Moto Sekai Ichi’i no Sub-chara Ikusei Nikki

khác biệt thứ bậc.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cỗ xe ngựa dừng chân tại một dinh thự rộng lớn ở trung tâm thành phố Leñador.

Chúng tôi được đưa đến căn phòng hoành tráng, một lát sau, chúng tôi được mời ăn trưa. Sau khi nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt ấy, tôi quyết định sẽ tận hưởng bữa trưa vì tôi không phải lo lắng về vấn đề chỗ ngồi hay thức ăn nữa.

Bữa trưa được tổ chức dưới hình thức buffet. Rất nhiều món ăn được trải dài trên bàn và tất cả đều là cao lương mỹ vị, vì thế tôi phải khó khăn lắm mới chọn ra được một món. “Dài như thế này ư?”, tôi lẩm bẩm thán phục, Yukari đáp lại “Đây là cách mà họ thể hiện sự giàu có của mình.”

Silvia bồn chồn, cố hết sức để tỏ ra bình tĩnh và nói “Màn tiếp đãi thật đáng kinh ngạc”. Dù là con gái thứ hai của Gia tộc Hiệp sĩ, hình như cô nàng vẫn chưa từng đến nơi này. Chắc chắn là vậy rồi, vì cô nàng giữ chức vụ cực kỳ thấp tại Đội Hiệp sĩ Đệ tam.

Trái lại, Eko vừa vui sướng nhảy múa, vừa ngấu nghiến thức ăn, theo nghĩa đen. Em ấy ăn ngủ hợp lý, thật tuyệt khi thấy em ấy vẫn như thường lệ, không quan trọng dù có đang ở đâu.

Sau khi bữa trưa kết thúc, giờ họp cũng đã đến.

Yukari và tôi bước vào căn phòng họp, bên trong đã có sẵn tổng cộng 20 gã đàn ông trung niên, bao gồm cả Bá tước và quản gia Forest. Quả là một cảnh tượng đẹp mắt khi thấy tất cả mọi người đồng loạt ngồi xuống cùng một lúc ngay khi chúng tôi ổn định chỗ ngồi của mình.

Và thế là, cuộc họp bắt đầu.

Tuy nhiên, tôi để hết mọi việt cho Yukari, còn tôi chỉ đơn thuần thỉnh thoảng gật đầu vài cái để họ biết rằng tôi hiểu. Nhưng thực tế, tôi chả hiểu cái quái gì cả. Bảo hiểm mua bán là gì thế? Ở đây có người đến từ các công ty bảo hiểm à? Hoặc đúng hơn, trong thế giới giả tưởng này có kiểu công ty đấy sao?

Áp dụng ma thuật để lập hợp đồng với tôi? Tôi thực sự chả hiểu gì hết…...

“Được rồi, vậy hãy tiến hành theo hướng này.”

“Wow, đây là buổi họp đầy ý nghĩa. Hy vọng việc này sẽ thành công tốt đẹp.”

“Thật vinh dự cho chúng tôi khi được tham gia vào buổi họp này. Không có vấn đề gì với hợp đồng, đúng chứ?”

“Không hẳn, chúng ta khá hài lòng với nội dung hợp đồng, ta rất mong đợi những điều sẽ đến trong tương lai.”

“Chân thành cảm ơn”

Trong lúc tôi đang thắc mắc liệu có ổn không nếu dừng cái hành động gật đầu đó lại, thì cuộc họp đã kết thúc trong vui vẻ. Tôi rời khỏi phòng họp cùng với Yukari, đồng thời nói “Cảm ơn, cảm ơn.”

Yukari trông rất vui vì mọi chuyện đã theo đúng như kế hoạch. Nói cách khác “Cuộc giao dịch trị giá 30 tỉ CL, kéo dài trong kỳ hạn hai tháng.”

“Cảm ơn, cô làm tốt lắm!”

“Không. Chúng ta chưa xong đâu, vì hợp đồng vẫn chưa được ký kết.”

