Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh ta cực kì tệ.
Tôi nghĩ anh ta là tên quý tộc trẻ tuổi được sinh ra và lớn lên trong môi trường đầy đủ tiện nghi, ăn sung mặc sướng, chưa bao giờ biết thế nào là cực khổ. Một tên không ý thức được rằng hắn đang làm phiền người khác như thế nào trong khi họ không làm gì hắn.
Nhưng hiện tại thì sao…
Anh ta tiêu diệt sáu con Scarlet Mantis chỉ trong vòng 30 giây. Từ khoảng cách hơn 20 mét, chỉ với mỗi cây cung và sức mạnh tuyệt vời của Cung Thuật.
Bao nhiêu cố gắng và nỗ lực mà anh ta đã bỏ ra?
Tôi cảm thấy có lỗi vì đã so sánh anh ta với lũ quý tộc rác rưởi khác.
Còn tôi thì sao?
Ngay từ nhỏ, tôi đã được định hướng đi theo con đường trở thành một Hiệp sĩ, và đây là tất cả những gì tôi đạt được với thanh kiếm của mình.
Vô ích. Không quan trọng tôi làm gì, tất cả đều vô ích. Tôi luôn bị cười nhạo bởi chính gia đình mình chỉ vì tôi không có năng khiếu kiếm thuật, và khi tôi cuối cùng cũng trở thành hiệp sĩ ở cấp bậc thấp nhất, tôi cảm thấy như bị bỏ lại phía sau.
Tôi không có bất kì kỹ năng Kiếm thuật nào cả.
Tất cả những gì tôi làm là lải nhải về công lý này, công lý nọ. Tôi là con nhóc “Chính nghĩa” ồn ào phiền phức.
Nhưng ngay cả công lý của tôi cũng trống rỗng, chẳng ai thèm quan tâm đến chúng.
Ngay khi tôi vạch trần những giao dịch và hành động dơ bẩn, bất chính giới quý tộc, luôn có vài người cấp trên đến để ngăn tôi lại.
Và khi tôi cố gắng vạch trần sự bất công của cấp trên, những người hiệp sĩ khác đứng ra cản đường tôi.
Những con chó cưng trung thành của chính phủ.
Tôi phát bệnh vì chúng.
Tôi phát bệnh vì bộ máy của Vương Quốc.
Hãy nhìn mà xem.
Ngay cả khi những người đồng đội của chúng tôi đã chết, bọn cấp trên thối nát lại cố gắng chiêu mộ và lợi dụng ân nhân của Đội hiệp sĩ Đệ Tam.
Lí do chúng tôi rơi vào tình trạng này đều là do sự bất tài vô dụng của tên chỉ huy và những yêu cầu quá đáng từ bọn cấp trên.
Đây là bản chất thật của Đội hiệp sĩ ư?
Là hình tượng của người hiệp sĩ mà tôi hằng ngưỡng mộ và theo đuổi?
Nếu tất cả là vậy, thì tôi sẽ……
***
“Cậu Second. Cậu không định tham gia vào Hội mạo hiểm giả sao?”
Sau khi giúp Đội Hiệp sĩ Đệ Tam, tôi được dẫn đến căn phòng này và đang ngồi trên chiếc ghế sofa trông có vẻ cao cấp.
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nhận được những lời cảm ơn, nhưng câu đầu tiên mà lão già ngồi đối diện tôi mở miệng ra khác với suy nghĩ của tôi.
“Hội mạo hiểm giả?”.
“Ahem, tôi đoán tôi nên nói lại từ đầu. Tôi nghe được rằng, cậu Second, dù cậu là một mạo hiểm giả, nhưng lại không liên kết vào Hội”.
Đương nhiên rồi, tôi không liên kết với bọn chúng.
Và không có lý do gì để liên kết với Hội Mạo hiểm giả cả.
Hội mạo hiểm giả thuộc Vương quốc Castall là một tổ chức điều khiển và giám sát các yêu cầu như tiêu diệt quá vật. Có thể nói, chúng chính là cầu nối giữa người dân và mạo hiểm giả ——
Nhưng sự thật thì, bọn chúng là tổ chức thối nát của Vương quốc này, muốn kiểm soát thông tin cá nhân của các mạo hiểm giả để phục vụ cho những nhu cầu của bọn chúng.
Lý do tôi biết được vì đây là một phần cốt truyện của Mobius.
“Nghe có vẻ được đấy. Nhưng tôi từ chối”.
