Chương : Tính toán của Cổ thị
Dịch: Achlys
Chạy thục mạng về phòng, Hạ Tử Thường vỗ vỗ ngực mình.
Bị nam nhân trêu chọc không đáng sợ.
Đáng sợ lại bị một nam nhân như yêu nghiệt trêu chọc, cô nếu không có chút cảm giác tim đập rộn lên, vậy thì không phải phàm phu tục tử rồi.
Thân ở phàm trần, có ai không phải là phàm phu tục tử chứ.
Giằng co một ngày, Hạ Tử Thường thật sự mệt mỏi, vội vã nấu nước nóng tắm qua, rồi lên giường nằm cạnh ba cái bánh bao nhỏ, nằm ngủ.
Bên kia, sau khi Hạ Tử Thường về, Hiên Viên Dạ Lan cũng không ngủ được.
Không bao lâu, một bóng đen luồn vào tứ hợp viện không gây nên tiếng động nào, đi đến phòng Hiên Viên Dạ Lan.
- Vương gia!
Người tới là Mạc Bắc.
Mạc Bắc đeo một bọc vải lớn, thi lễ một cái với Hiên Viên Dạ Lan đang ngồi trước bàn.
Hiên Viên Dạ Lan gật đầu nhàn nhạt, giơ tay một cái tuỳ ý với Mạc Bắc, ra hiệu cho hắn không cần hành lễ.
- Vương gia, y phục và đồ vật mà ngài muốn, thuộc hạ đều đã mang đến. Thật sự không cần thuộc hạ phái hai người tới hầu hạ Vương gia sao?
Mạc Bắc đặt bao đồ vật lên bàn, hỏi.
Vương gia nhà bọn hắn thân phận tôn quý, chưa khi nào trải qua hoàn cảnh lưu lạc gian khổ như thế này.
- Không cần.
Hiên Viên Dạ Lan lãnh đạm nói.
- Ngươi đêm nay hồi kinh, rải một ít tin tức, nói là tìm được tung tích Cửu hoàng tử.
- Vương gia, hiện tại để lộ tung tích của Cửu hoàng tử, có sớm quá hay không?
Mạc Bắc kinh ngạc hỏi.
Cửu hoàng tử là hoàng tử của đương kim thánh thượng thất lạc bên ngoài, thánh thượng vẫn không ngừng tìm kiếm, cũng là một con át chủ bài trong tay vương gia bọn họ, tuy hiện tại là thời kì bất thường, nhưng mà tuyệt đối không phải là thời điểm đem con át chủ bài ấy ra.
Nếu hành tung của Cửu hoàng tử bị lộ, thì kinh thành đang yên bình sẽ loạn cào cào lên, tình thế càng phức tạp hơn!
- Không tìm một chút việc cho Vương hoàng thúc làm, ánh mắt hắn lại nhìn chằm chằm vào bổn vương.
Hiên Viên Dạ Lan môi mỏng kéo thành một nụ cười lành lạnh yêu dị.
Bổn vương hiện đang có việc trọng yếu hơn muốn làm, một thời gian sẽ không thể về kinh đô, ngươi cứ dựa theo lời bổn vương mà làm.
Chuyện trọng yếu của ngài, chắc là Hạ cô nương đi.
Hiện tại đánh ra quân át chủ bài, sợ cũng vì muốn chuyển dời sợ chú ý của Trần Nam Vương, không muốn lại có người tìm phiền toái đến cho Hạ cô nương.
Nhớ tới vương gia nhà mình trước đây không gần nữ sắc, nữ nhân bên cạnh còn không thấy được quần áo của vương gia, hoàng đế tìm cách nhét nữ nhân hậu viện vào vương phủ, đều bị hắn dùng mọi cách ném khỏi vương phủ, Mạc Bắc từng hoài nghi vương gia nhà hắn ở phương diện bào đó có phải có vấn đề không.
Bằng không thì chiếu theo độ tuổi của vương gia nhà hắn, đã sớm phải thê thiếp thành đàn rồi.
Hiện tại xem ra, không gần nữ sắc lúc trước, chẳng qua là có người nào phù hợp với vương gia nhà hắn.
Mạc Bắc cảm thấy Hạ cô nương kia dáng dấp không tệ, nhìn phía trên cũng thấy gạn dạ sáng suốt hơn người, cũng có thủ đoạn thông minh hơn người, thế nhưng muốn thành Vương phi của bọn họ, chỉ sợ chưa đủ tư cách/
Không nói đến xuất thân gì đó của Hạ cô nương, chỉ nói đến nàng đã sinh con, Hoàng thượng và Nhàn quý phu, cũng sẽ không cho phép Vương gia bọn họ lấy nữ tử như vậy.
- Ngươi còn đứng lì ở đấy làm gì?
Nhìn Mạc Bắc bất động tại chỗ vẻ mặt như có suy tư gì đó, Hiên Viên Dạ Lan nhíu nhíu mày.
Nhận ra ánh mắt Vương gia nhà mình không được vui, Mạc Bắc đột nhiên phục hồi tinh thần.
Vốn là muốn khuyên giải Hiên Viên Dạ Lan, toàn bộ đều nuốt lại trong bụng.
- Thuộc hạ cáo lui.
Nói xong, Mạc Bắc cũng như lúc hắn đến đây, lại đi ra lặng yên không một tiếng động.