Số tiền khổng lồ——XONG! Tôi đang rất vui nên tôi đã xoa đầu Yukari. Và vẫn như thường lệ, đôi tai nhọn của cô ấy đỏ ửng trong khi cô ấy bước nhanh về phía trước cùng với giọng nói không cảm xúc.

“Sau giờ nghỉ ngơi, chúng ta sẽ dùng bữa tối với vài nhân vật quan trọng, bao gồm cả gia đình Bá tước.”

Cô ấy bước nhanh lên phía trước, trong khi cố che đi sự bối rối của mình.

Và trong lúc Yukari tập trung suy nghĩ về nhiều chủ đề khác nhau, tôi chỉ theo sau cô ấy.

———————————

Vào buổi dạ tiệc.

Nhiều khách mời tập trung tại đại sảnh. Tất cả đều là những người xuất hiện tại buổi họp và gia đình của họ.

“Hahaha!Second-kun!Hahahaha! “

“Tối nay, hãy dẹp hết mọi địa vị xã hội qua một bên!”, Bá tước lớn giọng tuyên bố đồng thời hào hứng nhâm nhi ly rượu trên tay.

Bá tước gật gù thỏa mãn, cùng với những người khác, tươi cười khi liên tục khen ngợi bốn người chúng tôi. Ông ấy vui vì ông ấy sẽ sớm có được Hợp kim Mithril à?

Rốt cuộc, tôi không thể làm gì khác ngoài cười theo họ mỗi khi tên tôi được cất lên.

“Ngài Barel, xin hãy lại đây nghỉ ngơi.”

Forest dẫn Bá tước đến ghế để ngồi nghỉ. Ah, có lẽ đây là điều bình thường…...

“Oh, Silvia này, cô có phải là con gái của Noir không?”

“N-ngài biết cha của tôi……!?”

“Tất nhiên rồi, ông ấy giúp đỡ ta rất nhiều.”

“T-th-th-thật vinh hạnh!”

Silvia liền bắt đầu trò chuyện với Bá tước. Dường như cha cô ấy và Bá tước có quen biết nhau.

Yukari, cách đây không xa, đang có một cuộc trao đổi đầy khó nhọc với vài gã có địa vị quan trọng. Nói về việc đấy, thì trước buổi dạ tiệc, cô ấy nói rằng sẽ “lén thu thập thêm bí quyết và thông tin”

Eko đang ăn uống và được bao quanh bởi vài chị hầu gái.

“…………”

Tôi cảm thấy lạc lõng. Tôi nên làm gì đây?

Khi tôi đang có suy nghĩ nghĩ— hãy tham gia vào nhóm của Eko.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau.

“Nhà ngươi đi theo ta một lát được chứ?”

Xoay người lại, tôi thấy một tiểu thư có vẻ ngoài nổi bật, khoác lên mình bộ váy diềm xếp, mái tóc cô ấy uốn xoăn thành từng lọn.Cô ấy có chiều cao chưa đến 1 mét rưỡi, và bộ ngực gần như bằng phẳng. Mái tóc mượt mà cùng đôi mắt to tròn và lấp lánh, hơi xếch nhẹ. Cô ấy sẽ cực kỳ hoàn hảo nếu như mái tóc ấy có màu vàng kim, nhưng không may, nó lại mang màu sắc hạt dẻ.

“Cô Chérie? “

“Ừ, đúng rồi đấy.”

Con gái của Bá tước, Chérie Lumberjack. Tôi nhớ cô ấy đứng cạnh Bá tước vào lúc buổi dạ tiệc bắt đầu, với khuôn mặt hờn dỗi. Tôi thực sự không để ý lắm vì chúng tôi được thông báo rằng người con trai Jerez sẽ vắng mặt. Tôi hiểu rồi, vậy đây là em gái cậu ta.

“Ngươi, được một người vĩ đại như ta đến bắt chuyện, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh.”

