Một Tuần Tình Lữ

chương 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tưởng Họa Họa chỉ nhìn lời văn giới thiệu hoạt động: “Lấy danh nghĩa của Plato đi yêu một người xa lạ”, hai má đều sẽ nóng lên.

Vội vàng trở về phòng ngủ, đối với Đào Chẩm Nguyệt đã tẩy trang đang đắp mặt nạ, nói: “Mau, mau giúp ta hủy bỏ báo danh, hoạt động này quá lớn mật.”

Đào Chẩm Nguyệt liếc mắt nhìn cô một cái, “Hoạt động này liền tay đều không nắm, nơi nào lớn mật?”

“Nếu như người khác không hài lòng về ta thì phải làm sao bây giờ?” Tưởng Họa Họa có chút sầu lo.

Đào Chẩm Nguyệt: “Này mi liền không cần lo lắng, ta tương đối lo lắng người khác đối với ngươi quá vừa lòng lì lợm la liếm nên làm cái gì bây giờ.”

Thấy sắc mặt Tưởng Họa Họa vẫn do dự như cũ, Đào Chẩm Nguyệt thoải mái nói: “Mi nhìn xem phần thưởng của hoạt động, sau bảy ngày nếu như được mọi người lựa chọn trở thành cặp đôi đẹp nhất, CP hai người chính là có một chuyến du lịch Hạ Môn miễn phí a, mi không phải vẫn luôn muốn đi Hạ Môn sao?”

Tưởng Họa Họa nghe vậy, trong lòng vừa động.

Đào Chẩm Nguyệt cười trộm, đẩy cô về phía trước bàn, “Chính mình cân nhắc đi, đừng có nói chuyện với ta nữa, mặt nạ của ta đều mau rớt.”

Ngồi thừ ra suy nghĩ thật lâu, Tưởng Họa Họa trong lòng một quyết tâm, liền bắt đầu điền bảng biểu, ở cuối cùng một câu kia:

【 hy vọng đối phương là cùng trường với bạn, hay là ở bốn trường còn lại? 】 do dự trong chốc lát, lựa chọn người trước.

Hoạt động này cho phép dùng tên giả, điền đều là chút vấn đề yêu thích linh tinh, ban tổ chức sẽ căn cứ đáp án của từng người, lựa chọn hai người có mức độ xứng đôi cao tạo thành CP, kết quả sẽ được công bố vào giờ đêm mai.

Chân có chút lạnh.

Cô bò lên trên giường, bật đèn đầu giường, rời khỏi giao diện hoạt động, phát hiện đây cũng là hoạt động do Weibo chính thức của “Đại Học thành” tổ chức.

Giương mắt nhìn thoáng qua thời gian trên di động, phòng ngủ lập tức đến giờ tắt đèn.

Khi còn nhỏ cô không thích nói chuyện, cha mẹ liền đem tên cô sửa thành “Tưởng Họa Họa”, hy vọng cô nói nhiều hơn chút.

Cũng do nguyên nhân chính là vì cô không thích nói chuyện, khi còn nhỏ không có mấy bạn bè, chậm rãi, liền dưỡng thành thói quen trước khi ngủ ký lục tâm tình một ngày.

Trước kia là viết nhật ký, hiện tại lại phát triển ra một cái sở thích kỳ quái:

Cô thích tùy tiện tìm một cái nick Weibo cương thi, nhìn qua là cái loại vĩnh viễn không có khả năng trả lời, lấy phương thức tin nhắn viết xuống cảm xúc của mình gần đây.

Tưởng Họa Họa thuận tay click mở danh sách fan trên trang Weibo chính thức của “Đại Học thành”, kéo hồi lâu đều không có nhìn thấy mục tiêu thích hợp, khi vừa định chuẩn bị rời khỏi, thì nhìn đến một cái tên người sử dụng là “S.E.W.A.”, ảnh đại diện là cái hình màu xám do hệ thống mặc định, không có bất luận tư liệu gì.

Thần tư giả có tên tiếng Anh là “S.E.N.S.”, xem ra chủ nhân của cái nick này cũng là fan của Thần tư giả.

Cô tò mò nhấp vào, phát hiện người dùng này có hơn một trăm người chú ý, fans là số , Weibo duy nhất là năm trước khi mới vừa đăng ký hệ thống tự động gửi đi.

So với nick cương thi, cô càng thích tâm sự với cái nick Weibo dường như đã bị vứt bỏ hơn, có một loại cảm giác kéo dài.

Trầm ngâm trong chốc lát, tổng kết tâm tình hôm nay:

For S.E.W.A.