“……Tôi có thể biết lí do không?”
Một tên ngoan cố. Mục đích của hắn là gì?
“Tôi không lo lắng về vấn đề tiền bạc hiện tại của mình, và tôi không giỏi trong việc bị một tổ chức nào đấy kiểm soát, có lẽ vậy”.
Có lẽ che giấu lí do là điều vô ích, tôi nói sự thật với hắn ta.
Ngay lập tức, hắn biểu hiện như thể đang gặp rắc rối.
“Có vấn đề gì không?”
“Không có gì. Với tư cách là một hiệp sĩ, tôi không muốn bỏ qua nhà mạo hiểm giả vĩ đại như cậu Second. Đặc biệt lần này, khi mà năng lực của cậu Second quá rõ ràng. Vì vậy, sẽ có rất nhiều quý tộc đổ xô để có được cậu”.
“……Nói cách khác, ý ông là Hội mạo hiểm giả sẽ bảo vệ tôi?”
“Chính xác là vậy”.
Thật đáng ngờ.
Hắn ta nói rằng năng lực của tôi trở nên rõ ràng và được nhiều người biết, nhưng lúc đấy không có nhiều nhân chứng, vậy có lẽ mọi chuyện sẽ ổn nếu Đội hiệp sĩ đệ tam không nói ra.
Tại sao lão già này lại muốn tôi gia nhập Hội mạo hiểm giả?
…………hmm, chịu, tôi chẳng biết gì cả.
Tôi có thể gia nhập vài tổ chức, nhưng tôi có cảm giác như chúng sẽ cản đường tôi trở thành “Kẻ đứng đầu thế giới”.
“Sau cùng thì, không. Tôi sẽ không tham gia”.
“……Tôi hiểu rồi”.
Hắn trông rất thất vọng khi nghe câu trả lời của tôi.
Sau khi suy nghĩ một lát, hắn mở miệng ra nói tiếp.
“Vậy thì, hãy hợp tác với Silvia của chúng tôi. Nếu cậu đi chung với người thuộc Đội hiệp sĩ Đệ Tam, thì bọn quý tộc sẽ để yên cho cậu”.
Cùng với Silvia…
Tôi hiểu. Cô ta trông có vẻ khá ngốc, nhưng cô ấy xinh đẹp. Bất kì người đàn ông nào cũng muốn giữ cô ấy cho riêng mình.
Và đó chính xác là lí do tại sao tôi ngại chấp nhận lời đề nghị này.
Có thể đây là việc hắn nhắm đến ngay từ đầu.
Tôi không hiểu mục đích của việc này là gì.
“Tôi không rõ liệu bọn quý tộc sẽ giở trò gì với anh. Và Silvia nổi tiếng là một hiệp sĩ cứng rắn và nghiêm khắc với quý tộc trong thành phố. Tôi nghĩ việc này sẽ hiệu quả, cậu thấy sao nào?”.
Lão già này đang đẩy cô ấy cho tôi.
…....Tôi nghĩ tôi dần hiểu được vấn đề rồi.
Silvia rất căm ghét lũ quý tộc. Và bọn cấp trên và giới cầm quyền của đội hiệp sĩ thì liên kết với lũ quý tộc ấy. Nói cách khác, Silvia như cái gai trong mắt lũ hiệp sĩ. Điều đấy có nghĩa hắn ta muốn giáng chức Silvia?
Oops, tiếp tục vấn đề nào.
Nếu là vậy, có lẽ đây là đề nghị quá ngon với tôi, đúng chứ?
Tại sao ư? Bởi vì điều này giống như mỡ dâng miệng mèo vậy… Đây là cơ hội hiếm có để một cô nàng hiệp sĩ xinh đẹp gia nhập nhóm của tôi.
“Cô ấy sẽ hợp tác với tôi bao lâu?”
“Uhmm. Hãy hỏi trực tiếp cô ấy ——Silvia”.
Sau câu hỏi của tôi, hắn ta mở cửa và gọi Silvia.
Một lúc sau, Silvia xuất hiện trong bộ trang phục bình thường, cô ấy không mặc bộ giáp cồng kềnh thường thấy.
“Silvia. Cô được chỉ định trở thành người hộ tống của ngài Second. Về thời gian của công việc, với tư cách hiệp sĩ, tôi sẽ tôn trọng ý kiến của cô và ngài Second”.
“――eh! ”
Cô ấy bất ngờ với những lời nói của hắn.