“V-vâng.”

Cái cách cô ấy nói thật điềm tĩnh. Cô nàng này đang nghiêm túc à?

“Nhưng dù thế, đừng có nghĩ đến thứ gì kỳ quặc đấy!”

“Tôi không có.”

“Thái độ gì thế! Kinh tởm!”

“Ahh…”

Tôi nên xử lý việc này như thế nào?

“Hmph. Theo ta!”

Để đáp lại sự ngạc nhiên của tôi, vừa dứt lời, Chérie quay lưng bỏ đi.

Và bởi gì tôi không muốn đi theo cô ấy, nên tôi cứ mặc kệ.

…………

“——Này, tên kia! Đừng đứng đực mặt ra đấy, hãy theo ta!”

Vài phút trôi qua, Chérie mặt đỏ bừng, phẫn nộ quay lại nắm lấy tay tôi, và cố hết sức kéo tôi theo. Cô ấy cứ mải nói mà không để ý đến việc đấy sao? Eh, đó chẳng phải là dễ thương sao……?

Và rồi, đích đến mà tôi bị kéo đi là một ban công yên tĩnh không bóng người. Có chuyện gì với cái ban công này thế, nó rộng đến nỗi đủ chỗ để chơi bóng chuyền luôn ấy chứ. Quả đúng là dinh thự của Bá tước.

“Ngươi là tinh linh thuật sư, đúng chứ?”

Khi vừa đến nơi, Chérie ngay lập tức chặn lối thoát.

“Không hẳn, có hơi khác biệt.”

“Ta đã sai!?”

“Đúng.”

“Ah, vậy sao……?”

Ngơ ngác. Tôi trêu chọc cô ấy hơi quá trớn sao?

“Nhưng tôi có sử dụng tinh linh.”

“Ta biết mà, ngươi là Tinh linh thuật sư! Nhà ngươi bị sao vậy nhỉ!?”

Nhờ vào ngôn ngữ cơ thể, tôi có thể khẳng định cô ấy đang nổi giận. Vì lí do nào đó, tôi nghĩ “cô ấy dường như không phải người xấu.”

“Nghe cho kỹ đây! Ngươi không nên có bất kỳ suy nghĩ kỳ quặc nào chỉ vì cha ta để ý ngươi!”

“Tôi không có.”

Trong vòng ba phút, tôi đã phải phủ nhận việc đấy tận 2 lần.

“Này, chú ý giọng điệu! Ta là mạo hiểm giả bậc A! Hãy tỏ ra tôn kính hơn đi!”

“Tôi cũng thế.”

“Hmph. Không phải bậc A cho cả nhóm 4 người sao? Ta đã một mình đạt được bậc A

“Một mình à? Ah…… hmm.”

…...Một mình, sao thế nhỉ…...

Tự mình làm tất cả mọi việc, có lẽ rất khó khăn với cô ấy.

“Ánh mắt thờ ơ đấy là sao?”

“Cô đang gặp rắc rối, nên muốn tâm sự với tôi? Đúng không?”

“C-câm miệng! Ta có thể tự lo cho bản thân mình được!”

“Ouch!? “

Cô ấy đánh tôi.

“Sao cô làm thế!?”

“Bởi vì nhà ngươi có vẻ không hiểu rõ được sự khác biệt về thứ bậc giữa hai ta.”

Cái lưỡi đầy chua chát của Chérie thốt ra những lời đó, đồng thời cô ấy đang có khuôn mặt ngụ ý “Đây là hậu quả tự nhiên”. Cô nàng này đang tính làm gì thế nhỉ? Cô ấy khiến tôi thấy bực mình…...

“Này, đó là mục đích cô gọi tôi sao? Là để đánh tôi?”

“Sai rồi, tên lỗ mãng! Đó là để dạy ngươi bài học về sự khác biệt thứ bậc!”

“Khác biệt thứ bậc?”

“Chính xác. Khác biệt thứ bậc!”