Hôm nay là cuối tuần, ban ngày xếp hàng thật lâu mới rốt cuộc ăn được món ăn nổi danh “bánh nướng bà Hùng ”, hương vị cũng không tệ lắm. Vừa rồi, mơ màng hồ đồ mà tham gia Đại Học thành tổ chức hoạt động “Một tuần tình lữ”, cũng không biết CP của tôi sẽ là một người thế nào đâu.

Ngủ ngon.

Lúc này, kí túc xá của sinh viên năm ba ở Đại Học thành, phòng ngủ nam sinh.

Lương Húc tay trái cầm lấy cà phê, uống một ngụm, tay phải còn tại trên máy tính làm đồ án.

Đường Tiềm Lễ, trên bàn đôi lớn lớn bé bé một chồng hóa đơn, đang tập trung tinh thần ấn máy tính toán, một lát sau, hắn bực bội cầm dép lê ném về phía Hồ Đồ - đang ở trong trò chơi chém giết, liều mạng gõ bàn phím, “Tiểu béo, nhỏ tiếng một chút, ồn ào đến tao đều tính sai doanh thu buôn bán rồi.”

Hồ Đồ an phận trong chốc lát, chơi mê mẩn sau lại bắt đầu không quan tâm mà gầm rú, Đường Tiềm Lễ từ bỏ, gãi gãi tóc.

“Trong khoảng thời gian này trong tiệm làm ăn thế nào?” Lương Húc hỏi.

Đường Tiềm Lễ rất có đầu óc buôn bán, ngay từ năm nhất liền ở phụ cận kí túc xá mở một cửa hàng bán Bánh Cá nướng, ba năm qua đi, buôn bán vẫn rực rỡ như cũ.

“Còn được, lại nghiên cứu ra hai loại khẩu vị mới.” Đường Tiềm Lễ đáp.

Lương Húc đang di chuột thì bên cạnh vang lên một tiếng, biểu hiện Weibo có một cái tin nhắn.

Hắn hơi hơi nghiêng đầu, nhớ tới tài khoản đăng nhập chính là nick Weibo phụ của mình, không có khả năng có người biết.

Vội vàng mở ra, nhìn chằm chằm tin nhắn một hồi lâu, có chút không thể hiểu được mà nhấp vào cái tên Weibo xa lạ “Ta không nghĩ nói chuyện”, đối phương cũng không có chú ý hắn.

Một cái nick Weibo bình thường đến không thể lại bình thường hơn, giữa những hàng chữ lộ ra phong cách nữ tính, không có hình tự chụp, ký lục đều là chút việc vặt trong đại học, có điều Weibo định vị biểu hiện chính là Đại học Công nghiệp nhẹ Hải Thành ở cách vách.

Hắn nhíu mày lại, chẳng lẽ là nick phụ của mình bị bại lộ? Không có khả năng, nghĩ tiếp lại không có kết quả, hắn đơn giản không hề để ý tới.

Bên cạnh Đường Tiềm Lễ lại bỗng nhiên cười ra tiếng như heo kêu.

“Mày làm sao vậy?” Lương Húc nhìn về phía hắn.

Người sau đem điện thoại đưa tới trước mặt hắn, “Mày nhìn xem hoa hậu giảng đường của Hải Công này, quá mất mặt xấu hổ.”

Lương Húc liếc mắt một cái, giật mình.

“Người ta chính là để mặt mộc thôi, không đến mức xấu khiến mày phát ngu đi?” Đường Tiềm Lễ đẩy hắn một chút.

“Còn được đi.” Hắn thật không minh bạch mà nói một câu.

Đường Tiềm Lễ không nghe rõ, “Cái gì còn được?”

“Ta nói cô bé này lớn lên còn được.” Hắn trên mặt nhìn qua thực bình tĩnh.

Đường Tiềm Lễ lại giống như nghe được cái gì không thể ngờ đến, quái kêu một tiếng, “Không phải chứ, thế nhưng từ trong miệng mày nghe được lời khen cái nào nữ sinh đẹp?” Hắn vội vàng tỉ mỉ mà đem ảnh chụp của hoa hậu giảng đường Hải Công nhìn một lần, “Tưởng Họa Họa này nơi nào đẹp, mày có phải có vấn đề về thẩm mỹ hay không?”

Nghe được lời này, Lương Húc cả người chấn động, hỏi lại một câu, “Mày nói cô ấy gọi là gì?”

“Tưởng, Họa, Họa. Bình luận có người tìm ra, nói là sinh viên năm nhất khoa tiếng Anh của Học viện Ngôn ngữ Hải Công, nhưng mà mày hỏi cái này làm gì?”

Đường Tiềm Lễ vẻ mặt hồ nghi nhìn về phía hắn.

Lương Húc không có trả lời, mà lại lần nữa click mở nick Weibo “Ta không nghĩ nói chuyện” kia, mở ra album, mở ra một bức ảnh chụp bìa mặt đề thi tiếng Anh, mặt trên thình lình viết ba chữ “Tưởng Họa Họa”.