Điều này là đương nhiên rồi. Thực tế đây chính là giáng chức cô ấy. Tuy nói rằng ý kiến của cô ấy và tôi sẽ được tôn trọng, nhưng thực ra, kỳ hạn của hợp đồng sẽ do tôi quyết định. Tôi biết rõ chứ, đội hiệp sĩ dường như muốn tống khứ Silvia.
“…………”
Silvia cúi mặt xuống trong im lặng. Tôi tranh thủ liếc nhìn vùng “đồi núi” của cô ấy. Không tệ, kích cỡ vừa đủ.
“Cô không có gì để nói về kỳ hạn phải không?”.
“……Vâng ạ”.
Hắn nói với Sylvia vẫn đang im lặng nãy giờ.
Sau đó, hắn chuyển ánh mắt sang tôi. Tôi có nên là người quyết định kỳ hạn không? Nếu vậy thì——
“Hai năm thì sao?”.
Tôi quyết định như vậy.
Hai năm, quá đủ để trở thành “Kẻ đứng đầu thế giới”.
Hắn ta nói tiếp mà không thay đổi biểu cảm.
“Được rồi”.
Và cô nàng nữ hiệp sĩ Silvia đã trở thành người hộ tống của tôi.
***
Tôi đã bị giáng chức——.
Đối với các hiệp sĩ khác thì việc này giống như “Đã loại bỏ được một đứa phiền phức, rắc rối”.
Khi tôi đang cố gắng chấp nhập cái hiện thực đó, tôi đi cùng anh Second đến nhà trọ với tư cách người hộ tống và cùng với anh ấy uống rượu tại quầy ở tầng trệt.
Mặc dù ban đầu tôi đã nhất quyết từ chối vì tôi chỉ là người hộ tống anh ấy, nhưng anh Second cứ liên tục nói với tôi “không sao đâu, ổn mà”
Có rất nhiều sự việc gây sốc đã xảy ra hôm nay, nên tôi đã dễ dàng bị cám dỗ.
“Này, chúng ta hãy thoả thuận nhé”.
Ngay tại thời điểm đấy.
Anh Second đột nhiên nói điều gì đấy tựa như vậy.
Tôi đã uống một chút rượu nhưng tôi vẫn còn đang tỉnh táo, vậy nên tôi đáp lại anh ấy.
“Nói đi, tôi sẽ nghe”
Tôi không biết rằng thoả thuận ấy sẽ thay đổi cả cuộc đời tôi trong tương lai.
“Tôi biết là Silvia muốn ngẩng cao đầu tự hào với tư cách là một hiệp sĩ. Tôi muốn giúp cô một tay”.
Tôi có đôi chút bối rối vì anh ta gọi tên tôi mà không có kính ngữ.
Nhìn lại thì, ngoại hình của anh Second khá đẹp trai. Từ trước đến nay, tôi chỉ toàn để mắt tới thanh kiếm của mình. Có lẽ bởi vì tôi đã uống rượu được một lúc, nên những cảm giác và suy nghĩ nữ tính đột nhiên trỗi dậy.
Không, những lời của anh ta vừa nói quan trọng hơn.
Những lời nói đó chính xác như những cảm xúc hiện tại của tôi.
Tôi muốn ngẩng cao đầu tự hào dưới danh nghĩa hiệp sĩ. Ngay từ nhỏ, trái tim và cảm xúc của tôi đã bị lấp đầy bởi công lý.
“Nếu cô thấy chán ghét với tình hình hiện tại của Đội hiệp sĩ, tôi cho rằng cô nên từ bỏ công việc ấy. Và hãy theo tôi”.
Đấy là một lời nói gây sốc.
[Hãy theo tôi]…. ư!???
Anh ta đang nói g-gì vậy….!?
“Ca-c-c-c-c-cái gì, anh đang n-no-nói gì vậy?”
“Bình tĩnh lại nào, cô gái! Tôi nói với cô rồi, đây là một thoả thuận”.
Đ-Đúng vậy. Bình tĩnh nào, tôi ơi. Đây chỉ là một thoả thuận, không phải là một lời cầu-cầu-cầu-cầu hôn đâu nhỉ!!!!!.
Chết tiệt, mặt tôi đỏ ửng lên rồi.
Tôi gạt bỏ những suy nghĩ đấy ra khỏi đầu mình.
……Tôi đã bình tĩnh hơn chưa nhỉ?