Cô ấy ngước nhìn tôi với nụ cười kiêu ngạo và tràn đầy tự tin.

…...Ohh? Tôi hiểu rồi, ra là vậy. Tôi có thể bằng cách nào đó biết được diễn biến tiếp theo.

“Vậy sao? Thế cô có ý định gì khi cho tôi biết về khác biệt thứ bậc?”

“Fufu, ngươi sẽ sớm biết thôi. Vì thế, ta tự hỏi ngươi sẽ giữ được sự điềm tĩnh ấy trong bao lâu?”

Chérie bước vài bước để giữ khoảng cách với tôi.

“Hỡi tinh linh của ta, nếu ngươi có rơi lệ thì cũng chẳng sao cả!”

Cô ấy hét lên, đồng thời thi triển 《Triệu hồi Tinh linh》.

Vòng tròn ma pháp triệu hồi lớn hiện lên giữa tôi và Chérie―― và tại trung tâm, một người phụ nữ có làn da bánh mật xinh đẹp xuất hiện, rất giống với tộc Dark Elf.

“——Ngài gọi tôi ạ, thưa tiểu thư?”

“Ừ, đúng vậy! Terra! Hãy giới thiệu bản thân cô cho tên đàn ông gớm ghiếc kia!”

“Theo ý tiểu thư.”

Nữ tinh linh da bánh mật Terra trả lời trong khi cúi chào đầy duyên dáng.

“Tôi là Terra. Còn được gọi là Gnomides. Tôi là Đại thổ tinh linh.”

“Cảm ơn vì đã lịch sự. Tôi là Second, rất hân hạnh được làm quen.”

“Anh Second, tôi hi vọng hai chúng ta sẽ thân thiết hơn.”

Chúng tôi bắt tay nhau.

“Này! Ta chưa từng bảo cô thân thiết với hắn! Ta bảo cô dạy dỗ hắn một bài học!”

“Oh, tôi thật lòng xin lỗi, thưa tiểu thư.”

Terra mang lại cảm giác hời hợt. Cô ấy làm mọi việc với nhịp độ riêng của mình, nói thẳng ra là dù cô ấy cúi thấp đầu, trông cũng không giống như cô ấy đang xin lỗi. Một cảm giác hời hợt bí ẩn.

Nhưng dù vậy…… nhìn chung khá hài hước. Dĩ nhiên, Thổ Tinh linh tương đối hiếm. Sức mạnh khởi đầu của cô ấy có lẽ khoảng 32,000. Vì thế, “sự khác biệt thứ bậc” đã hoàn toàn được sáng tỏ.

“Này, cô cười gì đấy!? Cả ngươi nữa, sao ngươi không mau chóng mang ra tên tinh linh thảm hại của ngươi!? Ta sẽ cười vào mặt ngươi vì ngươi không thể mang ra thứ gì đấy mạnh hơn Đại Thổ Tinh linh của ta được!”

Tôi mới là người muốn cười đây này…...

Trong khi tưởng tượng ra phản ứng tuyệt vời của Chérie, tôi đã sẵn sàng để kích hoạt《Triệu hồi Tinh linh》. Và rồi...

“Nếu đã vậy, thì không còn cách nào khác. Được thôi, đến——“

“Anh Second! Eko đã ngất xỉu vì ăn quá nhiều!”

“Gì cơ!?”

Silvia chen ngang giữa hai chúng tôi.

Đây là một việc quan trọng. Tôi ngay lập tức chạy theo Silvia.

Và ở phía sau, tiếng hét “Này, chờ chút đã!” vang vọng, nhưng tôi đã phớt lờ và chạy đi mất. Tôi có thể làm đối thủ của Chérie vào dịp khác.

…...Nghĩ lại thì.

Cuộc gặp gỡ nhảm nhí này đã khiến những kế hoạch bình yên tại Dungeon Proline của tôi bắt đầu sụp đổ.

Truyện Chữ Hay