Hắn đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút nóng lên, miệng cũng khát, cầm lấy cái ly bên cạnh, đưa cho Đường Tiềm Lễ đang lộ ra vẻ mặt bát quái, “Xem mày nhàn như vậy, đi pha giúp tao ly cà phê đi.”

“Còn uống? Đêm nay không tính toán ngủ sao?” Đường Tiềm Lễ hỏi.

Lương Húc vuốt ve di động, cười cười, “Tối nay chỉ sợ ngủ không được.”

Đường Tiềm Lễ lẩm bẩm trong miệng: “Công tác bận như vậy sao……” Xoay người đi rót nước.

Lương Húc đem Weibo đổi đến trang official weibo của “Đại Học thành”, tìm được rồi nơi báo danh “Một tuần tình lữ”, không chút nghĩ ngợi nhấp vào.

Thanh tiến độ phản ứng trong chốc lát, theo sau bắn ra một dòng chữ đỏ thẫm:

“Xin lỗi, hoạt động một tuần tình lữ kỳ này đã hết hạn báo danh.”

Hắn đột nhiên đem màn hình điện thoại khóa lại, đặt lại ở trên bàn.

——— —————— —————— —————— —————

Sáng sớm ngày kế, giờ rưỡi.

Tưởng Họa Họa đúng giờ xuất hiện ở cửa phía nam trường học, nơi này chính là điểm chạy bộ buổi sáng ở vườn trường, cô cầm trong tay máy quẹt thẻ, phục vụ các bạn học điểm danh.

Trường học có quy định cứng nhắc, mỗi sinh viên ở mỗi học kỳ cần thiết có ba mươi lần điểm danh chạy bộ buổi sáng, bằng không sẽ trực tiếp thi rớt môn thể dục.

Tưởng Họa Họa không thiên phú gì về vận động, nghe được người trông máy quẹt thẻ có thể miễn chạy bộ, liền hứng thú hừng hực gia nhập nhóm thể dục, nhưng mà, khi gió lạnh thấu xương từ ống quần rót vào trong thân thể, cô cảm thấy chính mình sợ là kẻ ngốc mới có thể làm quyết định như vậy.

Cô quay đầu lại nhìn người của nhóm thể dục Đại học Nam Hoa phía bên kia cánh cửa sắt giữa hai trường cũng đang đồng dạng run run, trong lòng hơi cảm thấy an ủi.

Vườn trường của Đại học Nam Hoa và Đại học Công nghiệp nhẹ Hải Thành chỉ cách một mặt tường, lãnh đạo hai trường có quan hệ không tồi, nên liền ở trên tường xây cái cổng, cũng chính là cổng trường phía nam mà Tưởng Họa Họa lúc này đang đứng, phương tiện cho sinh viên hai trường giao lưu.

Chạy bộ buổi sáng là hạng mục bắt buộc của năm trường thuộc Đại Học thành, nhóm sinh viên tài năng của Đại học Nam Hoa cũng vô pháp may mắn thoát khỏi.

“Cô bé, thẻ cho cưng, tưởng mua cái gì, tùy tiện quẹt, mật mã là sinh nhật của cưng.” Đào Chẩm Nguyệt thở hổn hển, chạy đến trước mặt Tưởng Họa Họa, hào khí chìa thẻ ra trước mặt cô.

Tưởng Họa Họa buồn cười mà tiếp nhận thẻ, “Cảm ơn gia sủng ái.” Nói xong liền nhét vào trong túi.

Đào Chẩm Nguyệt nóng vội nói: “Nhanh nhanh giao thẻ sinh viên của ta ra đây, lại trì hoãn chút nữa, hôm nay ta dậy sớm liền phí công.”

“Tích —” Tưởng Họa Họa lấy thẻ từ trong túi ra, đưa vào máy quẹt xong, ném cho cô ấy, “Sang bên cạnh chơi đi.”

Đào Chẩm Nguyệt ở bên bồn hoa ngồi xổm trong chốc lát, bỗng nhiên thần bí hề hề mà tiến đến bên người cô, “Họa Họa, nhanh nhanh quay đầu lại, Nam Hoa đại soái thế nhưng tới tham gia chạy bộ, trăm năm khó được một lần a.”

“Chẳng lẽ còn soái hơn đại lão máy tính của trường chúng ta?” Cổ Tưởng Họa Họa không hề có xu thế muốn chuyển động.

Đào Chẩm Nguyệt đỉnh đỉnh mũi, làm bộ như đang đeo mắt kính, “Vậy mi liền không hiểu rồi, đại lão sở dĩ được ca ngợi, đó là bởi vì năng lực chuyên nghiệp cao siêu của hắn che dấu đi tướng mạo thường thường. Nhưng Lương Húc của Nam Hoa chính là ưu tú từ bên ngoài đến bên trong, lóa mắt nhất vẫn là tài hoa của hắn, tương truyền là thiên tài kiến trúc lợi hại nhất trong suốt tám mươi năm qua của Nam Hoa bọn họ.”