“Tôi đoán Silvia không phải là một người nhượng bộ và khuất phục trước bọn cấp cao quyền lực, đúng chứ. Vì vậy, cô phải có được những kỹ năng và sức mạnh thích hợp. Và tôi thì biết cách để làm được việc đấy”.
Umu, đúng đấy.
Nhưng lời nói thì dễ hơn hành động…..
“Tôi được sinh ra trong gia tộc Hiệp sĩ Virginia. Nghĩa vụ của những người sinh ra trong gia tộc Virginia là trở thành hiệp sĩ và bậc thầy về kỹ năng chiến đấu. Vì thế, tôi đã bước đi trên con đường kiếm thuật từ khi tôi lên bốn. Suốt 13 năm qua, tôi luôn miệt mài luyện tập với thanh kiếm… Nhưng tôi chẳng làm được gì cả. Tôi không có năng khiếu kiếm thuật. Tôi bị chính anh chị em ruột coi thường, ngay cả bố mẹ tôi cũng đối xử với tôi như vậy. Tôi là một kẻ thất bại. Ngay cả khi đã trở thành hiệp sĩ, công lý của tôi không được mọi người quan tâm….”
Tôi nói ra tất cả nỗi lòng như thể tôi đã lên kế hoạch từ trước. Có lẽ tôi đã say.
“Ah……”
Second-dono định nói gì đấy nhưng đột nhiên dừng lại, có vẻ những lời ấy rất khó để nói ra.
“Tôi xin lỗi vì những gì tôi sắp nói. Nếu cô không có năng khiếu kiếm thuật, cô nên thử vũ khí khác xem sao. Thương hoặc cung chẳng hạn.”
“Anh là đồ khốn——“.
Trong cơn thịnh nộ, tôi đứng dậy nắm lấy cổ áo anh Second….. và sau đó tôi thả tay mình ra.
Tôi đang cố làm gì vậy chứ?
Anh Second nói đúng.
Tôi đã luôn bướng bỉnh và chỉ tập mỗi kiếm thuật. Ngay cả khi mọi người nói rằng tôi bất tài, tôi đã bỏ ngoài tai và vẫn luôn miệt mài luyện tập với thanh kiếm……
“…….Hiệp sĩ là những người……thân mặc giáp, tay cầm kiếm, cưỡi ngựa….. Là anh hùng xông pha vào trận chiến giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc và cứu giúp mọi người……”Tôi luôn ước mơ trở thành hiệp sĩ. Một hiệp sĩ được mọi người kính trọng. Không bao giờ chịu khuất phục trước cái ác, là hiện thân của chính nghĩa và công lý.
……Tôi thấy bản thân mình thật thảm hại. Tôi không ngừng được hai hàng nước mắt cứ thế mà tuôn ra.
Nếu Silvia bé bỏng trong quá khứ biết được tương lai cô bé sẽ trở nên thảm hại như vậy, cô bé sẽ nghĩ gì?
Cô bé chắn chắn sẽ căm ghét. Không quan trọng dù cho có mặc giáp, tay cầm kiếm, cưỡi ngựa hay thậm chí tham gia vào Đội hiệp sĩ Đệ Tam.
Nó không còn là vấn đề nữa, sau tất cả tôi không phải là hiệp sĩ. Thật đau lòng khi nhận ra được sự thật ấy.
“Đừng cứng nhắc với bản thân về những khát khao và hình tượng người hiệp sĩ như vậy chứ? Vũ khí nào mà chả được, không thành vấn đề. Phần quan trọng nhất là “công lý” và “xông pha vào trận chiến giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc và cứu giúp mọi người”, chẳng có liên quan gì đến kiếm và giáp cả, đúng chứ?”
“…………”
Chính xác như những gì anh Second nói.
Hoàn toàn hợp lí.
Không cần bắt buộc phải gắn liền với thanh kiếm.
Điều quan trọng là phải có trái tim và tinh thần của người hiệp sĩ!!!!
Đúng vậy. Tất cả chỉ có vậy !!!
Những tổ chức thối nát không phải là nơi thích hợp dành cho một hiệp sĩ !!!
Rời bỏ Đội hiệp sĩ không đồng nghĩa với việc tôi sẽ từ bỏ trở thành hiệp sĩ!!!.
Đây là thời khắc để tôi thay đổi số phận cùa mình——!!!
“Anh Second! Tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ theo anh!”
Tôi đã trả lời như thế đó. Nhưng tôi sẽ không hối hận về quyết định của mình.
