể cô, căn bản không để cho cô kịp lùi bước.
Trác Viện cho là anh tức giận, cắn môi, nhắm mắt không dám lên tiếng, chỉ sợ làm anh tức thêm.
“Còn muốn ngủ?” Chôn trong cơ thể Trác Viện, thân thể Kỷ Nhất Thế đè ép cô, một tay nhéo cằm cô, ánh mắt thì như lửa đốt nhìn gần cô, muốn cô mở to mắt nhìn mình.
Trác Viện vội vàng lắc đầu, có chút không chịu nổi sức mạnh của anh, lấy lòng hôn lên môi anh, đầu lưỡi cẩn thận dò xét, ngốc nghếch mút lấy nó.
Theo nụ hôn của cô, Kỷ Nhất Thế biến bị động thành chủ động, hôn đến khi cô không thở nỗi. Bàn tay vỗ về chơi đùa trên ngọc nhũ của cô, cho đến khi thỏa mãn mới buông cánh môi cô ra, lấy hai mắt tràn đầy khao khátcùng cô nhìn nhau. Mặc dù động tác đã trở nên dịu dàng, nhưng tốc độ vẫn từng chút từng chút tăng nhanh, làm Trác Viện sợ tới mức nức nở.
Đau đớn xen lẫn khoái cảm, Trác Viện say sưa lắc mông, phối hợp với tiết tấu của anh, hòa hợp trong trận hoan ái thô lỗ này, cho đến cao trào…….