Thấy Tưởng Họa Họa vẫn là biểu tình “Cùng ta có quan hệ gì”, Đào Chẩm Nguyệt hấp tấp nói: “Học viện phục chế văn vật nổi tiếng của Nam Hoa, mi là biết đến đi?”

“Ừ, học viện phong cách khí phái kia, chúng ta lúc mới vừa khai giảng không phải còn đi tới chụp ảnh sao?” Tưởng Họa Họa gật đầu.

“Học viện kia là ba năm trước đây bắt đầu xây dựng, năm trước mới hoàn công, Lương Húc là một trong các kiến trúc sư.” Đào Chẩm Nguyệt khoanh tay trước ngực nhìn Tưởng Họa Họa, quả nhiên thấy đôi mắt Tưởng Họa Họa khẽ nhếch,

“Ba năm trước đây? Vậy hắn lúc ấy bao lớn?”

Đào Chẩm Nguyệt nói: “Vừa mới vào trường, năm nhất. Trong ba năm này, Lương Húc đạt được không ít giải thưởng quốc tế, còn không có tốt nghiệp cũng đã làm việc cho không ít công ty lớn.”

Không cần cô bạn lại tiếp tục thúc giục, Tưởng Họa Họa đã sớm gấp không chờ nổi mà quay đầu qua.

Liếc mắt một cái liền nhìn ra ai là Lương Húc, bởi vì Nam Hoa bên kia cũng có không ít nữ sinh chạy bộ đang trộm nhìn chăm chú vào dáng người cao thẳng đang đứng ở điểm tập kết.

Tóc của hắn thực ngắn, thoải mái thanh tân sạch sẽ, thân trên mặc áo khoác màu xám, quần thể thao mặc ở trên chân hắn tựa hồ hơi ngắn, cùng với cặp giày thể thao làm Tưởng Họa Họa cảm thấy có chút quen mắt.

Cô theo bản năng mà nhìn về phía mặt hắn, hình dáng thâm thúy, rõ ràng đang nghỉ ngơi cũng không hiện lười biếng, không nghĩ tới hắn vừa lúc cũng nhìn lại đây, bốn mắt nhìn nhau, cô vội vàng quay đầu đi.

Như thế nào sẽ là hắn……

Đào Chẩm Nguyệt nhìn cô không hiểu vì sao tự nhiên đỏ mặt, trêu chọc nói: “Sao lại thẹn thùng vậy?”

Trong khi đó, ở đầu bên này.

Đường Tiềm Lễ vừa chạy vừa kéo khóa áo khoác, hướng tới điểm tập kết, căm tức nhìn Lương Húc ở nơi đó hút tình, “Ở một cái sáng sớm chỉ có năm độ thế này, phát cái gì điên kéo tao ra chạy bộ? Học viện không phải miễn mày chạy bộ sao?”

“Tao là lo lắng mày lại không chạy liền thi rớt.” Ngữ khí của Lương Húc chân thành tha thiết.

“Tôi đây thật là cảm ơn ngài, ngài nếu thật là hảo tâm bồi tôi chạy, thì chạy nhanh như vậy làm gì? Cũng không biết chầm chậm chờ bạn cùng phòng thân yêu của ngài.” Đường Tiềm Lễ trợn trắng mắt.

“Tao chân dài, khống chế không được.”

Đường Tiềm Lễ không chịu thua tiến lên so đo, rõ ràng không sai biệt lắm.

“Đi thôi.” Lương Húc nói.

Đường Tiềm Lễ lại thấy hắn một chân bước qua cửa sắt, “Này! Kia không phải đường về kí túc.”

Lương Húc nhìn nhóm thể dục của Hải Công bên kia đã bắt đầu kết thúc công việc, liền ném xuống một câu, “Có chút tưởng niệm bữa sáng của nhà ăn Hải Công.”

Theo sau liền đi qua.

Đường Tiềm Lễ bất đắc dĩ đuổi kịp, “Có thể đừng nói, con mẹ nó nghiêm trang cứ như thể mày đã từng ăn qua được hay không.”

Tác giả có lời muốn nói:

Lương Húc: Chạy nhanh lên có thể nhiều thấy tức phụ ta vài giây a.

Nhớ rõ mấy năm trước, tin nhắn Weibo cũng sẽ không có biểu hiện “Chưa đọc”, “Đã đọc”, bởi vì cốt truyện yêu cầu, áng văn này bối cảnh liền thiết trí ở mấy năm trước đi.

Truyện Chữ Hay