Tôi đặt trọn niềm tin vào anh ấy.
Anh ấy mỉm cười vui vẻ và đáp lại “Tôi hiểu rồi” trước lời tuyên bố của tôi.
Tôi cảm thấy hai má mình trở nên đỏ và nóng một cách thiếu tự nhiên. Có lẽ tôi đã uống quá nhiều rượu. (Mê trai chứ rượu chè gì tầm này)
“Vậy để tôi kể cho cô nghe về ước mơ của tôi”.
Sau đó, Second-dono bắt đầu kể cho tôi nghe một cách say sưa.
Bằng bất cứ giá nào, anh ấy sẽ trở thành “Kẻ đứng đầu thế giới”.
Giấc mơ thật táo bạo và đầy thô lỗ, mọi người có lẽ sẽ ngạc nhiên và cười nhạo khi nghe được.
Thế nhưng nụ cười cùng khuôn mặt khi anh ấy chia sẻ ước mơ trông rất hạnh phúc, và đôi mắt anh ấy lấp lánh, rạng ngời tựa những ngôi sao trên bầu trời đêm.
——Yeah, anh Second thật sự đang nhắm đến vị trí đứng đầu thế giới.
Tôi nghĩ từ tận đáy lòng mình.
Nếu vậy, tôi sẽ đi cùng với anh ấy, ủng hộ và giúp đỡ anh ấy.
Tôi chắc rằng nhiều điều thú vị sẽ đến với chúng tôi.
Ahhh, Lần đầu tiên trong đời tôi có một buổi tối vui vẻ như vậy.
Cùng với anh ấy, chắc chắn tương lai tôi sẽ trở nên tươi sáng hơn, lấp lánh như những vì sao trong đôi mắt anh ấy——!!!
***
“……Haa.”
Tôi trở lại phòng mình sau khi uống với Silvia và hiện tại tôi đang nằm trên chiếc giường quen thuộc.
Tôi bật cười.
Cô nàng hiệp sĩ xinh đẹp —— Ngon lành!!!
Chà, tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ đúng như kế hoạch.
Tôi đoán Silvia thích hợp với 【Cung thuật】 hoặc 【Ma thuật】. Sau khi đã luyện tập 【Kiếm thuật】 tận 13 năm mà vẫn không có tiến triển gì, có thể cô ấy thuộc thiên hướng phát triển đặc biệt, có lẽ chỉ số cô ấy thiên về DEX hoặ INT. Cũng có khả năng nhỏ cô ấy thuộc thiên hướng chế tác và sản xuất, nhưng vẫn ổn, chả sao cả. Dù sao thì, việc có một người cộng sự có ý nghĩa rất to lớn. Với điều này, sự an toàn sẽ cải thiện đáng kể trong các trận chiến.
Thật tuyệt vời khi tôi có được mối quan hệ với cô nàng hiệp sĩ Solvia đang suy sụp tinh thần, có vẻ tôi trúng lớn rồi đây.
Tuy nhiên, tôi đã khuyên cô ấy đừng đưa đơn từ chức tới đội hiệp sĩ ngay lúc này.
Họ sẽ nghĩ rằng, Silvia vẫn tiếp tục làm hiệp sĩ của Đội hiệp sĩ Đệ Tam đang làm nhiệm vụ với kỳ hạn hợp đồng 2 năm của cô ấy. Nhưng sự thật, cô ấy trở thành gián điệp cung cấp thông tin của Đội hiệp sĩ cho tôi.
Thực tế, có vẻ như Silvia được cấp trên ra lệnh phải “thuyết phục Second gia nhập Đội hiệp sĩ”, nhưng kể từ khi cô ấy nói chuyện với tôi, điều đó đã trở nên vô dụng.
Bọn chúng sẽ nghĩ rằng Silvia với mong muốn trở thành “Hiệp sĩ gương mẫu”, sẽ có trách nhiệm và nghĩa vụ làm theo những gì chúng yêu cầu.
Thật sự thì, 2 con chim, 3 con chim với một hòn đá. Không, tôi đoán chính xác là 4 con chim chỉ với một hòn đá.
Tôi thật sự rất mong chờ vào ngày mai.
Trước tiên, để huấn luyện Silvia, tôi muốn đến hầm ngục và học các kĩ năng cần thiết của 【Kiếm thuật】, thêm vào đó——……..
Tôi ngủ thiếp đi khi trong khi đang suy nghĩ...
===========